Tôi là một giáo viên cấp hai và như các bạn trẻ bước chân vào nghề ngày nay, tôi từng tràn đầy nhiệt huyết, đam mê nghề, yêu thương học trò, cố gắng hết mình vì niềm tin rằng nỗ lực sẽ đem lại thành công, tự học và cải thiện năng lực chuyên môn, sẽ đạt được ước mơ trong nghề. Nhưng sau hàng chục năm dạy học, tôi nhận ra rằng tôi đã lựa chọn sai từ đầu, và hiện tại, không còn cơ hội để sửa chữa.
Thật đau lòng khi làm người thầy, chứng kiến những điều tiêu cực mà không thể làm gì, lên tiếng thì bị miệt thị, viết ra thì lo sợ bị phát hiện.
Vậy nên tôi quyết định viết, viết để giải tỏa tâm hồn, viết để hy vọng vào sự thay đổi cho tương lai của các em học sinh, hy vọng vào sự công bằng trong xã hội mặc dù biết rằng có thể chỉ là ảo vọng, nhưng điều tôi không mong chờ nhất, đó là họ biết tôi là ai.
Mỗi thời đại mang một bản sắc riêng. Nhớ về thời học trò, không gian học còn khiêm tốn, trang thiết bị học tập thiếu thốn đến nỗi một tờ giấy xi măng để bọc sách vở cũng là món quý, vở sách phải tiết kiệm đến mức phải cắt giấy vuông để dán thay vì mua sẵn, đồ đạc học tập thì đều là đồ cũ từ anh chị, thậm chí có cả nơi vá vá, trang phục đi học cũng đều là đồ cũ từ anh chị, đôi khi còn phải vá vá, đi học một nửa ngày rồi về giúp đỡ gia đình với công việc, hay sáng ra làm việc trước khi đến trường… Cuộc sống vất vả đúng là như vậy, nhưng không khó để thấy những khoảnh khắc vui tươi của các em khi cùng anh chị giúp đỡ gia đình hoặc học bài cùng nhau tại nhà, cũng như những tiếng cười, tiếng hò reo của các em trong các hoạt động hè cùng các anh chị thanh niên trong khu phố,… Họ, những học sinh thời xưa chỉ biết học trong nửa ngày, còn lại thời gian là để lao động, chơi đùa, để kết giao bạn bè trong làng,… Việc học của họ được tóm gọn trong suy nghĩ: việc học là trách nhiệm của bản thân, thời gian và cách tổ chức học là do bản thân phải tự quản lý, bài tập là do bản thân phải làm, sách vở phải tự bọc lấy,… Học sinh thời ấy chỉ có khoảng 3-4 em đạt giỏi với điểm số cao hơn 8 trong một khối, nhưng không ai có thể phủ nhận được thành tựu của họ trong cuộc sống hiện đại ngày nay. Và khi viết những điều này ra, tôi cảm thấy như là việc giáo dục của chúng ta đang hình thành kỹ năng sống cho trẻ. Vậy thì khi nhìn vào hiện thực, liệu con đường giáo dục của chúng ta đang hình thành kỹ năng sống như thế nào?
Ngay từ khi bước vào lớp 1, các em học sinh của chúng ta đã phải vác trên vai cặp sách nặng nề để đi học hai buổi mỗi ngày, về nhà phải tiếp tục chịu sự kiểm tra của gia đình. Lớn lên một chút, họ lại phải học thêm từ sáng tới tối, đến mức mắt mệt mỏi, miễn là cuối năm có được danh hiệu học sinh giỏi để làm vui lòng bố mẹ. Không biết nấu cơm, không hiểu rõ về quan hệ gia đình và xã hội, chỉ biết cúi đầu chào hỏi theo quy tắc đã được định trước. Thời gian bố mẹ dành cho con cái chỉ là phút chốc, không đủ để các em hiểu rõ về cuộc sống trong nhà, ngoài kia ra sao, và cũng không đủ để các em biết phải làm gì khi gặp phải những tình huống khó khăn…
Tâm Hồn Của Vấn Đề Là Hiện Tượng Dạy Thêm, Học Thêm
Tôi là Một Người Thầy, Một Người Phụ Huynh, Mắt Thấy, Tai Nghe
Quy Định Ban Giám Hiệu Không Đứng Lớp
Dạy Thêm - Học Thêm: Thực Tế Và Giả Định
Các Biện Pháp Đề Xuất
+ Giáo Viên Môn Chính vs Môn Phụ
+ Tính chất của Giáo Viên Môn Chính và Môn Phụ
+ Quy Định Và Thực Tế Về Dạy Thêm
– Biến Tướng Trong Thực Hiện Quy Định Dạy Thêm
+ Lợi Ích của Ban Giám Hiệu Dạy Thêm
+ Chiến Lược Kiếm Tiền của Ban Giám Hiệu
– Chiến Thuật Tối Ưu Hóa Thu Nhập từ Dạy Thêm
– Sự Khéo Léo Trong Tính Toán và Quyết Định
– Chiến Lược Kiếm Tiền Tinh Tế
– Tính Toán và Phân Chia Thu Nhập
– Sự Lôi Cuốn của Các Câu Lạc Bộ
– Cảnh Báo về Hệ Quả của Môi Trường Cạnh Tranh
– Đối Phó với Áp Lực Thi vào 10+
+ Chiến Lược Nâng Tỉ Lệ Đỗ vào 10
– Áp Lực và Mánh Khóe Trong Thi Nâng Điểm
– Sự Biến Dạng của Thi Đua và Tính Chất Của Thi
– Áp Lực và Sự Can Thiệp Trong Quá Trình Tư Vấn Mùa Thi
Thách Thức Trong Việc Phát Triển Chuyên Môn và Quản Lý Hồ Sơ
+ Thời Gian Bị Lãng Phí Trên Các Hồ Sơ và Quá Trình Kiểm Định
Quy Trình Kiểm Định và Đánh Giá Trong Hệ Thống Giáo Dục
Tầm Quan Trọng của Mục Tiêu Đạt Chuẩn và Tác Động Đến Giáo Viên và Học Sinh
Thách Thức Trong Quá Trình Thi Cử và Ảnh Hưởng Đến Tâm Lý của Giáo Viên và Học Sinh
Sự Thật Đau Đớn Về Sự Thăng Tiến Trong Môi Trường Giáo Dục
Sự Thất Vọng Trong Việc Đánh Giá và Định Hình Công Bằng Trong Lĩnh Vực Giáo Dục
Thách Thức Trong Việc Quản Lý và Hoạt Động Của Các Đoàn Thể Trong Trường
Dù có nhiều bất cập và sai phạm, việc kiểm tra từ cấp trên vẫn diễn ra suôn sẻ vì mọi hoạt động ở cấp dưới được thực hiện một cách kín đáo.
Nguyên nhân thực tế là do đâu? Có phải do sự áp đặt về thành tích từ các cấp lãnh đạo? Tại sao tôi nghĩ như vậy? Bởi vì ở mỗi quận huyện, tỉnh đều có cuộc thi đua về việc kiểm định, xây dựng trường học và lớp học chuẩn, nhưng để đạt được chuẩn đó thì cần phải có điều kiện vật chất, tỉ lệ học sinh giỏi cao, tỉ lệ học sinh yếu kém và vi phạm nội quy thấp, không có học sinh bị đuổi học, cùng tỉ lệ giáo viên giỏi, học sinh giỏi và học sinh đậu vào lớp 10 cũng phải đạt mức cao,... Để đạt được những chỉ số này, không còn cách nào khác ngoài việc các cấp mở đường cho nhau làm trái để nâng cao thành tích!
Buồn thật!