Sóng mỉm cười, và nhảy nhót, sóng từ từ đi xa. Mong muốn đi xa không ngừng, nhưng sau cùng đứa trẻ lại do dự, băn khoăn. Đứa trẻ không thể đi cùng với mây (bay cao) nên cũng không thể đi cùng với sóng (đi xa). Với đứa trẻ, chỉ có mẹ mới là niềm vui cao cả thiêng liêng mà tạo hóa đã ban tặng: tình mẫu tử. Đứa trẻ không thể làm cho mẹ buồn, mẹ khóc. Đứa trẻ cũng không thể 'bỏ mẹ' một giây phút nào. Niềm vui luôn chiếu sáng trong tâm hồn của đứa trẻ.
Con sẽ làm sóng, mẹ là biển bao la
Con tròn tròn, cuộn như sóng vỗ, tiếng cười con vui tươi trào ra cùng mẹ.
Và không ai trên thế gian này biết mẹ con đang ở đâu...
Câu thơ “Con làm sóng nhé, mẹ làm mặt biển' mang ý nghĩa sâu xa, đầy triết lý. Không có biển thì không thể có sóng. Biển và sóng, mẹ và con là một. Khi sóng vỗ là lúc biển hát. Khi 'con cười phơi phới vào lòng mẹ” là lúc mẹ vô cùng hạnh phúc. Vì vậy, con ngoan và vui vẻ chính là niềm hạnh phúc của mẹ. Đây là cách nhà thơ diễn đạt về tình mẹ con qua hình ảnh sóng biển và biển rộng lớn.
Bài thơ độc đáo ở chỗ sử dụng 2 đoạn hội thoại giữa em bé với mây và sóng, và xen vào đó là tiếng thầm lặng của em bé với mẹ yêu quý. Đây là một bài thơ trong trẻo và đẹp như mây, như sóng, nói về tâm hồn sâu thẳm, đậm đà nhất của tuổi thơ. Yêu thiên nhiên, trí tưởng tượng phong phú, và thích phiêu lưu mạo hiểm là cuộc sống tinh thần của tuổi thơ. Em bé được nhắc đến trong bài thơ này rất yêu thương mẹ. Dù còn non yếu, nhưng em chưa dám bay cao cùng mây, chưa thể đi xa cùng sóng, mặc dù em có nhiều ước mơ, khát khao muốn chinh phục mọi chân trời và biển cả.
Bài thơ Mây và Sóng thực sự độc đáo và ý nghĩa, phản ánh sự tinh tế và đẹp đẽ của một tâm hồn thi ca vĩ đại.
Trích: Mytour