1. Bài Mẫu Số 1
2. Bài Mẫu Số 2
3. Bài Mẫu Số 3
4. Bài Mẫu Số 4
Đề Bài: Phản ánh về truyện Con Hổ Mang Ý Nghĩa
4 Bài Viết Mẫu Phê Phán về truyện Con Hổ Mang Ý Nghĩa
1. Phê Phán về truyện Con Hổ Mang Ý Nghĩa, Mẫu Số 1:
Trong câu chuyện này, việc bà đỡ Trần và bác tiều gặp hổ, sau đó hổ đền ơn, tạo nên một hình ảnh tuyệt vời về lòng nhân ái và trung hiếu. Câu chuyện được chia thành hai phần, mỗi phần đều đơn giản và hấp dẫn, khám phá đạo lý về lòng biết ơn và sự thuần khiết của tình nghĩa.
Chúng ta sẽ bàn về đoạn truyện về bà đỡ Trần gặp hổ. Tình huống đầy kỳ thú và căng thẳng: trong đêm tối, tiếng gõ cửa đột nhiên, khi bà đỡ mở cửa, bị hổ tấn công và bắt đi. Bị hổ bắt, sợ đến chết, nhưng hổ lại không làm tổn thương bà mà thậm chí còn cõng bà chạy vào rừng. Có lẽ hổ bỏ qua mồi để giữ mạng sống bà đỡ? Cử chỉ nhẹ nhàng nhưng cẩn trọng của hổ tạo nên điểm động lòng người, làm câu chuyện trở nên hấp dẫn.
Cảnh thứ hai đầy kịch tính. Bà đỡ nhìn thấy hổ cái đang lăn lộn cào đất, bà đỡ run sợ không dám nhúc nhích. Bà lo lắng vì tưởng hổ sẽ tấn công. Hổ đực dùng cử chỉ thể hiện tình cảm, nó nhỏ nước mắt, thương hổ cái. Nó như đưa tay giúp bà, như kêu van, xin được cứu giúp. Họ đã tìm hiểu nhau, chia sẻ tình cảm, bà đỡ không ngần ngại, chỉ cần nhìn bụng hổ cái là bà hiểu hổ đang mang thai. Bà rất nhân đạo, cung cấp thuốc và chăm sóc cho hổ cái, hổ cái cũng cảm ơn bằng cách gầm lên một tiếng. Một cảnh tượng tràn đầy tình thương.
Cảnh thứ ba là hổ cái đẻ con và hổ đực tiễn bà đỡ. Hổ đực thể hiện tình cảm và sự tri ân. Nó vui vẻ chơi đùa với con, tặng bà đỡ một viên bạc. Nó đưa bà về và khi bà nói lời chia tay, nó cảm ơn bằng cách gầm lên. Một cảnh tiễn biệt đầy lưu luyến và sâu sắc tình nghĩa.
Câu chuyện hấp dẫn và cảm động. Người đỡ đẻ giúp hổ cái và hổ đực thay nhau quan tâm. Hổ đền ơn bằng một viên bạc, giúp bà đỡ vượt qua khó khăn. Chuyện như một bài học về đền ơn đáp nghĩa, gợi cảm xúc mạnh mẽ.
2. Phê Phán về truyện Con Hổ Mang Ý Nghĩa, Mẫu Số 2:
Con Hổ Mang Ý Nghĩa, tác phẩm của Vũ Trinh (1759 - 1828), nguyên quán làng Xuân Lan, huyện Lang Tài, trấn Kinh Bắc (nay thuộc tỉnh Bắc Ninh). Ông là người đỗ hương cống (cử nhân), phục vụ dưới thời nhà Lê và thời nhà Nguyễn. Truyện thuộc thể loại ngụ ngôn, sử dụng câu chuyện về loài vật để tôn vinh đạo đức nhân quả.
Những câu chuyện cảm động về hổ được kể trong hai đoạn văn có cấu trúc tương tự: hổ (hoặc gia đình hổ) gặp rủi ro, người giúp đỡ hổ, hổ đền ơn.
Đoạn thứ nhất là câu chuyện giữa hổ và bà đỡ Trần ở huyện Đông Triều. Hổ đực đền ơn bằng mười lạng bạc để biểu đồ lòng biết ơn vì bà đỡ Trần đã cứu giúp vợ con của nó. Số bạc ấy đã giúp bà vượt qua năm đói kém.
Biện pháp nghệ thuật nhân hóa thường xuất hiện trong truyện ngụ ngôn, tạo hình ảnh hổ đực mang đặc điểm của con người. Nó không chỉ biết đền ơn, đáp nghĩa với nhân quả mà còn thể hiện nhiều phẩm chất đáng trọng: tận tâm khi hổ cái mang thai, hạnh phúc khi có con, lịch sự, ấm áp trong những phút chia tay với người giúp đỡ...
Phần thứ hai kể về sự kiện giữa hổ trán trắng và người kiếm củi ở huyện Lạng Giang. Hổ bị hóc xương, đau đớn giãy giụa. Bác tiều phu can đảm giúp hổ lấy xương ra, và hổ đền ơn. Mười năm sau, khi bác tiều qua đời, hổ đến tận quan tài để tưởng nhớ. Hằng năm vào ngày giỗ bác, hổ lại đem quà đến như dê hoặc lợn để để trước cửa nhà.
Đoạn này đặc sắc với nhiều tình tiết độc đáo, từ tình huống hổ bị hóc xương, lòng can đảm và nhiệt huyết của bác tiều khi cứu hổ, đến hành động trả ơn và tình nghĩa sâu sắc mà hổ dành cho người giúp đỡ.
Điểm đáng quý nhất trong tính cách của hai con hổ là lòng biết ơn, điều quan trọng nhất trong con người.
Khi bà đỡ Trần giúp hổ cái vượt qua khó khăn, hổ đực ngay lập tức quỳ xuống, đưa tặng bà một cục bạc. Hành động đền ơn của hổ diễn ra ngay tức thì, không có sự đắn đo hay suy nghĩ. Hổ đền ơn lên đến hơn mười lạng bạc, biểu hiện cho lòng biết ơn và sự cảm kích của hổ đối với người giúp đỡ. Khi tiễn biệt ân nhân, hổ gầm lên và rời đi. Đây là cách hổ diễn đạt lòng biết ơn và chào tiễn biệt ân nhân.
Cũng bày tỏ lòng biết ơn nhưng cách hổ trắng trả ơn khác biệt. Được cứu sống, hổ đem một con nai đến trước nhà bác tiều phu để tạ ơn. Đặc biệt, mười năm sau khi bác tiều qua đời, hổ vẫn nhớ và đến chịu tang ân nhân. Mọi người chứng kiến hổ đưa đầu vào quan tài, gầm lên thể hiện sự thương xót, vòng quanh và rời đi. Hằng năm vào ngày giỗ bác, hổ mang theo dê hoặc lợn để để trước cửa...
Tác giả mô tả lòng biết ơn thủy chung của hổ qua tiếng gầm: một tiếng gầm cảm ơn khi mang nai về và một tiếng gầm thể hiện tiếc thương để chia tay ân nhân. Tiếng gầm đó cũng là lời hứa không bao giờ quên ơn người đã khuất.
Hai câu chuyện được kể bằng giọng tự nhiên, mộc mạc, không khoa trương, không đánh giá, làm cho ý nghĩa của chúng trở nên thú vị và sâu sắc.
Trong thực tế, có thể tồn tại những con vật mang tính giáo huấn (chó, ngựa...), nhưng khó có thể sâu sắc như hai con hổ trong truyện. Tác giả sử dụng hình ảnh hổ để thể hiện chuyện con người. Bài học chính của tác giả là sống có tình, có nghĩa. Tình nghĩa không chỉ làm cho con người tốt hơn mà còn có thể tác động đến thế giới động vật xung quanh.
3. Cảm nhận về truyện Con hổ có nghĩa, mẫu số 3:
Con Hổ có Nghĩa là truyện ngụ ngôn phổ biến, kể về lòng nhân nghĩa của con hổ đã cứu giúp những người đang gặp nguy kịch.
Con hổ có nghĩa là một câu chuyện độc đáo thu hút sự quan tâm của đọc giả. Câu chuyện giữa hổ và bà đỡ Trần ở huyện Đông Triều làm nổi bật tấm lòng của hổ đực, đền ơn mười lạng bạc giúp bà đỡ Trần vượt qua khó khăn. Hổ đực không chỉ biết đền ơn và đáp nghĩa mà còn thể hiện nhiều phẩm chất đáng quý như tình thương, lễ phép, và lưu luyến.
Mặc dù là loài vật dữ tợn, nhưng con hổ trong truyện được tác giả tả diện rất trân trọng. Tác giả nhân hóa những phẩm chất con người trong con hổ, biến nó thành một hình ảnh có tình có nghĩa. Con vật như con người, và câu chuyện truyền đạt thông điệp về lòng nhân nghĩa mà nhiều người nên học tập.
Sau đó, hàng năm đến ngày giỗ bác, hổ lại mang đến dê hoặc lợn rừng để để trước cửa nhà. Lòng biết ơn của hổ thật đáng quý. Bác Tiều Phu đã cứu sống hổ khi hoạn nạn, vì vậy hổ đã hết lòng cảm ơn và đền đáp ân huệ của mình. Hành động của hổ cho thấy rằng cả động vật cũng có những phẩm chất đáng quý như con người, biết biết ơn và trân trọng những tình cảm đối với mình. Câu chuyện thứ nhất với bà đỡ Trần thể hiện lòng biết ơn - điều cốt lõi trong đạo làm người, và hổ đực không chỉ đền ơn mà còn thể hiện nhiều phẩm chất nhân quả như tình thương, lễ phép, và lưu luyến.
Hành động đền ơn đáp nghĩa của con hổ diễn ra ngay sau khi Bà đỡ Trần kết thúc việc đỡ đẻ cho hổ cái. Hổ đã đền ơn Bà Đỡ nhiều hơn mười lạng bạc. Hổ, mặc dù là một con vật, nhưng lại biết cư xử có nghĩa có tình với người đã giúp gia đình nó vượt qua cơn khó khăn. Khi tiễn Bà Đỡ Trần về, hổ đã cúi đầu vẫy đuôi. Đến khi bà đỡ Trần đi khá xa, nó gầm lên một tiếng rồi bỏ đi. Đây có lẽ là lời chào tiễn biệt và là lời cảm ơn chân thành của hổ đực đối với ân nhân đã giúp gia đình của mình.
Cách trả ơn của hổ trán trắng khác với hổ đực. Sau khi được Bác Tiều Phu cứu sống, hổ đã mang đến một con nai để đặt trước nhà Bác Tiều Phu để tạ ơn. Tuy đó chỉ là cách đền đáp vật chất nhưng rất cảm động. Tình huống của hổ trắng hơn 10 năm sau khi Bác tiều phu qua đời, nó vẫn nhớ đến ân tình của bác, dụi đầu vào quan tài, gầm lên tỏ vẻ xót thương, chạy quanh quan tài vài vòng rồi đi. Đây có lẽ là những hành động tiếc thương và nhớ về Bác của hổ trắng, thể hiện những phẩm chất có tình có nghĩa giống như con người.
Hằng năm đến ngày giỗ Bác Tiều, hổ đưa dê hoặc lợn đến để ở ngoài cửa. Đặc điểm chung của cả hai con hổ là gầm lên như một lời tiễn biệt. Hổ đực thể hiện lòng biết ơn ngay sau khi Bà Đỡ Trần giúp hổ cái. Hổ đực không chỉ đền ơn mà còn thể hiện nhiều phẩm chất đáng quý như tình thương, lễ phép, và lưu luyến. Tác giả thành công khi nhân hóa con hổ, thể hiện rằng ngay cả trong thế giới động vật cũng có lòng biết ơn và tình cảm nhân quả.
Bài học trong truyện Con hổ có nghĩa là thông điệp về đạo đức con người được truyền đạt thông qua những hành động tình nghĩa của hổ. Truyện nhắc nhở chúng ta về tình nghĩa và trách nhiệm đền đáp ân huệ mà chúng ta nhận được.
4. Cảm nhận về truyện Con hổ có nghĩa, mẫu số 4:
Hổ, một loài động vật nguy hiểm, trong truyện Con hổ có nghĩa được miêu tả với tư cách giống như con người. Tác giả đã xây dựng một hình ảnh động vật với đầy đủ tư duy và phẩm chất nhân văn.
Câu chuyện giữa hổ và bà đỡ Trần ở huyện Đông Triều là ví dụ cho hành động đền ơn và đáp nghĩa của hổ đực. Sự lòng biết ơn này giúp bà đỡ Trần vượt qua khó khăn trong năm mất mùa đói kém.
Trong truyện ngụ ngôn, biện pháp nghệ thuật nhân hóa tạo nên hình ảnh hổ đực giống con người, không chỉ biết đền ơn đáp nghĩa với ân nhân mà còn thể hiện nhiều biểu hiện đáng quý. Sự lòng biết ơn và tình nghĩa của hổ làm cho loài vật hung dữ này trở nên đáng trân trọng.
Trong chuyện giữa hổ và người kiếm củi ở huyện Lạng Giang, hổ trán trắng bị hóc xương, và bác tiều phu đã giúp hổ thoát khỏi tình thế khó khăn. Hơn mười năm sau, khi bác tiều qua đời, hổ vẫn thể hiện lòng thương tiếc bằng cách đến quan tài và đặt dê hoặc lợn trước cửa nhà mỗi năm vào dịp giỗ bác.
Hành động của hai con hổ khi gặp những tình huống khó khăn và khi được giúp đỡ làm người đọc cảm phục. Chúng thể hiện lòng biết ơn và tình nghĩa, là điểm nhấn về cốt lõi của đạo đức con người. Hơn nữa, việc nhân hóa hổ trong tình huống cụ thể giúp người đọc dễ dàng hiểu được thông điệp một cách sâu sắc.
Hổ trán trắng, sau khi được cứu sống, thể hiện sự biết ơn theo cách khác. Nó tha một con nai đến trước cửa nhà bác tiều phu để tạ ơn. Đặc biệt, sau khi bác tiều qua đời, hổ vẫn giữ tình cảm và thường xuyên đến đặt dê hoặc lợn trước cửa nhà vào ngày giỗ bác.
Ngoài Đánh giá về truyện Con hổ có ý nghĩa, các bạn có thể khám phá thêm nội dung Kể lại câu chuyện Con Hổ ý nghĩa theo cách sáng tạo hoặc phần Chuyện Con hổ có ý nghĩa như một câu chuyện giáo dục sâu sắc. Hãy chia sẻ suy nghĩ của bạn sau khi đọc câu chuyện để nâng cao kỹ năng văn của mình.