
Sinh ra và lớn lên ở vùng quê xa xôi, việc tiếp xúc với máy tính đã là một thách thức đối với tôi. Nhớ lại những năm tháng xa xưa, khi gia đình tôi sở hữu một chiếc điện thoại Nokia màn hình nhỏ (độ phân giải 128x160 pixel) với khả năng chụp ảnh và chỉnh sửa hình ảnh cơ bản, tôi đã bắt đầu khám phá và đắm chìm trong việc sáng tạo hình ảnh bằng các ứng dụng chỉnh sửa trên điện thoại.
Khi lớn lên, tôi được tiếp xúc với máy tính của trường. Thường thì những chiếc máy tính trường học khá yếu và chỉ có phần mềm Paint. May mắn là thầy dạy tin học tôi cũng là người yêu thích đồ hoạ, ngoài việc dạy lý thuyết, thầy còn truyền đạt một chút về cách sử dụng phần mềm Paint. Từ đó, tôi bắt đầu quen thuộc với công cụ này và thường xuyên lui tới quán nét để thực hành.
Khác với các bạn cùng trang lứa, khi ra nét thường hướng sự chú ý vào việc chơi game, xem phim,... Trong khi đó, tôi lại dành thời gian để thực hành vẽ trên Paint. Khi đó, bạn bè thường cười chê về những tác phẩm linh tinh mà tôi tạo ra. Sau này, khi khám phá Photoshop, việc tìm hiểu trở nên khó khăn hơn với mạng internet chủ yếu là cáp đồng. Mỗi lần cài đặt phần mềm là một thử thách với máy tính yếu kém của tôi. Tuy nhiên, những khó khăn đó không làm tôi nản lòng mà ngược lại, tôi càng háo hức hơn trong việc học và thực hành.
Sau khi tốt nghiệp trung học phổ thông với một bằng điểm trung bình, tôi quyết định thi vào một trường đào tạo multimedia ở quận 9 (Tôi giữ tên trường bí mật). Tuy nhiên, trường này lại là nơi mà tôi phải dừng lại ở năm thứ 3 vì phương pháp giảng dạy và cơ sở vật chất không đáp ứng được nhu cầu học tập của tôi. Gia đình tôi đã phản đối gay gắt quyết định của tôi (Thực ra, trong suốt 3 năm đó, tôi học được rất ít từ giáo trình của trường).
Sau đó, tôi quyết định tự học và tham gia một số khóa học ngắn hạn. Từ kinh nghiệm và kiến thức mà tôi đã tích lũy được, tôi đã thành công trong việc tìm kiếm một công việc ổn định.
Trong nghề thiết kế, chúng ta đương đứng trước nhiều áp lực:
Áp lực đến từ phía khách hàng: Đôi khi, sau khi dành cả tháng tháng mệt mỏi để hoàn thành một sản phẩm, kết quả lại bị chỉ trích hoặc thậm chí là bị hủy hợp đồng. Còn có những khách hàng kỳ quặc, đặt ra những yêu cầu khó hiểu mà chúng ta không thể giải thích được. Ngoài ra, còn có những freelancer khi nhận dự án lại bỏ trốn khiến chúng ta gặp nhiều vấn đề khác...
Dù gặp nhiều áp lực nhưng tôi vẫn cảm thấy đam mê với công việc của mình. Bởi khi sử dụng trí óc và đam mê, chúng ta có cơ hội tạo ra những sản phẩm ấn tượng.
Trong bài viết này, tôi muốn gửi đi một thông điệp đến những người đang hoặc định hướng vào nghề thiết kế:
Trong nghề thiết kế, bằng cấp không phải là điều quan trọng nhất. Điều quan trọng là khả năng tự học và hiểu rõ công việc của mình. Bạn cần phải là người có tư duy sáng tạo, có khả năng chịu áp lực và quan trọng nhất là phải đam mê công việc của mình. Khi yêu thích công việc, bạn sẽ không cảm thấy nhàm chán.
Hãy đam mê, nhưng đừng mù quáng.
Cuối cùng, tôi muốn gửi lời chúc thành công tới tất cả các bạn trên hành trình của mình.