Mình, một đứa nhỏ từ thuở bé đã say mê vẽ. Lớn lên, mặc dù theo học ngành Luật Kinh Tế, nhưng sau cùng lại đi dạy IELTS. Hoàn toàn không liên quan gì đến nhau cả. Mình hy vọng những chia sẻ này sẽ truyền thêm động lực cho những ai đang cảm thấy mất hứng thú với ngành học của mình và mong rằng mọi người sẽ bớt lo lắng điều đó nhé.
Hãy để mình kể cho các bạn nghe về hành trình trái ngành của mình bắt đầu như thế nào.
Hồi cấp 1, mình đã rất đam mê vẽ. Sổ sách của mình luôn đầy những bức tranh, thường là những mẩu truyện tranh mình tự sáng tác (lấy cảm hứng từ những câu chuyện mình đọc), hoặc những nhân vật hoạt hình (như Conan, Pokemon...) mà mình sao chép từ truyện tranh. Mình đã dành rất nhiều thời gian để vẽ, và đôi khi mắt mình còn cận hơn 3 độ.
Lên cấp 2, đôi khi cô giáo Mĩ thuật đã yêu cầu mình làm bài mẫu cho các lớp khác, điều này khiến mình rất tự hào và tràn đầy hi vọng về tương lai, hy vọng rằng mình sẽ trở thành một họa sĩ truyện tranh hoặc nhà thiết kế thời trang.
Lên cấp 3, mặc dù vẫn tiếp tục đam mê vẽ, nhưng mình cũng có một trang Facebook riêng về vẽ chibi. Trong năm 12, mình đã cố gắng tham gia lớp học vẽ tại nhà của một giáo viên tại trường Kiến trúc. Tuy nhiên, sau buổi học đầu tiên, mình đã rút lui. Một phần vì gia đình không ủng hộ mình theo đuổi đam mê này, một phần vì mình không thể nắm bắt được các nét cơ bản và cảm thấy thất vọng. Ngoài ra, việc học vẽ cũng tốn kém nên mình đã từ bỏ ý định đó.
Từ quá trình chọn trường đến lúc làm hồ sơ, ba mẹ mong muốn mình học Kiểm toán ở ĐH Kinh tế - Luật vì họ thấy con bác ABC học ngành này mà đã thành công lắm,... Nhưng với tính cách sợ con số của mình, mình chắc chắn 99.99% sẽ không phù hợp với nó. Lúc đó, mình cảm thấy tiêu cực và bối rối vì mình muốn học Ngôn ngữ Anh ở trường Nhân văn. Ít nhất là tiếng Anh là điểm mạnh của mình.
Nhưng khi còn là một học sinh lớp 12 với kiến thức hạn chế, mình không đủ tự tin để chọn ngành học phù hợp, vì vậy mình quyết định học Kinh tế - Luật. Mình quyết định không chọn Kiểm toán, nhưng lại không biết chọn ngành nào, vì vậy mình đã chọn một ngành nào đó cao điểm và nghe có vẻ hấp dẫn, vì vậy nguyện vọng hàng đầu của mình là “Luật Thương Mại Quốc Tế”, mặc dù lúc đó mình chưa biết rằng ngành đó cũng liên quan đến Luật.
Và sau khi tốt nghiệp, mình đã làm gì? Mình trở thành một giáo viên tiếng Anh. Cuộc sống thật bất ngờ đôi khi. Tuy nhiên, mặc dù không hài lòng với việc học Đại học trong 4 năm, nhưng mình không thấy mất thời gian. Nhờ học tại ĐH Kinh tế - Luật, mình có cơ hội tiếp xúc với những người từ các ngành Kinh tế (Kinh tế Quốc tế, Quản trị Kinh doanh, Marketing, Kế toán, Kiểm toán, Tài chính Ngân hàng,...) và cả những người từ các ngành Luật (Luật Dân sự, Luật Kinh doanh…).
Từ đó, mình hiểu rõ hơn về những ngành này thay vì chỉ nhìn vào sự hào nhoáng từ bên ngoài. Đặc biệt là qua quá trình học tập, tham gia các hoạt động nhóm, tình nguyện, hội thảo… mà trường tổ chức, cũng như đi thực tập tại văn phòng luật, mình dần nhận ra rằng: Kinh tế và Luật không phù hợp với mình.
KHÔNG
Tuy nhiên, mình không thể dự thi lại Đại học vì thiếu kiên nhẫn và can đảm. Thay vào đó, mình quyết định theo đuổi ngoại ngữ vì tiếng Anh cũng là một môn mình rất giỏi từ khi còn học. Mình đã nộp đơn trở thành trợ giảng trực tuyến, sau đó làm trợ giảng cho các khóa học hè để có cơ hội tiếp xúc trực tiếp với học sinh, và rồi sau này, mình muốn trở thành một giáo viên. So với việc cố gắng học Luật, việc đọc sách và học ngữ pháp Tiếng Anh vẫn thú vị hơn nhiều. Do đó, mình đã dần dần chuyển hướng sang lĩnh vực này.
Mỗi ngày, mình vẫn cố gắng học trên trường để hoàn thành việc tốt nghiệp (dù đã học được 3 năm rồi, cố gắng lăn lộn nốt năm cuối để ra trường và tập trung vào điều mình thích). Dù có bằng Khá với điểm số 7.82 nhưng thật sự trong tâm trí mình không gì ghi nhận được.
Nhưng như mình đã nói ở trên, chính việc tiếp xúc với các ngành Luật và Kinh tế đã giúp mình nhận ra rằng chúng không phải là lựa chọn của mình, giúp mình loại bỏ chúng khỏi danh sách tìm kiếm việc làm sau này. Có lẽ mọi thứ trên thế giới đều có lý do riêng của nó, và việc học và làm trái ngành cũng thế. Mình học Luật để nhận ra mình không phù hợp với nó.
Khi bắt đầu dạy, gặp phải nhiều thất bại vì quản lý lớp học không tốt và kiến thức chuyên môn yếu, mình cảm thấy bất lực. Dù câu chuyện có dài nhưng ít nhất hiện tại, mình đã tìm thấy niềm vui trong công việc và cảm thấy công việc của mình có ý nghĩa.
Sau tất cả, việc chọn sai ngành không phải là điều đáng sợ, vì những trải nghiệm mới giúp chúng ta trưởng thành và tìm ra điều thích hợp với bản thân.
YÊU
GHÉT
Đối với những người đã xác định được niềm đam mê và ngành nghề phù hợp với họ, xin chúc mừng! Đó thật sự là điều tuyệt vời. Bạn chỉ cần tiếp tục nuôi dưỡng ngọn lửa đam mê và không ngừng phấn đấu mỗi ngày thôi.
Không gì đáng sợ khi chọn trái ngành, điều đáng sợ là khi biết không phù hợp nhưng vẫn cố đâm đầu vào.