Câu chuyện được kể theo lời của người bạn thân của ông Sáu, người đã chứng kiến những khổ đau của cha con ông. Cảnh đó đã khiến người kể chuyện xúc động, đặc biệt là khi cha con anh Sáu phải chia tay: “Tiếng kêu của nó như tiếng xé, xé bầu không khí yên bình, xé lòng người nghe, nghe thực sự đau lòng. Đó là tiếng “Ba” mà nó đã kìm nén trong bao nhiêu năm, tiếng “Ba” vỡ ra từ đáy lòng nó. Sự thấu hiểu, lòng trắc ấn về những hy sinh của ông Sáu đã làm người kể chuyện cảm thấy khó thở như có một bàn tay nắm chặt lấy trái tim”. Cách kể chuyện như vậy mang lại nhiều hiệu quả: Làm cho câu chuyện trở nên sống động và đáng tin cậy.
Nhân vật được đánh giá một cách khách quan, tự do Người kể chuyện hoàn toàn tự chủ trong việc điều chỉnh nhịp kể theo trạng thái cảm xúc của mình, tự do thêm vào những ý kiến hoặc nhận xét để hướng dẫn người đọc, người nghe hiểu. Ví dụ như: “Trong cuộc sống kháng chiến của mình, tôi đã chứng kiến không biết bao nhiêu cuộc chia ly nhưng chưa bao giờ tôi cảm thấy xúc động như lần đó” hoặc “Cây lược ngà đó chưa từng chạm vào mái tóc của con, nhưng nó như đã giải phóng một phần nào đó của tâm trạng của tôi”.
Người kể có khả năng linh hoạt, tự do kể về những gì diễn ra với nhân vật.
Trích: Mytour