Tuyển chọn TOP 19 bài văn phân tích truyện ngắn 'Những ngôi sao xa xôi' hay nhất từ các tài năng học sinh trên toàn quốc, giúp các bạn thấy rõ tinh thần lạc quan, dũng cảm và giàu nghị lực của những cô gái trẻ tình nguyện trên con đường Trường Sơn.
Đồng thời, cũng có những nhận xét sáng suốt, kèm theo các ví dụ mở rộng giúp các bạn học sinh áp dụng vào bài văn của mình, để hiểu sâu hơn về truyện ngắn 'Những ngôi sao xa xôi' được học trong chương trình Văn lớp 9, Bài 7 sách giáo khoa Ngữ văn lớp 8 Kết nối tri thức Tập 2.
Phân tích tác phẩm 'Những ngôi sao xa xôi' của tác giả Lê Minh Khuê
- Sơ đồ tư duy phân tích 'Những ngôi sao xa xôi' (2 mẫu)
- Dàn ý phân tích truyện ngắn 'Những ngôi sao xa xôi' (5 mẫu)
- Phân tích truyện ngắn 'Những ngôi sao xa xôi' ngắn gọn
- Phân tích 'Những ngôi sao xa xôi' hay nhất
- Phân tích truyện ngắn 'Những ngôi sao xa xôi' (16 mẫu)
- Rực rỡ vẻ đẹp của 'Những ngôi sao xa xôi'
- Các nhận định xuất sắc về truyện ngắn 'Những ngôi sao xa xôi'
- Tài liệu liên quan, mở rộng về 'Những ngôi sao xa xôi'
Sơ đồ tư duy phân tích tác phẩm 'Những ngôi sao xa xôi'
Dàn ý phân tích truyện ngắn 'Những ngôi sao xa xôi'
1. Giới thiệu:
- Lê Minh Khuê được biết đến là một tác giả có đóng góp lớn trong cuộc chiến chống Mỹ.
- Tác phẩm 'Những ngôi sao xa xôi' là một ví dụ điển hình cho tài năng của bà.
2. Nội dung chính:
a. Bối cảnh và hoàn cảnh:
- Truyện mô tả về ba phụ nữ thanh niên xung phong gồm Nho, Thao, và Phương Định, hoạt động tại một trạm cứ điểm quan trọng trên tuyến đường Trường Sơn trong cuộc chiến chống Mỹ.
- Họ cùng nhau thành lập một nhóm 'trinh sát mặt đường' để tiến hành các nhiệm vụ như san lấp hố bom, đánh dấu bom chưa nổ và xử lý bom khi cần thiết.
- Nơi họ sống và làm việc đầy nguy hiểm, thường xuyên phải đối mặt với nguy cơ mất mạng do các cuộc tập kích của quân Mỹ.
- Công việc của họ yêu cầu sự nhanh nhẹn, chính xác và tập trung tối đa.
b. Đặc điểm chung của ba cô gái:
- Họ đều là những phụ nữ trẻ tuổi với lý tưởng cao cả về cuộc sống:
- Cả ba Nho, Thao và Phương Định đều còn rất trẻ nhưng đã tham gia vào cuộc chiến trên tuyến đường nguy hiểm nhất của Trường Sơn.
- Họ là biểu tượng của thanh niên sẵn lòng hy sinh tuổi trẻ cho đất nước.
- Can đảm, kiên trì và quả cảm:
- Khi nghe thấy tiếng máy bay, tiếng bom nổ, họ liền chạy ra ngoài cao điểm để đo lường khối lượng bom, thực hiện nhiệm vụ của mình.
- Họ không sợ hãi trước cái chết, với họ, cái chết chỉ là “một khái niệm mờ nhạt và không rõ ràng”.
- Ý thức trách nhiệm cao trong công việc:
- Nho và Thao không ngần ngại lao ra ngoài khi nghe tiếng bom nổ để thực hiện nhiệm vụ.
- Phương Định cũng không ngần ngại tự mình phá bom trên vùng đất nguy hiểm.
- Họ nhận thức rõ tầm quan trọng của công việc của mình nên luôn cố gắng hoàn thành nhiệm vụ một cách tận tụy.
- Tình đồng đội chặt chẽ:
- Cả ba cô gái đều coi nhau như chị em ruột thịt.
- Họ hiểu biết lẫn nhau về sở thích và điểm yếu của từng người.
- Khi thấy đồng đội gặp khó khăn, họ luôn lo lắng và chăm sóc nhau một cách tận tình.
c. Đặc điểm riêng của từng cô gái:
- Về Phương Định:
+ Cô là một cô gái Hà Nội vô cùng ngây thơ và lãng mạn:
- Thể hiện qua việc cô thích hát các bài hát dân ca quan họ, Ca-chiu-sa, hay thậm chí cả dân ca của Ý, đôi khi còn tự tạo lời để hát.
- Cô tự nhận ra rằng: “Tôi là một cô gái khá” với “cổ cao như hoa loa kèn”, “bím tóc dày”,…
- Cô thường xuyên được các anh lính hỏi thăm, điều này khiến cô vui mừng, thích thú nhưng cũng giữ kín trong lòng.
+ Cô thể hiện gan dạ khi một mình phá bom: Dù ở nơi phá bom “lạnh lùng đến đáng sợ”, với quả bom “nằm im lìm”, cô vẫn giữ bình tĩnh, đi thẳng và phá được quả bom lớn một cách an toàn.
+ Là một cô gái có tâm hồn nhạy cảm: Một trận mưa đá bất ngờ, rồi tan nhanh cũng khiến Phương Định nhớ về Hà Nội, về mẹ, về những kí ức trong quán kem,…
- Chị Thao:
- Là người chị lớn, đồng thời là đội trưởng.
- Chị thích làm đẹp: “áo lót của chị cái nào cũng thêu chỉ màu” hoặc “chị tỉa lông mày nhỏ như cái tăm”.
- Trong công việc, chị là người quyết đoán, dũng cảm; “ai cũng nể chị: kiên quyết, can đảm” nhưng lại sợ máu và “thấy máu, thấy vắt là chị nhắm mắt lại, mặt tái mét”.
- Nho: Là em út của nhóm, rất trẻ con, thích ăn kẹo nhưng cũng rất dũng cảm khi gặp nguy hiểm.
d. Đánh giá về nội dung và nghệ thuật:
- Về nội dung:
- Chân dung cuộc sống đầy gian truân của những cô gái thanh niên xung phong trên tuyến đường Trường Sơn trong cuộc chiến chống Mỹ.
- Tinh thần lạc quan, can đảm, hồn nhiên, mơ mộng của họ.
- Họ là biểu tượng của thế hệ trẻ Việt Nam trong cuộc chiến chống Mỹ.
- Về mặt nghệ thuật:
- Được kể từ góc nhìn cá nhân của Phương Định, vì vậy câu chuyện được thể hiện rất chân thực và sống động.
- Ngôn từ trong các đoạn đối thoại ngắn gọn, súc tích, thể hiện quyết đoán và mạnh mẽ của các nhân vật.
- Chọn lựa hình ảnh miêu tả tinh tế về vẻ đẹp và sự dũng cảm của các cô gái.
- Thể hiện tính cách của nhân vật thông qua những nét vẽ tinh tế nhưng đầy ý nghĩa.
- Nghệ thuật mô tả nội tâm nhân vật một cách tinh tế, khéo léo.
3. Kết luận:
- “Những ngôi sao xa xôi” là một tác phẩm ngắn rất thành công của nhà văn Lê Minh Khuê.
...
Phân tích tóm tắt truyện ngắn Những ngôi sao xa xôi
Nếu nhà thơ Phạm Tiến Duật thành công trong việc tạo dựng hình ảnh những người con trai lái xe trong cuộc chiến chống Mỹ, thì Lê Minh Khuê cũng thành công trong việc tạo dựng hình ảnh những người con gái Việt Nam trong cuộc chiến đó qua tác phẩm Những ngôi sao xa xôi. Truyện ngắn này như một bài ca trữ tình đẹp về con người trong cuộc chiến.
Truyện kể về ba cô gái là Phương Định, Nho và chị Thao. Họ không chỉ đẹp trên chiến trường mà còn đẹp trong cuộc sống hàng ngày, với ý chí kiên cường và sự tinh tế trong tâm hồn. Phương Định thích hát và mơ mộng về những điều xa xôi, trong khi Nho thì vui vẻ, thuần hậu nhưng cũng bướng bỉnh. Chị Thao đã có gia đình nhưng vẫn dũng cảm trong cuộc chiến. Họ đều thể hiện sự dũng cảm khi đối mặt với nguy hiểm.
Về mặt nghệ thuật, truyện thể hiện suy nghĩ và cảm xúc của nhân vật Phương Định, tạo cho người đọc cảm giác như đang sống trong những giấc mơ và suy tưởng của nhân vật. Câu chuyện liên tục được kết nối từ cuộc sống hàng ngày đến cuộc chiến, tạo nên một bức tranh sinh động về thời kỳ đó.
Nhà văn Lê Minh Khuê đã tạo ra một tác phẩm đầy cảm xúc, khiến cho nhiều độc giả phải yêu mến. Những cô gái trong tổ trinh sát mặt đường thật sự gan góc và dũng cảm. Họ không chỉ dũng cảm mà còn rất xinh đẹp và có những tâm hồn đáng quý.
Đánh giá tốt nhất về Những ngôi sao xa xôi
Việt Nam có lẽ là một trong những đất nước đặc biệt, với mỗi con đường, góc phố, và cánh rừng đều chứa đựng vẻ đẹp của những con người kiên cường và anh dũng. Trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ, nhiều người trẻ tuổi đã hy sinh và chiến đấu để giành lại độc lập tự do cho quê hương. Trong tác phẩm Những ngôi sao xa xôi của Lê Minh Khuê, chúng ta được thấy rõ vẻ đẹp tâm hồn của những con người trẻ tuổi Việt Nam, qua những nhân vật như Nho, Thao và Phương Định.
Trong tác phẩm, chúng ta thấy ba nhân vật chính sống trong hoàn cảnh khó khăn nhất, nhưng họ vẫn dũng cảm và đoàn kết. Công việc của họ là trinh sát mặt đường, đo lường đất đá và phá bom, một công việc đầy nguy hiểm nhưng họ vẫn kiên trì và đoàn kết với nhau.
Lê Minh Khuê mô tả từng nhân vật với đầy đủ tính cách của họ. Chị Thao, tiểu đội trưởng, luôn bình tĩnh và can đảm trong mọi tình huống. Sự bình tĩnh của chị giúp cho việc thực hiện nhiệm vụ trở nên chính xác và hiệu quả. Đồng thời, chị cũng mang một vẻ đẹp nữ tính và sự táo bạo trong công việc.
Khi mô tả về Nho, nhà văn đã cho nhân vật hiện lên trong ánh nhìn đầy thương mến của Phương Định. Khi Nho đi từ dưới suối lên, vẻ đẹp đơn giản của cô được mô tả như 'mát mẻ như một que kem'. Mơ ước của Nho sau chiến tranh là trở thành thợ hàn tại một nhà máy thuỷ điện lớn và một cầu thủ bóng chuyền giỏi. Dù có bị thương, Nho vẫn điềm tĩnh và tinh nghịch trước cơn mưa đá bất chợt. Sự giản dị và dũng cảm của Nho khiến cô trở nên đáng yêu và đáng khâm phục.
Trong số nhân vật, Phương Định được mô tả sâu sắc nhất, qua con mắt của chính mình. Với ngoại hình xinh đẹp và tính cách trong sáng, Phương Định đại diện cho vẻ đẹp lý tưởng của thế hệ trẻ Việt Nam trong thời kỳ kháng chiến. Mặc dù mơ ước về cuộc sống bình dị sau chiến tranh, nhưng cô vẫn dũng cảm đối mặt với nguy hiểm và hi sinh cho nhiệm vụ.
Nhà văn đã miêu tả tính cách của Phương Định với nhiều nét lãng mạn và tinh nghịch. Cô thích ca hát và tỏ ra khiêm nhường trước sự ngưỡng mộ của đồng đội. Cử chỉ và suy nghĩ của Phương Định thể hiện sự giản dị, ngây thơ và có nội tâm phong phú.
Trong tác phẩm, Lê Minh Khuê đã khám phá ra sự mạnh mẽ và dũng cảm đằng sau vẻ đẹp dịu dàng của Phương Định, đặc biệt là trong những lúc phá bom. Cô không chỉ đối mặt với nguy hiểm mà còn dám hi sinh cho nhiệm vụ, thể hiện tâm hồn cao cả và lòng yêu thương đối với đồng đội.
Phương Định là một cô gái anh dũng nhưng có trái tim dịu dàng, đầy yêu thương. Cô luôn sẵn lòng giúp đỡ và chia sẻ tâm tư với bạn bè. Nhớ những kỷ niệm đẹp của quê hương, Phương Định cảm thấy kiêng nhẫn và quyết tâm trong cuộc chiến vì độc lập tự do của đất nước.
Ba cô gái này thể hiện sự đối lập trong tính cách: họ là những chiến sĩ dũng cảm, sẵn lòng hy sinh cho Tổ quốc, đồng thời là những người phụ nữ hồn nhiên, yêu quê hương mình sâu sắc. Đây không chỉ là đặc điểm riêng của họ mà còn là phẩm chất tinh thần chung của tuổi trẻ Việt Nam thời kỳ kháng chiến chống Mỹ.
Lê Minh Khuê đã chọn cách viết bình dị, sử dụng ngôn từ thấu hiểu về chiến tranh. Phương Định là người kể chuyện, tạo ra sự tự nhiên và trẻ trung. Có lẽ tác giả từng là một cô gái thanh niên xung phong, vì vậy bà miêu tả tâm trạng nhân vật rất chân thật và tinh tế, nhấn mạnh vào tinh thần dũng cảm và lòng tin của tuổi trẻ Việt Nam trong cuộc chiến đấu trên tuyến đường Trường Sơn.
'Đường Trường Sơn chia đôi vùng đất yêu quý
Ước mơ nối vững với tương lai'
(Tố Hữu)
Phân tích truyện ngắn Những ngôi sao xa xôi
Phân tích Những ngôi sao xa xôi - Mẫu 1
Lê Minh Khuê được biết đến là một trong những tác giả nữ xuất sắc của văn học kháng chiến chống Mĩ cứu nước. Bà nổi tiếng với việc viết truyện ngắn, sử dụng ngôn từ tinh tế, sắc sảo để miêu tả tâm lý con người, đặc biệt là tâm lý của phụ nữ. Trong tác phẩm Những ngôi sao xa xôi, việc Lê Minh Khuê lựa chọn khai thác cuộc sống và tinh thần chiến đấu của ba cô gái trẻ xung phong trên tuyến đường Trường Sơn, đã làm nổi bật phẩm chất anh hùng của tuổi trẻ Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống Mĩ cứu nước.
Hoàn cảnh sống và chiến đấu của ba cô gái trẻ này rất khắc nghiệt. Họ sống dưới chân một cao điểm trọng yếu trên tuyến đường Trường Sơn, nơi chứa đựng nhiều bom đạn. Nơi đó là một hang dưới chân cao điểm, cách xa đơn vị của họ. Nhiệm vụ của ba cô là quan sát địch ném bom, đo lượng đất đá để san lấp các hố bom, và phá hủy các quả bom.
Công việc của họ vô cùng nguy hiểm vì phải chạy trên cao điểm giữa ban ngày, và có thể bị máy bay địch tấn công bất cứ lúc nào. Đây là một công việc mạo hiểm, đòi hỏi sự bình tĩnh và tập trung tinh thần cao độ.
Ba cô gái trẻ này mang trong mình những phẩm chất cao quý. Họ có tinh thần trách nhiệm cao, dũng cảm và kiên cường, luôn hoàn thành xuất sắc mọi nhiệm vụ được giao. Họ gắn bó chặt chẽ với đồng đội, hiểu biết và quan tâm đến nhau, sẵn sàng chia sẻ và giúp đỡ nhau trong mọi tình huống. Họ trẻ trung, giàu cảm xúc, mơ mộng nhưng cũng biết suy tư sâu xa; đồng thời, vẫn giữ được nét nữ tính và sự quan tâm đến việc làm đẹp.
Ở họ còn có những đặc điểm riêng đáng quý. Nho được xem như em út, thích ăn kẹo, có tính cách như trẻ con, thích thêu thùa, và khi bị thương lại rất kiên cường. Chị Thao là chị cả, thích làm dáng, có lông mày tỉa nhỏ như que tăm, thích chép bài hát, trong công việc rất 'quyết đoán, dũng cảm' nhưng lại sợ máu và sợ vắt. Phương Định là cô gái hồn nhiên, thường mơ mộng, nhớ về những kỷ niệm của mình ở thành phố. Là một cô gái Hà Nội duyên dáng, trẻ trung, lãng mạn, dũng cảm, gắn bó với đồng đội qua hành động, lời nói, suy nghĩ và đặc biệt là qua diễn biến tâm trạng ở các sự kiện: khi chờ đợi Nho trong hang, khi Thao trở về sau khi phá bom, khi tham gia trực tiếp vào việc phá bom nổ chậm và khi bị cơn mưa đá bất ngờ ào đến.
Ngôn từ tự nhiên, trẻ trung, nữ tính; đặc biệt với nhiều câu ngắn phù hợp với không khí căng thẳng, khẩn trương trên chiến trường. Truyện sử dụng góc nhìn của nhân vật chính làm người kể, cách kể chuyện tự nhiên, ngôn ngữ sống động, trẻ trung và đặc biệt thành công trong việc miêu tả tâm trạng nhân vật.
Truyện ca ngợi vẻ đẹp tâm hồn của ba cô gái thanh niên xung phong – biểu tượng cho tinh thần anh hùng cách mạng Việt Nam trong thời kỳ kháng chiến chống Mĩ cứu nước.
Những ngôi sao xa xôi của Lê Minh Khuê đã vẽ nên hình ảnh tinh thần trong sáng, mơ mộng, dũng cảm và cuộc sống chiến đấu đầy gian khổ, hy sinh nhưng vẫn rất trong trẻo và lạc quan của các cô gái thanh niên xung phong trên con đường Trường Sơn. Đó chính là hình ảnh đẹp, tiêu biểu của thế hệ trẻ Việt Nam trong thời kỳ kháng chiến chống Mĩ.
Phân tích Những ngôi sao xa xôi - Mẫu 2
Bước dọc Trường Sơn, bảo vệ nước non
Với trái tim dũng mãnh, tương lai rực sáng
Đó chính là tinh thần hào hùng, kiêu hãnh của tuổi trẻ trong cuộc kháng chiến chống Mỹ trên tuyến đường Trường Sơn dữ dội. Trong vô vàn tác phẩm viết về tuổi trẻ thời kỳ chống Mỹ, Lê Minh Khuê đã đóng góp một bông hoa thơm vào vườn hoa đó, một tác phẩm mà khi nghe tên là ta đã thấy rực rỡ như bầu trời: 'Những ngôi sao xa xôi'.
Lê Minh Khuê là một trong số những nhà văn thuộc thế hệ lớn lên trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ. Những tác phẩm đầu tiên của bà ra mắt vào những năm 70, mô tả về cuộc sống đầy hào hùng, sôi nổi của thanh niên xung phong và bộ đội trên tuyến đường Trường Sơn. Một số truyện ngắn đã thu hút sự chú ý và lòng yêu mến của độc giả.
Truyện 'Những ngôi sao xa xôi' phản ánh chân thực tinh thần trong sáng, mơ mộng, tinh thần dũng cảm, cuộc sống đầy gian khổ, hy sinh nhưng vẫn rất trong trẻo, lạc quan của những cô gái thanh niên xung phong. Đó chính là những hình ảnh đẹp đẽ, tiêu biểu cho phẩm chất cao quý của thế hệ trẻ Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống Mỹ vừa qua.
Cốt truyện đơn giản, mạch truyện phát triển theo diễn biến tâm trạng của người kể, kết hợp xen kẽ giữa hiện tại và quá khứ. Có thể tóm tắt như sau:
Ba nữ thanh niên xung phong tụ họp thành tổ trinh sát mặt đường tại một trọng điểm trên tuyến đường Trường Sơn. Tổ trưởng là chị Thao và hai tổ viên là hai cô gái trẻ tên Định và Nho. Nhiệm vụ của họ là quan sát máy bay địch ném bom, ước lượng khối lượng đất đá để san lấp hố bom, đánh dấu vị trí các quả bom chưa nổ và phá bom nổ chậm. Công việc rất nguy hiểm vì máy bay địch có thể tấn công bất cứ lúc nào. Họ phải đối mặt với tử thần mỗi lần phá bom, một công việc diễn ra thường xuyên. Các cô gái ở trong một hang dưới chân cao điểm, cách xa đơn vị. Dù cuộc sống khắc nghiệt và nguy hiểm, họ vẫn tìm thấy niềm vui trong niềm hạnh phúc, những khoảnh khắc bình yên và mơ mộng. Đặc biệt, ba chị em luôn gắn bó, yêu thương nhau trong tình đồng đội, mỗi người một tính cách. Ở phần cuối, tác giả tập trung miêu tả hành động và tâm trạng của các nhân vật, chủ yếu là của Phương Định trong một lần phá bom. Nho bị thương và được đồng đội chăm sóc. Cơn mưa đá ở cao điểm khiến Phương Định nhớ về thời học trò ở Hà Nội: Chao ôi, tất cả những kỷ niệm đó. Những kỷ niệm xa xôi...
Để nhân vật chính là Phương Định kể chuyện, điều đó phù hợp với nội dung truyện và tạo điều kiện thuận lợi để tác giả vừa miêu tả, vừa thể hiện tâm trạng của nhân vật. Truyện viết về chiến tranh nên có những chi tiết, hình ảnh về bom đạn, chiến đấu, hy sinh... nhưng chủ yếu tập trung vào thế giới nội tâm, hiện lên vẻ đẹp tinh thần của con người.
Ba cô gái sống và chiến đấu trên một cao điểm giữa vùng bắn phá của máy bay Mỹ trên tuyến đường Trường Sơn. Công việc của họ rất nguy hiểm vì ban ngày, họ phải đối mặt với tấn công của máy bay địch. Nguy hiểm khôn lường nhưng các cô tự hào về công việc của mình và cái tên được đơn vị gọi là: tổ trinh sát mặt đường. Gắn với cái tên ấy là sự khát khao làm nên những sự tích anh hùng, công việc không dễ dàng chút nào.
Định kể: Chúng tôi bị bom vùi dưới đất. Có khi bò trên cao điểm, chỉ thấy hai con mắt lung linh. Cười, hàm răng ló sáng trên gương mặt nhỏ nhắn. Những lúc như vậy, chúng tôi gọi nhau là “những con quỷ mắt đen'.
Sau mỗi trận bom, các cô phải lao ngay ra trọng điểm, đo đạc và ước lượng khối lượng đất đá bị bom địch phá hủy, đếm số bom chưa nổ và sử dụng thuốc nổ để phá hủy từng quả bom. Đó là một công việc nguy hiểm, căng thẳng, đòi hỏi sự dũng cảm và bình tĩnh. Nhưng với ba cô gái, những công việc kinh khủng ấy đã trở thành thói quen hàng ngày:
Có phải ở đâu như vậy không: đất bốc khói, không khí kinh hoàng, tiếng máy bay xa dần. Tâm trạng căng thẳng nhưng vẫn phải tiếp tục di chuyển, biết rõ xung quanh có nhiều quả bom chưa nổ. Chúng có thể nổ ngay lúc này, có thể chỉ trong chốc lát. Nhưng chắc chắn sẽ nổ... Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, quay lại nhìn đoạn đường một lần nữa, thở phào, chạy về hang.
Ngược lại với cảnh tàn khốc do bom đạn gây ra, là sự bình tĩnh đáng kinh ngạc của các cô gái. Cảnh họ sống trong hang nhưng vẫn đầy lạc quan, mơ mộng: Bên ngoài nhiệt độ cao hơn 30 độ, nhưng khi vào hang, không khí trở nên mát mẻ. Sự lạnh này khiến toàn thân run lên đột ngột - Sau đó, uống nước từ ấm hay bình đông. Nước suối pha đường. Sau đó, nằm trên nền ẩm mát, nhắm mắt nghe âm nhạc từ cái đài radio nhỏ có pin đầy. Có thể nghe, có thể suy nghĩ lung tung... Có vẻ như chiến dịch lớn sắp bắt đầu.
Phân tích về 'Những ngôi sao xa xôi - Mẫu 3'
Lê Minh Khuê là một trong những nhà văn lớn đã trưởng thành trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ. Các tác phẩm đầu tay của bà ra đời vào những năm 70, mô tả về cuộc sống hào hùng, chiến đấu của thanh niên xung phong và bộ đội trên tuyến đường Trường Sơn. Một số truyện ngắn đã thu hút sự chú ý và lòng yêu mến của độc giả.
Truyện 'Những ngôi sao xa xôi' phản ánh chân thực tâm hồn trong sáng, mơ mộng, tinh thần dũng cảm, cuộc sống chiến đấu đầy gian khổ, hy sinh nhưng rất hồn nhiên, lạc quan của các cô gái thanh niên xung phong. Đó là hình ảnh đẹp, tiêu biểu cho phẩm chất cao quý của thế hệ trẻ Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống Mỹ vừa qua. Cốt truyện đơn giản, phát triển theo diễn biến tâm trạng của người kể, xen kẽ giữa hiện tại và quá khứ. Có thể tóm tắt như sau:
Ba nữ thanh niên xung phong hình thành tổ trinh sát mặt đường tại một trọng điểm trên con đường Trường Sơn. Chị Thao là tổ trưởng, còn hai cô gái trẻ tên Định và Nho là các thành viên. Nhiệm vụ của họ là quan sát máy bay địch thả bom, ước lượng lượng đất đá để lấp kín hố bom, đánh dấu vị trí các quả bom chưa nổ và phá bom nổ chậm. Công việc này vô cùng nguy hiểm vì máy bay địch có thể xuất hiện bất cứ lúc nào. Họ phải đối mặt với nguy cơ tử thần mỗi khi phải phá bom, và công việc này diễn ra thường xuyên.
Các cô gái sống trong một hang dưới chân một đỉnh núi cao, cách xa đơn vị. Dù cuộc sống khắc nghiệt và nguy hiểm, họ vẫn tìm thấy niềm vui trong lòng, những khoảnh khắc bình yên và mơ mộng. Đặc biệt, ba chị em rất gắn bó, yêu thương nhau trong tình đồng đội, mặc dù mỗi người có một tính cách riêng.
Cuối cùng, tác giả tập trung vào việc miêu tả hành động và tâm trạng của các nhân vật, đặc biệt là của Phương Định trong một trận phá bom. Khi Nho bị thương, cô đã được đồng đội quan tâm và chăm sóc. Cơn mưa đá ở cao điểm đã khiến Phương Định nhớ lại kí ức tuổi thơ ở Hà Nội: Chao ôi, có thể là tất cả những điều đó. Những kí ức ấy thật xa...
Việc cho nhân vật chính là Phương Định kể chuyện phù hợp với nội dung truyện và giúp tác giả miêu tả và thể hiện đời sống tâm hồn của nhân vật. Truyện viết về chiến tranh nên có những chi tiết, hình ảnh về bom đạn, chiến đấu, hi sinh... nhưng chủ yếu là tập trung vào thế giới tâm lý, vẻ đẹp tinh thần của con người. Ba cô gái sống và chiến đấu trên một đỉnh núi giữa một khu vực quan trọng bị máy bay Mỹ tấn công trên con đường Trường Sơn.
Công việc của họ vô cùng nguy hiểm vì giữa ban ngày, họ phải phơi mình dưới tầm bắn của máy bay địch. Nguy hiểm lắm nhưng các cô tự hào về công việc của mình và với cái tên gắn liền với họ là: tổ trinh sát mặt đường. Cùng với cái tên ấy là khát vọng tạo nên những sự tích anh hùng, mặc dù công việc đó không hề dễ dàng.
Phương Định vui vẻ chia sẻ: Chúng tôi bị bao phủ bởi bom. Có lúc bò trên đỉnh núi về, chỉ thấy đôi mắt lấp lánh. Khi cười, hàm răng tỏa sáng trên gương mặt nhạt nhẽo. Những khi ấy, chúng tôi tự nhận mình là “những con quỷ mắt đen'.
Sau mỗi trận bom, các cô phải ngay lập tức lao ra trọng điểm, đo đạc và ước lượng lượng đất đá bị địch đào xới, đếm những quả bom chưa nổ và sử dụng những viên thuốc nổ đặt gần từng quả bom để phá hủy. Đó là công việc mạo hiểm đối mặt với cái chết, căng thẳng đến tột cùng, đòi hỏi sự dũng cảm và bình tĩnh tột độ. Nhưng với ba cô gái, những công việc kinh hoàng ấy đã trở thành điều bình thường:
Có thế nào lại như vậy không: đất bốc khói, không khí đầy rẫy nỗi sợ hãi, máy bay địch tiếng vang xa dần. Thần kinh căng như dây, tim đập không kiểm soát, chân chạy mà vẫn biết xung quanh có nhiều quả bom chưa phát nổ. Chúng có thể nổ bất cứ lúc nào, có thể chỉ trong chốc lát. Nhưng chắc chắn chúng sẽ nổ… Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, quay lại nhìn cảnh tượng đoạn đường một lần nữa, thở phào, chạy về hang.
Ngược lại với cảnh tàn bạo do bom đạn của kẻ thù gây ra là sự bình tĩnh kỳ lạ của các cô gái. Cảnh họ sống trong hang mà vẫn lạc quan, thơ mộng đến lạ: Bên ngoài, nhiệt độ trên 30 độ, nhưng bước vào hang là bước vào một thế giới khác. Không khí lạnh lẽo khiến cơ thể run rẩy, đột ngột ngửa cổ uống nước từ chai hay từ tảng băng. Nước suối pha đường. Rồi nằm dài trên nền đất ẩm, lười biếng nheo mắt nghe âm nhạc từ chiếc đài bán dẫn nhỏ với pin luôn đầy. Có thể nghe, có thể suy ngẫm lung tung... dường như chiến dịch lớn sắp bắt đầu.
Phân tích về tác phẩm 'Những ngôi sao xa xôi' - Mẫu 4
Trên con đường Trường Sơn, cùng lắc võng
Hai đứa ở hai đầu, xa cách thênh thang
Con đường ra trận mùa này, thật là đẹp đẽ
Trường Sơn đông nhớ, Trường Sơn Tây
Phạm Tiến Duật
Nhưng không chỉ vậy, trên con đường Trường Sơn, chúng ta còn gặp được những điều gì? Những chàng trai lái xe mặc kính hoặc không, và những người lính pháo trò chuyện thoáng qua với các cô gái thanh niên xung phong, những nàng trinh sát mặt đường, chuyên phá bom nổ chậm, mở đường cho các xe đi qua, thật là thú vị và cảm động. Truyện ngắn 'Những ngôi sao xa xôi' kể về cuộc sống và vẽ nên tâm hồn và tính cách của ba cô gái trẻ, ba vì sao xa xôi trên đỉnh Trường Sơn.
Ba cô gái thanh niên xung phong Thao, Định, Nho hợp tác thành một tổ trinh sát mặt đường tại một điểm quan trọng trên tuyến đường Trường Sơn trong thời kỳ chống Mỹ. Nhiệm vụ của họ là quan sát kẻ địch ném bom, đo lường khối lượng đất đá cần thiết để san lấp, đánh dấu vị trí của các quả bom chưa nổ và phá hủy chúng. Công việc của họ rất nguy hiểm vì họ phải thường xuyên làm việc trên cao điểm giữa ban ngày và có thể bị máy bay địch tấn công bất cứ lúc nào.
Cuộc sống và cuộc chiến đấu của họ tại điểm trọng điểm trên chiến trường, dù gian khổ và rủi ro nhưng ba cô gái vẫn giữ được sự bình thản, vui vẻ và không thiếu phần lãng mạn, đặc biệt là sự gắn kết và tình đồng chí, đồng đội mặc dù mỗi người mang một cá tính riêng.
Con đường Trường Sơn vào những năm 1969, 1970 thực sự gian khổ. Mỹ thả trận mưa bom bão đạn trên con đường này, nơi mà con người phải chăm sóc cho chiến trường miền Nam. Lực lượng thanh niên xung phong có nhiệm vụ dọn dẹp bom, mở đường cho quân đội tiến vào. Ba cô gái trong truyện sống và chiến đấu trên một cao điểm giữa vùng tập trung bom đạn của quân Mỹ. Họ sống trong một hang đá mát lạnh dưới chân cao điểm, cách xa đơn vị. Ban ngày, họ phải chịu sự tấn công của máy bay. Sau mỗi trận bom, họ phải lao ra để hoàn thành nhiệm vụ.
Trước cái chết, mọi người đều sợ hãi và tránh né. Nhưng họ phải đối mặt với sự nguy hiểm, với sự căng thẳng, đòi hỏi sự bình tĩnh và can đảm. Đây là công việc hàng ngày, có lúc một ngày phải phá bom hai ba lần, thực sự nguy hiểm. Nhưng các cô tự hào với cái tên mà đơn vị đặt cho họ: tổ trinh sát mặt đường.
Gắn với cái tên ấy là sự tích anh hùng, công việc của họ không hề nhẹ nhàng: Chúng tôi từng bị bom vùi mất. Có lúc bò ra khỏi cao điểm, chỉ thấy hai đôi mắt lấp lánh. Mỉm cười, hàm răng lóe sáng trên gương mặt nhỏ bé. Những lúc ấy, chúng tôi gọi nhau là 'những con quỷ với đôi mắt đen'.
Cả ba đều là con gái Hà Nội. Mặc dù mỗi người có cá tính và hoàn cảnh riêng, nhưng họ đều có phẩm chất tốt của thanh niên xung phong tiền tuyến. Đó là tinh thần dũng cảm xuất sắc, không sợ gian khổ hy sinh, quyết tâm vượt qua khó khăn để hoàn thành nhiệm vụ và tình đồng đội gắn bó, yêu thương.
Họ cũng có những nét chung của các cô gái trẻ: dễ xúc động, đầy ước mơ và mơ mộng, dễ vui và buồn. Dù bom đạn luôn gần kề cái chết, họ vẫn thích làm đẹp cho cuộc sống của mình. Nho thích viết thơ, Định thích tự ngắm mình trong gương và ngồi dựa vào gối, chìm vào dòng hồi ức với giọng hát nhẹ nhàng.
Phương Định và Lê Minh Khuê, hai nhà văn đã viết nhiều về một cô gái đến từ Hà Nội, xinh đẹp, hồn nhiên, vô tư, tinh nghịch mà lại dịu dàng lãng mạn. Những kỷ niệm về gia đình luôn là nguồn cảm hứng cho cô giữa những thời khắc khốc liệt của chiến trường. Cô luôn quan tâm đến bản thân và mong được người khác để ý. Như bao cô gái khác, cô tự hào và vui vẻ về điều này.
Là một nhà văn, Lê Minh Khuê hiểu rõ tâm lý của những cô gái trong nhóm trinh sát mặt đường, đặc biệt là Phương Định. Tâm trạng của Định trong lúc phá bom được miêu tả rất chân thực: 'Tôi sử dụng xẻng... một tiếng động sắc đến gai người, cắt vào da thịt tôi. Tôi giật mình'. Mặc dù làm việc thành thạo, nhưng mỗi lần phá bom nổ chậm là một thách thức, đặc biệt là lúc chờ đợi tiếng nổ chậm của quả bom.
Mặc cho công việc nguy hiểm, nhưng lúc rảnh rỗi, các cô vẫn hát vang khúc khích. Dù hát chưa hay và lời chưa thuộc lòng, nhưng vẫn hát. Thậm chí, Thao còn không bao giờ hát đúng bài hát, giọng chua chát nhưng vẫn mê mẩn. Ngược lại, Nho trông lặng lẽ nhưng thực ra cô rất can đảm và kiên cường.
Cô có vẻ ngoài xinh đẹp 'như một que kem trắng' mà không quá u ám. Hàng ngày, cùng đồng đội, cô tham gia vào việc phá bom nổ chậm. Có lúc bị bom lùi và mảnh bom găm vào cánh tay, máu chảy ra nhiều, da xanh xao, quần áo đầy bụi. Nhưng được đồng đội cứu kịp thời, Nho chịu đau nhưng không khóc. Ba người đều cho rằng 'Nước mắt đứa nào chảy trong lúc cần sự kiên cường của đồng đội là bằng chứng của một sự tự nhục mạ'.
Lê Minh Khuê đã thành công khi viết truyện ngắn 'Những ngôi sao xa xôi'. Đây là sự động viên cho tuổi trẻ Việt Nam, khuyến khích họ luôn nỗ lực trong cuộc sống.
Phân tích Những ngôi sao xa xôi - Mẫu 5
Khi nhắc đến vùng trời của Trường Sơn, ta không thể không nhớ đến những mất mát, hy sinh đã xảy ra. Đó là nơi mà quân Mỹ đã thả bom dồn dập nhằm ngăn cản sự tiến bộ của các đoàn quân giải phóng miền Nam. Tuy nhiên, Trường Sơn không chỉ là biểu tượng của thương đau mà còn là nơi ghi dấu những tâm hồn lạc quan của những người lính lái xe, những chàng trai, cô gái thanh niên xung phong đã hy sinh tuổi trẻ để dành cho quê hương.
Là một người đã trải qua những thời kỳ khó khăn ấy, nhà văn Lê Minh Khuê đã khai thác một đề tài quen thuộc nhưng với sự sáng tạo và lãng mạn của mình, trong 'Những ngôi sao xa xôi', bà đã mô tả rất sống động hình ảnh của những cô gái thanh niên xung phong, đặc biệt là Phương Định, với vẻ đẹp hồn nhiên của tuổi trẻ Việt Nam trong thời kỳ chống Mỹ.
Câu chuyện kể về ba cô gái thanh niên xung phong Nho, Thao và Phương Định, sống trên một cao điểm giữa vùng đất khói bụi Trường Sơn, nơi mà 'màu đất đỏ, trắng xen lẫn'. Nhiệm vụ của họ là 'ngồi đây', 'khi có bom nổ thì chạy lên, đo khối lượng đất lấp vào hố bom, đếm bom chưa nổ và nếu cần thì phá bom'.
Trong khi đơn vị thường làm việc khi mặt trời lặn, tổ trinh sát lại làm việc ban ngày, khi thần chết luôn 'lẩn trong ruột những quả bom', khi lính Mỹ thả bom dày đặc nhất và cái chết luôn rình rập ba cô gái ấy. Công việc của họ là một công việc quan trọng và đầy gian khổ hy sinh, đòi hỏi tinh thần dũng cảm, sự nhạy bén quyết đoán và sự nhanh nhẹn. Trong hoàn cảnh đó, ta mới thấy sáng ngời những phẩm chất cao đẹp của ba nhân vật, đặc biệt là Phương Định, nhân vật chính của câu chuyện.
Phương Định, một cô gái Hà Nội, được mô tả là 'một cô gái khá', với vẻ ngoài xinh xắn, trẻ trung, và dễ thương. Đôi mắt xa xăm của cô khiến cho nhiều người lái xe để ý. Mặc dù có những bức thư gửi đến từ các anh lái xe, nhưng cô vẫn giữ khoảng cách và thường tỏ ra lạnh lùng với những người khác. Hành động này khiến cho cô trở nên kiêu kỳ, nhưng cũng rất đáng yêu, phản ánh đúng bản chất của một cô gái như cô.
Tâm hồn của Phương Định giữa những cảnh bom đạn ở Trường Sơn là một điều đáng ngạc nhiên. Cô thích hát và thường tự tạo lời để hát, thậm chí là những lời bịa ra không logic. Những lúc này làm cô quên đi sự khó khăn của cuộc sống và là nguồn động viên cho bản thân cô và đồng đội. Hát cũng là cách cô thể hiện tình đồng đội và vượt qua những khó khăn.
Cô thích hát những bài hành khúc bộ đội và dân ca quan họ mềm mại dịu dàng. Cô hát để cổ vũ đồng đội và để tạo niềm vui cho bản thân trong những thời điểm khó khăn. Những giây phút mê hát giúp cô quên đi mùi khói bom đạn và mang lại cho cô một tâm hồn mơ mộng.
Và Phương Định hát khi có sự im lặng không bình thường, “tiếng máy bay trinh sát rè rè”, cô hát để cổ động viên hai người đồng đội Nho, Thao và cũng là hát để động viên chính bản thân mình. Chính những lúc mê hát ấy đã làm cô quên đi cái sự buồn chán của cuộc sống Trường Sơn, quên đi mùi khói bom đạn mà cô vẫn tiếp xúc hằng ngày, và đó cũng là bước đà để cô có được một tâm hồn mơ mộng khi cơn mưa đá vừa ập đến.
Phân tích Những ngôi sao xa xôi - Mẫu 6
Lê Minh Khuê là một nhà văn thế hệ đã trưởng thành trong cuộc chiến chống Mỹ. Bà bắt đầu sáng tác vào đầu những năm 70 và tác phẩm 'Những ngôi sao xa xôi' của bà là một trong những tác phẩm nổi bật nhất trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ, tập trung phản ánh cuộc sống và cuộc chiến của thanh niên xung phong trên tuyến đường Trường Sơn, ca ngợi tinh thần dũng cảm của họ.
'Những ngôi sao xa xôi' được sáng tác vào năm 1971 trong giai đoạn kháng chiến chống Mỹ ác liệt. Tác phẩm nhấn mạnh cuộc sống chiến đấu của các chiến sĩ và thanh niên xung phong trên tuyến đường Trường Sơn, với ba nhân vật chính: Nho, Thao, Phương Định, mỗi người mang một tâm hồn riêng nhưng đều tỏ ra rất yêu nước.
Nhân vật chính trong tác phẩm là Phương Định, một cô gái trẻ Hà Nội, đại diện cho thế hệ trẻ Việt Nam thời kỳ kháng chiến chống Mỹ. Cô là một người kiên cường, dũng cảm, cùng đồng đội thực hiện nhiệm vụ nguy hiểm trên tuyến đường Trường Sơn, với công việc đo khối lượng đất đá lấp vào hố bom, đếm bom chưa nổ và phá bom để đảm bảo an toàn cho các chiếc xe tiến vào miền Nam.
Trong một môi trường đầy nguy hiểm, Phương Định và đồng đội phải đối mặt với sự kinh hoàng của máy bay địch và bom đạn. Tuy nhiên, họ vẫn tiếp tục nhiệm vụ một cách dũng cảm, không sợ hãi. Tinh thần trách nhiệm và quyết tâm của họ là minh chứng cho sự gan dạ và dũng cảm của người thanh niên xung phong.
Cô dũng cảm tiến đến những vùng đất chết người, chiến thắng nỗi sợ hãi của chính mình. Tinh thần trách nhiệm và quyết tâm khiến cho cô vượt qua cả sự lo lắng về cái chết. Điều cô quan tâm nhất không phải là cái chết, mà là làm thế nào để hoàn thành nhiệm vụ một cách an toàn. Tinh thần và vẻ đẹp của Phương Định là minh chứng cho sự dũng cảm của những người thanh niên xung phong.
Sau vẻ mạnh mẽ và kiên cường là một tâm hồn nhạy cảm, mơ mộng và đầy tình yêu thương. Dù đã trải qua ba năm trên chiến trường, với nhiều thử thách và khó khăn, Phương Định vẫn giữ nguyên bản chất của mình, mang theo nét hồn nhiên, mơ mộng và trẻ trung. Cô tự nhận mình là 'một cô gái khá', với mái tóc dày và cổ cao tự hào như một đài hoa loa kèn.
Anh lái xe nhận xét 'cô có cái nhìn xa xăm', cho thấy Phương Định là một cô gái xinh đẹp và tự tin về bản thân. Cô thích hát ở nhiều thể loại khác nhau và thậm chí tự bịa ra những bài hát để thể hiện cảm xúc. Tâm hồn của cô luôn trẻ trung và hạnh phúc dù trong bối cảnh chiến tranh khốc liệt.
Cô là một cô gái tinh tế, nhạy cảm, vui vẻ như một đứa trẻ khi mưa đá rơi bất ngờ. Cô gắn bó và quan tâm đến đồng đội của mình, đặc biệt là khi chăm sóc cho Nho khi bị thương. Tất cả những điều này thể hiện sự nhạy cảm, tình cảm và gan dạ của Phương Định.
Phân tích Những ngôi sao xa xôi - Mẫu 7
Không nơi nào như Việt Nam, mỗi con đường, góc phố, cánh rừng đều phản ánh vẻ đẹp của sự hiền hòa và dũng cảm. Trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ, những người trẻ tuổi đã đứng lên và chiến đấu cho một mục tiêu cao cả: giành lại độc lập cho quê hương.
Nhiều tác phẩm văn học ra đời trong bầu không khí hào hùng của thời kỳ ấy. Trong số đó, truyện ngắn Những ngôi sao xa xôi của Lê Minh Khuê viết vào năm 1971, lúc chiến trận cam go nhất. Tác phẩm phản ánh cuộc chiến đấu tại tuyến đường Trường Sơn, nơi bom đạn khốc liệt, nhưng cũng nổi bật vẻ đẹp tâm hồn của những người trẻ Việt Nam, với Nho, Thao và Phương Định là ba biểu tượng.
Hãy nhìn vào hoàn cảnh sống và chiến đấu của ba nhân vật chính. Họ sống trong một hang dưới chân cao điểm, nơi bom đạn thường xuyên rơi xuống. Nhiệm vụ của họ là trinh sát mặt đường, lấp hố bom, đếm và phá bom để bảo vệ con đường.
Nơi ấy nguy hiểm và công việc đầy rẫy nguy cơ tử thần. Tuy nhiên, họ tỏ ra đoàn kết mạnh mẽ, sẵn sàng đối mặt với mọi thách thức.
Lê Minh Khuê tường thuật về từng nhân vật với những đặc điểm riêng. Thao, tiểu đội trưởng, luôn bình tĩnh trong mọi tình huống nguy hiểm, điềm tĩnh giúp chị thực hiện nhiệm vụ chính xác.
Thế nhưng, trong những lúc căng thẳng, Thao lại tỏ ra mạnh mẽ, sẵn lòng hy sinh. Đó chính là vẻ đẹp nữ tính của chị. Dù điệu đà và thích chép nhạc, nhưng trong công việc, Thao luôn mạnh mẽ và quyết đoán. Mệnh lệnh của chị luôn được Nho và Phương Định tuân theo chặt chẽ.
Khi miêu tả về Nho, nhà văn tôn trọng và yêu mến nhân vật này. Khi Nho đi từ dưới suối lên, cổ tròn của cô như que kem mát mẻ. Nho có những ước mơ đơn giản sau chiến tranh, như trở thành thợ hàn hoặc cầu thủ bóng chuyền, và cô có khả năng đáp ứng những nhiệm vụ khó khăn nhất.
Vẻ đẹp giản dị của Nho không ngờ vực, nhưng cô có thể xử lý những tình huống nguy hiểm nhất. Khi phá bom, Nho làm tốt công việc của mình mặc dù gặp nhiều thử thách. Cô vẫn bình tĩnh khi bị thương và tinh nghịch trước cơn mưa đá bất chợt. Nho là một người đáng yêu và đáng ngưỡng mộ.
Tuy nhiên, nhân vật được miêu tả sâu sắc nhất phải kể đến Phương Định, người là nguồn cảm hứng chính cho câu chuyện. Phương Định, một cô gái Hà Nội, từng là sinh viên nhưng đã tham gia chiến đấu, đại diện cho vẻ đẹp lý tưởng của thế hệ trẻ trong cuộc chiến. Ngoại hình của Phương Định khá xinh đẹp, và cô có khả năng đảm đương mọi thách thức.
Phân tích Những ngôi sao xa xôi - Mẫu 8
Trong thời kỳ cách mạng chống Mỹ, nền văn học đã sinh ra những tác phẩm quan trọng. Lê Minh Khuê cũng đóng góp vào văn học cách mạng với tác phẩm hiện thực và lãng mạn như Những ngôi sao xa xôi.
Câu chuyện kể về ba cô gái sống dưới hang đá, làm những công việc nặng nhọc và nguy hiểm. Dù công việc phá bom, đo lượng đất đá thường dành cho nam giới, nhưng ba cô gái này lại làm tốt công việc đó. Họ được gọi là tổ trinh sát mặt đường và luôn chịu trách nhiệm với nhiệm vụ của mình.
Ba cô gái này đều gan dạ và dũng cảm trên chiến trường. Sau giờ làm việc căng thẳng, họ trở về hang giống như những người khác. Họ đều có mơ ước và vui vẻ, và thường nhớ về quá khứ của mình.
Phương Định có vẻ đẹp tự nhiên và tươi trẻ. Cô thích hát và mơ ước trở thành một người hát hoặc một kiến trúc sư. Chị Thao mong muốn chồng sắp tới sẽ làm đại úy và cô sẽ làm y sĩ.
Chị Thao gan dạ trên chiến trường nhưng lại sợ con vắt. Chị thích tỉa tót đôi lông mày của mình nhỏ như tăm. Nho rất cá tính và thích thêu thùa, cô ước mơ trở thành một tay bóng chuyền trong đội tuyển quốc gia.
Nhân vật thứ ba là Nho, rất cá tính và có chút bướng bỉnh. Cô không thích lấy chồng và thường nhận được thư từ một người chàng viết cho cô. Cô ước mơ trở thành một tay bóng chuyền trong đội tuyển quốc gia.
Ba nhân vật, ba tính cách khác nhau nhưng đều đại diện cho thế hệ trẻ Việt Nam thời kì kháng chiến chống Mỹ. Họ gan dạ kiên cường trên chiến trường nhưng cũng lạc quan, yêu đời và mơ mộng.
Lê Minh Khuê là một trong những nhà văn trưởng thành trong kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Các tác phẩm của bà thường viết về những người thanh niên trên tuyến đường Trường Sơn, trong đó tiêu biểu là 'Những ngôi sao xa xôi'.
'Những ngôi sao xa xôi' là câu chuyện về 'tổ trinh sát mặt đường' gồm Nho, Thao và Phương Định, làm việc trên tuyến đường Trường Sơn máu lửa.
Công việc của họ hết sức nguy hiểm, luôn phải đối mặt với 'thần chết rình rập' khi họ phải 'chạy trên cao điểm giữa ban ngày' và máy bay địch thì có thể ập tới bất cứ lúc nào.
Ba cô gái ấy, Nho, Thao, Phương Định dù trong gian khổ, hiểm nguy vẫn luôn mang trong mình vẻ đẹp, sự trong sáng của những cô gái tuổi mười bảy.
Ở Nho, Thao và cả Phương Định, ta thấy rằng họ đều có chung một lí tưởng sống cao đẹp, dẫn dắt họ trở thành những người đồng đội gắn bó thân thiết trên cao điểm này.
Ba cô gái trẻ ấy khiến chúng ta bất ngờ bởi tinh thần trách nhiệm cao trong công việc của mình. Họ đều thực hiện rất nghiêm túc công việc mà không hề sợ hãi, hay có bất cứ băn khoăn nào.
Ở những cô gái kiên cường này còn toát lên tinh thần đồng đội sâu sắc. Họ hiểu nhau, biết nhau thích gì, sợ gì, quan tâm đến đồng đội của mình từng chút một.
Và cuối cùng, ở họ, những cô gái trinh sát, ta thấy được một tâm hồn lạc quan, phơi phới mộng mơ, dù đang ở trong chiến tranh ác liệt nhất.
Đó là điểm chung của những cô gái trong 'tổ trinh sát mặt đường' trên tuyến đường Trường Sơn. Vậy những điểm riêng của họ là gì? Điều gì khiến họ trở nên khác biệt so với những cô gái khác?
Ở Phương Định, ta thấy cô là một người con gái đặc biệt và để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng bạn đọc. Phương Định là con gái Hà Nội, mới mười bảy tuổi nhưng đã xung phong vào chiến trường trọng điểm. Cô thích hát và tự nhận mình là một cô gái khá duyên dáng, nhạy cảm.
Và không chỉ có những điều đó, Phương Định còn là người trinh sát gan dạ. Một lần phá bom, cô đã thể hiện bản lĩnh dũng cảm của mình, đối mặt với nguy hiểm mà không sợ hãi.
Phương Định là người con gái của Hà thành, luôn mơ về quê hương khi đang chiến đấu. Những kỷ niệm về Hà Nội gợi lại trong cô những xúc cảm mạnh mẽ.
Còn về Thao, chị là người đội trưởng quyết đoán, mạnh mẽ trong công việc nhưng lại dịu dàng trong cuộc sống. Chị sở hữu sự bình tĩnh, gan dạ và điềm tĩnh.
Ngoài công việc, chị Thao cũng là một người chị cả dịu dàng. Chị sợ máu và vắt nhưng vẫn là người quyết đoán trong công việc.
Đối với Nho, em út của nhóm, cô vẫn giữ sự ngây thơ, hồn nhiên. Mặc dù là lính trên chiến trường ác liệt, Nho vẫn là người đáng yêu, ngây thơ. Phương Định coi Nho như em gái của mình và luôn chăm sóc cô.
Trong 'Những ngôi sao xa xôi', chúng ta thấy cuộc sống đầy gian khổ của các cô gái trên tuyến đường Trường Sơn. Tuy nhiên, bên cạnh đó vẫn là tinh thần lạc quan, dũng cảm của họ.
Về mặt nghệ thuật, cách kể chuyện của Lê Minh Khuê mang lại cảm giác chân thực và sinh động. Ngôn ngữ súc tích, mạnh mẽ thể hiện rõ tính cách của các nhân vật.
Lê Minh Khuê đã thành công trong việc tái hiện hình ảnh những người phụ nữ gan dạ trong chiến tranh chống Mỹ. Họ là tấm gương sáng cho thế hệ trẻ Việt Nam.
Rực rỡ vẻ đẹp của Những ngôi sao xa xôi
Có một thời để nhớ, có một thời đẹp hơn mọi lời ca, một thời mà cả nước lên đường phơi phới bước chân trong cuộc kháng chiến chống Mĩ cứu nước vĩ đại. Trường Sơn ơi, rầm rập bước quân hành. Hình ảnh các cô gái thanh niên xung phong trên tuyến đầu lửa đạn đã trở thành đề tài văn học. Mảnh trăng cuối rừng - Nguyễn Minh Châu, Lá đỏ - Nguyễn Đình Thi, Khoảng trời hố bom - Lâm Thị Mỹ Dạ... đã khắc họa vẻ đẹp kiêu hùng của thời đại. Lê Minh Khuê, một nhà văn nữ trưởng thành trong chiến tranh đã đóng góp cho nền văn học Việt Nam truyện ngắn Những ngôi sao xa xôi đã tạo nét duyên dáng của cây bút trẻ. Truyện đã phản ánh thành công khốc liệt của chiến tranh đồng thời ánh lên vẻ đẹp tâm hồn như những vì sao lung linh ngời sáng của những cô gái thanh niên xung phong trên tuyến lửa Trường Sơn.
Bước vào tác phẩm ta thấy Lê Minh Khuê đã phác họa khung cảnh và không khí trọng điểm trên tuyến đường Trường Sơn chỉ bằng một vài nét chấm phá miêu tả hiện thực cô đọng nhưng cũng đủ khái quát khốc liệt chiến tranh. Và có lẽ thành công của tác phẩm là nghệ thuật miêu tả tâm lí nhân vật và ngôn ngữ trần thuật. Với sự lựa chọn cách trần thuật ở ngôi thứ nhất, Phương Định là người kể cũng là nhân vật chính của truyện. Nhà văn Lê Minh Khuê đã miêu tả rất cụ thể thế giới nội tâm, những cảm xúc và suy nghĩ của ba cô gái thanh niên xung phong. Truyện viết về đề tài chiến tranh nên có nhiều chi tiết về bom đạn, chiến đấu, hi sinh nhưng chủ yếu là hướng vào thế giới nội tâm, làm hiện lên vẻ đẹp tâm hồn của con người trong hoàn cảnh khốc liệt. Có được sự thành công đó phần lớn là nhờ vào cách lựa chọn ngôi kể phù hợp của tác giả.
Truyện ngắn Những ngôi xa xôi của Lê Minh Khuê có cốt truyện khá đơn giản. Truyện kể về ba cô thanh niên xung phong tên là Thao, Nho và Phương Định. Họ làm thành một tổ trinh sát mặt đường trên cao điểm tại một vùng trọng điểm trên tuyến đường Trường Sơn. Đây là nơi tập trung nhiều bom đạn và sự nguy hiểm, ác liệt. Hoàn cảnh sống và chiến đấu của ba cô gái đặc biệt gian khổ nguy hiểm và công việc của họ cũng đầy nguy hiểm hi sinh. Ngay giữa ban ngày, họ phải phơi mình ra giữa vùng trọng điểm đánh phá của máy bay địch. Sau mỗi trận bom họ phải lao ra trọng điểm, đo ước tính khối lượng đất đá lấp hố bom địch đào xới, đếm bom chưa nổ và phá bom. Đây là một công việc hết sức mạo hiểm, luôn phải đối mặt với cái chết, luôn căng thẳng thần kinh, đòi hỏi họ phải hết sức dũng cảm và bình tĩnh. Nhưng với họ công việc nguy hiểm ấy đã trở thành quen thuộc, bình thường: “Có nơi đâu như thế này không: đất bốc khói, không khí bàng hoàng, máy bay ầm ì xa dần. Thần kinh căng như dây chão, tim đập bất kể nhịp điệu, chân chạy mà vẫn biết rằng khắp chung quanh có nhiều quả bom chưa nổ. Có thể nổ bây giờ, có thể chốc nữa. Nhưng nhất định sẽ nổ... Rồi khi xong việc, quay lại nhìn cảnh đoạn đường một lần nữa, thở phào chạy về hang.”
Những cô gái làm trinh sát mặt đường ấy, có cùng xuất thân là những cô gái Hà Nội, có cá tính và hoàn cảnh riêng khác nhau nhưng ba cô đều có phẩm chất chung của thanh niên xung phong ở chiến trường là có tinh thần trách nhiệm cao với nhiệm vụ, không sợ hy sinh, có tình đồng đội gắn bó. Đó là mẫu người sẵn sàng “Đi bất cứ nơi đâu khi Tổ quốc đang cần”. Ngoài ra, họ còn có những nét tính cách chung của các cô gái trẻ là dễ xúc cảm, nhiều ước mơ, hay mơ mộng, dễ vui mà cũng dễ trầm tư và thích làm đẹp cho cuộc sống của mình dù đang sống ở chiến trường. Cụ thể là chị Thao rất thích chép bài hát, chép cả lời hát bịa của Phương Định. Còn Nho thích thêu thùa và Phương Định, những lúc rảnh rỗi lại thích ngắm mình trong gương hay ngồi bó gối mơ màng. Đó là nét đẹp lãng mạn trong khói lửa chiến tranh, là sức sống dâng tràn mặc mưa bom bão đạn như Bùi Minh Quốc cũng từng viết:
“Trong một góc vườn cháy khét lửa napan
Em sửng sốt gặp một nhành hoa cúc
Và em gọi đó là hạnh phúc.”
(Bài thơ về hạnh phúc)
Nho, Thao, Phương Định sống trong một tập thể, họ hết sức gắn bó yêu thương nhau nhưng ba cô gái vẫn có những nét tính cách riêng không ai giống ai. Chị Thao thì ít nhiều từng trải hơn, không dễ dàng hồn nhiên, mơ mộng và dự tính tương lai có vẻ thiết thực hơn nhưng cũng không thiếu những khát khao và rung động của tuổi trẻ. Chị chiến đấu rất dũng cảm, bình tĩnh nhưng lại rất sợ khi nhìn thấy máu chảy và sợ cả vắt nữa. Còn Nho là người nhỏ tuổi nhất, tính cô lại càng trẻ con. Nho thích mút kẹo. Hàng ngày cô được cưng chiều và luôn nhận phần việc nhẹ hơn. Nhưng không phải vì thế mà cô ỷ lại công việc cho Thao và Phương Định. Cô vẫn dũng cảm, cứng rắn hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình.
Phương Định là nhân vật chính của truyện được Lê Minh Khuê tập trung ngòi bút để miêu tả. Cô vốn là con gái Hà Nội vào chiến trường. Cô có thời học sinh hồn nhiên vô tư bên người mẹ. Cô có một căn buồng nhỏ ở một đường phố yên tĩnh của thủ đô trong những ngày thanh bình trước chiến tranh. Những kỉ niệm ấy, luôn sống trong lòng cô ngay giữa chiến trường dữ dội. Nó vừa là niềm khát khao, vừa là dòng suối làm dịu mát tâm hồn cô trong hoàn cảnh căng thẳng, khốc liệt của chiến tranh.
Nói về ngoại hình, Lê Minh Khuê không hề miêu tả chi tiết mà tác giả rất tinh tế khi để cho nhân vật tự đánh giá mình: “Tôi là con gái Hà Nội. Nói một cách khiêm tốn, tôi là một cô gái khá. Hai bím tóc dày, tương đối mềm, một cái cổ cao, kiêu hãnh như đài hoa kèn. Còn mắt tôi thì các anh lái xe bảo: “Cô có cái nhìn sao mà xa xăm!”. Chính đôi mắt cô đẹp như một ánh sao giữa bầu trời vừa gần mà lại vừa xa đã tạo cảm xúc bao anh lính lái xe qua cung đường Trường Sơn khói lửa. Cô thấy vui và tự hào về điều đó nhưng cô chưa dành riêng tình cảm cho một ai. Vậy cũng đủ cho ta nhận thấy Phương Định là một cô gái đẹp.
Bên cạnh vẻ đẹp về hình thức, Phương Định lôi cuốn người đọc bởi vẻ đẹp hồn nhiên, trong trẻo của tâm hồn. Vào chiến trường đã ba năm, đã quen với những thử thách nguy hiểm, giáp mặt hàng ngày với cái chết nhưng Phương Định cũng như đồng đội của cô không mất đi sự hồn nhiên trong sáng và những mơ ước về tương lai. Cô là người nhạy cảm hồn nhiên hay mơ mộng và thích hát. Cô đã kể rằng “Tôi thích nhiều bài hát. Những bài hành khúc bộ đội hay hát trên những ngả đường mặt trận. Tôi thích dân ca quan họ mềm mại, dịu dàng. Thích Ca-chiu-sa của hồng quân Liên Xô. Thích ngồi bó gối mơ màng: “Về đây khi mái tóc còn xanh xanh ...”. Đó là dân ca Ý trữ tình giàu có, phải lấy giọng thật trầm. Thích nhiều”. Thấy mưa đá rơi ngoài hang cô vui thích cuống cuồng như trẻ con, đem cục đá vào cho Nho rồi lại chạy ra. Cơn mưa đá tan đi nhanh chóng, cô thẫn thờ không phải vì tiếc những viên đá mà vì cô nhớ đến mẹ, đến cái cửa sổ, đến những ngôi sao to trên bầu trời thành phố...
Là người nhạy cảm, nhưng cô lại không hay biểu lộ tình cảm của mình mà luôn tỏ ra kín đáo giữa đám đông. Người ngoài nhìn vào tưởng là kiêu kỳ nhưng kì thực cô lại là người rất giàu tình cảm. Cô yêu mến những người đồng đội trong tổ trinh sát mặt đường của mình và cả đơn vị nữa. Khi Nho bị thương vì sức ép của bom, Phương Định đã tiêm và chăm sóc cho Nho hết sức chu đáo. Đặc biệt Phương Định còn dành tình yêu và niềm cảm phục của mình cho tất cả những người chiến sĩ mà cô gặp hằng đêm trên trọng điểm của con đường vào mặt trận. Cô đã bộc bạch lòng mình: “Thực tình trong suy nghĩ của tôi, những người đẹp nhất, thông minh can đảm và cao thượng nhất là những người mặc quân phục, có ngôi sao trên mũ”.
Phương Định là người có lòng tự trọng cao, dũng cảm trong chiến đấu và tinh thần trách nhiệm với công việc. Mỗi lần phá bom, cô luôn đối mặt với thử thách và cam đảm vượt qua. Những cảm giác và suy nghĩ của cô luôn rõ ràng và sắc bén, cho thấy vẻ đẹp nội tâm và trách nhiệm cao của mình.
Lê Minh Khuê đã miêu tả rất cụ thể và tinh tế từng cảm giác và ý nghĩ trong mỗi lần phá bom, khiến cho độc giả hiểu được tâm trạng và tinh thần dũng cảm của Phương Định.
“Trường Sơn đông nắng tây mưa, Ai chưa qua đó như chưa hiểu mình.” (Tố Hữu)
Lãng mạn và anh hùng ca cách mạng là nét đẹp tinh tế trên con đường Trường Sơn. Mối tình lãng mạn của Nguyệt và Lãm trong Mảnh trăng cuối rừng của Nguyễn Minh Châu cũng như tấm gương hy sinh của những cô gái thanh niên xung phong trong Khoảng trời – hố bom của Lâm Thị Mỹ Dạ đều là những ví dụ điển hình.
“Em đã lấy tình yêu Tổ quốc của mình thắp lên ngọn lửa, Đánh lạc hướng thù hứng lấy luồng bom.”
Có nhiều ví dụ về sự hy sinh của các cô gái ở Ngã ba Đồng Lộc đã đóng góp cho sự nổi bật của Tổ quốc trong mùa xuân (Lê Anh Xuân).
Viết với sự sinh động và chân thực về tâm trạng của nhân vật, cách lựa chọn ngôi kể và giọng điệu trần thuật phù hợp đã tạo ra một câu chuyện tự nhiên, thoải mái, trẻ trung và nữ tính. Tác phẩm tập trung vào thế giới nội tâm, vẻ đẹp tâm hồn của con người trong chiến tranh, đồng thời làm nổi bật những phẩm chất tốt đẹp của các cô gái thanh niên xung phong trên tuyến đường Trường Sơn.
Những đánh giá xuất sắc về tác phẩm truyện ngắn Những ngôi sao xa xôi.
1. Lê Minh Khuê được biết đến như một trong những tác giả nổi bật của văn học Việt Nam, với những tác phẩm không chỉ làm nổi bật vấn đề của cuộc sống hiện nay mà còn đặt ra những câu hỏi quan trọng về quá khứ và hiện tại của dân tộc. Tác phẩm của bà thường đem lại sự bất an, thách thức cho độc giả, ngay cả khi nhân vật đối mặt với những khó khăn, họ vẫn giữ được sự kiên trì và chiến thắng, như trong truyện Nước trong và Trên đường đê (Phạm Xuân Nguyên).
2. Lê Minh Khuê là một tác giả tài ba, giỏi giảo khiến độc giả không thể phân biệt được giữa thế giới tưởng tượng và thực tế (Tạ Duy Anh).
3. Phương Định không chỉ là một cô gái tưởng chừng nhẹ nhàng, trong sáng, mơ mộng mà còn là người có tinh thần trách nhiệm cao, luôn tận tụy với nhiệm vụ.
4. Trong truyện ngắn Những ngôi sao xa xôi, sự kiên cường của các cô gái trong đội trinh sát mặt đường không chỉ làm cho họ trở nên gần gũi mà còn bộc lộ vẻ đẹp đặc biệt của họ.
5. Tác giả đã tái hiện một thời kỳ chiến tranh khó khăn, gay go và nổi bật hình ảnh của những cô gái thanh niên xung phong trẻ trung, nhiệt huyết, can đảm và kiên cường.
6. Nghệ thuật truyện ngắn đặc sắc: sử dụng dòng thời gian hồi tưởng xen kẽ với hiện tại, giọng kể bình thản nhấn mạnh phẩm chất anh hùng của các nhân vật, và sử dụng hình ảnh mô tả sự tàn bạo của chiến tranh.
7. Tác phẩm Những ngôi sao xa xôi của Lê Minh Khuê đã thể hiện rõ tâm hồn trong trắng, mơ mộng, tinh thần dũng cảm và cuộc sống chiến đấu đầy gian khổ, hy sinh nhưng vẫn mang trong mình sự hồn nhiên, lạc quan của các cô gái thanh niên xung phong trên đường Trường Sơn. Đó là hình ảnh đẹp và tiêu biểu về thế hệ trẻ Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống Mỹ.
8. Nhiều tác giả sau khi thành công với truyện ngắn đầu tiên đã chuyển sang viết tiểu thuyết. Tuy nhiên, Lê Minh Khuê đã dành gần 20 năm chung thủy với truyện ngắn, không chọn con đường viết tiểu thuyết như nhiều người khác.
9. Những tác phẩm truyện ngắn đầu tay của Lê Minh Khuê đã tạo nên một phong cách riêng biệt và chị là một trong những nhà văn nữ nổi tiếng với truyện ngắn, từ những câu chuyện trong sáng, hồn nhiên đến những bức tranh sắc nét về đạo đức và nhân tình.
10. 'Lê Minh Khuê đã sử dụng một ngòi bút đầy nữ tính để viết 'Những ngôi sao xa xôi', thể hiện phong cách riêng của mình trong truyện ngắn. Tác phẩm này mô tả thành công vẻ đẹp tâm hồn mơ mộng và can đảm của thế hệ trẻ Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống Mỹ.
11. Trong tập truyện của Lê Minh Khuê, bất kỳ là ở quá khứ hay hiện tại, sự sắc sảo và cảm xúc đều chịu ảnh hưởng sâu sắc từ chiến tranh và sự xâm lấn. Tập truyện này khám phá về tình yêu, đói nghèo, lòng tham và cái chết, cũng như hậu quả của cuộc chiến với những người sống sót. Tác giả thông qua bản dịch hiện ra như một người có phong cách viết đẹp, nghiêm túc và sắc bén, với khả năng châm biếm tinh tế và những nhận xét sâu sắc.
12. Lê Minh Khuê là một tác giả khéo léo trong việc viết đối thoại. Đối thoại trong các tác phẩm của chị luôn gọn gàng, chính xác, đầy thông tin và chứa đựng nhiều tâm trạng. Đây chính là giọng viết của Lê Minh Khuê, xuyên suốt trong tất cả các tác phẩm của chị.
13. Trong tác phẩm của Lê Minh Khuê, cảm hứng thế sự kiểm soát chặt chẽ hình tượng con người bế tắc và bất lực. Họ nhận thức rõ về sự khốn khổ của cuộc sống nhưng không biết cách nào để thoát ra. Đau đớn và khao khát thay đổi, họ nhưng biết rõ về sự bất lực, vô vọng của bản thân. Nhà văn thường bắt đầu vấn đề từ những tình huống bình thường, với một cách kể tự nhiên, nhuần nhị...
14. Lê Minh Khuê không ngần ngại khám phá những khía cạnh khó khăn của cuộc sống, khuyến khích sự nhận thức tỉnh táo, đối mặt với sự thật và làm sáng tỏ những ảo tưởng. Tác giả đặt ra nhiều vấn đề quan trọng của đời sống hiện đại một cách trực tiếp. Các truyện ngắn của chị hấp dẫn với tính thời sự của vấn đề xã hội, sự tinh tế trong miêu tả tâm lý và sự sống động của chi tiết mô tả...
Tư liệu mở rộng liên quan đến 'Những ngôi sao xa xôi'
1. Khi nói về sở thích ngắm gương của Phương Định, có thể liên kết với nhân vật Chiến trong tác phẩm “Những đứa con trong gia đình” của Nguyễn Thi. Giống như Phương Định, Chiến cũng mang theo một chiếc gương khi ra trận, mạnh mẽ nhưng vẫn nữ tính.
2. Khi nói về thái độ sẵn sàng chấp nhận cái chết của các cô gái, có thể liên kết với những bài thơ của Thanh Thảo trong “Khúc bảy”:
“Chúng tôi đã hy sinh hết cuộc đời
Nhưng tuổi hai mươi không thể không đáng tiếc
Nhưng ai cũng đều tiếc lúc hai mươi
Vậy Tổ quốc còn gì?”
3. Trong văn học chống Mỹ, các nhà văn thường ít chú ý đến việc khai thác tâm lí nhân vật, nhân vật chủ yếu được xây dựng bằng những hành động anh hùng. Cô Nguyệt của Nguyễn Minh Châu, “mảnh trăng” tiêu biểu, tập trung đầy đủ đến mức lí tưởng vẻ đẹp của người phụ nữ thanh niên xung phong Trường Sơn nhưng lại thiếu hẳn chiều sâu tâm lí. Với “Những ngôi sao xa xôi”, Lê Minh Khuê đã tập trung chú ý đến việc thể hiện tâm lí nhân vật bên cạnh việc miêu tả những hành động anh hùng của họ.
4. “Có biết bao người con gái, con trai
Trong bốn ngàn lớp người giống ta lứa tuổi
Họ đã sống và chết
Giản dị và bình tâm
Không ai nhớ mặt đặt tên
Nhưng họ đã làm ra Đất Nước”.
(“Đất nước” – Nguyễn Khoa Điềm)
5. “Em nằm dưới lòng đất
Như bầu trời yên bình nằm trong lòng đất
Đêm đêm tâm hồn em tỏa sáng
Như những vì sao lấp lánh”
(“Khoảng trời và quả bom” - Lâm Thị Mỹ Dạ)
6. “Hạnh phúc là gì?
Bao lần ta do dự
Hỏi nhau mãi mà chưa suy luận ra
Cho đến khi bước ra đi xa,
Miền Nam gọi, hai ta sẽ đến…
(“Bài thơ về niềm hạnh phúc” - Bùi Minh Quốc)
7. “Gặp em trên cao gió lạnh
Rừng xanh lá rụng đỏ đàn
Em đứng đường như quê nhà
Vai áo bạc vẹn tấm gương
Đoàn quân vẫn tiến về phía trước
Bụi Trường Sơn mờ trong ngọn lửa
Chào em, em gái phương xa
Hẹn gặp nhau ở Sài Gòn
Em vẫy tay, mắt nở cười trong
(“Chiều lá rụng” - Nguyễn Đình Thi)
8. “Bước qua Trường Sơn, đi cứu đất nước
Mà tâm hồn hừng hực hy vọng'
(“Theo bước chân Bác” - Tố Hữu)
....