Cảm nhận về món quà nhận được trong tuổi thơ - Mẫu 1
Tuổi thơ tôi, đầy những ký ức tươi đẹp và vô tư, là thời gian tràn ngập ánh sáng mặt trời và những tiếng cười vui vẻ, hòa quyện với âm thanh mưa rơi tạo nên những khoảnh khắc không thể quên. Một trong những kỷ vật quý giá của tôi từ thời thơ ấu chính là con gấu bông, được trân trọng đặt trên tủ kính trong phòng khách.
Con gấu bông này là món quà đặc biệt mà tôi nhận được vào sinh nhật lần thứ sáu, ngay trước khi tôi bước vào lớp một. Tôi vẫn nhớ rõ niềm vui sướng khi lớp giấy bọc quà được mở ra, và đôi tai đáng yêu của chú gấu bông từ từ hiện ra từ trong hộp. Tôi cảm thấy rất xúc động và hạnh phúc, nhảy nhót và chia sẻ niềm vui với cả gia đình. Tôi đã ao ước có một chú gấu bông từ lâu, sau khi thấy chị họ có một chú gấu Teddy trên bàn học. Mặc dù gia đình tôi không dư dả, bố mẹ làm việc chăm chỉ để lo cho cuộc sống và việc học của tôi, nhưng có lẽ vì thấy niềm vui của tôi, mẹ đã quyết định tặng món quà tuyệt vời đó vào sinh nhật của tôi.
Tôi rất yêu quý chú gấu bông mà mẹ tặng, và tôi đã đặt tên cho nó là Nhỏ, vì nó nhỏ nhắn và xinh xắn, vừa đủ để ôm khi đi ngủ. Chú gấu Nhỏ luôn là bạn đồng hành của tôi mỗi khi tôi sang chơi ở nhà bạn hàng xóm. Tôi đóng vai là em bé, chăm sóc, cho ăn, và dỗ dành Nhỏ khi em ngủ. Tôi còn tự tay may áo cho em và làm thêm nhiều đồ dùng từ giấy lịch hoặc vật liệu khác để Nhỏ có một 'cuộc sống đầy đủ'.
Nhỏ có bộ lông màu nâu xám, đôi mắt đen láy như hai viên hạt nhãn, và chiếc mũi hình tam giác đáng yêu. Tôi luôn cẩn thận giữ gìn Nhỏ, nhưng một lần, khi ôm Nhỏ sang nhà bạn hàng xóm, tôi đã vô tình làm rách tay của em do bị mắc vào đinh trên tường. Tôi rất lo lắng, không chỉ vì sợ mẹ sẽ trách, mà còn vì đó là món quà của mẹ và tôi không muốn làm hỏng em.
Tôi và một chị hàng xóm đã dùng kim chỉ để khâu lại, nhưng vẫn không thể giữ cho bông không bị lộ ra ngoài. Tôi ngày càng lo lắng hơn. Khi mẹ biết chuyện, mẹ đã tự sửa chữa cho Nhỏ, cười và nói: 'Mẹ tự hào vì con biết tự sửa chữa, dù con còn nhỏ, nhưng đừng quá lo lắng về những sự cố bất ngờ. Hãy học cách xử lý mọi việc. Tất cả sẽ ổn thôi.' Khi đó, tôi không hiểu rõ lời mẹ, nhưng giờ đây, tôi đã bắt đầu nhận ra ý nghĩa của nó. Tôi học được cách đối mặt với những tình huống bất ngờ mà không sợ hãi, và tìm cách giải quyết vấn đề, đồng thời tìm sự giúp đỡ khi cần.
Đó là bài học đầu tiên mẹ dạy tôi khi tôi còn lo lắng và sợ hãi. Giờ đây, khi đã trưởng thành hơn, Nhỏ được đặt cẩn thận trong tủ phòng khách, chỉ được mang ra giặt khi cần để loại bỏ bụi bặm. Mỗi lần nhìn thấy Nhỏ, tôi nhớ về mục tiêu của mình, tự nhủ phải mạnh mẽ, không làm phiền mẹ, và luôn giữ tinh thần lạc quan và bình tĩnh trong mọi tình huống.
Những cảm nhận về món quà thời thơ ấu mà em đã nhận - Mẫu 2
Có một câu nói rất hay mà tôi luôn nhớ: 'Giá trị thực sự của món quà không nằm ở vật chất, mà ở tấm lòng của người trao tặng.' Trong cuộc đời, mỗi người đều có những khoảnh khắc đáng nhớ với những món quà đầy ý nghĩa, và tôi cũng không phải là ngoại lệ.
Tôi vẫn không quên ngày sinh nhật lần thứ năm của mình, khi nhận được một món quà đặc biệt. Đó là một chú chó con dễ thương từ bà ngoại của tôi, người sống ở quê và có một chú chó tên là Vàng đã hai tuổi. Mỗi lần tôi đến thăm bà vào mùa hè, tôi đều có những giờ phút tuyệt vời bên Vàng. Năm đó, Vàng sinh ra ba chú chó con, và biết tôi rất mê chó, bà ngoại đã quyết định tặng cho tôi một chú trong số đó. Bà đã mang chú chó con này từ quê lên Hà Nội để tặng tôi vào ngày sinh nhật.
Khi nhận được món quà từ bà ngoại, tôi cảm thấy vô cùng bất ngờ và vui sướng. Tôi không thể kiềm chế cảm xúc, chạy tới ôm chặt bà và cảm ơn bà. Sau đó, tôi nhẹ nhàng ôm chú cún vào lòng. Ấn tượng đầu tiên của tôi là chú chó thật đáng yêu. Bố mẹ gợi ý tôi đặt tên cho chú, và sau khi suy nghĩ một chút, tôi quyết định gọi chú là Đậu Nành.
Đậu Nành giờ đã năm tuổi, nặng khoảng ba kilogram với bộ lông trắng mịn, bốn chân khỏe mạnh, đuôi cong cong, đầu tròn nhỏ, và đôi tai luôn dựng đứng như đang chờ đón điều mới. Mũi của Đậu Nành rất nhạy, như mẹ tôi thường nói. Mặc dù miệng nhỏ và có những chiếc răng bé, Đậu Nành lúc mới về nhà khá nhút nhát, nhưng dần dần nó đã trở nên thân thuộc và hoạt bát hơn. Mẹ tôi đã mua cho nó một cái chuồng lớn và đẹp, và tôi chăm sóc nó hàng ngày, cho nó ăn thức ăn. Đậu Nành đặc biệt thích thịt và nhờ vậy mà nó lớn nhanh.
Đậu Nành cũng rất thông minh và được cả gia đình yêu quý. Mỗi khi có người lạ đến, nó sủa để bảo vệ nhà. Khi chúng tôi trở về nhà sau một ngày dài, Đậu Nành luôn đón chào chúng tôi bằng đuôi vẫy và vẻ mặt vui vẻ. Nó biết đi vệ sinh đúng chỗ và thậm chí biết bắt tay chào. Thỉnh thoảng, tôi dẫn Đậu Nành đi dạo và chúng tôi đã tạo ra nhiều kỷ niệm đẹp và ý nghĩa cùng nhau.
Món quà từ bà ngoại thực sự có giá trị to lớn, mang trong mình tình cảm sâu sắc mà bà dành cho tôi. Đậu Nành đã trở thành một người bạn thân thiết, không thể thay thế trong cuộc sống của tôi.
Cảm nghĩ về món quà mà em đã được nhận thời thơ ấu hay nhất - Mẫu số 3
Khi tôi khoảng bốn tuổi, mẹ đã tặng cho tôi một món quà rất đặc biệt - một chiếc con lật đật. Dù giá trị vật chất của nó không lớn, nhưng đối với tôi, nó vô cùng quý giá. Chiếc con lật đật này đã trở thành một phần ký ức quý báu của tuổi thơ tôi.
Đây là món quà đáng nhớ nhất mà tôi từng nhận, và cũng là món quà đầu tiên mẹ tặng cho tôi. Đến giờ, tôi vẫn gìn giữ nó cẩn thận. Chiếc con lật đật làm từ nhựa, với màu sắc rực rỡ, có hình dáng rất đáng yêu, béo tròn như một khối cầu. Với bụng đầy đặn giống ông địa trong múa lân, và cái đầu nhỏ tròn gắn với thân hình linh hoạt không có tay chân cố định.
Tôi yêu chiếc con lật đật không chỉ vì vẻ bề ngoài mà còn vì nó chứa đựng tình cảm của mẹ. Nó luôn đứng vững trên đầu giường của tôi, mỗi khi tôi chạm vào, nó lại lắc đầu và mỉm cười. Tôi luôn tự hào về món quà này vì nó biểu hiện cho tình yêu và sự quan tâm của mẹ. Nó là biểu tượng của mối quan hệ đặc biệt giữa mẹ và tôi. Tôi tự hào về mẹ vì mẹ đã cho tôi tất cả, từ sự sống, sự nuôi dưỡng đến những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ.
Tôi rất biết ơn mẹ vì món quà quý giá này. Con lật đật, với khả năng tự đứng lên dù bị đổ, đã trở thành biểu tượng của sự kiên cường trong mắt tôi. Mẹ đã khuyến khích tôi học theo con lật đật: 'Hãy nhìn đấy! Con lật đật ngã rồi lại đứng dậy. Đừng bao giờ bỏ cuộc, hãy học theo nó.' Những lời động viên đó đã giúp tôi tự tin hơn và không ngừng nỗ lực vượt qua thử thách.
Giờ đây, tôi đã thấu hiểu ý nghĩa sâu sắc của món quà mẹ tặng. Nó không chỉ là một món đồ chơi, mà là nguồn động lực và tình yêu mẹ dành cho tôi. Tôi quyết tâm vượt qua mọi khó khăn để thực hiện ước mơ của mẹ.
Cảm nghĩ về món quà mà em đã được nhận thời thơ ấu hay nhất - Mẫu số 4
Trong những năm tháng tuổi thơ, tôi luôn trân trọng một món đồ đặc biệt - chiếc búp bê mà bà tặng. Đối với tôi, nó không chỉ là một món đồ chơi mà còn là một ký ức quý giá.
Chiếc búp bê với bộ váy xanh da trời là một hình mẫu lý tưởng trong mắt tôi khi còn bé. Tôi mơ ước trở nên xinh đẹp như búp bê. Mỗi khi tôi chia sẻ điều ước đó với bà, bà ôm tôi và nói rằng tôi còn xinh hơn búp bê. Dù biết bà nói vậy để làm tôi vui, tôi vẫn rất thích. Bà dạy tôi cách chăm sóc búp bê và luôn nhấn mạnh rằng tôi phải giữ gìn vệ sinh hơn cả búp bê. Bà thường dùng búp bê để truyền đạt lời dạy bảo thay vì trách móc. Chính vì điều đó, tôi luôn yêu quý bà. Mỗi khi ôm búp bê, tôi cảm nhận được mùi hương quen thuộc của bà và nhớ về bà với một cảm xúc đặc biệt.
Khi tôi bước vào cấp hai, thói quen gắn bó với chiếc búp bê dần được bỏ lại. Búp bê luôn mang lại cảm giác an toàn, dù chỉ nhỏ như một cái chân của tôi. Nó giống như bà, luôn bảo vệ và che chở khi tôi cần. Trong lòng tôi, bà như một thiên sứ, luôn đem lại nụ cười cho tôi. Dù đã có lúc tôi nghĩ đến việc vứt bỏ búp bê để quên đi ký ức về bà, nhưng thực tế là tôi càng nhớ búp bê hơn. Búp bê, với đôi mắt xanh và hình dáng nhỏ bé, mang lại cho tôi sự tự tin và sức mạnh. Tôi cảm thấy búp bê như một người bạn đồng hành, luôn hiện diện khi tôi cần. Nếu có cuộc thi cho đồ chơi có khả năng đặc biệt, tôi sẽ cho búp bê tham gia vì tôi tin rằng búp bê có cảm xúc và mang đến hy vọng. Vì thế, tôi đã đặt tên cho nó là 'Ngôi sao xanh'.
Thời gian giúp chúng ta trưởng thành và trân trọng quá khứ, đồng thời hướng tới tương lai. Những đồ vật như búp bê trở thành cầu nối giữa quá khứ, hiện tại và tương lai. Chiếc búp bê 'Ngôi sao xanh' luôn giữ một vị trí quan trọng trong đời sống của tôi. Tôi vẫn bảo quản nó cẩn thận và mặc dù không thể nói trực tiếp với bà rằng 'Cháu nhớ bà', tôi tin rằng bà ở đâu đó cũng nhớ tôi và cả 'Ngôi sao xanh'.