I. Tìm hiểu về tác giả và tác phẩm Tây Tiến
II. Các điểm cần lưu ý khi phân tích bài thơ
III. Điều thú vị về tác phẩm
IV. Bài văn mẫu về bài thơ Tây Tiến
V. Sơ đồ tư duy khi học bài Tây Tiến
VI. Phân tích chi tiết khổ 1
Tóm tắt nội dung phân tích chi tiết khổ 1 bài thơ Tây Tiến một cách ngắn gọn và hiệu quả
I. Hiểu biết cơ bản về tác giả và tác phẩm Tây Tiến
1. Các điểm quan trọng về con người và phong cách thơ của Quang Dũng
a) Cá nhân đặc biệt của Quang Dũng
- Quang Dũng, cùng với Hoàng Cầm, Hữu Loan, Hoàng Trung Thông,... được coi là những nhà thơ chiến trường nổi tiếng trong cuộc kháng chiến chống Pháp.
- Xuất thân từ thanh niên trí thức Hà thành, Quang Dũng là nhà thơ và người lính, chấp nhận gác bút nghiên tình nguyện xung phong bảo vệ Tổ quốc.
- Ngoài thơ, ông còn là nghệ sĩ đa tài, có kiến thức sâu rộng trong nhiều lĩnh vực nghệ thuật như báo chí, văn học, âm nhạc, hội họa,...
- Tình yêu quê hương, đất nước luôn là nguồn cảm hứng vô tận cho sáng tác của Quang Dũng.
b) Phong cách thơ
- Trong thơ Quang Dũng, sự kết hợp độc đáo giữa lãng mạn và phóng khoáng của chàng trai Hà thành, trẻ trung, nhiệt huyết với hiện thực khắc nghiệt dưới con mắt của người lính trực tiếp chiến đấu, làm nổi bật tác phẩm.
2. Thông tin chung về bài thơ
- Tình cảnh sáng tác: Trong giai đoạn 1947 - 1948, đoàn quân Tây Tiến được giao nhiệm vụ chiến đấu tại Tây Bắc (Lai Châu, Sơn La, Điện Biên...), hợp tác với bộ đội chủ lực của Lào để chống Pháp. Những chiến sĩ trong đơn vị này chủ yếu là học sinh, sinh viên thủ đô tự nguyện tham gia chiến đấu, mặc dù phải đối mặt với những gian khổ, khó khăn, và thiếu thốn. Mặc cho bệnh tật, đói rét, họ vẫn giữ tinh thần lạc quan, yêu đời và tin tưởng vào tương lai. Quang Dũng, nhà thơ và người lính, trải qua những trải nghiệm này và viết bài thơ Tây Tiến như một biểu tượng của kỷ niệm và tình cảm đặc biệt với đơn vị cũ.
- Đề tài chính : Ban đầu mang tên Nhớ Tây Tiến, sau đổi thành Tây Tiến.
+ Là tên một đơn vị quân đội thành lập năm 1947, nhiệm vụ liên kết với quân đội Lào bảo vệ biên giới Việt - Lào.
+ Nguồn cảm hứng đặc biệt, là biểu tượng của hồn thơ lãng mạn của Quang Dũng; đoàn quân Tây Tiến trở thành hình tượng trung tâm, là nỗi nhớ không thể xóa trong lòng nhà thơ.
- Cấu trúc bài thơ : Có hai phân chia cấu trúc
+ Phương thức 1: Chia bài thơ thành 4 phần
· Phần 1: Từ đầu đến 'Mai Châu mùa em thơm nếp xôi': Đoàn binh hành quân giữa cảnh núi rừng hùng vĩ, thơ mộng nhưng đầy khó khăn, nguy hiểm.
· Phần 2: Tiếp đến 'Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa': Hồi tưởng về đêm liên hoan thắm đượm tình quân dân cá nước.
· Phần 3: Tiếp đến 'Sông Mã gầm lên khúc độc hành': Hình tượng người lính Tây Tiến với chất kiêu hùng, lãng mạn và bi tráng.
· Phần 4: Còn lại: Nỗi nhớ không thể xóa của nhà thơ.
+ Phương thức 2: Chia bài thơ thành 3 phần
· Phần 1: Hai đoạn thơ đầu: Núi rừng Tây Bắc hoang sơ, hùng vĩ và thơ mộng qua nét phác họa của Quang Dũng.
· Phần 2: Tiếp đến 'khúc độc hành': Tình quân dân gắn bó thân thiết và hình ảnh người lính hào hoa, lãng mạn.
· Phần 3: Còn lại: Lời ước hẹn và nỗi nhớ của tác giả.
II. Những điểm cần chú ý khi phân tích bài thơ
1. Về nội dung
Trong quá trình phân tích nội dung tác phẩm, ngoài việc đi sâu vào tình cảm nhớ thương của tác giả, chúng ta còn cần nhấn mạnh hai bức tranh đặc sắc như sau:
a) Bức tranh thiên nhiên Tây Bắc
- Vẻ đẹp nguyên sơ, đầy chông gai, hùng vĩ
- Khung cảnh thơ mộng, lãng mạn, sôi động với tinh thần trữ tình
b) Hình ảnh của lính Tây Tiến
- Người lính hiện lên với vẻ đẹp hùng vĩ
- Người lính hiện diện với vẻ đẹp hào hoa, lãng mạn
- Người lính hiện diện với vẻ đẹp mạnh mẽ.
2. Về nghệ thuật
- Quan trọng là tập trung vào việc phân tích những đặc điểm nổi bật trong việc sử dụng kỹ thuật viết lãng mạn kết hợp với thực tế.
- Các biểu tượng thơ, những câu thơ đầy hình ảnh.
- Sử dụng ngôn từ phong phú biểu cảm.
- Sử dụng giọng điệu một cách linh hoạt, đa dạng.
III. Những điều thú vị về tác phẩm
1. Việc Đổi Tên Sau Nhiều Cân Nhắc
Ban đầu bài thơ mang tên 'Nhớ Tây Tiến', nhưng qua nhiều thời kỳ suy ngẫm và băn khoăn, Quang Dũng đã quyết định loại bỏ chữ 'nhớ'. Ông cho rằng, nỗi nhớ về đơn vị luôn gắn liền với tâm trí, chỉ cần nhắc đến là đã nhớ rõ, không cần phải thêm chữ 'nhớ'.
2. Bài Thơ Bị Cấm Lưu Hành Trong Quá Khứ
Cùng với một số tác phẩm xuất hiện trong giai đoạn này, bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng đã phải đối mặt với sự cấm lưu hành vì câu 'Đêm mơ Hà Nội dáng Kiều thơm' - với yếu tố 'ủy mị tiểu tư sản'. Cho đến khi phong trào 'cởi trói cho văn học' nổi lên, bài thơ mới trở thành tác phẩm 'gối đầu giường' của nhiều thế hệ thanh niên Việt Nam.
3. Đại Diện Duy Nhất Của Người Lính Miền Bắc được lính giả mạo miền Nam học thuộc, được ghi chép trong cuốn sổ tay và in nhiều bản tại các nhà in thời Việt Nam Cộng hòa.
IV. Bài Văn Mẫu Về Bài Thơ Tây Tiến
Bao gồm các bài viết về soạn bài, cảm nhận, phân tích bài thơ Tây Tiến, Phân tích đoạn thơ, khổ thơ
- Soạn bài Tây Tiến
- Cảm nhận về đoạn thơ đầu của bài Tây Tiến
- Phân tích bài thơ Tây Tiến
- Tổ chức ý phân tích bài thơ Tây tiến
- Phân tích chi tiết khổ 1 bài thơ Tây Tiến
- Phân tích chi tiết khổ 3 bài thơ Tây Tiến
- Nhận định cảm nhận về bài Tây Tiến
- Phân tích tính chất bi tráng trong bài thơ Tây Tiến
- Phân tích bút pháp và cảm hứng lãng mạn trong bài thơ Tây Tiến
- Phân tích cảm hứng lãng mạn trong bài thơ Tây Tiến
- So sánh Đồng Chí và Tây Tiến
- Đánh giá hai đoạn trích trong bài thơ Việt Bắc và Tây Tiến
V. Sơ Đồ Tư Duy Học Bài Tây Tiến
Đề Bài: Phân Tích Khổ 1 Bài Thơ Tây Tiến Của Quang Dũng
Ví dụ văn mẫu phân tích chi tiết khổ 1 của bài thơ Tây Tiến, độc đáo và sắc sảo
Bí Quyết Phương Pháp Phân Tích Đoạn Văn, Đoạn Thơ Hấp Dẫn
VI. Văn Mẫu Phân Tích Khổ 1 Bài Thơ Tây Tiến Xuất Sắc Nhất
1. Tóm Tắt Ý Phân Tích Khổ 1 Tây Tiến Ngắn Gọn
1.1. Khởi Đầu:
- Giới thiệu về Tác Giả và Tác Phẩm.
- Tổng Quan Nội Dung Khổ 1 Bài Thơ.
1.2. Nội Dung Chính:
1.2.1. Tổng Quan:
- Bộ đội Tây Tiến thành lập năm 1947, chịu trách nhiệm bảo vệ biên giới Việt - Lào.
- Chiến Sĩ Tây Tiến chủ yếu là thanh niên Hà Nội, bao gồm nhiều học sinh, sinh viên, phải đối mặt với điều kiện khắc nghiệt.
- Bài thơ 'Tây Tiến' viết năm 1948 khi tác giả chuyển sang đơn vị khác.
- Hoàn Cảnh Sáng Tác: Viết tại Phù Lưu Chanh vào cuối năm 1948, nơi mà nhà thơ hồi tưởng về thời gian gắn bó với đoàn binh Tây Tiến.
- Cảm Hứng Chính: Nỗi nhớ về đoàn binh Tây Tiến.
1.2.2. Phân Tích:
a) Khơi Nguồn Nỗi Nhớ:
- 'Sông Mã': Dòng sông chứng kiến nhiều kỷ niệm của đoàn binh.
- 'Tây Tiến': Đơn vị bộ đội thành lập năm 1947.
=> Những địa danh quan trọng nhưng giờ đây đã xa xôi.
- 'Rừng Núi': Kết nối với người lính một thời.
- 'Nhớ Chơi Vơi': Nỗi nhớ rộng lớn và không định lượng.
- 'Ơi' điệp vần tạo cảm giác vang vọng giữa núi rừng Tây Bắc.
- Nhịp Thơ 3/4 chậm rãi làm dòng hồi tưởng ùa về trong tâm trí nhà thơ.
b) Ký Ức về Con Đường Hành Quân Khó Khăn:
- 'Sài Khao', 'Mường Lát': Những địa danh quen thuộc trên đường hành quân của đoàn binh Tây Tiến. Nơi đây khắc nghiệt với 'sương lấp', 'đêm hơi' làm mệt mỏi người lính.
- 'Khúc Khuỷu', 'Thăm Thẳm', 'Heo Hút': Gợi hiện tượng nguy hiểm trên đường hành quân.
- 'Heo Hút Cồn Mây Súng Ngửi Trời':
+ Diễn tả độ cao chót vót của núi rừng miền Tây.
+ 'Súng Ngửi Trời': Tả tâm hồn lãng mạn, hóm hỉnh của người lính.
+ 'Ngàn Thước Lên Cao, Ngàn Thước Xuống': Sự nguy hiểm tột cùng của con đường hành quân.
+ 'Nhà Ai Pha Luông Mưa Xa Khơi': Không gian yên bình, thân thuộc dưới mưa giúp người lính quên đi mệt mỏi.
- Hai câu thơ: 'Anh Bạn Dãi Dầu Không Bước Nữa/Gục Lên Súng Mũ Bỏ Quên Đời':
+ 'Dãi Dầu': Biểu tượng cho khó khăn, vất vả mà người lính Tây Tiến trải qua.
+ Bút tả thực hiện sự hi sinh của người lính => Sự đồng cảm, thương xót của tác giả dành cho đồng đội.
+ Cái chết nhẹ nhàng như giấc ngủ quên => Sự hi sinh nhẹ tựa lông hồng.
- 'Chiều Chiều Oai Linh Thác Gầm Thét/Đêm Đêm Mường Hịch Cọp Trêu Người': Vẻ oai linh, hùng vĩ, có phần kinh ngạc nơi núi rừng Tây Bắc.
- 'Nhớ Ơi Tây Tiến Cơm Lên Khói/Mai Châu Mùa Em Thơm Nếp Xôi': Nỗi nhớ về cuộc sống đầy tình cảm tại đây.
1.2.3. Tổng Kết:
a. Nội Dung:
- Khổ Thơ 1 nổi bật bức tranh thiên nhiên Tây Bắc hùng vĩ, trữ tình, thơ mộng.
- Hình ảnh người lính mạnh mẽ, kiên trì, lạc quan, hóm hỉnh.
b. Nghệ Thuật:
- Bút Pháp tả thực kết hợp với lãng mạn.
- Hệ Thống Từ Ngữ Sống Động.
- Hình Ảnh Vừa Tả Thực, Vừa Mang Tính Biểu Tượng Cao.
- Cách Gieo Vần, Ngắt Nhịp Độc Đáo.
1.3. Kết Luận:
a. Khẳng Định Giá Trị Tác Phẩm.
b. Liên Kết Mở Rộng.
2. Bài Văn Phân Tích Khổ 1 (Đoạn 1) Bài Thơ Tây Tiến của Quang Dũng Nổi Bật
2.1. Bài Văn Phân Tích, Cảm Nhận về Bài Thơ Tây Tiến Khổ 1 Xuất Sắc Nhất
Quang Dũng, nghệ sĩ đa tài trong cuộc chiến chống Pháp, với nét lãng mạn đặc trưng, để lại nhiều tác phẩm giá trị, trong đó có 'Tây Tiến'. Bài thơ là ký ức về đoàn binh Tây Tiến, nổi bật với bức tranh thiên nhiên hùng vĩ, thơ mộng và hình ảnh người lính hào hoa, dũng cảm nhưng không kém phần lãng mạn.
Ở hai dòng thơ đầu tiên, tác giả đã đánh thức lại ký ức về đoàn binh Tây Tiến:
'Sông Mã đã rời xa, Tây Tiến ơi!
Ký ức về rừng núi, hồi ức chơi vơi'
'Sông Mã' và 'Tây Tiến' như những dấu mốc quan trọng trong trái tim tác giả, đọng mãi những ký ức thân thương. 'Sông Mã' là dòng sông bên lề hành trình quân đội, còn 'Tây Tiến' là đoàn binh mà tác giả từng chia sẻ những khoảnh khắc chiến đấu. Nhưng hai từ 'xa rồi' như một hơi thở dài, gửi đi nỗi nhớ sâu sắc vì tất cả chỉ còn lại trong ký ức. Không chỉ nhớ về 'Sông Mã' và 'Tây Tiến', Quang Dũng còn ghi chép về núi rừng miền Tây, nơi mà anh gắn bó từng chặng đường. 'Nhớ chơi vơi' là nỗi nhớ vô tận, rộng lớn và sâu sắc không thể nào lượng được. Chỉ trong hai câu thơ, độc giả đã cảm nhận được hồi ức đẹp đẽ của thi sĩ về những ký ức ấm áp bên đoàn quân Tây Tiến.
Những dòng thơ tiếp theo là hình ảnh chân thực về hành trình đầy gian khổ và người lính dũng cảm trong tâm trí tác giả:
'Lên núi sương phủ bước quân hành trình
Đêm về hoa nở bên làng Mường Lát
Bước chân leo lên dốc non thăm kỹ
Heo hút, cồn mây, súng ngửi hương trời
Leo lên cao, ngàn dặm vút tầm mắt
Nhà ở Pha Luông, mưa rơi xa dải khơi
Người bạn ôm dầu, bước chân ngừng lại
Gục xuống, mũ súng, quên hết đời đi
Bằng bút tài, nhà văn Quang Dũng mô tả những khó khăn tại vùng rừng núi miền Tây. 'Sài Khao', 'Mường Lát' là những điểm quen thuộc trên hành trình của quân đội Tây Tiến. Họ phải đương đầu với thời tiết khắc nghiệt, lạnh buốt của sương lạnh và mưa rét. Con đường của người lính không bao giờ dễ dàng mà đầy thách thức. Những từ ngữ như 'khúc khuỷu', 'thăm thẳm', 'heo hút' đã làm nổi bật sự khó khăn, nguy nan. Câu thơ 'Heo hút cồn mây súng ngửi trời' đã miêu tả độ cao chói lọi của núi rừng miền Tây, hình như mũi súng đã chạm vào bầu trời. Không chỉ thế, việc sử dụng từ 'ngửi' cũng thể hiện tâm hồn lãng mạn, hóm hỉnh của người lính. Câu thơ 'Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống' nhấn mạnh sự nguy hiểm tột cùng của hành trình. Đối mặt với những thách thức, những người lính vẫn luôn can đảm, kiên cường. Tuy nhiên, họ cũng có những lúc mệt mỏi 'gục lên súng mũ bỏ quên đời'. Đây là cách tác giả miêu tả sự hy sinh của người lính trên con đường chiến đấu. Qua đó, tác giả thể hiện sự đồng cảm, xót thương dành cho họ.
Cuối cùng, nhà văn mở ra một bức tranh thiên nhiên miền Tây trong bốn câu thơ cuối:
'Chiều chiều thác gầm oai linh thét
Đêm đêm, Mường Hịch, con cọp trêu người
Ghi nhớ Tây Tiến, cơm bốc khói hương
Mai Châu mùa mới, thơm lừng nồng nàn'
Thiên nhiên miền Tây mở ra trong chiều và đêm, huyền bí và linh thiêng. Âm thanh dữ dội của rừng già được miêu tả rõ qua 'Thác gầm thét', là âm thanh linh thiêng và hùng vĩ rơi từ vòm cao. Còn 'cọp trêu người' là âm thanh rùng rợn, bí ẩn vọng lên từ đỉnh rừng sâu thăm thẳm. Thiên nhiên miền Tây hiện lên vừa huyền bí, đầy thách thức, nhưng những câu thơ sau đó lại như nốt trầm lãng mạn, thắp lên vẻ đẹp của miền Tây. 'Nhớ ôi Tây Tiến', 'Mai Châu mùa mới' đều là những góc nhìn lãng mạn về cuộc sống của người lính. 'Cơm bốc khói' và 'mùa mới thơm nồng' gợi lên hương vị thơm ngon nơi núi rừng tươi mới.
Với ngôn ngữ tạo hình phong phú và thanh điệu tinh tế, nhà thơ Quang Dũng tạo nên bức tranh sống động về thiên nhiên và người lính Tây Tiến. Đoạn thơ để lại ấn tượng tốt về những chiến sĩ Hà Thành, họ vượt qua gian khó để bảo vệ hòa bình cho Tổ Quốc. Tinh thần đó giữ cho cuộc sống ngày nay yên bình. Hãy trân trọng và kính trọng công lao ấy.
2.2. Phân Tích Khổ 1 Bài Thơ Tây Tiến của Quang Dũng Số 2
'Tây Tiến' của Quang Dũng nổi bật như một bông hoa tươi sáng trong rừng thơ về anh hùng bộ đội cụ Hồ trong cuộc kháng chiến chống Pháp. Bài thơ ngay từ khi xuất hiện đã đánh bại mạnh mẽ và bền vững trong tâm trí độc giả. Sức sống này được tạo nên bởi bút kỹ thuật của Quang Dũng, với nguồn cảm hứng kết hợp hiện thực và tưởng tượng, khắc họa hình ảnh người chiến sĩ như một bản ca bi tráng vang lên giữa bản hùng ca của cả dân tộc trong những tháng năm bảo vệ đất nước. Hình ảnh người lính với sự pha trộn của hiện thực và tưởng tượng hiện rõ ngay từ đoạn đầu, khi mô tả vẻ đẹp của họ liên quan đến những chặng đường hành quân. Thiên nhiên và con người hòa quyện tạo ra bức tranh cuộc sống hùng vĩ, kỳ vĩ.
'Tây Tiến' là bức tranh ký ức, niềm nhớ và tự hào của Quang Dũng về đồng đội trong đoàn binh Tây Tiến, nơi có nhiệm vụ từ Hà Nội, Hà Tây tiến lên Tây Bắc giải phóng vùng biên giới Việt-Lào, sau đó hỗ trợ giải phóng vùng thượng Lào, tạo nên một vùng an toàn cho chiến khu của chúng ta. Tháng năm gian khổ nhưng hùng vĩ của đoàn binh Tây Tiến liên kết với những vùng đất họ đã đi qua, chiến đấu và chiến thắng. Sau những bước chân trên chiến trường, Tây Tiến trở thành những đơn vị khác. Do đó, tên bài thơ lúc đầu là 'Nhớ Tây Tiến', sau đó Quang Dũng sửa thành 'Tây Tiến'.
Bài thơ được sáng tác tại Phù Lưu Chanh, một làng ven sông Đáy. Có lẽ vì vậy, kỷ niệm về Tây Tiến bắt đầu bằng hình ảnh của một dòng sông, mang theo âm hưởng vô cùng đặc biệt.
'Sông Mã xa rồi, Tây Tiến ơi!'
Âm thanh của 'xa rồi' và 'ơi' nung nấu cảm xúc nhớ thương. Tiếng gọi yêu thương 'Tây Tiến ơi' trở về như một kỷ niệm về thời gian gian khổ nhưng đầy ý nghĩa, đầy tình cảm, kỷ niệm về một miền đất xa xôi, những người đồng đội nằm viễn xứ hay chiến đấu ở những chiến trường khác nhau. 'Sông Mã xa rồi, Tây Tiến ơi!', thấm đượm những nỗi nhớ, tình thương của Quang Dũng.
Hình ảnh con sông Mã là điểm khởi đầu của kỷ niệm về Tây Tiến, đồng thời là khẳng định về vẻ hào hùng, bi tráng của những 'tháng năm Tây Tiến' không bao giờ mờ nhạt trong tâm trí không chỉ của người lính Tây Tiến mà còn của cả dân tộc và đất nước. Con sông Mã trở thành biểu tượng cho sức mạnh, vẻ đẹp của đoàn binh Tây Tiến. Quang Dũng để con sông Mã kỷ niệm xa dần, nhưng vẫn xuất hiện suốt bài thơ, từ thác chiều chiều oai linh gầm thét, đến dòng nước lũ với thuyền độc mộc, 'hoa đong đưa', và cuối cùng, 'Sông Mã gầm lên khúc độc hành'. Có lẽ con sông Mã cũng là dòng sông của cảm xúc, nơi Quang Dũng thể hiện tự hào, kính trọng, và nỗi nhớ đối với đồng đội của mình.
14 dòng thơ mở đầu là bức tranh khắc họa về người lính Tây Tiến liên quan đến những chặng đường hành quân gian khổ. Thiên nhiên được mô tả kết hợp với những chặng đường hành quân này. Thiên nhiên và con người như hòa quyện, kết nối với nhau. Dừng lại tại những chặng đường hành quân của người lính Tây Tiến, 14 dòng thơ như những bức tranh nghệ thuật về cuộc sống, cuộc chiến đấu của họ.
Thiên Nhiên Hùng Vĩ + Thơ Mộng
Trước hết, nhận thức rằng Quang Dũng đã tạo dựng Tây Tiến như một thiên nhiên vừa hùng vĩ, bí hiểm, thơ mộng và khắc nghiệt, nổi bật hình ảnh người lính.
Vì thế, sau câu thơ như một lời kêu gọi quê hương 'Sông Mã xa rồi TT ơi!', hiện ra bức tranh của một rừng núi bao la như chao nghiêng trong ống kính của một nghệ sĩ quay phim, đùa vơi trong ký ức của Quang Dũng. 'Nỗi nhớ chơi vơi' là một sáng tạo độc đáo, nơi chơi vơi không chỉ trong không gian mà còn là không gian của tâm tưởng, cảm xúc. Từ bức tranh toàn cảnh 'chơi vơi' nỗi nhớ này, những chặng đường đã qua của đoàn binh Tây Tiến với những địa danh như Sài Khao, Mường Lát, Pha Luông, Mường Hịch, Mai Châu... được lựa chọn kỹ lưỡng, khiến độc giả trải nghiệm những cảm xúc về sự xa xôi, hiểm trở.
Bức tranh thiên nhiên Tây Tiến của Quang Dũng độc đáo vì sử dụng ngôn ngữ giàu tính tạo hình. Mô tả thiên nhiên như những bước chân quả cảm của đoàn binh Tây Tiến đối mặt với mọi khó khăn và thách thức mà thiên nhiên đặt ra. Không chỉ là Sài Khao sương lấp, Mường Lát hoa về trong đêm hơi, mà còn là những chặng đường khúc khuỷu, cheo leo.
'Leo trèo khúc khuỷu vươn cao - Heo hút hương mây, súng hít khói - Ngàn thước vút cao, ngàn thước sâu - Nhà ở Pha Luông, mưa xa lạnh '
Hình ảnh dốc đứng đèo cao như trùng lên trước đoàn binh Tây Tiến. Những thanh trắc tiếp nối nhau tạo cảm giác về sự gập gềnh khúc khuỷu. Từ 'dốc' như mở ra trước mắt người đọc hình ảnh những con dốc liên tiếp lên tới nguyên điểm. Nhịp điệu của câu thơ là:
Leo trèo / khúc khuỷu / vươn cao / Heo hút
Đây là một nhịp điệu hiếm gặp trong thơ cổ điển, tăng thêm nỗi vất vả của người lính như tiếng thở hối hả, giục giã. Sử dụng những từ láy gợi hình như 'khúc khuỷu', 'thăm thẳm', tiếp theo là 'heo hút'.
Tuy nhiên, đặc điểm nổi bật của thơ Quang Dũng là sự kết hợp tương phản giữa những hình ảnh, tạo nên một tầng cảm xúc đa dạng. 'Dốc lên', 'khúc khuỷu', 'thăm thẳm', 'heo hút' trở thành vô nghĩa trước sức mạnh của thiên nhiên, nhưng lại là nguồn cảm hứng cho lòng kiêu hãnh của người lính. Họ vượt qua mọi thử thách để đạt đến đỉnh cao, súng ngửi trời, biểu tượng cho lòng kiêu hãnh và tinh thần chiến đấu. Hình ảnh này mở ra một chiều sâu mới, thực tế và tinh tế, từ cái nhìn của những người lính trẻ trí thức Hà Nội. 'Súng ngửi trời' là biểu tượng của sự vượt lên trên mọi khó khăn, không giống với hình ảnh người lính truyền thống.
Thời đại mang lại cho Quang Dũng không chỉ những liên tưởng độc đáo mà còn hình ảnh thơ kỳ vĩ. Khẩu súng và người lính như đứng trên đỉnh thời đại, gợi nhớ hình ảnh chiến sĩ vệ quốc trong thơ Phạm Ngũ Lão:
'Ngự trên cao, giữa sơn hà hiên ngang'
Hình ảnh người lính vững vàng trên đỉnh dốc, chiến đấu trong non sông, như Tố Hữu miêu tả: 'Hình anh rực rỡ lúc chiều tà - Bóng dài trên đỉnh đồi cheo leo - Núi không đủ cao, vai vươn tận bầu trời - Lá nguỵ trang hòa mình với gió đèo' (Lên Tây Bắc).
Câu thơ của Quang Dũng mang đến hình ảnh người lính đồng thời hồn nhiên và lãng mạn, giàu ý nghĩa tượng trưng.
Thiên nhiên hiện hữu trong những câu thơ tượng trưng, tạo nên đỉnh cao nghìn thước. Đoạn thơ:
'Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống'
Nhiều người yêu thích câu thơ này với sự ngắt nhịp giữa dòng, tạo nên đỉnh cao nghìn thước. Thực tế, cấu trúc ngữ nghĩa tương phản giữa nghìn thước lên và xuống làm nổi bật từ 'cao'. Cấu trúc này tạo ra đỉnh cao nghìn thước giữa câu thơ, gợi lên hình ảnh đoàn binh Tây Tiến vượt qua dốc cao vực thẳm.
Quang Dũng không chỉ tập trung vào sự dữ dội hiểm trở của thiên nhiên mà còn đề cập đến vẻ thơ mộng. Bạn cảm nhận được vẻ đẹp mênh mông qua câu thơ:
'Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi'
Câu thơ đơn giản nhưng toàn thanh, vẻ lãng mạn nổi bật từ khung cảnh thiên nhiên. Người lính đầy chất thơ mới có thể hiểu và cảm nhận vẻ đẹp ấy sau những thách thức đỉnh cao nghìn thước.
Nếu nói về thiên nhiên Tây Tiến, không thể không nhắc đến vẻ hùng vĩ, làm nổi bật tầm vóc con người. Quang Dũng mô tả thiên nhiên để tả con người, sử dụng hình, âm, nhịp điệu, và đặc biệt là cảm hứng lãng mạn để làm nổi bật sự chinh phục của con người trước những thách thức thiên nhiên.
Cảm hứng của Quang Dũng không tránh khỏi sự ảnh hưởng của thơ lãng mạn như 'Nhớ rừng' của Thế Lữ. Điều này rõ qua cảm xúc thấu hiểu từ những câu thơ như:
'Dưới ánh mặt trời gay gắt, rừng chiều chiều lênh láng máu chảy, ta đợi chết mảnh.'
Nhưng không chỉ dừng lại ở đó, Quang Dũng còn biến đổi, kết hợp với những câu thơ như:
'Chiều chiều thác oai linh gầm thét'
Cảm hứng lãng mạn tại Tây Tiến không khỏi chịu ảnh hưởng của hồn thơ lãng mạn của Lý Bạch, đặc biệt là từ câu thơ 'Dốc lên...súng ngửi trời', một cảm xúc gợi nhớ đến 'Thục Đạo Nan' của Lý Bạch.
'Đường đạo nan, đường đạo chi nan
Nan ư thướng thanh thiên'
Đọc câu thơ:
'Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người'
Ngay lập tức hồi tưởng đến 'Thục Đạo Nan' với câu thơ:
'Triều tỵ trường xà - Tịch tỵ mãnh hổ'
Con đường Tây Tiến có điều gì đặc biệt hơn con đường vào 'Thục' xưa trong bài thơ của Lý Bạch. Chính Quang Dũng đã đề cập đến sự ảnh hưởng này trong những câu thơ của mình.
Với 14 dòng thơ đầu tiên, dù hình ảnh người lính chỉ hiện lên như là một bóng dáng thoáng qua khung cửa quay cận cảnh của Quang Dũng, nhưng đoạn thơ vẫn chiếu rõ vẻ đẹp đặc sắc từ ý chí, nghị lực, đến tinh thần chiến đấu của đoàn binh Tây Tiến. Hình ảnh người lính được tô điểm bởi sự hoà quyện giữa hiện thực và lãng mạn, tạo nên một phong cách đặc trưng của thơ Quang Dũng.
Người lính hiện ra như đoàn quân mệt nhọc nhưng tâm hồn lại tràn đầy chất thơ, giữa những gian khó vẫn nhận biết được vẻ đẹp của núi rừng, vẻ đẹp của 'Mường Lát hoa về trong đêm hơi'. Người lính như đắm chìm trong cõi mộng của đêm hơi giữa núi rừng, thưởng thức hương thơm của hoa rừng. Nếu hiểu câu thơ 'Mường Lát hoa về trong đêm hơi' như một sự tinh tế hóa hình ảnh của đoàn binh Tây Tiến với những bó đuốc trong đêm, hành quân qua Mường Lát, bạn mới cảm nhận được ý tưởng mà nhà thơ muốn thể hiện - làm nổi bật vẻ đẹp tinh tế, hấp dẫn - chất thơ trong tâm hồn người lính.
Hình ảnh người lính vượt qua mọi khó khăn, từ 'khúc khuỷu', 'thăm thẳm', 'heo hút' bỗng trở nên thanh thoát ở tầm cao đỉnh trời, tiếng cười lạc quan kèm chi tiết 'súng ngửi trời'. Nghe như tiếng cười rũ sạch mọi mệt nhọc, rũ sạch bụi trường chinh trên áo chiến sĩ. 'Tây Tiến' là nơi duy nhất trong văn học Việt Nam, người lính được đặt ở tầm cao vinh quang như thế. Họ vượt qua đỉnh cao nghìn thước không chỉ là thiên nhiên mà còn là đỉnh cao của khó khăn, thử thách, nhưng tâm hồn vẫn thảnh thơi, mơ mộng giữa khung cảnh.
'Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi'
Hình ảnh về sự hy sinh âm thầm nhưng anh hùng của những người lính Tây Tiến dọc theo chặng đường hành quân. Nỗi nhớ sâu sắc trong hai chữ 'anh bạn' khi nhà thơ nhắc đến đồng đội đã nằm xuống dọc đường. Nhưng Quang Dũng không biến nỗi đau thành bi kịch, mà viết về sự hy sinh của những người bạn như là giấc ngủ. 'Anh bạn dãi dầu không bước nữa - Gục lên súng mũ bỏ quên đời', nhưng tinh thần của họ vẫn vươn lên cùng sông núi. Chết như giấc ngủ, nhưng sông núi biến nỗi nhớ và kiêu hãnh thành những thác nước, vừa là nỗi đau vỡ lòng vừa là khúc hát truyền kỳ về sự hy sinh.
Thủ pháp tương phản được sử dụng một cách tinh tế để làm nổi bật vẻ đẹp tinh thần của người lính, xây dựng hình ảnh họ sống giữa vùng đất hoang sơ, nơi cọp còn trêu ngươì. Tâm hồn họ vẫn tỏa sáng với vẻ đẹp tinh tế, hào hoa trong câu thơ:
'Tây Tiến hồi ức, cơm nồng khói bay
Mai Châu mùa em, hương nếp thơm dịu'
Những kí ức lãng mạn đọng chầm trong những chữ 'Tây Tiến hồi ức...', 'Mai Châu mùa em...'. Nơi đó, mỗi giọt cơm nồng hương khói vẫn bay lên, còn mùa em Mang đến không khí thơm dịu của hương nếp. Trái tim Tây Tiến vẫn nhớ mãi 'mùa em', thời kỳ mà người lính gặp em giữa hạnh phúc xóm làng. Mùi hương nếp xôi vẫn thơm ngát từ mùa em, gắn bó mãi trong tâm hồn người lính.
Mặc dù 14 dòng thơ đầu tiên chủ yếu khắc họa bức tranh thiên nhiên hoang sơ, hiểm trở, Quang Dũng cũng muốn làm nổi bật hình ảnh người lính Tây Tiến với vóc dáng lớn lao, ý chí kiên cường, và tâm hồn tràn đầy niềm tin, lạc quan. Câu thơ này không chỉ sắc sảo trong tạo hình hiện thực mà còn bay bổng trong tưởng tượng của độc giả nhờ chất lãng mạn đặc trưng của thơ Quang Dũng.
Bài mẫu số 2: Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng
Quang Dũng, nhà thơ tài năng, hồn nhiên, và lãng mạn, để lại dấu ấn đặc biệt trong bài thơ 'Tây Tiến'. Tác phẩm là biểu tượng cho những năm tháng khó quên, kỷ niệm về cuộc chiến đấu chống Pháp. Quang Dũng mô tả cảnh đẹp hùng vĩ của Tây Bắc và tâm hồn dũng cảm của người lính Tây Tiến.
Sông Mã đã xa, Tây Tiến ơi!
Nhớ rừng núi, nhớ chơi vơi.
Sài Khao sương lấp đoàn quân mệt.
Mường Lát hoa rợp trong đêm hơi.
Dốc lên, khúc khuỷu, thăm thẳm.
Heo hút cồn mây, súng ngửi trời.
Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống.
Pha Luông mưa xa, nhà ai khơi.
Anh bạn dãi dầu, bước không nữa.
Gục lên, súng mũ bỏ quên đời.
Chiều chiều oai linh, thác gầm thét.
Đêm đêm Mường Hịch, cọp trêu người.
Nhớ Tây Tiến, cơm lên khói.
Mai Châu mùa em thơm nếp xôi.
Hai câu thơ đầu tiên là tiếng gọi chân thành từ tác giả, là lời thổ lộ của trái tim.
Sông Mã đã xa rồi, Tây Tiến ơi!
Nhớ rừng núi, nhớ chơi vơi.
Bắt đầu bằng câu thơ gợi nhớ về quá khứ đầy nuối tiếc: 'Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi !' Hai danh từ riêng 'Tây Bắc' và 'Sông Mã' không chỉ là vô tri, chúng đậm chất linh hồn, khơi dậy những hình ảnh về quãng đời chiến đấu và đồng đội.
Nỗi nhớ rõ ràng hóa từ vế thứ hai: 'Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi.' Câu thơ ngắn nhưng đầy tương hỗ, tượng hình rõ ràng nỗi nhớ đậm đà về núi rừng, tạo nên bức tranh da diết, khắc sâu trong tâm trí độc giả.
'Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi. Mường Lát hoa về trong đêm hơi.' - Bức tranh thiên nhiên Tây Bắc hiện lên sống động với hình ảnh sương mỏng phủ đoàn quân mệt mỏi và hoa nở rộ trong đêm tĩnh lặng.
'Trong đoạn thơ, nhà thơ mô tả sinh động về vẻ đẹp của miền Tây Bắc, nhấn mạnh vào tâm hồn lãng mạn, thơ mộng của người lính. Hình ảnh Sài Khao và Mường Lát làm nổi bật vẻ đẹp của quê hương và những người lính anh hùng.
Khó khăn và gian khổ của người lính không chỉ là sương lấp, mà còn là những thách thức đầy nguy hiểm.
Dốc lên khúc khuỷu, thăm thẳm. Heo hút cồn mây, súng ngửi trời. Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống.
Nhà thơ vẽ nên con đường hành quân hiểm trở: 'Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm' - khám phá vẻ hùng vĩ, hiểm trở của dốc núi. 'Heo hút cồn mây súng ngửi trời' thể hiện tinh thần vô tư và hồn nhiên của người lính Tây Tiến. 'Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống' đưa người đọc trải qua độ cao và sâu của dốc núi.
Quang Dũng tài năng khi vẽ nét hùng vĩ cho miền Tây Bắc. 'Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi' mang lại hình ảnh của một không gian bình yên, xa xôi, nơi mơ ước của người lính Tây Tiến.
Những hành trình đầy gian khổ của người lính Tây Tiến khiến không ít chiến sĩ gục ngã trên đường. Bút của Quang Dũng chạm khắc sự khốc liệt của thực tế:
Anh bạn giữ dầu, bước chẳng qua nữa.
Nhũn lên súng, mũ đậu, đời buông lơi!
'Giữ dầu' là hoàn cảnh khó khăn của người lính Tây Tiến. Hoàn cảnh đó khiến họ 'bước chẳng qua nữa' và 'nhũn lên súng, mũ đậu', rồi 'đời buông lơi'. Những từ ngữ này diễn đạt sự hy sinh của họ không chỉ vì vũ khí mà còn vì thử thách của thiên nhiên. Chết chẳng ngần ngại, họ như coi cái chết như là một phần của cuộc sống. Họ là những anh hùng kiên cường và quả cảm.
Hai câu thơ kế tiếp tả vẻ đẹp mạnh mẽ và hoang dã của thiên nhiên với núi cao, vực sâu, thác nước hùng vĩ, và những thú dữ đe dọa, như ngăn cản mọi người đối đầu:
Buổi chiều, thác rơi gầm vang.
Mỗi đêm, Mường Hịch cọp đùa đùa người.
Thác hùng vĩ và cọp tinh nghịch xuất hiện. Thác gầm thét, rợp âm thanh mạnh mẽ, làm nổi bật vẻ oai linh của rừng già. Hình ảnh 'cọp trêu người' thể hiện sự gần gũi với mối nguy hiểm. Cảnh thiên nhiên hoang sơ và mặt dữ của rừng Tây Bắc được tác giả mô tả không chỉ trong không gian mà còn qua thời gian, tạo nên sự liên tục và đe dọa không ngừng. Người lính Tây Tiến phải đương đầu với mối nguy hiểm này.
Hai câu thơ cuối rợp hương thơm dịu dàng và tươi mới của cuộc sống bình yên trên đường hành quân:
Hồn Tây Tiến nồng cơm khói bay.
Mai Châu mùa em hương nếp xôi.
Nỗi nhớ tràn về, cơm nghiêng khói bay.
Mai Châu mùa em hương thơm nếp xôi.
Khám phá hồi ức, đậm chất quê hương.
Tình yêu với Tây Bắc hồn nhiên hiện đậm.
Bài mẫu số 3: Đánh giá chi tiết bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng
Năm 1948, kháng chiến bùng nổ, chiến thắng rực rỡ.
Việt Bắc, chiến trường hùng vĩ, chứng nhân chiến công to lớn.
Dân tộc bước vào thử thách lịch sử, kháng chiến nổi lên mạnh mẽ. Tiền tuyến, hậu phương tràn đầy tinh thần chiến thắng. Văn nghệ kháng chiến nở hoa, bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng tỏa sáng giữa vùng tác chiến.
Năm 1948, Quang Dũng sáng tác Tây Tiến tại làng Phù Lưu Chanh bên sông Đáy. Tác phẩm tập trung vào nỗi nhớ đồng đội, đoàn binh, núi rừng Tây Bắc và ký ức đẹp về thời trận mạc, thể hiện tinh thần vàng son tuổi trẻ kháng chiến.
Tây Tiến, tên đơn vị bộ đội tại biên giới Việt-Lào, miền Tây Thanh Hóa và Hòa Bình. Quang Dũng, cán bộ đại đội của đoàn binh hùng mạnh. Hai từ 'Tây Tiến' là biểu tượng của những anh hùng chiến đấu tại vùng đất biên giới.
Nhớ về miền Tây, núi rừng, sông Mã đầy tình cảm:
Mãi mãi trong tâm hồn, nỗi nhớ không phai mờ.
Dòng sông Mã chảy về phía Tây Tiến,
Những kỷ niệm rừng núi, chơi vơi.
'Xa rồi' nhưng nhớ mãi hương sông Mã,
Tâm hồn 'chơi vơi', nỗi nhớ thắm thiết.
Chặng đường khó khăn, đoàn binh gặp thách thức,
Sài Khao, Mường Lát, huyền bí và đầy kỷ niệm.
Sương mù dày đặc, quân bước qua Sài Khao,
Hương hoa Mường Lát, đêm hòa khói sương.
Những dãy núi, đèo cao, dốc thẳng dựng trước mặt, là thách thức mà anh hùng Tây Tiến vượt qua.
Dốc lên, 'khúc khuỷu' gập ghềnh, dốc xuống, 'thăm thẳm' như dẫn về vực sâu. 'Heo hút' sương mây, súng ngửi trời, tạo nên bức tranh hùng vĩ, là niềm tự hào về tinh thần chiến sĩ: 'Khó khăn vượt qua - Kẻ thù đánh thắng!'.
Trong mưa Pha Luông xa khơi, đoàn quân tiến bước. Những thanh bằng liên tiếp gợi lên hình ảnh mùa mưa êm đềm, tươi mới trong trái tim lính trận. Mặc gian khổ, họ nhìn về những bản mường thân thương, nơi họ sẽ gìn giữ và bảo vệ.
Đoạn thơ là bức tranh gian khổ không chỉ là núi đèo, mưa lũ, mà còn tiếng gầm của cọp nơi rừng rậm, nơi hoang sơ đại ngàn:
Buổi chiều thác gầm vang lên tiếng thét
Bóng đêm Mường Hịch, cọp đùa giỡn người.
'Buổi chiều...' và 'đêm đêm...' đều chứng kiến âm thanh oai linh, là bí mật đen tối của rừng sâu. Sức mạnh vượt trội của đoàn quân Tây Tiến tỏa sáng giữa nguy hiểm. Mỗi câu thơ là một biểu tượng của sự mạnh mẽ và gan dạ, chiến sĩ vượt qua khó khăn, không ngừng tiến lên. Trong chiến tranh, đồng đội hi sinh là điều tất yếu, xương máu là giá trị kiên cường xây dựng tự do. Vần thơ nói về mất mát, nhưng không có sự thảm thương.
Người anh hiên ngang, giữ bước tiến
Gục lưng trên súng, quên hết đời...
Hiện thực chiến tranh vẫn như vậy! Sự hy sinh của chiến sĩ là tất yếu, để xây dựng nền tự do. Vần thơ thể hiện mất mát, nhưng không có sự thương tiếc.
Cuối bài thơ, cảm xúc rộn ràng, như lời tỏ tình của trái tim, như bản hòa nhạc của một ca khúc kỷ niệm, vừa tràn đầy nuối tiếc, vừa tự hào:
Nhớ mãi Tây Tiến, cơm nồng bốc khói
Mai Châu mùa mới thơm nếp xôi.
'Nhớ mãi!' là tình cảm đong đầy, là trái tim của đoàn binh Tây Tiến 'đoàn binh không mọc tóc'. Câu thơ hòa quyện với tình quân dân. Hương vị bản Mường với 'cơn khói bốc lên', với 'mùa mới thơm nếp xôi' có bao giờ mờ nhạt? Hai từ 'mùa mới' là một sáng tạo ngôn ngữ, là hình ảnh đầy tình thương, điệu thơ trở nên êm đềm, mềm mại, tình thơ trở nên ấm áp. Cũng nói về hương nếp, hương xôi, về 'mùa mới' và tình quân dân, như một chương mới của tiếng hát con tàu.
Anh và em kết thúc chiến dịch mùa hạ
Xôi nồng giữa rừng, tay nắm tay nhau
Đất Tây Bắc ngày tháng không biết lịch
Nồng hương xôi đầu còn bay khắp rừng.
'Hương vị ghi lòng', nhớ 'cảm giác của cơm bốc khói', nhớ 'mùi thơm của nếp xôi' là nhớ hương vị của miền núi Tây Bắc, nhớ tình đoàn kết, nhớ tấm lòng cao thượng của đồng bào thân thương Tây Bắc.
Mười bốn câu thơ trên đây là phần đầu bài Tây Tiến, một trong những tác phẩm hay nhất về quân lính trong chín năm chiến đấu chống Pháp. Bức tranh thiên nhiên trù phú, nổi bật với hình ảnh người chiến sĩ can đảm và lạc quan, bước vào cuộc chiến với lòng tự hào 'Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh...'. Đoạn thơ gửi lại dấu ấn đẹp về thơ ca chiến tranh, thành công ở sự kết hợp hài hòa giữa khuynh hướng sử thi và cảm hứng lãng mạn. Hơn nửa thế kỷ trôi qua, bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng vẫn giữ nguyên giá trị của mình.
Với những hình ảnh sống động, Quang Dũng làm nổi bật bức tranh về thiên nhiên và hình ảnh người lính Tây Tiến. Bài thơ Tây Tiến của nhà thơ Quang Dũng là một trong những tác phẩm của chương trình Ngữ Văn 12, do đó hãy tập trung vào việc phân tích chi tiết để hiểu sâu hơn về ý nghĩa của tác phẩm.
Bản Tuyên ngôn Độc lập của Chủ tịch Hồ Chí Minh, cũng nằm trong chương trình Ngữ Văn 12, cùng với việc phân tích bản Tuyên ngôn Độc lập của Chủ tịch Hồ Chí Minh sẽ giúp hiểu rõ hơn về tác phẩm này.