Những cảm xúc về bà kính yêu của em (Mẫu bài viết số 1)
Cuộc đời tôi là một chuỗi đầy ắp tình cảm và sự hòa hợp, đặc biệt là trong gia đình. Người tôi yêu quý và kính trọng nhất chính là bà. Bà như cơn mưa mùa hè, mang đến sự mới mẻ cho tuổi thơ của tôi.
Bà tôi đã hơn bảy mươi tuổi, một độ tuổi mà người ta thường gọi là hiếm có. Dù đã lớn tuổi, bà vẫn giữ được sự nhanh nhẹn và sức khỏe đáng ngưỡng mộ. Gương mặt bà hiện lên những nếp nhăn, dấu ấn của thời gian và sự lao động vất vả. Bà như một cây mai gầy guộc, mảnh mai nhưng vô cùng vững vàng. Mái tóc bạc trắng nổi bật lên đôi mắt hiền từ. Bàn tay bà, dù gầy guộc với những đường gân nổi rõ, vẫn hoạt bát chăm sóc gia đình.
Mẹ thường kể về sự kiên nhẫn và chăm sóc không ngừng nghỉ của bà, từ việc quản lý công việc nhà để chồng yên tâm làm nhiệm vụ, đến việc chăm lo cho gia đình để chúng tôi có cơ hội phát triển. Bà đã gánh vác mọi trách nhiệm gia đình một mình. Trong nhà, bà là người hòa giải mọi mâu thuẫn, và thường nói: 'Những chuyện trong gia đình, lớn thì coi như nhỏ, nhỏ thì coi như không có, để mọi thứ được êm ấm.'
Dù tuổi đã cao, bà vẫn duy trì thói quen tập thể dục mỗi sáng. Bà hay chỉ trích chúng tôi, những người trẻ tuổi, vì học nhiều mà lại thích ngủ, ít vận động. Mặc dù công việc nhà rất nhiều, bà vẫn tích cực tham gia các hoạt động cộng đồng. Bà tham gia các tổ chức như Hội phụ nữ phường, Hội hòa giải, Hội từ thiện và được mọi người yêu mến. Bà có khả năng phân tích và trình bày ý kiến một cách thuyết phục, khiến người nghe dễ dàng đồng tình. Gần đây, khi nhà hàng xóm bị cháy, bà đã kêu gọi sự giúp đỡ của cộng đồng để vượt qua khó khăn. Tôi tự hào về bà, người sống giản dị và khiêm nhường.
Bữa cơm gia đình dưới bàn tay khéo léo của bà luôn tràn đầy ấm áp. Bà thường chuẩn bị những món ăn giản dị nhưng ngon miệng và sạch sẽ. Mặc dù đã có máy giặt, bà vẫn khuyến khích mọi người giặt tay trước khi cho vào máy, vì bà cho rằng cách này làm sạch hơn.
Ký ức đáng nhớ nhất là khi tôi bị sốt dịch. Trong những ngày tôi ốm, bà luôn bên cạnh. Ánh mắt lo lắng của bà, những cử chỉ âu yếm, nhẹ nhàng và lời an ủi của bà có vẻ như hiệu quả hơn cả thuốc. Tôi hồi phục dần và nhận thấy rằng chỉ trong vài ngày, đôi má bà đã hằn sâu hơn, mái tóc bạc thêm nhiều. Tôi xúc động, nắm chặt tay bà mà không thể nói nên lời.
Tôi rất yêu quý và biết ơn bà. Bà sẽ mãi là người tôi kính trọng và yêu thương nhất. Tôi mong bà luôn khỏe mạnh và sống lâu bên con cháu.
Những cảm xúc về bà yêu quý của em (Bài viết cảm xúc về bà) - Mẫu số 2
Bà ngoại của tôi là người mà tôi luôn trân trọng và yêu thương vô bờ. Tình cảm ấm áp mà bà dành cho tôi đã làm cho cuộc sống của tôi trở nên vui vẻ và đầy hạnh phúc mỗi khi ở gần bà.
Bà ngoại tôi đã sống được bảy mươi sáu năm, mái tóc bạc của bà làm nổi bật vẻ đẹp hiền hòa của bà. Đôi mắt bà, dù có nhiều nếp nhăn, lại tỏa ra vẻ nhân từ và ấm áp. Tôi rất yêu quý đôi mắt ấy, vì chúng luôn ánh lên sự yêu thương mỗi khi nhìn tôi. Dù đã lớn tuổi, bà vẫn giữ được sự nhanh nhẹn và sức khỏe. Bà vẫn làm tốt các công việc nhà và luôn chuẩn bị những món ăn ngon như thịt kho tàu và sườn xào chua ngọt mỗi khi tôi đến thăm. Hơn nữa, bà còn dạy tôi nấu những món ăn đơn giản, tạo ra những kỷ niệm đáng nhớ.
Trong ký ức của tôi, bà ngoại luôn là người chăm sóc chu đáo khi tôi còn nhỏ. Khi bố mẹ bận rộn, bà đã nhận chăm sóc tôi với tất cả tâm huyết và dạy dỗ tôi từ những điều nhỏ nhặt. Những câu chuyện cổ tích bà kể, như Thạch Sanh dũng cảm hay cô Tấm hiền hậu, đã tạo nên những kỷ niệm đẹp trong lòng tôi. Bà còn khéo tay làm các đồ handmade như chổi bện, rổ đan và quạt nan. Những sản phẩm của bà luôn gây ấn tượng với sự tinh tế và đẹp mắt.
Dù tuổi đã cao, bà vẫn không ngừng hoạt động. Việc chăm sóc vườn, trồng rau và cây ăn quả không chỉ là trách nhiệm mà còn là niềm vui của bà. Bà thường khuyên tôi rằng nếu không làm gì mà chỉ ngồi một chỗ, cuộc sống sẽ trở nên tẻ nhạt và buồn chán.
Dù không thể thường xuyên thăm bà ngoại, nhưng tình cảm của tôi dành cho bà luôn vững bầu. Những kỷ niệm về tuổi thơ bên bà vẫn luôn sống động trong tâm trí tôi, nhắc nhở về lòng nhân ái và tình yêu mà bà đã dành cho tôi. Tôi mong bà sẽ sống lâu dài bên gia đình, để chúng tôi có thể đền đáp phần nào công ơn lớn lao mà bà đã dành cho chúng tôi.
Những cảm xúc về bà yêu quý của em (Bài viết cảm xúc về bà) - Mẫu số 3
Mỗi người đều có một tình yêu đặc biệt dành cho gia đình mình, tình yêu đó trải dài từ hương vị ngọt ngào của tuổi thơ, đến sự vui tươi của chú cún nghịch ngợm, và đặc biệt là sự tinh tế và kỳ diệu qua đôi mắt của đứa trẻ trong sáng và thuần khiết. Đối với tôi, tuổi thơ gắn bó chặt chẽ với hình ảnh của bà ngoại, vì thế tình cảm yêu mến của tôi dành cho bà là vô hạn.
Trong tâm trí non nớt của tôi, bà ngoại hiện lên như biểu tượng của sự hiền hậu. Bà luôn quan tâm và lo lắng cho tôi. Mỗi khi ở bên bà, tôi như được mở ra thế giới kỳ diệu của những câu chuyện cổ tích. Bà là hình ảnh của vẻ đẹp dịu dàng và đáng yêu. Với dáng vóc vững chãi và đôi tay gầy guộc nhưng ấm áp, bà truyền đạt cho tôi sự ấm áp như những giọt nước tinh khiết từ sân vườn nhỏ của chúng tôi. Bà là người che chở và bảo vệ tôi trước thế giới rộng lớn, như chiếc khiên mỏng manh, đẩy lùi những điều xấu và dẫn dắt tôi theo con đường thiện lành.
Bà còn là kho tàng tri thức quý giá, mở ra cho tôi tình yêu sâu sắc với quê hương và con người. Những kỷ niệm về bà không chỉ là những cử chỉ nhỏ nhặt như nụ cười dịu dàng, mà còn là những buổi sáng bà dành để hái ổi dưới bóng cây. Với sự cống hiến và tình yêu thương, bà đã làm cho tôi cảm thấy biết ơn và yêu quý quê hương cũng như những người xung quanh.
Hiện tại, khi trở về quê, hình bóng bà ngoại đã không còn nữa. Ngôi nhà giờ trống vắng và rộng lớn, dưới gốc ổi mà bà hay hái cho tôi, chỉ còn lại những bông cỏ dại mọc um tùm. Những bắp ngô mà tôi từng thưởng thức giờ đã mất đi vị ngọt thơm. Những ngày hè ấm áp không còn bà ngoại quạt mát cho chúng tôi khi ngủ, và đôi tay gầy guộc của bà không còn nhẹ nhàng vuốt đầu tôi kèm theo những lời yêu thương.
Tôi lang thang trong khu vườn, gió thổi nhẹ qua hàng dương và tưởng như nghe thấy giọng bà nhỏ nhẹ: 'Cháu yêu của bà đã về rồi à?' Thời gian có thể làm mờ nhiều thứ trong ký ức, nhưng với tôi, hình ảnh và tình cảm dành cho bà sẽ mãi mãi không phai nhạt.
Những cảm xúc về bà yêu quý của em (Bài viết cảm xúc về bà) - Mẫu số 4
Trong hành trình cuộc đời, mỗi người đều có một điểm dừng để trở về sau những thử thách và mệt mỏi. Có người gọi đó là 'nhà,' có người gọi là 'mái ấm gia đình,' nhưng điều quan trọng nhất vẫn là có một nơi có những người chúng ta yêu thương, tin cậy và nơi chúng ta có thể tìm thấy sự an ủi. Đối với tôi, người đó chính là bà, một người bà đáng kính.
Những ngày bên bà là kỷ niệm về những buổi chiều tôi làm nũng để bà mua những viên kẹo yêu thích, là những lúc bị bắt nạt nhưng luôn có bà bảo vệ, là những ngày bà nhổ tóc cho tôi và thưởng cho tôi bánh kẹo. Vào những dịp lễ tết hay trung thu, tôi luôn chạy về nhà bà vì biết bà sẽ nấu cho tôi những món ngon lạ mà mẹ chưa bao giờ nấu. Đối với tôi, những món ăn của bà không chỉ đơn thuần là những món ăn được nấu bằng gia vị thông thường, mà là được chế biến bằng tình yêu, niềm vui và hạnh phúc khi có những đứa cháu quấn quýt xin bà nấu cho một bữa ăn.
Bà tôi sống một mình không phải vì gia đình không muốn ở chung, mà vì bà yêu thích cuộc sống đơn độc và tự do làm những gì mình muốn mà không làm phiền ai. Tôi biết rằng bà chỉ che giấu nỗi buồn và lo lắng về việc làm phiền con cháu. Bà có tính cách như một đứa trẻ, và dù tôi học xa, bà vẫn gọi điện gần 50 lần chỉ để nói một điều. Bà thường tỏ ra giận dữ nếu tôi nấu ăn cho bố mẹ mà không chuẩn bị cho bà, hoặc khi tôi về nhà mà ít chơi với bà. Tôi nhận ra sự cô đơn và sợ hãi của bà qua những hành động đó.
Dù bà đã già, tóc đã bạc và miệng móm mém, bà vẫn giữ được sức khỏe dù phải đối mặt với nhiều bệnh tật. Bà thường cảm thấy đau nhức khi thời tiết thay đổi, nhưng bà vẫn chịu đựng và tự lo thuốc mà không để con cháu biết. Tôi tự hỏi liệu người già có ai giống vậy, lo sợ trở thành gánh nặng và cảm thấy vô dụng. Nhưng họ đã dành cả đời cho con cháu, đã vất vả và lo lắng, nên khi về già, họ xứng đáng được nghỉ ngơi và chăm sóc, và con cháu nên đáp lại bằng tình yêu thương và sự kính trọng.
Tôi còn nhiều điều muốn nói với bà, nhưng mỗi lần gặp, tôi lại không thể diễn đạt. Có lẽ vì yêu thương khó diễn đạt bằng lời hơn là những tổn thương. Cuối cùng, tình cảm và quan tâm đều thể hiện qua hành động, và tôi hy vọng bà sẽ cảm nhận được những điều tôi muốn nói qua cách tôi chăm sóc bà. 'Con yêu bà, con đã lớn rồi, để con lo mọi thứ.'