Đề bài: Phân tích bài thơ Chiều tối và nhận định về phong cách nghệ thuật trữ tình của Bác
Tham khảo bài văn mẫu phân tích bài thơ Chiều tối và chia sẻ ý kiến về phong cách nghệ thuật trữ tình đặc sắc của Bác.
Mẹo: Phương pháp phân tích bài thơ, đoạn thơ để đạt điểm cao
Bài mẫu: Đánh giá bài thơ Chiều tối và nhận xét về phong cách nghệ thuật trữ tình của Hồ Chí Minh
Hồ Chí Minh, vị lãnh tụ vĩ đại của phong trào nhân dân, cũng là nhà thơ xuất sắc, đã làm phong phú nền văn hóa Việt Nam. Bài thơ 'Chiều tối' thuộc tập thơ 'Nhật kí trong tù', nổi tiếng trong thời gian Bác bị giam cầm ở nhà lao ở tỉnh Quảng Tây Trung Quốc. Tác phẩm phản ánh sự thối nát của chế độ cai trị của Tưởng Giới Thạch, đồng thời là hiện thực hóa tình yêu thương vĩ đại của người chiến sĩ cộng sản.
Hai câu thơ đầu mở đầu cho người đọc bức tranh thiên nhiên núi rừng Quảng Tây vào buổi chiều tuyệt vời.
'Dấu bản lụi dấu lưu giữ tri thức
Bình thản ôm mộng giữa đỉnh cao vô biên'
Phiên âm:
'Chim mệt về rừng tìm bến giấc ngủ
Góc trời, mây nhẹ lơ lửng giữa vũ trụ'
Bức tranh thiên nhiên tập trung vào cánh chim quay về rừng và áng mây mải mê, bằng nét vẽ nhẹ nhàng, Bác tạo ra một bức tranh thiên nhiên phong cách cổ điển, với bầu trời xanh thẳm bao la, núi rừng trùng trùng, đậm chất của những bài thơ Đường.
Hình ảnh bình minh, khi ánh nắng mặt trời ôm lấy cánh chim, từng là nguồn cảm hứng cho thơ ca cổ điển phương Đông. Mỗi lần cánh chim bay lượn, nó mang đến không khí và thời gian đặc biệt. Nguyễn Du đã mô tả như thế trong câu 'Chim hôm thoi thóp về rừng'. Bác Hồ cũng tận dụng hình ảnh này, nhưng điều độc đáo là ở từ 'mỏi'. Nếu 'chim bay' chỉ là trạng thái bề ngoài, thì 'chim mỏi' là sự nhận thức sâu sắc về mệt mỏi bên trong. Điều này cho thấy tầm nhìn tinh tế và trái tim đồng cảm của Bác Hồ, khám phá ra sự vất vả của cánh chim. Trên bầu trời, ông cảm nhận sự tương đồng giữa con người và cảnh đẹp, khi chữ 'mỏi' dễ hiểu vì sau một ngày làm việc chăm chỉ, mệt mỏi là điều không thể tránh khỏi.
Hình ảnh áng mây trôi lững lờ trên bầu trời, từ thơ ca cổ điển phương Đông, thường gợi lên tâm trạng vĩnh hằng như 'Ngàn năm mây trắng bây giờ còn bay' ở 'Hoàng Hạc lâu'. Bức tranh này mang đến cảm xúc và tâm trạng của những người sống trong thời kỳ khó khăn. Từ 'cô vân' kích thích tưởng tượng về người tù ở đất khách quê người. Từ 'mạn mạn' mô tả sự bay bổng chầm chậm của áng mây trên trời, giúp người đọc hình dung tư thế của nhân vật đang ngẩng đầu thong thả, nhàn nhã ngắm nhìn áng mây. Điều này thể hiện phong thái tự do và tâm hồn mạnh mẽ của người cộng sản.
Nếu ở hai câu thơ đầu, Bác Hồ sử dụng bút pháp cổ điển, thì ở hai câu thơ cuối, ông chọn lựa sự hiện đại.
Phiên âm:
“Bên thềm làng, thiếu nữ chăm chỉ
Mài quan tâm, mảnh đỏ nở rực rỡ”
Dịch thơ:
“Cô gái xóm núi, xay ngô dăm đêm
Xay xong, lò than phát sáng rực hồng”
Sự mới lạ hiện hữu qua hình tượng lao động, trong thơ cổ điển, người lao động thường chỉ làm nghề ngư, làm tiều, canh tác, hay lấy mục. Tự nhiên, con người thường nhỏ bé và bị thiên nhiên áp đặt. Ngược lại, trong thơ của Bác, con người xuất hiện rõ ràng trong công việc hàng ngày, như việc xay ngô, trở thành trung tâm của bức tranh chiều tối mà không bị thiên nhiên áp đặt. Người lao động mang lại sự sống động mới, làm cho bức tranh trở nên sôi động hơn.
Về ngôn ngữ và giọng điệu, câu thơ nguyên tác chữ Hán mang đậm giọng điệu trang trọng, thể hiện lòng trọng thương của Bác đối với người lao động ở vùng quê. Bác chân thành hòa mình với thiên nhiên và nhân dân nơi đây, tạo nên chiều sâu tâm hồn Bác mà người đọc cảm nhận được. Tình cảm của Bác không chỉ dành cho nhân dân Việt Nam mà còn chia sẻ với nhân dân thế giới.
Từ 'thiếu nữ' trong nguyên tác thể hiện vẻ trẻ trung, khỏe khoắn, năng động của cô gái xay ngô tối. Câu 'Bình thường là cái chết của nghệ thuật' phản ánh sự độc đáo của tác phẩm. Điểm đặc biệt của 2 câu thơ là trong 'ma bao túc' và 'bao túc mà hoàn', mô tả vòng xoay nhịp nhàng của cối xay ngô. Chi tiết này tôn lên sự chăm chỉ của người lao động và giúp người đọc cảm nhận được sự thay đổi từ chiều tối đến đêm. Đội chút bí ẩn của Bác là để người đọc tự cảm nhận sự biến đổi của thời gian qua 'lò than đã rực hồng'.
Màn đêm đen tối nhưng trong thơ không như vậy, chữ 'hồng' làm tan đi mọi ảm đạm, thay vào đó là ánh sáng ấm áp từ bếp lò. Chữ 'hồng' là nhãn tự thứ 28 trong bài thơ, theo thi pháp, chính nó là 'mắt chữ' của tác phẩm. Khi chữ 'hồng' xuất hiện, mọi cái lạnh giá, tối tăm đều tan biến, thay vào đó là sự ấm áp, làm ấm lòng người đọc. Bài thơ sử dụng kiểu cổ điển nhưng mang đậm hơi thở hiện đại. Nhãn tự của bài thơ còn thể hiện tinh thần bất khuất của người chiến sĩ cộng sản trong hoàn cảnh khó khăn, nhưng vẫn duy trì sự ung dung và tự do tinh thần. Ánh sáng từ bếp lửa cũng có thể hiểu là ánh sáng của Đảng, chỉ lối cho chúng ta thoát khỏi bóng tối và u ám. Bài thơ khiến người đọc xúc động trước tình cảm nhân ái rộng lớn của Người, dù trong bất kỳ hoàn cảnh khó khăn nào, Người vẫn vượt qua mọi thử thách. Người đọc nhận thức được ý chí phi thường, tinh thần tự do và niềm tin vào tương lai tươi sáng của người tù Hồ Chí Minh.
Với phong cách kết hợp cổ điển và hiện đại, cùng thể thơ tứ tuyệt quen thuộc, 'Chiều tối' là một tác phẩm xuất sắc của Hồ Chủ tịch, tả cảnh ngụ tình, lấy thiên nhiên để thể hiện tâm trạng cá nhân. Bài thơ mang đầy đủ chất hiện đại trong cách xây dựng hình ảnh con người lao động với công việc hàng ngày, từ đó thể hiện sự lạc quan của người chiến sĩ cộng sản và ý chí kiên cường vượt qua mọi khó khăn. Là thế hệ trẻ của đất nước, chúng ta cần nỗ lực, học hỏi để đóng góp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.
""""--KẾT THÚC"""""-
Bài thơ Chiều tối là bức tranh sống động không chỉ thể hiện tâm hồn sâu sắc của Hồ Chí Minh mà còn là tác phẩm nghệ thuật đậm chất nhân văn. Để hiểu rõ hơn về bài thơ này, hãy đọc thêm những bài viết như: Chiều tối qua lời nhận định, Phân tích Chiều tối của Hồ Chí Minh, Khám phá vẻ đẹp tâm hồn trong bài thơ Chiều tối, Nét đặc sắc cổ điển và hiện đại trong Chiều tối.