“Khi xưa, khi tuổi hai mươi, lòng tôi nhớ về một người.
Họ nói rằng trong tương lai, chúng ta sẽ gặp lại nhau.
Những cảm xúc dữ dội ngày ấy nhưng tôi chỉ im lặng.
Những đau đớn trong quá khứ, không biết phải gọi là gì.”
( Ngày ấy- Hoàng Thanh Hải)
.
Những Vết Thương Tâm Lý
Bạn đã từng nhận ra một người đột nhiên phản ứng quyết liệt trong cuộc trò chuyện chỉ vì một câu nói thông thường của bạn đó không?
Tớ có một người bạn rất dễ thương, tốt bụng và nhiệt tình, nhưng lại phải đối mặt với vấn đề về mụn. Mụn trên khuôn mặt bạn ấy khiến bạn ấy gặp phải nhiều điều khó khăn và gặp phải sự châm chọc từ người khác. Điều này đã khiến bạn ấy trở nên dễ cáu và sẵn sàng gây xung đột chỉ vì một từ 'mụn'. Khi đó, tớ nhận ra rằng bạn tớ cũng có một vết thương tâm lý cần phải được chữa trị.
Chị hàng xóm nhà tớ là con của một gia đình có bố là giáo sư toán học, mẹ là doanh nhân thành đạt. Chị rất yêu văn và viết rất hay, nhưng gia đình không cho phép chị theo đuổi đam mê đó. Họ nghĩ rằng học văn không có tương lai và chỉ những người kém tư duy, không thông minh mới chọn học văn. Mặc dù chị đã giành được một giải văn nhỏ, nhưng nhận được sự thờ ơ từ gia đình. Sau đó, chị phải nghe theo áp lực của gia đình và học chuyên toán. Mặc dù có những thành tích đáng kể, nhưng khi chị đạt được điều đó, gia đình chỉ biết khoe với hàng xóm về thành tích toán của chị, còn về điểm văn cao của chị, họ không quan tâm. Đó là lúc tớ nhận ra, chị hàng xóm của tớ có một vết thương cần phải chữa lành!
Tớ biết một anh học cùng trường với tớ, đam mê âm nhạc và có tài năng. Một ngày, tớ đi cùng anh đến một cuộc thi âm nhạc lớn và mọi người đều kỳ vọng vào anh, thậm chí anh cũng tự tin vào bản thân mình... Nhưng không ai ngờ, sau khi anh biểu diễn xong, ban giám khảo từ chối thẳng thừng: 'Anh không biết hát!'. Từ đó, mỗi khi ai đề cập đến việc hát hò, anh đều trở nên căng thẳng và không muốn nghe. Đó là lúc tớ nhận ra, anh ta có một vết thương cần phải chữa lành!
Những Vết Thương Lành
a. Tình yêu
...
Tình yêu tớ muốn nói ở đây là tình yêu đích thực, với tất cả ý nghĩa của nó! Tình yêu mà cậu nhận được từ một người và dành cho một người sẽ là điều làm dịu đi những cơn đau lòng của cậu.
Người anh mê âm nhạc mà tớ kể với cậu, sau khi trải qua trận thất bại đó, đã rơi vào tình trạng suy sụp, mất hết sự tự tin và thậm chí... nghi ngờ vào bản thân mình. Nhưng tớ biết rằng anh ấy yêu một người: thầy của anh! Khác biệt với những giáo viên khác, thầy ấy luôn ủng hộ anh theo đuổi đam mê âm nhạc của mình. Thầy tin rằng một nghệ sĩ cũng có giá trị như các bác sĩ hay kỹ sư. Đó chính là nguồn động viên lớn nhất cho anh khi anh mất niềm tin vào bản thân. Với anh, thầy không chỉ là người giáo viên mà còn là người bạn, là nguồn động viên quan trọng. Đó là lúc tớ nhận ra, tình yêu của anh dành cho thầy là điều quan trọng nhất giúp anh vượt qua khó khăn.
Cả cậu và tớ đều được nhắc nhở rằng hãy luôn tin vào bản thân mình. Nhưng nếu một ngày nào đó, ta mất đi niềm tin đó thì sao? Ta sẽ hoang mang và gục ngã vì cô đơn phải không? Lúc đó, ta cần có một người như con tàu đi trên biển đêm cần ánh sáng từ hải đăng. Ánh sáng ấm áp từ tình yêu của người đó sẽ cho ta biết rằng ta đặc biệt với họ, được quan tâm và chăm sóc. Đó chính là điều giúp ta làm lành những vết thương trong lòng. Đó là người giúp ta tin vào khả năng của mình, người mà tình yêu ta dành cho họ đủ lớn để khiến ta không bao giờ từ bỏ. Tình yêu ấy sẽ luôn thúc đẩy ta vượt qua mọi khó khăn.
b. Đam mê
...
Không phải ai cũng may mắn tìm thấy đam mê của mình, nhưng ít nhất, hãy tìm cho mình một sở thích, một điều khiến bạn cảm thấy hứng thú khi thực hiện, một điều khiến cuộc sống trở nên ý nghĩa, một điều khiến bạn vui vẻ mỗi ngày.
Sau khi tốt nghiệp cấp 3 chuyên toán, chị hàng xóm của tôi nhận ra rằng đam mê thực sự của mình là văn chương. Chỉ khi được học văn, chị mới cảm thấy hạnh phúc, và qua những trang sách, chị mới tìm thấy bản thân. Dù phải tranh luận gay gắt với bố mẹ để được học đại học ngành văn... Và văn chương đã không phụ lòng chị, giúp chị chữa lành những vết thương trong lòng. Vì được học ngành mình yêu, nên mỗi kỳ học chị đều nhận được học bổng, chị cũng nhận công việc làm thêm để phụ giúp gia đình. Nhưng vì công việc đó cũng liên quan đến đam mê của chị, nên chị hiếm khi than vãn, kiệt sức. Và khi những vết thương trong lòng đã lành, chị còn truyền cảm hứng và năng lượng tích cực đến những người khác có những vết thương tương tự. Đam mê, đó là thứ khiến ta dũng cảm hơn, để chữa lành chính mình. Đó là động lực để ta vượt qua mọi khó khăn. Vì được làm điều mình yêu, sống theo cách mình muốn là liều thuốc tốt nhất để những vết thương thôi nhức nhối, bởi đó là lúc, ta sống cho mình!
'Đam mê là lực lượng tái tạo thế giới cho tuổi trẻ. Nó khiến mọi thứ trở nên sống động và ý nghĩa.' Đã từng có lời của Ralph Waldo Emerson như vậy. Và hơn thế, nó biến những nỗi đau thành động lực để tiếp tục bước đi.
Yêu thương chính bản thân
Yêu thương chính bản thân
Như đã nói, những cơn đau không được đặt tên khiến chúng ta khó nhận biết, khó xác định, và do bị bỏ quên, không được chăm sóc kỹ lưỡng, nên luôn khiến ta cảm thấy nhức nhối khi vô tình chạm vào. Vì vậy, để chữa lành những vết thương trong lòng, không có cách nào tốt hơn là nhìn thẳng vào nó, gọi tên cho những vết thương, và dịu dàng chữa trị.
Nếu bạn không có một người yêu bạn và cũng không có người bạn yêu, nếu thế giới của bạn hoàn toàn cô đơn, thì sao?
Nếu bạn không tìm thấy một đam mê làm định hướng cho cuộc sống, thì sao?
Liệu những vết thương có mãi mãi nhức nhối không? Những nỗi ám ảnh có tiếp tục kéo dài không?
Không đâu! Bởi vì bạn vẫn có chính bạn!
Khi bạn không có ai để dựa vào, không có gì để níu lấy, thì bạn vẫn còn chính bạn để tin, để dựa, để yêu. Không ai có thể thay thế bạn trong việc chữa lành vết thương trong lòng bạn, ngoại trừ chính bạn. Kể cả tình yêu hay đam mê, đó chỉ là những yếu tố bên ngoài, có thể giúp bạn nhưng cũng có thể tan biến, chỉ có bạn với chính bạn là sự tồn tại vĩnh cửu nhất. Vậy nên, yêu thương bản thân và khám phá giá trị của chính mình là điều sẽ giúp bạn chữa lành những vết thương sâu dù có mất hết tất cả!
Tất nhiên điều đó không đơn giản. Những cơn đau không được đặt tên ẩn mình rất tinh vi, và bạn phải đủ can đảm nhìn thẳng vào những nỗi ám ảnh trong lòng, gọi tên chúng, mới hy vọng chữa lành mình. Bạn khó hiểu vì sao mỗi lần người khác nhắc đến 'mụn', bạn lại dễ nổi nóng, dễ mất bình tĩnh, đó là vì ánh nhìn soi xét và những lời nói tổn thương từ người khác đã khiến bạn ám ảnh, chán ghét. Thật khó để nhìn trực diện vào một thứ bạn chán ghét, tớ biết, điều đó rất khó khăn, nhưng nếu không làm vậy, bạn sẽ không thể hiểu nguồn gốc của những lần nổi nóng, không hiểu lý do bạn buông lời tổn thương người khác dù họ chỉ đề cập đến những điều tưởng chừng rất bình thường. Bạn phải nhìn sâu bằng ánh nhìn khoan dung và bản lĩnh, để nhận ra vị trí và tình trạng của vết thương trong lòng.
Sau khi đặt tên cho những vết thương, bạn biết rằng mình có một trái tim đầy những vết thương, và điều bạn có thể làm duy nhất chính là yêu thương bản thân. Yêu những gì chưa hoàn hảo và tận dụng những điểm mạnh của bạn. Mặc dù có mụn, nhưng nét mặt hài hoà, tính cách hiền lành, chân thành, tử tế, chỉ vậy thôi đã có thể khiến bạn có nhiều người bạn hơn, đủ sức thực hiện những điều mình yêu thích, sống hạnh phúc, an yên. Yêu những điều chưa hoàn hảo không phải là thỏa hiệp với chúng, mà là kiên nhẫn, khoan dung chăm sóc chúng.
Yêu bản thân, bạn sẽ nhận ra giá trị thực sự của chính mình. Điều này cần thời gian! Thời gian bạn đối mặt với nỗi đau, trò chuyện với bản thân để hiểu rõ hơn về mình, rồi yêu mình, tự mình băng bó vết thương. Đó là một quá trình dài... Nhưng sau thời gian đó, bạn sẽ nhận ra rằng những lao xao tiếng đời không có ý nghĩa gì cả, không ai khiến bạn cảm thấy tự ti nếu bạn không cho phép điều đó! Bạn sẽ nhận ra giá trị của mình không giảm đi chỉ vì vài nốt mụn, và bạn sẽ học cách bỏ qua chúng. Bạn sẽ học cách tập trung vào những điều bạn muốn làm, yêu những người bạn muốn yêu, lắng nghe những lời khuyên chân thành và không để ý đến những lời chỉ trích vô ích! Bạn sẽ cố gắng hoàn thiện mình mỗi ngày, để những người xung quanh tập trung vào điểm mạnh của bạn, và để những khuyết điểm tự trở nên không đáng kể!
Người ta thường nói muốn bắt ngựa, cách tốt nhất không phải là đuổi theo con ngựa mà là quay về chăm sóc đồi cỏ xanh tốt, tự khắc cả đàn ngựa sẽ tự kéo đến. Yêu bản thân, bạn sẽ tự chữa lành vết thương mà không cần phải dựa dẫm vào ai, bạn sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, tự tin hơn vào bản thân, bạn sẽ tự hoàn thiện mình, tỏa ra hương thơm riêng của bạn, rồi thành công, hạnh phúc, an yên sẽ đến khi chúng cần đến!
Người viết: Hạ Nhiên