Bài tham khảo
Chữ viết và tiếng nói là tài sản vô cùng quan trọng và quý giá của mọi dân tộc trên thế giới, là niềm tự hào của mỗi quốc gia. Ngày Quốc tế Tiếng Mẹ Đẻ (21/2) được UNESCO tổ chức nhằm tôn vinh sự đa dạng ngôn ngữ và văn hóa.
Tiếng Việt cũng không ngoại lệ, nó đã trải qua bao thăng trầm và đổi thay của đất nước nhưng vẫn giữ vững sức sống mạnh mẽ, khẳng định vẻ đẹp vốn có. Tiếng Việt luôn là người bạn đồng hành, là nguồn mạch chảy mãi trong văn chương, lời ca tiếng hát và ngôn ngữ hàng ngày. Nhà thơ Huy Cận đã bày tỏ tình yêu với tiếng Việt qua bài thơ lục bát:
“Nằm trong tiếng nói yêu thương
Nằm trong tiếng Việt vấn vương một đời
Sơ sinh lòng mẹ đưa nôi
Hồn thiêng đất nước cùng ngồi bên con
Tháng ngày con mẹ lớn khôn
Yêu thơ, thơ kể lại hồn ông cha
Đời bao tâm sự thiết tha
Nói trong tiếng nói lòng ta thuở giờ”
Nhà thơ đã sử dụng thể lục bát gần gũi để truyền tải thông điệp yêu thương và tình cảm. “Nằm trong tiếng nói yêu thương” được ví như nằm trong vòng tay mẹ, lớn lên từ những câu hát ru, tâm tình yêu thương. Bài thơ thể hiện lòng tri ân sâu sắc đối với tiếng ru của mẹ và tiếng Việt.
Lịch sử nước ta gắn liền với công cuộc dựng nước và giữ nước, qua bao thế hệ, tiếng Việt vẫn giữ được vẻ đẹp trong sáng. Dù từng trải qua ngàn năm đô hộ, dân tộc ta vẫn giữ vững tiếng nói. Huy Cận bày tỏ lòng biết ơn “Yêu thơ, thơ kể lại hồn ông cha” bởi tiếng thơ, tiếng mẹ đã theo ông suốt quá trình trưởng thành.
Tiếng mẹ đẻ là ngôn ngữ đầu tiên con người tiếp xúc khi ra đời, là bảng màu văn hóa đa dạng của cộng đồng dân tộc. Đó không chỉ là phương tiện truyền đạt mà còn là biểu hiện cơ bản của văn hóa, lưu giữ phẩm chất của dân tộc. Trong thời hiện đại, nguy cơ mất mát tiếng mẹ đẻ xuất hiện, dẫn đến việc ngôn ngữ trở nên dung tục và mất đi vẻ đẹp nguyên bản. Đó không chỉ là mất mát cá nhân mà còn là mất mát của toàn dân tộc. Vì vậy, bảo vệ tiếng mẹ đẻ là trách nhiệm cần thiết để duy trì sự đa dạng và phong phú của văn hóa dân tộc.