Nhiều lần tôi muốn viết ra những cảm xúc về nghề của mình, từ sâu thẳm lòng yêu nghề Điều Dưỡng. Nhưng mỗi lần cầm bút lên thì lại thấy khó diễn đạt. Hôm nay, một cuộc gọi từ cháu gái lại khiến tôi suy nghĩ sâu hơn về nghề này.
Chưa kịp trả lời cháu, tôi chỉ cười và nhắc cháu rằng mỗi nghề đều có ưu và khuyết điểm. Nhớ lại những ngày đầu chọn ngành Điều Dưỡng, gia đình không ai tin tôi có thể làm được. Nhưng với ước mơ trở thành 'thiên thần áo trắng', tôi quyết tâm chứng minh mình có thể thành công. 15 năm qua, tôi đã trải qua nhiều cảm xúc khác nhau trong công việc hàng ngày.
Đến giờ này, tôi tự tin khẳng định rằng lựa chọn của mình là đúng đắn. Nghề Điều Dưỡng đòi hỏi sự hy sinh và can đảm, nhưng cũng mang lại nhiều hạnh phúc. Yêu nghề, có năng lực và tấm lòng nhân hậu là những yếu tố quan trọng trong nghề này.
Có những lúc tôi phải đối mặt với áp lực và bất lực, nhưng cũng có những khoảnh khắc đầy niềm vui và hạnh phúc. Một trong những câu chuyện nhỏ nhưng ý nghĩa nhất là khi một người bệnh cũ quay lại viện để gặp tôi và trao cho tôi hai quả mít, thể hiện sự biết ơn và tình cảm của họ dành cho nghề Điều Dưỡng.
Câu chuyện này cho thấy dù vất vả nhưng nghề Điều Dưỡng cũng đầy hạnh phúc và ý nghĩa. Đó là lí do tôi yêu nghề và dành trọn tâm huyết cho nó.
Nghề điều dưỡng mang lại niềm vui nhỏ nhưng ý nghĩa lớn, và với tôi, đó như ánh sáng sáng rọi. Dù có những khó khăn, nhưng tôi luôn tận tâm với nghề của mình.
Trong bối cảnh dịch Covid-19 diễn biến phức tạp, đồng nghiệp của tôi đang hy sinh hết mình để chữa trị bệnh nhân. Tôi sẵn sàng đối mặt với nguy cơ và kiên cường 'chiến đấu' như họ.
Ai theo nghề điều dưỡng đều phải hy sinh và can đảm. Tôi yêu nghề của mình và sẽ luôn tận tâm với nó, vì nó mang lại ý nghĩa cao cả và hạnh phúc không thể tìm thấy ở nơi khác.