Khi đứng trước một mục tiêu hay cơ hội, hãy dành thời gian để suy nghĩ về những khía cạnh không mong muốn. Nếu cảm thấy có khả năng đáp ứng 80%, thì 20% còn lại thường là tự ti, do dự và cảm giác chưa đủ. Dù vậy, hãy quyết định và hành động.
Đối với tôi, việc trở thành sinh viên năm nhất có ý nghĩa đặc biệt!
Sau khi từ một cô học sinh luôn phải lưỡng lự trong 12 năm học tập, đến lúc phải tự mở ra một thế giới mới, nơi mà việc học – việc làm – việc phát triển bản thân, tôi phải tự chịu trách nhiệm trong không gian tự do đó.
Tôi vừa trải qua năm nhất, nên vẫn còn những kỷ niệm sâu sắc, tôi chọn nhìn lại và viết lại những điều đó. Hy vọng sẽ giúp ích cho các bạn sinh năm 2003 trong group chuẩn bị bước vào thế giới mới giống như tôi một năm trước nhé.
Trong suốt một năm trải nghiệm, mình học được ba điều quan trọng vô cùng.
1. Không nên chờ đến khi đã đủ điều kiện mới thực hiện điều gì đó
“Đợi đến khi có đủ kinh nghiệm rồi mới ứng tuyển đi” “Đợi đến khi đã quen với môi trường đại học rồi hãy bắt đầu” “Đợi khi nào giỏi tiếng Anh hơn một chút thì mới tham gia” “Đợi khi nào có nhiều thời gian hơn rồi học” “Đợi…”
Muốn tham gia câu lạc bộ tiếng Anh nhưng lại e ngại về kỹ năng cơ bản của mình. Đợi cho tài năng của mình phát triển hơn, tự tin hơn rồi mới ứng tuyển, nhưng đợi mãi vẫn thấy chưa đủ. Cuối cùng, mất đi cơ hội.
Muốn làm thêm nhưng chưa tự tin với kiến thức hiện tại, vì vậy quyết định chờ đến năm sau. Đến năm sau, vẫn chưa thấy đủ, lại tiếp tục chờ đợi… Cuối cùng, mất một năm chỉ để chờ đợi.
Sau nhiều lần hoãn lại mục tiêu, mình nhận ra rằng việc chờ đến khi “đủ tự tin” là điều không đáng kỳ vọng nhất.
Vì nếu vẫn giữ suy nghĩ như thế này với một người luôn lo lắng và dễ bị lạc hướng như tôi, thì việc đợi chờ sẽ chỉ là sự trì hoãn. Trong khi đó, những người khác đã nhanh chóng đạt được mục tiêu.
Trong khoảng thời gian mình lưỡng lự, có nhiều người đã vượt qua đích đến trước.
Trước đây, điều này luôn là một chuỗi lặp đi lặp lại trong quá trình phát triển cá nhân của tôi, nhưng tôi chưa bao giờ có thể nói thành lời. Cho đến khi tôi đọc bài viết 'Ra Trường Đi Làm Mình Thấy Gì' của tác giả Huskywannafly, mọi thứ mới rõ ràng.
Đứng trước một mục tiêu, một cơ hội hãy dành thời gian để xem xét những khía cạnh không như ý. Chỉ cần cảm thấy có khả năng đạt được 80%, 20% còn lại thường là do tự ti, lưỡng lự và cảm thấy không đủ. Tuy vậy, hãy hành động.
Vì tôi không thể đợi đến khi đạt 100% như tưởng tượng, không có đủ áp lực để cải thiện 100% như mình nghĩ. Chỉ khi bắt đầu hành động, khi mong muốn vượt qua 80% để tiến gần đến 100% mới khởi đầu được.
Tự mình quyết định tiến lên 80%, cơ hội chờ đợi, vũ trụ ủng hộ, thì có lý do gì phải ngần ngại nữa đúng không?
Có lúc để bản thân đam mê theo đuổi mặc dù chưa hoàn hảo, nhưng thử thách sẽ thúc đẩy và rèn luyện tôi hơn để đạt được mục tiêu.
Sau 12 tháng thử sức bán hàng online để tìm thêm thu nhập và trải nghiệm, tôi vẫn thấy còn thiếu sót: từ vốn đầu tư đến mạng lưới quan hệ và vận chuyển, mọi thứ đều còn hời hợt. Nhưng mong muốn lên đến 80%, tôi sẵn lòng làm việc chăm chỉ. Khi kiếm được 1 triệu đồng đầu tiên, tôi cảm thấy rất hài lòng. Với 20% còn thiếu đó, không còn là điều đáng sợ như tôi từng nghĩ.
Khi bước vào đại học, kĩ năng viết theo cảm xúc mà tôi tích lũy suốt 12 năm học không bao giờ khiến tôi cảm thấy tự tin. Muốn tìm một công việc phù hợp với sở thích và chuyên ngành, nhưng cảm giác chưa đủ tự tin vẫn còn ám ảnh. Khi đạt được 60% của mục tiêu, tôi quyết tâm đi tìm kiếm công việc.
Tôi nhận được tháng lương đầu tiên từ những bài viết của mình. Dù có lúc làm sai, có lúc cảm thấy căng thẳng vì thất bại. Nhưng khi thấy những kiến thức từ một khóa học online miễn phí không khác gì so với thực tế, tôi tự nhủ mình phải nỗ lực hơn.
Nếu không chạm đến ranh giới, liệu tôi có học hết những điều đó trong thời gian trước đó hay tôi sẽ tiếp tục trì hoãn và chờ đến khi “đủ”?
2. Đừng bao giờ mất niềm tin vào chính bản thân
Khi biết điểm thi cuối kỳ môn Triết Học của mình vẫn chưa đạt được điểm 6, mình shock rất nhiều. Môn học không phải là điểm yếu của mình về tâm lý, mình đã bỏ ra nhiều tài liệu nhất cho môn này nhưng lại nhận được kết quả đau lòng.
Mất niềm tin vào bản thân, mình đã khóc và buồn suốt nhiều ngày, sau đó trở thành ai đó không tin vào khả năng học vấn của chính mình.
Một tuần trôi qua mà mình không làm được gì cả, tâm trạng luôn loay hoay với điểm số. Mất đi động lực cho bất kỳ mục tiêu nào, suy nghĩ luôn xoay quanh việc mất niềm tin.
Được điểm thi vượt xa dự đoán ở những môn khác, cùng với điểm A hoàn hảo cho môn mình cảm thấy e ngại. Khi nhận được suất học bổng đầu tiên, mình nhận ra sự mất niềm tin trước đó chỉ là một trở ngại tạm thời. Tiếc nuối vì đã bỏ lỡ cơ hội tự cải thiện trong thời gian lo lắng và nghi ngờ bản thân.
Mất niềm tin, mình đã có những phản ứng tự nhiên như khóc và ngủ nhiều để tự an ủi và làm dịu. Sau khi tỉnh giấc, mình đã tìm đến tarot và chọn những chủ đề tích cực để tự động viên.
Mình đã làm điên cuồng! Học hành chăm chỉ, làm việc nhiệt tình, vừa khóc vừa viết, vừa ấm ức vừa đọc sách. Mình điên cuồng tìm kiếm cảm giác tự hào về chính bản thân.
Ngày mình quyết định thử sức viết blog, mình đã dám đem sản phẩm đầu tiên ra ánh sáng. Kết quả là bài viết thu hút hơn 3000 lượt thích, trăm bình luận và một loạt kết nối mới quan trọng mà mình trân trọng tuyệt vời.
Mặc dù ít người tin rằng, chỉ vài ngày sau, mình đã hầu như mất niềm tin vào khả năng viết của mình.
3. Đừng ngần ngại và do dự quá lâu
Trong giai đoạn đại học, có rất nhiều cơ hội để tỏa sáng. Thử sức lần đầu thuyết trình, trả lời đúng lần đầu trong khi mọi người đều trả lời sai, thử sức ứng tuyển vào ban cán sự… Những lần đầu như thế đòi hỏi mình phải nói 'không' với sự ngần ngại và do dự.
Hãy thử và bạn sẽ biết. Tham gia thuyết trình không ngần ngại, áp lực sẽ giúp bạn chuẩn bị tốt hơn, nỗi sợ hãi sẽ biến thành hứng khởi khi hoàn thành nhiệm vụ.
Do dự liệu việc tham gia câu lạc bộ có ảnh hưởng đến học tập không? Nếu đó là một môi trường thích hợp và bạn rất muốn thì hãy tham gia, áp lực từ việc giữ vững việc học cùng trải nghiệm câu lạc bộ sẽ thúc đẩy bạn duy trì sự cân bằng. Hãy nỗ lực hết mình, nghiêm túc trong mọi vai trò, và khi bạn cảm thấy mệt mỏi, hãy đưa ra quyết định một cách sáng suốt.
Hãy tham gia dự án mà bạn cảm thấy chưa đủ kỹ năng tiếng Anh, sự khách quan sẽ mang lại cơ hội để vượt qua sự do dự chủ quan.
Khi tham gia dự án, áp lực và trách nhiệm sẽ giúp bạn cải thiện kỹ năng nhanh chóng hơn bao giờ hết. Ngay cả khi cảm thấy khó khăn, đừng ngần ngại mà hãy đưa ra quyết định.
Con người thường hoạt động hiệu quả nhất khi gặp áp lực và ít lựa chọn. Bạn có nghe người ta chế giễu rằng để tự tin học IELTS, cứ đóng tiền thi trước.
Thay vì suy nghĩ mãi, hãy dùng thời gian đó để làm việc hiệu quả hơn.
Những điều đừng này thường học từ những sai lầm. Nếu có thể quay lại, mình sẽ nói với bản thân 1 năm trước là “đừng…”
Chỉ khi như vậy, mình mới biến những thời điểm lãng phí thành cơ hội mới.