Là tác phẩm cuối cùng của nhà thơ Thanh Hải, được viết vào tháng 11 năm 1980, bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của ông đã mô tả cảm hứng đón nhận sắc xuân, đất trời mùa xuân, cũng như tự hào về bước đi lên của đất nước. Bài thơ cũng là lời cầu nguyện dâng hiến sức sống mùa xuân trong cuộc sống cách mạng của đất nước.
Bài thơ bắt đầu với một bức tranh thiên nhiên mùa xuân xứ Huế tươi đẹp để thể hiện cảm hứng đón nhận sắc xuân:
Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tim biếc
Bức tranh mùa xuân quê hương hiện lên với không gian khoáng đãng, êm đềm và thơ mộng. Sắc tím biếc của bông hoa lan tỏa cảm giác dịu mát, tươi mới của mùa xuân. Âm thanh của con chim chiền chiện làm cho niềm xúc động và hứng khởi bùng nổ.
Bài thơ tiếp tục thể hiện cảm nhận về sức xuân nảy nở nơi những người lao động và chiến đấu. Sức xuân của họ như một nguồn lực vô tận cho đất nước:
Mùa xuân người cầm súng
Lộc giắt đầy trên lưng
Mùa xuân người ra đồng
Lộc trải dài nương mạ
Họ mang theo mùa xuân, sức sống mới ra đồng, ra chiến trường, đồng thời mang về cho đất nước. Tất cả mọi người đều đóng góp cho mùa xuân của đất nước:
Đất nước bốn nghìn năm
Vất vả và gian lao
Đất nước như vì sao
Cứ đi lên phía trước
Bài thơ kết thúc bằng những ước nguyện thiết tha muốn hoà đồng cùng mùa xuân đất nước, dâng hiến tài sức cho đời. Mùa xuân nho nhỏ đại diện cho ý nghĩa của việc cống hiến, không phô trương, mà là sự âm thầm, lặng lẽ:
Ta làm con chim hót
Ta làm một cành hoa
Ta nhập vào hoa ca
Một nốt trầm xao xuyến
Mùa xuân tôi xin hát
Câu Nam ai, Nam bình
Nước non ngàn dặm mình
Nước non dài lắm tình
Nhịp phách trước đất Huế.
Như những khổ thơ trước, bài thơ cuối cùng của nhà thơ muốn thể hiện sự dâng hiến từ trái tim, nhưng lại bằng một bản hát đẹp mênh mang, dịu dàng của câu Nam ai Nam bình, mang đậm bản sắc của Huế, với sự hòa mình vào dòng chảy của đất nước.
Âm nhạc và lời hát, như những điệu nhảy nhẹ nhàng, gợi nhớ một tình cảm sâu lắng giữa vô vàn khoảng cách, nhưng vẫn rất gần gũi, đầy yêu thương và ấm áp. Tiếng hát đẹp dịu dàng kết hợp với nhịp phách sôi động, rạo rực, tạo nên bài thơ đầy cảm xúc. Bài thơ đề cao tình yêu đất nước, tình yêu với quê hương.
Bài thơ được viết dưới hình thức thơ năm tiếng, với giai điệu trẻ trung, gần gũi, thể hiện lòng thành, ước mong và sự dũng cảm, kiên trì nhưng khiêm nhường và nhẹ nhàng.