Gần đây một bài viết về trải nghiệm 4 năm học - 2 năm làm nghề dịch vụ của mình đã được đăng trên Cafebiz và trường cũ cũng chia sẻ lại cho các bạn khóa sau. Nhưng có bao nhiêu người biết rằng tôi từng rất muốn bỏ học khi bước vào năm hai, vào thời điểm gia đình tôi phá sản.
Lúc đó, tôi đã nghĩ rất nhiều, chán học, không yêu nghề, rồi không xoay sở được học phí khiến tôi cảm thấy bế tắc. Tôi không muốn tiếp tục nữa.
Tôi đã sẵn sàng với tâm trạng để cả nhà mắng tôi về ý tưởng ngu ngốc của mình. Tôi định bảo lưu một năm và đi làm công nhân rồi quay lại học. Cuộc trò chuyện với bố chính là điều khiến tôi tiếp tục và tạo ra những thay đổi cho tới bây giờ.
Tôi đã cảm thấy nhỏ nhen khi nói chuyện với bố trong buổi ăn tối của gia đình. Không ai nói gì cả. Một lúc sau, bố tôi mới phát biểu:
“Bố không phản đối con muốn nghỉ học để đi làm công ty. Tuy nhiên, con phải suy nghĩ kỹ lưỡng xem mình đã bỏ lỡ bao nhiêu cơ hội với tư cách là một con người có học vấn chưa? Hãy xem xét kỹ lưỡng, đừng chỉ vì những đồng tiền ngay trước mắt. Lúc này, nhiệm vụ của con không phải là kiếm tiền. Nếu có cơ hội học, hãy học hết sức. Cơ hội đã qua đi sẽ không bao giờ quay lại.”
Tôi vẫn tranh luận, tôi nói nghề này lương thấp, làm ca đêm, làm việc mệt mỏi, nhưng lương không bằng công nhân.
“Vậy hãy tự so sánh đi. Một năm làm việc chân tay mệt nhọc để kiếm tiền. Một năm học hỏi và kiếm thu nhập từ tri thức. Bất kể công việc nào cũng vậy, thu nhập ban đầu sẽ thấp vì bạn chưa có kinh nghiệm. Sự khác biệt giữa người kiếm 5 triệu và 30 triệu là ở trong đầu. Hãy kiên nhẫn và đừng vội vàng”.
“Nhưng tôi không yêu thích nghề này, bố ạ, tôi không muốn làm việc mỗi ngày từ 8 đến thậm chí 10-12 tiếng. Tôi không thích, nó là một sự ràng buộc lớn.”
“Hiện tại, bố lái xe với mức lương không cao và cũng không thích công việc đó cho lắm, trong đầu bố luôn có một kế hoạch khác cần thực hiện. Tại sao bố vẫn tiếp tục làm nó? Bởi vì nó đáp ứng được các nhu cầu cơ bản của hiện tại như hỗ trợ cho gia đình, và từ đó bố vẫn có thể dành thời gian để thực hiện kế hoạch đó. Vậy thì tại sao bạn không thử sử dụng công cụ mà bạn đang có để kiếm thu nhập để tạo điều kiện cho điều bạn muốn? Lấy ngắn hạn để nuôi dài hạn.”
Tôi im lặng không biết phản đối thế nào. Bố tôi nói hay thật. À, bố tôi cũng từng kinh doanh và thất bại vài lần. Tôi đã ghi lại những gì bố nói vào thời điểm đó, mọi thứ trong bài viết này không hề có một từ giả. Nó thay đổi cách nhìn của tôi hoàn toàn, vì vậy tôi đã đăng lại hy vọng nó sẽ có ích cho những người đang chán nản với việc học, muốn bỏ học hoặc cảm thấy vô vọng như tôi ngày xưa.
Quay về thời kỳ 17 tuổi, đứng trước cửa thi vào đại học, tôi không biết phải làm gì. Bố mẹ, giống như hàng triệu gia đình khác, coi việc vào đại học là bước đầu tiên quan trọng để thay đổi cuộc đời cho con.
Muốn thi thì thi, chọn ngẫu nhiên một ngành nghe đồn có nhu cầu cao và dễ xin việc. Vào đại học rồi tính sau.
Được cái đã có danh xưng học sinh giỏi, đỗ đại học cũng nhanh gọn. Học bằng tiền của bố mẹ, không cần phải đi làm. Học những tín chỉ dễ dàng, không cần gì phải học. Nhưng khi đi sâu vào, thấy không phù hợp và càng thấy mình lười biếng hơn, sống lãng phí hơn.
Và rồi ở năm thứ hai, gia đình phá sản. Không có nơi để nhờ cậy tài chính, phải tự kiếm sống và học. Sự áp lực của tiền bạc, cộng thêm việc học những gì mình không thích, khiến tâm trí căng thẳng và muốn bỏ cuộc. Đừng chỉ trách mắng về quãng thời gian và tiền bạc đã bỏ ra mà không biết chăm chỉ học hành. Có nhiều người như tôi, đang học những gì họ không thích và cảm thấy mất phương hướng.
Thấy rằng đã cố gắng hết sức, muốn thay đổi nghề nghiệp, tôi đã thực hiện.
Không nên đánh giá vội vàng khi thời gian chưa đủ lâu.
Tôi không nói rằng bạn không được bỏ học, cũng không khen ngợi việc phải học. Hãy làm những gì bạn thích. Đừng lãng phí thời gian tranh cãi với bản thân về việc có nên bỏ học hay không. Nếu bạn đã suy nghĩ kỹ lưỡng và có kế hoạch cụ thể cho tương lai, hãy làm điều bạn chọn. Khi nhìn lại, bạn sẽ không hối tiếc và tự hào về quyết định của mình. Bạn đã trưởng thành rồi.
Không phải ai bỏ học cũng thành công như Bill Gates hay trở thành người nổi tiếng như Lộc Fuho chỉ bằng việc làm công nhân. Hãy xem xét và đánh giá kỹ lưỡng những gì bạn đang có và chi phí cơ hội. Nếu bạn có ước mơ riêng, bạn sẽ tìm được con đường của mình.