
KỸ NĂNG 1 - GIÁO DỤC GIỚI TÍNH
Kể ra là, A và B cùng ở phòng ký túc. Một hôm, A đi tắm và khi quấn khăn xung quanh thân mình để ra khỏi phòng thì thấy cửa không mở được. Sau này, A mới biết rằng B đã mang bạn trai về và khóa cửa, khiến cho A phải ở ngoài và phải trình diễn trước mặt bạn bè trong ký túc với chiếc khăn tắm. Tóm lại, một cảm giác sốc, không thể tin được.
Tuy nhiên, khi nghe câu chuyện của A, mình lại không cảm động gì cả. Mình nhớ lại, cách đây nhiều năm, mình đã chia giường với một người bạn khác. Vào buổi tối, khi đang nằm, thấy giường rung lên. Mình thoái lui ra khỏi giường và đi ra phòng khách. Người Đức kia đang ngồi xem ti vi và hỏi: 'Làm sao mày ra đây giữa đêm?' Mình trả lời lẩn thẩn và kể câu chuyện vừa xảy ra. Người Đức đùa: 'Tại sao mày không tham gia chung với chúng tôi?' Mình cảm thấy tức giận.
Mình nhận ra rằng quan hệ tình cảm ở phương Tây khác biệt rất nhiều so với Việt Nam, mình phải thích nghi với điều này. Nếu phụ huynh hiểu được điều này, họ sẽ giải thích kỹ lưỡng về mối quan hệ giữa nam và nữ, chuẩn bị tâm lý cho con rằng mọi chuyện không có gì đáng ngại ở Mỹ, thì có lẽ mình không phải cảm thấy như vậy.
Quay lại câu chuyện của A, nếu A là người Mỹ hoặc có sự hỗ trợ từ gia đình, phụ huynh có thể can thiệp và yêu cầu trường học xử lý tình hình hoặc thậm chí là chuyển phòng. Nhưng A là người Việt, không có sự hỗ trợ từ gia đình, không có người hướng dẫn. Do đó, phụ huynh nào gửi con đi Mỹ và ở ký túc cần phải chuẩn bị sẵn sàng để giáo dục con về vấn đề giới tính (đặc biệt là con gái).
KỸ NĂNG 2 - GIỮ CHẶT CÁI LY, DÒNG NGỌT ƠI

Cách đây vài ngày, mẹ đã gửi cho mình một bài viết về “Sốc với tiệc coca của người Mỹ.” Mình đã cảm thấy ngạc nhiên vì trong bài viết đó, người ta nói rằng người Mỹ không thích uống rượu, và khi mời khách đến tiệc cũng chỉ dùng đồ dùng không phải làm bằng thủy tinh, không trang trí như kiểu Việt Nam.
Sau khi đọc bài viết đó và tham khảo ý kiến của một số bạn bè ở Mỹ trong nhiều năm, mình cảm thấy cần phải điều chỉnh một chút nội dung. Có nhiều loại tiệc ở Mỹ.
Nếu là tiệc gia đình (có trẻ con hoặc người trưởng thành), thì thường không có rượu, vì tuổi uống rượu ở Mỹ là 21, do đó để tránh sự phiền toái với cảnh sát cũng như hạn chế việc sử dụng rượu bia không đúng cách trong giới trẻ, người Mỹ sẽ không có rượu trong những buổi tiệc như vậy. Ngoài ra, vì tiệc gia đình thường có nhiều người, việc sử dụng đồ dùng không phải làm bằng thủy tinh cũng là điều phổ biến, giúp tiết kiệm thời gian dọn dẹp.
Loại tiệc thứ hai là tiệc của sinh viên. Hầu hết mọi người ở Mỹ từ 19 đến 30 tuổi thường uống khá nhiều. Mặc dù người dưới 21 tuổi không được phép uống rượu một cách hợp pháp, nhưng ở Mỹ, việc biết uống ít nào đó cũng là một lợi thế trong việc giao tiếp với bạn bè cùng tuổi. Trong những buổi tiệc như vậy, việc sử dụng đồ dùng không phải làm bằng thủy tinh cũng khá phổ biến, không cần quá trang trọng.
Loại tiệc thứ ba là tiệc gặp gỡ hoặc bữa tối gặp gỡ (tiệc chính thức). Thường thì những buổi tiệc như thế này khá lịch sự. Thường bắt đầu bằng quầy rượu để mọi người vừa thưởng thức đồ uống vừa trò chuyện. Quầy rượu thường có nhiều loại rượu lựa chọn từ rượu whisky đến các loại bia, được kèm theo một số món nhỏ như phô mai hoặc tôm nướng (ăn xốc xốc đấy). Sau khi quầy rượu được dọn đi, mọi người sẽ tiếp tục trò chuyện thêm một lúc trước khi bắt đầu bữa tối. Bữa tối thường bao gồm 3 món: món khai vị, món chính và món tráng miệng, thường được phục vụ kèm với rượu vang.
Loại cuối cùng là bữa tối dành cho hai người. Ai đã hẹn hò chắc chắn biết. Trong những buổi như thế này, hầu hết mọi người ở Mỹ hoặc châu Âu có thể uống hết một chai rượu vang 75ml một mình, nhưng vì chúng ta là người châu Á, có quyền được uống ít hơn một chút mà không cần phải lo lắng.
Quay lại kỹ năng 2 - “Giữ chặt cái ly, dòng ngọt ơi,” thực ra mình không khuyến khích việc uống rượu nhưng biết cách uống để có thể giao tiếp, tạo ra mối quan hệ và kết bạn là điều rất quan trọng. Cụ thể, những điều cần lưu ý trước khi uống bao gồm:
Thức uống cocktail có thể khiến say rất nhanh, vì vậy không bao giờ nên uống quá đà
Rượu và bia ở Mỹ thường có nồng độ cồn cao hơn so với ở Việt Nam, vì vậy hãy tránh việc sử dụng lượng rượu tương tự ở Mỹ như ở Việt Nam
Không bao giờ uống rượu kèm với thức ăn ngọt vì có thể khiến say nhanh chóng
Rượu bia trong buổi tiệc với bạn bè:
Một lần nữa, nhắc nhở các bạn gái hãy tránh xa các loại cocktail nhé. Có thể chọn uống nước trái cây hoặc uống bia, nhưng nhớ chỉ uống vừa đủ để có thể nói chuyện tỉnh táo. Cuộc sống không biết trước điều gì mà sao phải để lỡ.
Các bạn trai, nếu có bốn người đi cùng thì hãy để lại một người tỉnh táo để có thể đưa bạn gái về, đừng ép mọi người phải uống cùng nhau như ở Việt Nam.
Tiệc chính thức:
Với quầy rượu: (1) Tránh xa các loại vodka và rượu trắng nói chung vì người Mỹ thường có định kiến với những người uống vodka (nếu bạn tỉnh táo để nói rằng đó là tequila thì cũng được nhưng thường rượu trắng thì có thể bị lên án); (2) Thường mình không thích uống rượu vang tại quầy rượu vì bữa tối cũng sẽ có rượu này; (3) Quy tắc quan trọng là chỉ uống tối đa 2 chai bia hoặc 1 chai rượu nặng để vừa đủ tự tin khi nói chuyện, không nên uống quá nhiều để tránh trở nên mê ly; (4) Khi uống bia, hãy sử dụng khăn giấy để gói quanh chai để tránh nước chảy ra tay và không thể bắt tay với người khác; (5) Hãy mang theo một số khăn giấy để lau tay sau khi ăn các món nhắm.
Với bữa tối: Một quy tắc đơn giản là, thịt bò thì kèm với rượu vang đỏ và các món hải sản hoặc các món tanh thì kèm với rượu vang trắng, còn món Nhật thì dùng sake. Lưu ý cho bữa tối, hãy cẩn thận khi sử dụng các dĩa/ nĩa dành cho các món khác nhau. Thực ra, bữa tối thông thường chỉ sử dụng 2 loại dĩa: dĩa/ nĩa nhỏ dùng cho salad và dĩa/ nĩa lớn hơn dùng cho món chính và thìa dùng cho món tráng miệng.
KỸ NĂNG 3 - ĐỌC STUDENT BOOK (NỘI QUY TRƯỜNG)

Trong 3 tuần hướng dẫn sinh viên, thường các trường sẽ phát cho mỗi sinh viên một quyển Student Book hoặc nội quy của trường. Rất nhiều sinh viên Việt Nam thường bỏ qua việc đọc nó, một phần vì tiếng Anh của họ không tốt, phần khác vì ở đất nước chúng ta, nội quy không quá quan trọng.
Tuy nhiên, nội quy này thường bao gồm cả trách nhiệm và quyền lợi của sinh viên. Các bạn cần đọc kỹ phần tính điểm và quyền miễn môn để khi cần có thể báo cáo kịp thời với Đơn vị phụ trách, tránh rơi vào tình huống bị động trong học tập.
Khi nộp đơn, các bạn có thể đã biết thang điểm của Mỹ (A, B, C, D, F), nhưng một số trường có thêm điểm trừ (A-) và cộng (B+), nên cần chú ý. Thông thường, thang điểm như sau:
Trên 93%: A, tương đương 4.00/4.00
Trên 90% đến 93%: A-, tương đương 3.66/4.00
Trên 88% đến 90%: B+, tương đương 3.33/4.00
Trên 83% đến 88%: B, tương đương 3.00/4.00
Trên 80% đến 83%: B-, tương đương 2.85/4.00
Tất nhiên, không ai muốn điểm dưới B-.
Mỗi môn thường có 3 tín chỉ, nhân điểm đã quy đổi với số tín chỉ rồi chia cho tổng tín chỉ sẽ ra điểm trung bình. Hãy quản lý điểm bằng bảng excel riêng để tránh dưới mức học bổng. Với cách tính trên, các bạn nên cố gắng đạt A từ đầu vì điểm A sẽ nâng cao điểm trung bình, trong khi chỉ cần B là đã kéo xuống đáng kể. Nếu đạt A từ đầu, các bạn sẽ thoải mái hơn về sau, không lo điểm tụt.
Lưu ý rằng có giảng viên chấm điểm theo curve, tức là không cần biết bạn được bao nhiêu điểm phần trăm, nếu nằm trong top 3-5 của lớp sẽ được A hoặc A-, rồi chia nhỏ lớp theo từng khoảng điểm. Cách này rất nguy hiểm!