1. Tổng quan về tác giả và tác phẩm
1.1. Tác giả
Lưu Quang Vũ là một trong những tài năng nổi bật của văn học nghệ thuật Việt Nam trong những năm 80 của thế kỷ XX. Ông thành công ở nhiều lĩnh vực như thơ, văn, hội họa và kịch bản. Với khát vọng tham gia sâu vào dòng chảy của thời kỳ đổi mới, Lưu Quang Vũ luôn cổ vũ cái đẹp, cái thiện, đồng thời lên án cái xấu, cái ác. Sự cống hiến của ông không chỉ tạo nên những tác phẩm nghệ thuật vĩ đại mà còn góp phần vào sự hoàn thiện nhân cách con người.
1.2. Tác phẩm
'Hồn Trương Ba, da hàng thịt' là một trong những tác phẩm kịch nổi bật nhất của Lưu Quang Vũ. Với việc khắc họa tình huống bi kịch của Trương Ba từ điểm kết thúc có hậu của tích dân gian, vở kịch đã thành công trong việc xây dựng một câu chuyện hiện đại, đặt ra những vấn đề tư tưởng, triết lý và nhân văn sâu sắc.
2. Phân tích bi kịch của nhân vật Trương Ba
Vở kịch của Lưu Quang Vũ khởi đầu từ kết thúc của tích dân gian, khi hồn Trương Ba sống trong xác hàng thịt. Cuộc sống không tự nhiên, mâu thuẫn giữa hồn và xác bắt đầu phát sinh. Mâu thuẫn gia tăng khi linh hồn thanh cao bị tha hóa trước sự áp đảo của thân xác thô phàm, khiến Trương Ba trở nên xa lạ với gia đình, bạn bè và tự chán ghét chính mình. Xung đột lên cao trào khi Trương Ba không thể chịu đựng đau khổ và quyết định từ bỏ cuộc sống không thuộc về mình, chấp nhận cái chết vĩnh viễn. Đoạn trích này thuộc cảnh 7, cảnh cuối cùng của vở kịch, khi xung đột đạt đến đỉnh điểm và kết thúc bằng cái chết của hồn Trương Ba.
2.1. Bi kịch trong cuộc sống không phải của mình
- Để có thể tiếp tục tồn tại, hồn Trương Ba buộc phải nhập vào thân xác thô kệch của anh hàng thịt, tạo nên một nghịch cảnh phi lý và trái tự nhiên. Đây là mâu thuẫn chính của bi kịch trong 'Hồn Trương Ba, da hàng thịt'. Từ điểm kết thúc có vẻ tốt đẹp của tích dân gian, Lưu Quang Vũ đã đặt ra những câu hỏi sâu sắc về cuộc sống: Liệu có thể tìm thấy hạnh phúc khi sống với bất cứ giá nào? Con người sẽ thế nào khi không được sống thật với bản thân và các phẩm chất của mình? Có giữ được giá trị tinh thần cao quý khi sống trong sự dung tục và thỏa mãn ham muốn vật chất không?
- Hoàn cảnh bi kịch của Trương Ba được thể hiện rõ ràng qua sức mạnh áp đảo và cám dỗ của thân xác hàng thịt. Thân xác này là biểu tượng của cuộc sống tầm thường và thô bạo, từ hình dáng kềnh càng đến nhu cầu ăn uống vô hạn và dục vọng thấp kém. Sức mạnh của thân xác này đã làm cho hồn Trương Ba phải khuất phục, dù nó luôn tìm cách giữ lại chút thanh thản cho mình. Xác hàng thịt đã khẳng định sự phụ thuộc của hồn Trương Ba và dùng lý lẽ ti tiện để ve vãn, khiến hồn Trương Ba phải hòa hợp với những thèm khát của thân xác, dù sự thật là một trò lừa dối chính mình.
- Sống phụ thuộc vào những yếu tố vật chất, không được sống thật với chính mình và bị chi phối bởi một cuộc sống dung tục là một trong những bi kịch đau đớn nhất của con người.
- Sự tha hóa của con người trong cuộc sống không phải của mình
Sự tha hóa của Trương Ba trong hoàn cảnh phải sống nhờ vào thân xác của người khác được Lưu Quang Vũ khắc họa rõ nét qua cuộc đối thoại giữa hồn Trương Ba và xác hàng thịt, với những cảm xúc bối rối, khổ sở và bế tắc của hồn Trương Ba, cùng với sự đắc thắng và lý lẽ đầy sức thuyết phục của xác hàng thịt.
- Xác hàng thịt đã chỉ ra sự tha hóa không thể tránh khỏi của hồn Trương Ba khi ông phải dựa vào nó để sống: 'Nhờ tôi, ông có thể làm việc, quan sát thế giới và cảm nhận mọi thứ qua giác quan của tôi.' Thực tế, khi Trương Ba phải chấp nhận hoàn cảnh nghịch lý để duy trì sự sống, linh hồn ông đã hoàn toàn phụ thuộc vào thân xác này, sống qua cái thân xác không phải của mình. Trong mắt cộng đồng, nhân cách của con người thường được đo qua hành động và biểu hiện của thân xác, dẫn đến việc linh hồn Trương Ba trở nên bất lực trước sự chi phối mạnh mẽ của cái thân xác thô lỗ.
- Sự tha hóa của Trương Ba được thể hiện ở nhiều mặt và mức độ khác nhau. Ông ăn uống bằng miệng của xác hàng thịt, theo những món ăn mà xác hàng thịt ưa thích; cảm nhận và phản ứng cơ thể cũng trở nên thô lỗ và vụng về. Từ một người làm vườn khéo léo, ông trở thành vụng về, cứng nhắc và thậm chí tham gia vào những hành vi mua bán lươn lẹo, xa lánh bạn bè và gia đình. Ông bắt đầu lý lẽ theo kiểu của xác hàng thịt: 'Phải thay đổi để sống, chi tiêu trong gia đình ngày càng nhiều trong khi cuộc sống ngày càng khó khăn.'
Qua cuộc đối thoại giữa hồn Trương Ba và xác hàng thịt, ta thấy rằng Trương Ba có được sự sống nhưng là cuộc sống nhục nhã khi phải sống nhờ vào thân xác thô lỗ, bị nó chi phối và kéo theo lối sống giả dối với chính mình và người khác.
- Hậu quả đau khổ của sự tha hóa
Nhận thức được sự tha hóa của mình, hồn Trương Ba chìm trong sự dằn vặt và đau khổ. Dù đã cố gắng chối bỏ và phản kháng, ông vẫn bất lực. Đặc biệt, khi đối diện với những người mà Trương Ba yêu quý, sự đau khổ ông gây ra cho họ càng trở nên rõ nét hơn, và ông càng cảm nhận sâu sắc tình trạng tuyệt vọng của chính mình.
- Vợ Trương Ba cảm thấy buồn bã và đau khổ khi nhận ra: 'Ông không còn là ông Trương Ba của ngày xưa nữa.' Bà hiểu rằng Trương Ba giờ đây hoàn toàn bị chi phối bởi cái thân xác của người khác, không thể sống theo những phẩm chất tốt đẹp của người làm vườn xưa. Bà đau đớn khi không thể giúp Trương Ba thay đổi hoàn cảnh, dù thương xót, bà vẫn khó chấp nhận người chồng đã hòa nhập với thân xác của anh hàng thịt và muốn rời bỏ. Trương Ba cũng nhận thức được nỗi khổ của vợ, ông nói với con dâu: 'Thầy đã làm u khổ. Có lẽ khi u chôn thầy xuống đất, u sẽ bớt khổ hơn.' Nỗi đau của vợ càng làm rõ bi kịch không lối thoát của Trương Ba.
- Con dâu Trương Ba cũng thấu hiểu nỗi khổ của bố chồng trong hoàn cảnh trớ trêu này. Chị thấy rằng Trương Ba giờ đây khổ sở hơn nhiều so với trước, khi sống trong thân xác hàng thịt, ông mất dần phẩm chất tốt đẹp và trở nên mờ nhạt. Chị xót xa khi thấy Trương Ba không còn là người hiền hòa, vui vẻ như xưa, và ước mong giữ được hình ảnh tốt đẹp của ông ngày trước càng trở nên vô vọng.
- Thái độ quyết liệt nhất đến từ cái Gái, cháu gái yêu quý của ông nội. Tâm hồn trong sáng của nó không thể chấp nhận những sự thay đổi trái tự nhiên và sự giả dối của cái gọi là hồn Trương Ba. Càng yêu quý ông, cái Gái càng trân trọng những kỷ niệm về ông, từ đôi guốc gỗ, bó đóm thuốc lào đến những cây thuốc trong vườn. Nó chỉ nhớ về ông nội chăm chỉ, hiền hậu và không thể chấp nhận hình ảnh thô lỗ của lão đồ tể hiện tại, gọi ông là lão đồ tể với thái độ dứt khoát và căm ghét.
- Ngay cả đứa con trai thực dụng cũng không còn tôn trọng ông: 'Cha giờ đây không còn như trước. Cha tôi ngày xưa không bao giờ đánh tôi, tôi rất kính trọng ông. Nhưng cha hiện tại đã trở thành người gian dối, sống nhờ vào thân xác của người khác.'
Những cảm xúc đau buồn, thương xót, hoặc sự căm ghét, chối bỏ từ những người thân đã làm nổi bật sự tha hóa đáng thương của Trương Ba khi phải sống dựa vào thân xác hàng thịt. Những cảm nhận này không chỉ khẳng định sự biến dạng đau đớn của ông mà còn làm sâu sắc thêm nỗi tuyệt vọng của một người ý thức rõ ràng về bi kịch đánh mất chính mình.
2.2. Cuộc chiến không ngừng nghỉ và quyết định dũng cảm để tự giải thoát khỏi bi kịch - tìm lại bản ngã của chính mình
Khi linh hồn cao khiết của Trương Ba phải sống trong thân xác của anh hàng thịt, ông dần cảm nhận sự đồng hóa không thể chấp nhận, chán ghét cái thân xác lạ lẫm: 'Tôi không muốn sống như thế này mãi... tôi đã chán ngấy cái chỗ ở không phải của mình.' Sau cuộc trò chuyện với những người thân, Trương Ba đối mặt với sự lựa chọn quyết liệt: từ sự tuyệt vọng cay đắng thừa nhận thất bại trước sự chi phối của thân xác: 'Mày đã thắng rồi, cái thân xác không phải của ta, mày đã đủ mọi cách để lấn át ta...' đến sự phản kháng bướng bỉnh: 'Nhưng liệu ta có chấp nhận thất bại, khuất phục mày và tự đánh mất mình?'. Ông thách thức thân xác hàng thịt: 'Có thật không còn cách nào khác?' và cuối cùng khẳng định kiên cường: 'Không cần cái đời sống do mày mang lại!'. Trong thời gian sống dựa vào xác hàng thịt, dù hồn Trương Ba đã cố gắng sống đúng như trước đây, nhưng kết quả lại càng thảm hại do sự phụ thuộc hoàn toàn vào thân xác. Cách giải thoát duy nhất đã rõ ràng qua lời tuyên bố của ông: 'Không cần cái đời sống do mày mang lại.'
- Trong cuộc đối thoại với Đế Thích, Trương Ba đã kiên quyết từ chối cuộc sống giả dối, chắp vá mà Đế Thích đề xuất. Ông quyết định sống trọn vẹn với chính mình, không chấp nhận sự đánh đổi giữa thân xác và tâm hồn. Trương Ba cảm thấy xấu hổ với cuộc sống không phải của mình và không thể chấp nhận việc phải sống trong thân xác của một đứa trẻ, mặc dù Đế Thích khẳng định không phải ai cũng có thể sống hoàn toàn đúng với bản chất của mình. Trương Ba khẳng định rằng sống giả dối còn khổ hơn cái chết và không thể chấp nhận sự sống vay mượn này, ngay cả khi đó là giải pháp thay thế của Đế Thích.
- Trương Ba đã yêu cầu Đế Thích cho mình được chết để xóa bỏ cái sự tồn tại kỳ quặc của 'hồn Trương Ba, da hàng thịt'. Quyết định này giúp ông trở lại với bản chất thật của mình, tìm lại sự thanh thản và trong sáng. Ông dạy con trai mình rằng sống không phải bằng mọi giá, sống trong sự giả dối và không được là chính mình còn tệ hơn cái chết. Quyết định của Trương Ba phản ánh sự trung thực, lòng tự trọng và tình yêu cuộc sống thực sự. Kết thúc vở kịch là một bản nhạc thơ mộng, lạc quan về chiến thắng của cái Đẹp và cái Thiện, cho thấy sự tuần hoàn vĩnh viễn của cuộc sống.
3. Tổng kết
- Bi kịch của Trương Ba và gia đình ông phản ánh sâu sắc những vấn đề xã hội hiện thực. Tình huống trong vở kịch, với sự xung đột giữa hồn Trương Ba và da hàng thịt, cùng sự xuất hiện của nhiều nhân vật từ thần thánh đến người thường, mở rộng ý nghĩa của tác phẩm. Vở kịch không chỉ chỉ trích sự vô trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng và các hành vi tham ô, hối lộ mà còn truyền tải thông điệp sâu sắc: Thành công, tiền tài, tình yêu đều quý giá, nhưng không thể đánh đổi tất cả để đạt được mục đích cá nhân; những giá trị tinh thần cao quý sẽ bị suy yếu nếu con người sống lệ thuộc vào hoàn cảnh kém cỏi; 'cuộc sống thực sự hạnh phúc và có ý nghĩa khi con người được sống đúng với chính mình, hài hòa giữa linh hồn và thân xác, giữa bản chất và biểu hiện.'
- Hy vọng bài viết của Mytour đã mang lại thông tin hữu ích cho quý độc giả. Cảm ơn quý bạn đã theo dõi và quan tâm!