Nghe có vẻ kỳ lạ, phải không? Đi làm công nhân xuất khẩu lao động mà lại muốn tiếp tục học hành? - và mình cũng không có hồ sơ nào đặc biệt để khoe khoang đến nỗi thở cũng khoe được.
Nhưng mình muốn nói - nếu bạn có ý chí, bạn sẽ bắt đầu được, bạn đã bắt đầu, bạn sẽ làm được.
1. Mọi khởi đầu đều gặp khó khăn.
Gia đình mình không giàu, thẳng thắn mà nói là nghèo. Ở trong một căn nhà với tường xi mà không chát, những năm học cấp ba của mình, mùi ẩm mốc lan tỏa khắp nhà, bụi bặm, âm u vì ít người, và xám xịt vì luôn có rặng tre đung đưa trước cửa.
Cho tới khi đi Nhật, mình vẫn giữ thói quen cũ, ăn cơm mỗi ngày 2 bữa, một quả trứng, ít muối lạc.
Mình đỗ vào trường Đại học Ngoại Thương, nhưng là năm thứ 2 phải ôn lại, và sau đó, vì gia đình không đủ khả năng tài chính, mình phải ngậm ngùi từ bỏ ước mơ. Hiếu quạt bỏng đi xuất khẩu lao động, với nhiều sinh viên nông thôn, vấn đề tài chính là một gánh nặng nặng nề.
Mình đi làm ở Nhật, mỗi ngày làm việc từ sáng đến tối, thậm chí phải tăng ca, sau một năm tăng ca, sức khỏe mình suy giảm. Mình không thể tiếp tục sống cuộc sống lao động như vậy.
Nói chung là mình muốn học, nhưng học không được, muốn làm việc mà cũng không thành, cảm thấy rất thất vọng.
2. Bắt đầu từ bước đi đầu tiên
Mọi người xung quanh mình đi làm lao động đều nghĩ rằng “làm việc có vốn, về sau sẽ kinh doanh, có tiền rồi mới học, làm gì cũng được”.
Mình không đồng ý với quan điểm này.
Mình nghĩ, nếu có tiền mà không có kiến thức, thì dù có bao nhiêu tiền cũng không đủ. Một là kinh doanh, đầu tư không đúng cách, hai là lại phải bỏ ra để học lại từ đầu.
Cái khó thứ 2 là làm việc ở Việt Nam không có mối quan hệ, không có bạn bè, phải tự mình tự lập - khá khó, hoặc phải xuất sắc lắm mới thành công.
Mình khá sợ, thời gian không chờ đợi ai cả, việc mất bố đã dạy mình điều đó. Rằng nếu không chuẩn bị cho 5 - 10 năm sau từ bây giờ, tức là mình đang tự hạn chế bản thân ngay lúc này.
Vì vậy, mình chọn cách vừa làm việc, vừa học hỏi. Sáng đi làm, hỏi mấy bác người Nhật về chữ Hán, chiều về tổng hợp kiến thức, tối làm bài, viết luận, tự nghĩ về vấn đề tiếng Nhật để viết. Sáng đi xúc bột, một thùng 500 ký, một ngày 5 thùng, xúc, bóp, nặn, may bao, bốc vác đủ công việc.
Liên tục trong 2 năm. Điều này là kết luận từ quan điểm sống của mình rằng:
'Khi đã bắt đầu, sẽ có những người ủng hộ và không ủng hộ bạn. Sẽ có người chỉ trích và khen ngợi bạn. Nhưng hãy luôn giữ đầu óc lạnh lùng, lắng nghe lý lẽ, và giữ trái tim nồng ấm, cố gắng mỗi ngày, dù có thể không ai hiểu bạn.'
3. Bài học từ thành công và thất bại.
Nguồn: Freepik
Sẽ đến lúc bạn cảm thấy như đang lướt trên đỉnh của một đợt sóng. Nhưng đừng quên rằng, sóng có thể đưa bạn đi xa, nhưng cũng có thể đẩy bạn ngã ngửa.
Mình đã từng thành công một chút với việc quản lý một nhóm, và mình nghĩ rằng tạo ra nội dung là một việc đơn giản.
Nhưng không, nội dung thực sự chỉ là một phần nhỏ trong lĩnh vực truyền thông và marketing. Mỗi ngày học hỏi, mình nhận ra rằng mình vẫn còn rất nhiều điều cần khám phá. Có lúc suýt chút nữa mình đã không thể nhìn thấy ánh sáng. Nếu không có sự hướng dẫn từ các bạn, các anh, các chị.
Thành công mang lại niềm vui, nhưng mình nhận ra rằng, nếu có người chỉ ra lỗi sai của mình, thì đó là điều tốt. Vì nếu nhận ra lỗi, tức là mình có thể cải thiện, có thể học hỏi và phát triển hơn nữa.
Thành công là một điểm đến, thất bại là một quá trình. Học từ thất bại, trải nghiệm, biết ơn. Ba điều này có vẻ dễ dàng, nhưng thực ra khá khó khăn, và bạn càng làm chủ được chúng thì bạn càng tiến xa hơn.
Tóm lại, hy vọng trên hành trình học tập của bạn, bạn sẽ không tự cao tự đại khi thắng, không bị nản chí khi thất bại, không chùn bước trước khó khăn, và cuối cùng, thành công sẽ đến với bạn.