Hôm nay, khi hắn bước vào văn phòng sớm, không còn tiếng cười vang vọng như mọi ngày. Hành lang trống trơn, bên ngoài trời mưa rất to. Hắn đến phòng làm việc với tâm trạng không được thoải mái. Cơn ác mộng của đêm qua vẫn còn ám ảnh trong tâm trí. Ngồi trên chiếc ghế, hắn nhớ lại giấc mơ tồi tệ làm hắn thức dậy giữa đêm với cảm giác mồ hôi như tắm. Mặc dù điều hòa vẫn hoạt động, nhưng không khí trong phòng vẫn lạnh lẽo.
Trong giấc mơ, hắn thấy mình đang gọi điện cho ứng viên. Lịch phỏng vấn đã sắp xếp kỹ càng nhưng không có ai đến. Sếp nhắc nhở qua trợ lý về việc gọi điện thoại cho ứng viên. Khi trợ lý đến, hắn phải giả vờ rằng đang gọi điện cho ứng viên. Mồ hôi tuôn ra, hắn hét lên 'cứu tôi' trước khi tỉnh giấc.
Khi mở mắt, hắn nhận ra chỉ là giấc mơ. Hắn lẩm bẩm 'chỉ là một giấc mơ' trước khi lại tiếp tục ngủ.
Hắn bất ngờ nhận được mail từ ứng viên đồng ý nhận việc. Hắn vui mừng rồi tiếp tục liên lạc với ứng viên và thông báo cho các phòng ban khác về nhân sự mới. Tuy nhiên, khi đến giờ phỏng vấn, hắn lại không thấy ứng viên đâu. Mỗi lần gọi điện đều chỉ nghe thấy tiếng 'tút tút... cụp'. Hắn cảm thấy hoang mang và tỉnh giấc với cảm giác mồ hôi như tắm.
Sự thức dậy đột ngột khi màn hình điện thoại sáng lên làm hắn trở lại thực tại. Hóa ra là mail của ứng viên đồng ý nhận việc. Hắn vui mừng rồi tiếp tục chuẩn bị công việc cho ứng viên mới. Tuy nhiên, khi đến giờ phỏng vấn, hắn lại không thấy ứng viên đâu. Mỗi lần gọi điện đều chỉ nghe thấy tiếng 'tút tút... cụp'. Hắn cảm thấy hoang mang và tỉnh giấc với cảm giác mồ hôi như tắm.
Em lễ tân gọi hắn 'Anh Cường, có ứng viên đợi anh ở phòng họp. Anh đang lướt Facebook mà không nghe em à?'. Hắn gật đầu, xin lỗi em và ra tiếp ứng viên.
Lúc 5h sáng, hắn quyết định không ngủ nữa mà đi tập thể dục, chuẩn bị cho một ngày mới.
Hắn nhớ về áp lực và những thách thức trong nghề tuyển dụng. Nghề này đòi hỏi bình tĩnh và kiên nhẫn. Hắn tự động viên mình và bắt đầu chuẩn bị công việc.
Tác giả: Hùng Cường Nguyễn