Ta-go (1861 - 1941) được biết đến như một thi hào vĩ đại của Ấn Độ, với sự đa tài trong văn học, nghệ thuật và hội họa. Tác phẩm của ông, đặc biệt là tập thơ Gitanjali năm 1913, đã góp phần làm nên danh tiếng của ông trong lòng nhân dân Ấn Độ.
Bài thơ Mây và Sóng của Ta-go là một bức tranh tâm hồn của tuổi thơ kỳ diệu, một câu chuyện về tình yêu thương mẹ con và sự kỳ vĩ của thiên nhiên. Trong đó, mây và sóng không chỉ là những hiện tượng thiên nhiên mà còn là những người bạn đồng hành, tạo nên những khoảnh khắc đẹp đẽ và ý nghĩa cho cuộc sống của con người.
Tình yêu mẹ là chủ đề chính của bài thơ Mây và Sóng của Ta-go, thể hiện qua sự giao lưu, tương tác giữa em bé và mẹ với mây và sóng. Đây là một cảm xúc sâu sắc và đẹp đẽ, là nguồn cảm hứng vô tận cho tác phẩm nghệ thuật của nhà thơ.
Chẳng ai biết mẹ con ta ở đâu...
Câu thơ 'Con làm sóng nhé, mẹ làm mặt biển' chứa đựng nhiều ý nghĩa sâu sắc và triết lí. Biển và sóng luôn đi kèm nhau, như mẹ và con. Khi sóng vỗ, biển hát. Khi 'con cười vui vẻ bên mẹ' là lúc mẹ thực sự hạnh phúc. Tình yêu thương của mẹ dành cho con là điều vô bờ bến. Bài thơ này thể hiện sự kỳ diệu và tình cảm thiêng liêng của mối quan hệ giữa mẹ và con.
Mytour