Cảm nhận về bài thơ 'Mùa xuân của tôi' - Mẫu số 1
Vũ Bằng, tên thật là Vũ Đăng Bằng (1913-1984), sinh và lớn lên tại Hà Nội, là nhà văn và nhà báo nổi tiếng với sự nghiệp bắt đầu từ trước Cách mạng Tháng Tám 1945. Ông nổi bật với các tác phẩm truyện ngắn, tùy bút và bút ký. Sau năm 1954, ông định cư tại Sài Gòn, nơi tiếp tục hoạt động văn chương, báo chí và tham gia các hoạt động cách mạng.
Trích từ tác phẩm tùy bút 'Tháng Giêng mơ về trăng non rét ngọt' trong tập 'Thương nhớ mười hai', bức tranh văn học được tạo ra trong thời kỳ đất nước chia cắt, khi tác giả sống trong vùng kiểm soát của Mỹ - ngụy, xa quê hương miền Bắc. Tác phẩm là tiếng lòng của nhà văn về nỗi nhớ quê, tình yêu gia đình và khát vọng hòa bình, thống nhất đất nước. Qua việc hồi tưởng cảnh sắc thiên nhiên và cuộc sống hàng ngày ở Hà Nội, Vũ Bằng thể hiện sự đậm đà của văn hóa vùng miền và quốc gia.
Tác giả sử dụng câu 'Tự nhiên như thế: ai cũng yêu mùa xuân' để thể hiện tình cảm sâu sắc của mình đối với mùa xuân. Ông đã thể hiện sự bao dung và cảm thông của con người đối với sự trở lại của mùa xuân, đặc biệt trong tháng Giêng, tháng khởi đầu của mùa xuân. Vũ Bằng đã khéo léo tái hiện vẻ đẹp tự nhiên và sinh hoạt hàng ngày ở miền Bắc qua những hình ảnh sinh động để ghi dấu trong tâm trí độc giả.
Ngôn ngữ lãng mạn và uyển chuyển của Vũ Bằng đã mang đến cho độc giả một cảm xúc sâu lắng và lưu luyến. Mô tả mùa xuân miền Bắc không chỉ tạo ra bức tranh thiên nhiên mà còn là việc kể lại những ký ức đẹp và cảm xúc sâu sắc. Thế giới mà ông xây dựng là phần không thể thiếu trong tâm hồn những người con xa quê. Vũ Bằng thực sự là một nhà văn tài ba, làm phong phú thêm nền văn hóa văn xuôi hiện đại của Việt Nam.
Cảm nhận về bài thơ 'Mùa xuân của tôi' được chọn lọc kỹ lưỡng nhất - Mẫu số 2
Vũ Bằng, với khả năng viết truyện ngắn, tùy bút và bút ký xuất sắc, đã để lại dấu ấn sâu đậm trong văn học Việt Nam. Văn phong của ông không chỉ thể hiện sự tinh tế và độc đáo của một nhà văn sâu sắc, mà còn phản ánh tình yêu quê hương và đất nước một cách nồng nàn và sâu sắc. Trong các tác phẩm của ông, 'Tháng Giêng mơ về trăng non rét ngọt' là một ví dụ tiêu biểu cho phong cách văn của Vũ Bằng.
Với bức tranh văn học này, tác giả mở đầu bằng sự phấn khích và ngây ngất trước vẻ đẹp mùa xuân miền Bắc Việt Nam. Trong mắt Vũ Bằng, không khí và cảnh sắc mùa xuân miền Bắc trong những ngày đầu tháng Giêng hiện lên với sự đẹp đẽ, độc đáo và khó quên. Đó là mùa xuân với những cơn mưa nhẹ nhàng, làn gió mát, tiếng nhạn hót trong đêm tĩnh lặng, tiếng trống chèo vọng từ những làng xóm xa và những câu hát mộng mơ của cô gái xinh đẹp.
Mùa xuân đó, có lẽ như một khoảnh khắc của những ngày trước năm 1945, được tái hiện trong trí tưởng tượng của người con lưu lạc như Vũ Bằng. Điều này dẫn dắt người đọc đến với những câu thơ nổi tiếng của Nguyễn Bính:
'Ngày ấy mưa xuân rơi lất phất'
Hoa xoan từng lớp rơi xuống'
Hội chèo làng Đặng đi qua ngõ, hòa quyện cùng không khí mùa xuân'
Mẹ nói thôn Đoài sẽ hát vào tối nay.'
Mùa xuân mang đến những sự thay đổi kỳ diệu, đánh thức sức sống dồi dào trong tâm hồn con người. Nó khiến chúng ta muốn hòa mình vào thiên nhiên, mở cửa đón nhận vẻ đẹp của mùa xuân và tận hưởng niềm vui sảng khoái mà không cần đến rượu. Mùa xuân làm cho tinh thần trở nên phấn chấn, như nhựa cây căng tròn trong lộc mới, như mầm non của cây cối không ngừng mọc lên và phát triển. Đặc biệt, mùa xuân khơi dậy những cảm xúc mãnh liệt, khiến con người khao khát tình yêu thương.
Mùa xuân mang lại không khí đoàn tụ gia đình, lòng người ấm áp, khiến trái tim tràn đầy hạnh phúc và niềm vui, giống như những bông hoa mới nở và những con bướm bay lượn. Đó là cảm giác mãnh liệt và phấn khích của một người luôn mong mỏi mùa xuân, đón nhận nó với tất cả tình yêu thương. Giọng văn trẻ trung, lãng mạn của Vũ Bằng đã truyền tải những cảm xúc đó đến độc giả, khiến họ cảm thấy như đang hòa mình vào vẻ đẹp mùa xuân.
Mùa xuân thật đẹp, mùa xuân của Hà Nội thân yêu và miền Bắc quý mến, được Vũ Bằng cảm nhận qua một tâm hồn nhạy cảm và tinh tế. Như một nghệ sĩ tạo ra bức tranh, tác giả đã vẽ nên một cách chân thực nhất, từ từng hạt mưa, từng làn gió đến từng cảm xúc của mình về mùa xuân. Đó là một cảm xúc sâu lắng và ngọt ngào, một sự kỳ diệu ẩn sau những từ ngữ và hình ảnh sống động.
Những suy nghĩ về bài thơ 'Mùa xuân của tôi' được chọn lọc kỹ lưỡng - Mẫu số 3
Vũ Bằng, với khả năng xuất sắc trong viết truyện ngắn, tùy bút và bút ký, đã để lại dấu ấn sâu đậm trong nền văn học Việt Nam. Văn phong của ông không chỉ thể hiện sự tinh tế và độc đáo của một nhà văn sâu sắc, mà còn phản ánh tình yêu quê hương và đất nước một cách nồng nàn và sâu sắc. Trong các tác phẩm của ông, 'Tháng Giêng mơ về trăng non rét ngọt' là một ví dụ điển hình cho phong cách văn của Vũ Bằng.
Tác giả mở đầu bằng bức tranh văn học đầy cảm xúc, diễn tả sự phấn khích và say mê trước vẻ đẹp của mùa xuân miền Bắc Việt Nam. Trong mắt Vũ Bằng, không khí và cảnh sắc của mùa xuân ở miền Bắc vào những ngày đầu tháng Giêng hiện lên với vẻ đẹp lôi cuốn và khó quên. Đó là mùa xuân với những cơn mưa xuân nhẹ nhàng, làn gió mát rượi, tiếng nhạn hót vang vọng trong đêm tĩnh mịch, âm thanh trống chèo từ các làng xóm xa, cùng những câu hát huê tình của cô gái xinh đẹp.
Mùa xuân ấy, như một khoảnh khắc của những ngày trước năm 1945, lại được tái hiện trong trí tưởng tượng của người con lưu lạc như Vũ Bằng. Điều này dẫn dắt người đọc đến với những câu thơ nổi tiếng của Nguyễn Bính:
'Ngày ấy, mưa xuân nhẹ rơi'
Những lớp hoa xoan rơi lả tả'
Hội chèo làng Đặng đi qua ngõ, hòa quyện trong không khí mùa xuân'
Mẹ dặn rằng tối nay, thôn Đoài sẽ tổ chức hát.'
Mùa xuân mang lại những thay đổi kỳ diệu, làm bừng tỉnh sức sống trong mỗi con người. Nó khơi dậy cảm giác mê mải, thôi thúc người ta mở cửa đón nhận vẻ đẹp của mùa xuân và tận hưởng niềm vui tràn đầy mà không cần đến rượu. Mùa xuân làm cho tinh thần con người thêm hứng khởi, như nhựa cây căng tràn trong lộc, như những mầm non không ngừng vươn lên, phát triển. Đặc biệt, mùa xuân làm dấy lên những cảm xúc sâu lắng, khiến con người mong mỏi, khao khát tình yêu thương.
Mùa xuân mang lại không khí sum vầy gia đình, làm ấm lòng người, khiến ta cảm thấy hạnh phúc và vui tươi như những bông hoa mới nở, những con bướm bay lượn. Đó là cảm giác mãnh liệt, phấn khích của người luôn chờ đón mùa xuân với tất cả tình yêu thương. Giọng văn tươi trẻ và lãng mạn của Vũ Bằng đã truyền đạt những cảm xúc này cho độc giả, khiến họ như hòa mình vào vẻ đẹp của mùa xuân.
Mùa xuân thật tuyệt vời, mùa xuân của Hà Nội yêu dấu, của miền Bắc thân thương, được Vũ Bằng cảm nhận qua con mắt nhạy cảm và tinh tế của một nghệ sĩ. Tác giả đã khắc họa mùa xuân một cách chân thực nhất, từ những hạt mưa nhẹ nhàng, những làn gió mát đến từng cảm xúc của mình về mùa xuân. Đó là cảm xúc sâu lắng, ngọt ngào, ẩn chứa sự kỳ diệu trong từng từ ngữ và hình ảnh sống động.
Cảm nghĩ về bài Mùa xuân của tôi chọn lọc hay nhất - Mẫu số 4
Mùa xuân, với sự tràn đầy sức sống, sự mới mẻ và niềm hứng khởi, luôn là nguồn cảm hứng mạnh mẽ cho các nghệ sĩ văn học. Trong kho tàng văn học Việt Nam, Vũ Bằng nổi bật với khả năng diễn tả mùa xuân một cách tinh tế và thơ mộng. Những tùy bút và bút ký của ông đã vẽ nên một bức tranh mùa xuân miền Bắc tuyệt đẹp qua tác phẩm 'Mùa xuân của tôi'.
'Mùa xuân của tôi' không chỉ là một tác phẩm văn học, mà còn là một bản tản mạn ghi lại những cảm xúc sâu lắng và ngọt ngào nhất của Vũ Bằng về mùa xuân, về sự chuyển giao của đất trời khi đón năm mới, một mùa mới ấm áp. Với giọng văn nhẹ nhàng và dịu dàng, tác giả đã dẫn dắt người đọc trở về với những mùa xuân bình yên, tươi đẹp, tràn đầy sức sống. Mùa xuân không chỉ là mùa đẹp nhất mà còn là mùa được yêu thích nhất trong năm.
Dọc theo bài viết, chúng ta cảm nhận được tình cảm chân thành của tác giả dành cho mùa xuân miền Bắc. Sự hòa quyện giữa con người và thiên nhiên đã tạo nên một bức tranh sống động và đặc sắc. Ngay từ những dòng văn đầu tiên, tác giả đã khắc họa đặc trưng của thời tiết và khí hậu xuân miền Bắc với 'mưa rêu rêu gió lành lạnh' đầy ấn tượng. Chính những đặc trưng này đã giúp tác giả khám phá và diễn đạt vẻ đẹp của mùa xuân một cách phong phú.
Mùa xuân không chỉ đẹp về cảnh quan thiên nhiên mà còn đẹp về lòng người. Tác giả đã viết 'Ngồi yên không chịu được. Nhựa sống trong người căng lên như máu'. Mùa xuân khiến trái tim con người trở nên sôi động, thổn thức và bừng cháy. Khi xuân đến, 'tim người ta dường như trẻ hơn, đập mạnh hơn những ngày đông giá'. Cảm giác lạnh của mùa xuân không còn như cái lạnh của mùa đông miền Bắc nữa. Với những cảm nhận tinh tế và ngôn ngữ phong phú, Vũ Bằng đã đưa người đọc trở về với những kỷ niệm mùa xuân, quê hương và tình yêu.
Khi mùa xuân đến, tháng giêng chính là biểu tượng của vẻ đẹp tươi mới nhất, là thời điểm của những giao thoa đẹp đẽ nhất. Trong văn của Vũ Bằng, không có sự ngọt ngào hối hả như của Xuân Diệu, nhưng có sự đầy đặn và sâu lắng khiến người đọc cảm thấy bồi hồi và say đắm. Khi tháng giêng về, đất trời bắt đầu chuyển mình một cách kỳ diệu và tinh tế. Vẻ đẹp của tháng giêng ở miền Bắc là sự hòa quyện dịu dàng và đậm đà giữa con người và thiên nhiên, và trái tim con người cũng hòa nhịp với nhịp điệu của mùa xuân.
Với những dòng chữ đầy cảm xúc, tinh tế và tràn đầy sức sống, 'Mùa xuân của tôi' của Vũ Bằng không chỉ là một tác phẩm văn học mà còn là một kiệt tác nghệ thuật, gợi nhớ về âm thanh trong trẻo và ngọt ngào của mùa xuân.