Những thành tựu nổi bật của nền văn minh Trung Quốc cổ đại bao gồm:
1. Chữ viết
Ban đầu, người Trung Quốc sử dụng phương pháp truyền miệng, sau đó phát triển chữ viết bằng cách khắc trên mai rùa và xương thú từ thời nhà Thương. Chữ viết thời kỳ này có nét nhỏ và dài, cấu trúc không đồng nhất. Đến thời Tây Chu, chữ viết được cải tiến với kim văn, được khắc trên các vật dụng đồng và thẻ tre. Chữ Đại triện thời Xuân Thu - Chiến Quốc có nét tròn trịa, đều đặn hơn, và được khắc trên các đá hình trống. Thời kỳ Tần, chữ tiểu triện ra đời từ sự kết hợp các kiểu chữ, tạo nên một hệ thống chữ viết thống nhất và quan trọng cho sự phát triển của chữ Hán.
2. Phật giáo
Trong thời kỳ nhà Đường, Phật giáo tại Trung Quốc phát triển mạnh mẽ và thu hút sự quan tâm lớn từ công chúng. Nhiều nhà sư danh tiếng như Huyền Trang và Nghĩa Tĩnh đã đến Ấn Độ để nghiên cứu giáo lý Phật giáo, trong khi các nhà sư khác cũng từ khắp nơi đến Trung Quốc để truyền bá đạo Phật. Sự truyền bá này đã làm cho Phật giáo tại Trung Quốc ngày càng phát triển và nổi bật. Để đáp ứng nhu cầu của người dân, nhiều cuốn Kinh Phật đã được in bằng chữ Hán. Vua Bắc Tống, cũng rất tôn trọng Phật giáo, đã cho xây dựng chùa, đúc tượng và sản xuất nhiều sách. Ông còn cử nhiều nhà sư sang Ấn Độ để nghiên cứu thêm về đạo Phật, làm cho Phật giáo trở thành một phần quan trọng trong văn hóa Trung Quốc thời phong kiến.
3. Nho giáo
Nho giáo đóng vai trò then chốt trong hệ tư tưởng phong kiến, đồng thời là công cụ quan trọng trong việc bảo vệ chế độ quân chủ.
4. Văn học
Khi nhắc đến văn hóa Trung Quốc thời phong kiến, không thể không nhắc đến sự phát triển mạnh mẽ của văn học. Đây là một trong những thành tựu vĩ đại nhất của Trung Quốc, phản ánh toàn diện xã hội phong kiến. Văn học thời kỳ này đạt đến đỉnh cao nghệ thuật và đóng góp lớn cho văn học toàn cầu. Nhiều nhà thơ nổi tiếng như Lý Bạch, Bạch Cư Dị, Đỗ Phủ đã để lại tác phẩm đồ sộ. Các thể loại văn học phong phú như thơ, truyện cũng rất phát triển với những tác phẩm kinh điển như Tam Quốc Diễn Nghĩa, Thủy Hử của Thi Nại Am, Tây Du Ký của Ngô Thừa Ân, Tam Quốc Chí của La Quán Trung, Hồng Lâu Mộng của Tào Tuyết Cần. Những tác phẩm này không chỉ được đọc mà còn được chuyển thể thành phim truyền hình và được đón nhận nồng nhiệt. Một thành tựu đáng chú ý khác là chữ Nôm, thường được gọi là chữ 'Quốc ngữ' hoặc 'Quốc âm'. Ở Việt Nam, Nguyễn Trãi là một trong những Nho sĩ tiêu biểu. Ngoài văn học viết, còn có văn học truyền miệng qua ca dao, tục ngữ, hò, vè, dễ hiểu và dễ nhớ, phổ biến rộng rãi trong dân gian. Thời kỳ này cũng chứng kiến nhiều lễ hội như kéo co, cướp cờ, đâm ngựa, đấu vật, ô ăn quan,...
5. Sử học
Trong thời phong kiến Trung Quốc, lịch sử nổi bật với tác phẩm vĩ đại của Tư Mã Thiên, Sử Ký. Đây là bộ sách kinh điển ghi chép lại lịch sử Trung Quốc từ thời Ngũ Đế đến giữa thời Tây Hán, tạo nền tảng vững chắc cho lịch sử học Trung Quốc. Sử Ký không chỉ là tài liệu phong phú về văn minh Trung Hoa mà còn là bài học lịch sử quý giá, cho thấy Trung Quốc với nền văn minh lâu đời và không ngừng phát triển. Sử Ký miêu tả chi tiết và sống động sự phát triển của các thời kỳ lịch sử, là nguồn tư liệu quý giá để hiểu về lịch sử văn minh nhân loại. Với sự kết hợp giữa tư tưởng, quan sát và nghệ thuật, Sử Ký đã khắc họa nhiều nhân vật lịch sử một cách đa dạng và sinh động. Sử Ký không chỉ là tác phẩm lịch sử vĩ đại mà còn là một kiệt tác văn học nhân loại, đã được dịch ra nhiều ngôn ngữ và có ảnh hưởng sâu rộng. Đến thời Đường, cơ quan biên soạn lịch sử (Sử quán) được thành lập.
6. Kỹ thuật
Một trong những đóng góp lớn của nền văn hóa Trung Quốc là các phát minh quan trọng như giấy, kỹ thuật in, la bàn và thuốc súng. Vào năm 105, người Trung Quốc đã phát minh ra giấy từ vải mỏng, vỏ cây và dây gai, đánh dấu bước đột phá sáng tạo. Kỹ thuật in cũng được phát triển mạnh mẽ, thay thế phương pháp in chữ bằng gạch nung bằng cách sử dụng chữ rời bằng đồng, giúp việc truyền bá văn hóa và tri thức trở nên dễ dàng hơn. La bàn, được phát minh dựa trên từ lực và đá nam châm, giúp xác định phương hướng một cách chính xác. Thuốc súng cũng là một trong những phát minh quan trọng của thời kỳ phong kiến, góp phần vào sự phát triển của nền văn minh thế giới.
7. Nghệ thuật và kiến trúc
Các công trình kiến trúc nổi bật từ thời cổ đại bao gồm: Thành Trường An, Vạn Lý Trường Thành, lăng mộ của Tần Thủy Hoàng, kim tự tháp, và các tượng Phật vẫn được bảo tồn đến ngày nay. Chế độ phong kiến thay thế chế độ nô lệ đã thúc đẩy sự phát triển mạnh mẽ của kinh tế xã hội Trung Quốc. Sự chuyển mình từ nhà nước phong kiến cát cứ sang cộng hòa phong kiến tự chủ đã tạo điều kiện cho việc kiểm soát tài nguyên, nhân lực và thúc đẩy sự trao đổi kỹ thuật kiến trúc. Văn hóa và kỹ thuật kiến trúc của người Hán lan rộng ra các vùng phía Bắc, Tây Bắc, Tây Nam và một số khu vực dân tộc ít người, làm mới nền văn hóa thời Hán. Hệ thống kiến trúc Trung Quốc thời kỳ cổ đại và Hán đã hình thành cơ bản với sự phát triển hoàn chỉnh của gạch và gỗ. Từ Đông Hán đến thời Tuỳ, mặc dù xã hội gặp nhiều vấn đề như tham nhũng và bất ổn chính trị, sự phát triển kinh tế vẫn tiếp tục. Trong thời kỳ Nguỵ, Tần, Nam Bắc triều, Phật giáo lan rộng và thúc đẩy sự phát triển của kiến trúc đền, chùa. Thời Đường, nền văn hóa và nghệ thuật đạt đến đỉnh cao, với kiến trúc hoành tráng và kỹ thuật kết cấu tiên tiến. Đô thành Trường An trở thành trung tâm quan trọng, với ảnh hưởng mạnh mẽ đến kiến trúc các nền văn minh châu Á. Các công trình tiêu biểu bao gồm Chùa Phật Quang, Tháp Tiểu Nhạn, hang đá Đôn Hoàng, và hang đá Long Môn.
8. Các lĩnh vực Toán học, Vật lý, Y dược, và các khoa học khác cũng đạt được nhiều thành tựu
Phát minh ra Cửu Chương Toán Thuật, sử dụng nhiều phương pháp để tính toán diện tích và khối lượng một cách chính xác.
Sáng chế ra nông lịch, chia năm thành 24 tiết để giúp nông dân xác định thời vụ canh tác chính xác hơn, cải thiện năng suất cây trồng. Trương Hành còn phát minh ra địa động nghi, một thiết bị đo động đất, giúp đánh giá thiệt hại và lập kế hoạch ứng phó hợp lý.
Thời kỳ này nổi bật với sự xuất hiện của những thầy thuốc xuất sắc. Trong số đó, Hoa Đà, danh y thời Hán, là người tiên phong trong việc thực hiện phẫu thuật để điều trị bệnh. Quyển sách 'Dược Cương Mục' của Lý Thời Trân được coi là một tác phẩm quý giá trong y học thời đó, đóng góp lớn vào việc chữa trị và cứu chữa.
Ngoài y dược, các lĩnh vực như Toán học, Thiên văn học cũng đạt nhiều thành tựu quan trọng, như sự ra đời của ngành hóa thuật và nông lịch. Thời phong kiến Việt Nam cũng ghi nhận nhiều thầy thuốc tài ba như Hoa Đà, góp phần vào sự phát triển của y học.
Hy vọng bài viết đã mang đến cho quý độc giả những thông tin giá trị. Chúc các bạn học tập hiệu quả và thành công.