Vào những ngày tết, cả gia đình ngồi lại để nhớ lại những chuyện đã xảy ra. Mẹ luôn kể lại câu chuyện về thời tôi đi thi lên cấp 3 và mỗi lần kể, mẹ tự hào về lòng dũng cảm, quyết đoán của mình và niềm tin vào con. Tôi vào đầu năm cấp 2 là học sinh kém và nghịch ngợm, tôi chả nhớ rõ mẹ và bố phải đến trường bao nhiêu lần vì trò đùa quậy phá của tôi. Mẹ không nhắc lại việc đó vào ngày hôm đó và sáng hôm sau mẹ đã gác lại tất cả công việc để tham gia buổi họp quan trọng.
Tôi nhận ra tôi không thể mãi như thế và quyết định sẽ cố gắng hết sức. Mẹ hẹn được một thầy gia sư đến nhà dạy kèm cho tôi. Khoảng thời gian đó, mọi thứ đầy khó khăn nhưng tôi muốn thi đỗ và không muốn thất vọng mẹ.
Sau khi buổi họp đó kết thúc, mẹ thẳng thắn nói rằng mình sẽ đầu tư mọi thứ cho con trong những tháng cuối cùng này để con có thể ôn thi cấp ba. Mẹ đã làm việc vất vả và chạy vay khắp nơi để có tiền cho tôi đi học. Đối với tôi, đó là thời kỳ khó khăn nhưng cũng là sự quyết tâm và niềm tin của mẹ đã giúp tôi vượt qua.
Sau khi kết thúc kỳ thi, thời gian chờ đợi khiến mọi người bồn chồn và lo lắng. Tuy nhiên, cả mẹ và tôi đều giữ được sự bình tĩnh và thoải mái. Khi biết điểm thi của mình là 6,5 điểm cả văn lẫn toán, tôi cảm thấy vui mừng và hồi hộp chờ đợi điểm chuẩn từ nhà trường. Cuối cùng, khi nhận được thông báo rằng tôi đã đỗ vào trường cấp ba, tôi rất hạnh phúc và những ngày sau đó đều tràn ngập niềm vui. Tôi đã thay đổi tính cách từ nghịch ngợm sang học hành nghiêm túc hơn, và mẹ cũng không còn phải phàn nàn khi tôi đi họp phụ huynh mà thay vào đó là những lời khen ngợi.
Đến khi tôi lên đại học, mẹ vẫn tỏ ra tự hào và nhấn mạnh rằng thành tựu lớn nhất của mình không phải là về sự nghiệp hay tiền bạc mà là đã tin tưởng và ủng hộ tôi suốt quãng đường học tập.
Tác Giả: Sơn Đỗ