Phân tích đoạn trích Nghệ thuật băm thịt gà - Mẫu phân tích số 1
Ngô Tất Tố (1893 - 1954) sinh ra tại làng Lộc Hà, phủ Từ Sơn, tỉnh Bắc Ninh, nay thuộc xã Mai Lâm, huyện Đông Anh, Hà Nội. Ông đã đạt thành tích cao trong kỳ thi khảo hạch địa phương năm 1915 khi mới 20 tuổi, được biết đến với danh xưng “ông đầu xứ Tố”. Ông thành thạo nhiều loại chữ như Hán, Nôm, Quốc ngữ và tiếng Pháp, đồng thời là một nhà nghiên cứu cổ học, nghiên cứu triết học và dịch nhiều bộ truyện Trung Hoa. Với vai trò là nhà báo và nhà văn, ông có một khối lượng công việc đồ sộ và phong phú.
Ngô Tất Tố để lại cho đời một di sản văn học phong phú với khoảng 1500 tác phẩm trên nhiều lĩnh vực khác nhau. Một số tác phẩm nổi bật của ông bao gồm: tiểu thuyết như “Tắt đèn”, “Lều chõng”; phóng sự như “Tập án cái đình”, “Việc làng”...
Đoạn trích “Nghệ thuật băm thịt gà” được lấy từ tác phẩm phóng sự nổi tiếng dài 17 chương của Ngô Tất Tố mang tên “Việc làng”. Tác giả mô tả chi tiết cảnh “chứa hàng xóm” và không khí chuẩn bị chè chén tại nhà bạn Lăng Vân để ngầm chỉ trích những hủ tục lạc hậu của chế độ phong kiến ở nông thôn.
Khi chỉ đọc qua các đoạn 1, 2 và 4, người đọc có thể hiểu “nghệ thuật băm thịt gà” theo nghĩa đen là sự khéo léo của thằng Mới trong việc băm thịt gà. Tuy nhiên, khi xem xét toàn bộ đoạn trích, ý nghĩa thực sự của “nghệ thuật băm thịt gà” sẽ lộ rõ sự thô tục và đáng chê trách.
Khả năng băm thịt gà của thằng Mới không đến từ hoàn cảnh chính đáng mà là kết quả của những lần chia chác cỗ trong các dịp làng. Hắn phải giỏi để có thể chia đều một con gà và một mâm xôi thành 23 phần.
Tác giả đã sử dụng sự mô tả tỉ mỉ quá trình chia thịt gà và xôi của thằng Mới để chỉ trích những hủ tục kỳ quái của các quan chức làng quê, đẩy người nông dân vào tình huống dở khóc dở cười. Với nghệ thuật miêu tả tinh tế và kể chuyện sinh động, tác giả đã làm câu chuyện trở nên hấp dẫn và cuốn hút.
Nghệ thuật miêu tả âm thanh và động tác khi chặt thịt gà rất chân thực, với việc liệt kê từng bước làm thịt gà một cách chi tiết, khiến câu chuyện như hiện ra trước mắt người đọc. Đây là một thành công lớn của tác giả, khi đoạn trích “Nghệ thuật băm thịt gà” vạch trần những hủ tục lạc hậu của phong kiến ở nông thôn, đặc biệt là vấn nạn xôi thịt và hậu quả của nó. Thực chất, cái gọi là nghệ thuật chỉ là sự thô tục mà thôi.
Phân tích đoạn trích 'Nghệ thuật băm thịt gà' - Mẫu số 2 được chọn lọc hay nhất.
Ngô Tất Tố (1893 - 1954), người làng Lộc Hà, tỉnh Bắc Ninh, hiện là xã Mai Lâm, Đông Anh, Hà Nội. Năm 1915, khi mới 20 tuổi, ông đã xuất sắc đạt giải cao trong kỳ khảo hạch địa phương, được vinh danh là 'ông đầu xứ Tố'. Ông am hiểu nhiều loại chữ như Hán, Nôm, Quốc ngữ và tiếng Pháp, là học giả uyên bác về cổ học, từng nghiên cứu Triết học và dịch nhiều tác phẩm cổ điển Trung Hoa. Ông cũng là một nhà báo, nhà văn hiện đại với khối lượng sáng tác phong phú.
Sự nghiệp của Ngô Tất Tố để lại hàng nghìn tác phẩm quan trọng, ước khoảng 1500 tác phẩm trên nhiều lĩnh vực. Một số tác phẩm nổi bật của ông bao gồm tiểu thuyết 'Tắt đèn', 'Lều chõng', và các phóng sự như 'Tập án cái đình', 'Việc làng'.
Đoạn trích 'Nghệ thuật băm thịt gà' được lấy từ phóng sự dài 17 chương nổi tiếng 'Việc làng' của Ngô Tất Tố. Tác giả đã viết về cảnh chuẩn bị chè chén và chia phần tại nhà bạn Lăng Vân, phê phán những hủ tục của chế độ phong kiến ở làng quê.
Nếu chỉ đọc các đoạn 1, 2 và 4, người đọc có thể hiểu 'nghệ thuật băm thịt gà' theo nghĩa đen, như một kỹ năng tinh xảo. Thằng Mới với tay nghề băm thịt gà thể hiện như một nghệ sĩ. Tuy nhiên, khi đọc toàn bộ đoạn trích, người đọc sẽ thấy 'nghệ thuật băm thịt gà' mang ý nghĩa sâu xa hơn, phản ánh cái chất dung tục, xấu xa.
Tài năng băm thịt gà của thằng Mới không phải tự nhiên mà có, mà được 'rèn luyện' qua nhiều lần 'chia cỗ cho việc làng'. Hắn phải giỏi vì nếu không thì không thể chia một con gà và một mâm xôi thành 23 phần bằng nhau.
Qua việc mô tả chi tiết quá trình chia thịt gà và xôi của thằng Mới, Ngô Tất Tố đã chỉ trích các hủ tục kỳ quái của những kẻ chức trách làng quê, khiến người nông dân rơi vào cảnh dở khóc dở cười. Tác giả sử dụng nghệ thuật miêu tả và kể chuyện tinh tế, kết hợp miêu tả sinh động với ngôn ngữ tự nhiên, giàu hình ảnh, làm câu chuyện thêm phần hấp dẫn và lôi cuốn.
Ngô Tất Tố đã khéo léo mô tả âm thanh và động tác chặt thịt gà một cách chân thực, liệt kê chi tiết từng bước chặt một con gà, khiến người đọc như thấy cảnh tượng trước mắt. Điều này là một trong những yếu tố thành công nổi bật của tác giả trong phóng sự. Đoạn trích 'Nghệ thuật băm thịt gà' phơi bày những hủ tục quái đản mà bọn phong kiến cố duy trì ở nông thôn, đặc biệt là nạn xôi thịt và hậu quả nghiêm trọng của nó. 'Nghệ thuật' ấy chỉ là sự dung tục mà thôi.
Phân tích đoạn trích 'Nghệ thuật băm thịt gà' - Mẫu số 3 được chọn lọc hay nhất.
Ngô Tất Tố (1893 - 1954) đến từ làng Lộc Hà, phủ Từ Sơn, tỉnh Bắc Ninh, hiện là xã Mai Lâm, Đông Anh, Hà Nội. Năm 1915, ở tuổi 20, ông đỗ đầu kỳ khảo hạch địa phương và được gọi là 'ông đầu xứ Tố'. Ông thông thạo nhiều loại chữ như Hán, Nôm, Quốc ngữ và tiếng Pháp; đồng thời là một học giả về cổ học, nghiên cứu triết học và dịch nhiều tác phẩm cổ điển Trung Hoa. Ông cũng là một nhà báo và nhà văn hiện đại với khối lượng tác phẩm phong phú.
Sự nghiệp và các tác phẩm của Ngô Tất Tố rất phong phú, bao gồm khoảng 1500 tác phẩm trên nhiều lĩnh vực. Các tác phẩm tiêu biểu của ông gồm: tiểu thuyết 'Tắt đèn', 'Lều chõng', và các phóng sự như 'Tập án cái đình', 'Việc làng'.
Đoạn trích 'Nghệ thuật băm thịt gà' được trích từ phóng sự dài 17 chương nổi tiếng của Ngô Tất Tố mang tên 'Việc làng'. Tác giả đã chứng kiến tỉ mỉ cảnh 'chứa hàng xóm' và không khí chuẩn bị chè chén, chia phần theo lệ làng tại nhà bạn Lăng Vân, từ đó viết nên phóng sự 'Nghệ thuật băm thịt gà', qua đó ngầm chỉ trích những hủ tục xấu xa của chế độ phong kiến ở làng quê.
Nếu bỏ qua các đoạn 1, 2 và 4, 'nghệ thuật băm thịt gà' có thể được hiểu theo nghĩa đen và tốt đẹp. Thằng Mới với tay nghề băm thịt gà tinh xảo có thể được xem là nghệ sĩ tài ba. Tuy nhiên, khi đọc toàn bộ đoạn trích, người đọc sẽ thấy 'nghệ thuật băm thịt gà' thể hiện sự dung tục, xấu xa.
Khả năng băm thịt gà của thằng Mới không phải xuất phát từ hoàn cảnh chính nghĩa mà được 'rèn luyện' qua nhiều lần 'chia chác cỗ cho việc làng'. Hắn không thể không giỏi vì nếu không thì không thể chia một con gà và một mâm xôi thành 23 phần đều nhau.
Qua việc quan sát và mô tả tỉ mỉ quá trình chia thịt gà và xôi của thằng Mới, tác giả đã ngầm chỉ trích những hủ tục kỳ quái của các chức trách làng quê, đẩy người nông dân vào tình cảnh dở khóc dở cười. Tác giả kết hợp nghệ thuật miêu tả và kể chuyện, từ miêu tả sinh động đến ngôn ngữ tự nhiên, tạo nên câu chuyện hấp dẫn và lôi cuốn người đọc.
Tác giả đã khéo léo sử dụng nghệ thuật mô tả động tác và âm thanh khi chặt thịt gà, liệt kê chi tiết từng bước làm cho câu chuyện trở nên sinh động và chân thực, như thể hiện ra trước mắt người đọc, khiến họ cảm thấy như đang chứng kiến sự việc trực tiếp. Đây là điểm nổi bật thành công trong phóng sự. Đoạn trích 'Nghệ thuật băm thịt gà' đã phơi bày một phần hủ tục kỳ quái mà bọn phong kiến duy trì ở nông thôn, đặc biệt là nạn xôi thịt và những hậu quả nghiêm trọng của nó. 'Nghệ thuật' đó chỉ là sự dung tục mà thôi.