1. Phân tích bài thơ 'Hương thầm' của Phan Thị Thanh Nhàn - Mẫu tham khảo 1
Bài thơ 'Hương thầm' của Phan Thị Thanh Nhàn được viết vào năm 1969 và cùng với 'Xóm đê' đã đạt giải nhì trong cuộc thi thơ của tuần báo Văn nghệ giai đoạn 1969-1970. 'Hương thầm' được lấy cảm hứng từ một câu chuyện thực tế trong cuộc sống của tác giả. Khi đó, Phan Thị Thanh Nhàn sống ở Yên Phụ, Hà Nội, và có một cây bưởi đào trong sân nhà. Em trai của bà, Phan Hữu Khải, thường nhặt hoa bưởi và đặt vào túi xách của chị gái. Anh cũng có tình cảm với cô hàng xóm nhưng không dám bày tỏ. Sau đó, anh Khải nhập ngũ và hy sinh khi còn rất trẻ.
Nỗi nhớ em trai đã trở thành nguồn cảm hứng mạnh mẽ để Phan Thị Thanh Nhàn viết nên bài thơ này. Năm 1984, nhạc sĩ Vũ Hoàng đã phổ nhạc cho 'Hương thầm', đưa bài thơ bước vào thế giới âm nhạc và làm tăng thêm vẻ đẹp của nó đến tận hôm nay. Phan Thị Thanh Nhàn, nữ thi sĩ tài hoa sinh năm 1943, từng viết báo và biên tập văn nghệ, đã vinh dự nhận Giải thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật năm 2007.
Bài thơ 'Hương thầm' của Phan Thị Thanh Nhàn không chỉ thể hiện sự giao cảm giữa tác giả và những nhân vật cụ thể mà còn phản ánh một thế hệ rộng lớn hơn. Cuộc sống trong bài thơ hiện lên đẹp đẽ và chân thực, bởi tình yêu được diễn tả một cách thầm lặng, dịu dàng, nồng nàn và lãng mạn. Bài thơ mở đầu với hình ảnh hai khung cửa sổ của những ngôi nhà hàng xóm 'không bao giờ khép'. Cửa sổ luôn mở để hương hoa bưởi gần đó có thể nhẹ nhàng lan tỏa.
Hoa bưởi đã xuất hiện trong văn học từ lâu, từ ca dao 'Trèo lên cây bưởi hái hoa' đến thơ của Nguyễn Bính với câu: 'Đầy vườn hoa bưởi hoa cam rụng/Ngào ngạt hương bay, bướm vẽ vòng'. Nhưng ở Phan Thị Thanh Nhàn, hoa bưởi trở thành trung tâm thẩm mỹ của bài thơ, biểu thị khát vọng, yêu thương và sự bền chặt. Câu chuyện trong bài thơ được dẫn dắt một cách tinh tế:
'Giấu một chùm hoa sau chiếc khăn tay,
Cô gái ngập ngừng đến nhà hàng xóm,
Bên ấy có người ngày mai ra trận.'
Những ai sống ở miền Bắc trong thập niên 60-70 của thế kỷ trước đều hiểu giá trị của chiếc khăn tay mùi-soa. Đây là kỷ vật thiêng liêng mà các cô gái gửi tặng các chàng trai trước khi họ ra trận. Chiếc khăn tay không chỉ là biểu hiện của tình yêu mà còn là lời hứa và nguồn động viên, giúp chàng trai vượt qua khó khăn của chiến tranh.
Chiếc khăn tay nhỏ nhắn, thường được các cô gái tự tay trang trí, thêu dệt với những biểu tượng, bông hoa và hình ảnh đôi chim bồ câu hòa bình. Trong bài thơ, Phan Thị Thanh Nhàn đã khéo léo nhận ra rằng chiếc khăn của cô gái hàng xóm, cùng lớp với chàng lính trẻ, đã lưu giữ hương hoa bưởi nồng nàn. Một chi tiết vừa ý nhị vừa tinh tế!
Việc trao chiếc khăn thể hiện sự e ấp của cô gái trong thời khắc 'trả lời khó khăn'. Khoảng cách giữa hai người dường như trở nên dày đặc hơn. Có lẽ, 'đỉnh cao của âm thanh là sự im lặng'. Sự ngại ngùng và bối rối bao trùm không gian giữa họ:
'Họ ngồi im, không biết nói gì
Mắt chạm nhau rồi lại vội quay đi.'
Cảm giác lúng túng giữa hai người được đẩy lên đến mức tinh tế nhất:
'Hương hoa bưởi làm lòng thêm bối rối
Anh không dám xin,
Cô gái cũng không dám trao
Chỉ còn mùi hương nồng nàn, thanh tao
Bay nhẹ nhàng, không thể giấu được.'
Thời gian và không gian dường như ngưng lại trong sự thiêng liêng không thể nhìn thấy. Sự cháy bỏng và lãng mạn của tình yêu làm cho hoa bưởi trở thành trung gian, là biểu tượng của tình yêu và hy vọng. Cô gái chỉ có thể tự trách mình vì tình yêu qua tiếng thì thầm với chính trái tim mình. Tôi thật sự kính phục khả năng cảm nhận nhạy bén của nữ thi sĩ Phan Thị Thanh Nhàn. Bà chính là nhân chứng cho 'tình cảnh bối rối':
'Cô gái như chùm hoa im lặng
Nhờ hương thơm gửi gắm tình yêu.
(Anh không hay, anh chẳng hiểu
Tôi đã đến bên anh rồi đấy...)'
Chỉ khi người con trai ra trận, hoa bưởi mới thực sự trở thành cầu nối, đồng hành và mang sức mạnh tinh thần. Sức mạnh này không chỉ của cô gái mà còn của hậu phương vững chắc. Hoa bưởi trở thành biểu tượng của sự cao cả, thiêng liêng và vĩnh cửu:
'Khi từng hơi thở của anh lan tỏa
Hương thơm thấm sâu vào ngực
Anh lên đường
Hương thơm sẽ đi cùng anh
Chia tay nhau
Vẫn không nói lời nào
Mà hương thầm mãi theo bước anh.'
Khi Phan Thị Thanh Nhàn chia sẻ rằng bài thơ là tặng em trai, người đã mãi mãi nằm lại nơi chiến trường, không bao giờ gặp lại người thầm yêu, bài thơ vượt lên tầm nhân văn. Đó là sự bất diệt của tình yêu và ý nghĩa vô giá của độc lập, thống nhất đất nước.
Vì vậy, bài thơ 'Hương thầm' của Phan Thị Thanh Nhàn mãi vương vấn hương tình yêu, lãng mạn và cao cả. Hơn nữa, đó là sự hy sinh và lòng tri ân đối với thế hệ trưởng thành trong chiến tranh. Nửa thế kỷ trôi qua, 'Hương thầm' vẫn mãi nồng nàn, thì thầm lời yêu...
2. Phân tích bài thơ 'Hương thầm' của Phan Thị Thanh Nhàn - Mẫu 2
Bài thơ 'Hương thầm' được sáng tác bởi Phan Thị Thanh Nhàn vào năm 1969, dành tặng cho người em trai Phan Hữu Khải. Lúc đó, bà sống tại Yên Phụ, nơi có một cây bưởi trong sân. Vào mỗi mùa hoa bưởi tháng 3, hương thơm của chúng lan tỏa khắp không gian. Phan Hữu Khải thường nhặt hoa bưởi rụng và hái hoa tươi, đặt vào túi xách của chị gái để mang đi làm.
Thời điểm đó, trong lớp học có một cô gái thân thiết với Khải, nhưng anh không hay biết. Chỉ có chị gái với trái tim nhạy cảm mới nhận ra điều này. Sau khi Khải nhập ngũ, trong một lần nghe Đài Tiếng nói Việt Nam đọc bài thơ 'Hương thầm' tại chiến trường, anh đã viết thư kể cho chị gái. Tuy nhiên, trước khi chị có thể hồi âm rằng bài thơ lấy cảm hứng từ câu chuyện của anh, Khải đã hy sinh mà không biết rằng chị đã viết một bài thơ dành riêng cho anh.
Đó là lý do khiến Phan Thị Thanh Nhàn chia sẻ: 'Hương thầm cứ lặng lẽ, ngay cả người tiễn đưa cũng không biết, và đến khi nằm xuống đất lạnh rồi vẫn không hay biết.'
Bài thơ 'Hương thầm' được viết với hình ảnh khung cửa sổ của hai ngôi nhà ở cuối phố, nơi tình bạn và tình yêu nảy nở trong không gian thơ mộng và đằm thắm. Dù thời tiết có thay đổi, hai khung cửa sổ ấy không bao giờ khép lại. Họ không chỉ là hàng xóm mà còn là đôi bạn học, có lẽ vì vậy mà khung cửa sổ luôn mở rộng:
'Cửa sổ hai ngôi nhà cuối phố
Không rõ lý do, chẳng bao giờ khép lại
Đôi bạn xưa từng học cùng lớp
Cây bưởi sau nhà tỏa hương ngát.'
Sự e thẹn của cô gái thể hiện rõ khi nàng cầm chùm hoa bưởi thơm ngát, định sang nhà hàng xóm để từ biệt người bạn học. Nhưng rồi họ phải chia tay vì chàng trai theo đuổi con đường binh nghiệp. Mặc dù có nhiều điều muốn nói, mọi thứ lại diễn ra trong im lặng, không một lời chia sẻ.
Trong bài thơ 'Hương thầm', thời gian trôi qua trong sự im lặng nặng nề. Sự im lặng này như thiêu đốt tâm hồn, chỉ những người yêu nhau mới cảm nhận hết được nỗi đau của nó. Ngập ngừng, không thể diễn tả thành lời, họ chỉ biết quay đi với sự bối rối:
'Họ ngồi im lặng, không biết nói gì
Mắt chạm nhau rồi lại vội quay đi,
Ai dám bày tỏ tình cảm?
Hoa bưởi thơm làm lòng thêm bối rối
Chàng không dám xin,
Cô gái chẳng dám trao.'
Sự bối rối của họ hòa quyện với hương bưởi. Cô gái hái nhành hoa nhưng không dám trao vì lo lắng hoa sẽ làm hỏng chiếc khăn tay hay làm trái tim nàng xao xuyến. Cả nàng và chàng trai đều e thẹn, không dám bày tỏ. Dù muốn trao và nhận, họ chỉ biết chìm trong sự ngập ngừng, và hương hoa bưởi trở thành biểu tượng cho tình yêu và những lời hứa lấp lánh trong lặng lẽ.
Mỗi khoảnh khắc trôi qua đều chất chứa sự vĩnh cửu. Những khoảng trống được lấp đầy và những khoảnh khắc im lặng lại chứa đựng vô vàn cảm xúc. Trong 'Hương thầm', hương bưởi chính là cầu nối giúp cô gái bày tỏ tình yêu của mình, khiến chàng trai cảm nhận được sự nồng nàn của tình cảm:
'Và theo từng hơi thở của anh
…
Hương thầm vẫn mãi lưu lại bước chân anh.'
Cuối cùng, họ chia tay trong sự im lặng, không một lời từ biệt. Dù đã trải qua một thời gian dài bên nhau, giờ đây chỉ còn hương thầm đọng lại trong cả hai. Chàng trai ra trận, còn cô gái ở lại quê nhà. Đây là hình ảnh của tiền tuyến và hậu phương, đại diện cho sự hy sinh. Bài thơ kết thúc với những câu thơ nhẹ nhàng, chứa đựng tình yêu sâu sắc.
'Hương thầm' là một bài thơ nổi tiếng và được yêu thích, gợi nhớ đến mùi hoa bưởi thơm ngát và phản ánh tâm trạng của một thế hệ thanh niên trong thời kỳ đó.
3. Phân tích bài thơ 'Hương thầm' của Phan Thị Thanh Nhàn - Mẫu số 3
Nhiều loài hoa trở nên bất tử nhờ vào sự ca ngợi của văn thơ và âm nhạc. Chúng ta không thể không nhắc đến 'hoa sữa' trong bài hát của nhạc sĩ Hồng Đăng, 'màu tím hoa sim' trong thơ của Hữu Loan, hay 'hoa sứ nhà nàng' trong tác phẩm của Hồng Phương. Đặc biệt, 'hoa bưởi' trong bài thơ 'Hương thầm' của Phan Thị Thanh Nhàn, được phổ nhạc bởi nhạc sĩ Vũ Hoàng, cũng là một ví dụ tiêu biểu.
Trước khi 'Hương thầm' ra đời, hoa bưởi đã hiện diện trong ca dao và đặc biệt là trong thơ Nguyễn Bính. Những câu như 'Trèo lên cây bưởi hái hoa' hay các dòng thơ xuân với 'Đầy vườn hoa bưởi hoa cam rụng – Ngào ngạt hương bay, bướm vẽ vòng' đã trở nên quen thuộc. Nhưng chỉ đến khi Phan Thị Thanh Nhàn viết 'Hương thầm', hoa bưởi mới thực sự trở thành nhân vật trung tâm và bài thơ mang ý nghĩa đặc biệt dành tặng người em Phan Hữu Khải.
'Hương thầm' bắt đầu với hình ảnh những khung cửa sổ không bao giờ khép lại. Hai người bạn thời thơ ấu, lớn lên bên nhau, với cây bưởi chứng kiến tình bạn và tình yêu trong sáng của họ:
'Cửa sổ hai nhà cuối phố
Chẳng hiểu sao luôn mở suốt
Đôi bạn thuở nhỏ học cùng lớp
Cây bưởi sau nhà tỏa hương thơm.'
Những ai có cây bưởi trong vườn mới hiểu được hoa bưởi có giá trị và đáng yêu như thế nào. Ông thường ướp hoa bưởi với trà để mời khách trong mùa sau. Bà khéo léo dùng hoa bưởi để ướp mía lùi, tạo món quà ngon cho các cháu. Những ngày hè oi ả, mẹ rắc hoa bưởi lên bát chè đậu đen ngọt lịm. Các chị em thường để hoa bưởi trong khăn tay hay cài lên tóc như một phụ kiện duyên dáng.
Trẻ em thường làm vòng tay và vòng cổ xinh xắn từ hoa bưởi, sử dụng chúng trong trò chơi cô dâu chú rể. Những kỷ niệm ngọt ngào của mùa hoa bưởi đã gắn bó với cặp đôi hàng xóm từ thuở nhỏ.
'Cô gái giấu chùm hoa trong khăn tay,
Ngập ngừng bước sang nhà hàng xóm,
Người đó sẽ lên đường ra trận vào ngày mai.'
Những cảm xúc đầu đời chưa kịp bày tỏ thì chàng trai đã phải lên đường nhập ngũ, 'gác bút nghiên theo nghiệp binh đao'. Một bài thơ khác của Tô Hùng cũng miêu tả cuộc chia tay trong mùa hoa bưởi:
“Mùa xuân về, hoa bưởi thơm ngát
Rắc trắng vườn nhà, cánh hoa lơ lửng
Em nhớ ngày xưa anh ra trận
Cũng vào mùa hoa bưởi ngát hương”
Cô gái hái chùm hoa bưởi và giấu trong khăn tay với ý định tặng người sắp ra trận. Chỉ một từ 'ngập ngừng' đã diễn tả hết sự e thẹn và bẽn lẽn của nàng thiếu nữ.
'Ai dám bày tỏ một lời?
Hương bưởi thơm dâng tràn bối rối
Chàng không dám xin,
Nàng không dám trao
Chỉ còn mùi hương thanh tao
Không thể giấu, cứ bay nhẹ nhàng.'
Thời đó, tình yêu rất trong sáng. “Tình trong như đã, mặt ngoài còn e”. Những cô gái đoan trang, e thẹn không dám thổ lộ. Chàng trai, trước giờ chia ly, dù có tình cảm cũng phải kìm nén, sợ rằng lời nói sẽ thành gánh nặng cho người ở lại.
Trong thơ của Phan Thị Thanh Nhàn, sự bối rối ấy được thể hiện rõ ràng hơn: “Họ ngồi im, không biết nói gì – Mặt chợt tìm nhau rồi lại quay đi”; “Hương bưởi thơm ngát làm lòng bối rối – Chàng không dám xin – Nàng không dám trao”.
Tình yêu thời chiến thường kín đáo, âm thầm nhưng vẫn nồng nàn và lãng mạn. Vì lý tưởng cao cả, họ sẵn sàng ra đi, giữ trong tim một tình yêu không dám bày tỏ. Nhiều người lính ra đi mà chưa bao giờ được yêu, chưa từng nếm trải sự ngọt ngào của tình yêu.
Mùi hương hoa bưởi như thay lời của người thiếu nữ, và 'Hương thầm' chính là tiếng lòng của cả một thế hệ đã trải qua những năm tháng tuổi trẻ đẹp nhất trên chiến trường.
'Cô gái như chùm hoa tĩnh lặng
Nhờ hương thơm thay lời yêu thương
.……
Họ chia tay
Vẫn không trao một lời
Mà hương thầm vẫn theo bước chân người ra đi.'
Không có lời yêu thương nào được thốt ra, cũng không có lời hứa hẹn nào được trao gửi, chỉ còn lại những câu hỏi không có lời đáp, để lại những xao xuyến trong lòng người chứng kiến.
Hoa bưởi được yêu thích vì mùi hương lưu lại lâu dài. Dù hoa đã tàn, nhưng trên tay, trong nếp áo, mái tóc của người hái vẫn vương lại hương thơm. 'Hương thầm' cũng vậy, dù thời gian có trôi qua, vẫn tỏa hương bền bỉ như khát vọng tình yêu và hòa bình trong lòng người Việt.