Đề bài: Phân tích tác phẩm Người ở bến sông Châu của Sương Nguyệt Minh
Dàn ý và bài văn mẫu Phân tích tác phẩm Người ở bến sông Châu của Sương Nguyệt Minh, đáng giá để tham khảo
I. Dàn ý phân tích tác phẩm Người ở bến sông Châu của Sương Nguyệt Minh:
1. Mở bài:
- Giới thiệu về tác giả, tác phẩm.
2. Thân bài:
2.1. Nội dung chính và chủ đề truyện:
- Nội dung chính:
- Chủ đề truyện: hoàn cảnh, số phận của những con người bước ra từ chiến tranh.
2.2. Phân tích văn bản:
a. Số phận của con người sau cuộc chiến:
* Bất hạnh, phải chịu nỗi đau thể xác:
- Do hậu quả của chiến tranh, dì Mây bị 'mảnh đạn phạt một chân'.
- Lúc trước khi ra trận, dì Mây có mái tóc rất đẹp, đen óng ả. Sau khi trở về, tóc dì Mây rụng nhiều, xơ và thưa.
=> Chiến tranh tàn phá sức khỏe của con người, để lại những nỗi đau dai dẳng.
* Tình yêu chia li, tan vỡ:
- Ngày dì Mây về làng cũng là ngày chú San đi lấy vợ.
- Biết được tin người mình từng yêu đi lấy vợ, dì Mây xót xa, tâm trí đặt ở bên nhà chú San. Dù rất yêu chú San nhưng dì May vẫn kiên quyết đoạn tình để chú về với vợ.
=> Tình huống trớ trêu, éo le giữa San và Mây cũng chính là hiện thực khốc liệt sau khi chiến tranh qua đi. Chiến tranh gây ra biết bao sự hiểu lầm không đáng có, là nguyên nhân sâu xa dẫn đến sự chia lìa đôi lứa.
- Mặc dù biết được tình cảm của chú Quang dành cho mình nhưng dì Mây tự ti về bản thân và quyết định không đáp trả.
=> Những khiếm khuyết trên cơ thể mà chiến tranh để lại khiến con người ta không dám đi tìm hạnh phúc của riêng mình.
* Gia đình chia lìa:
- Thím Ba đun te vướng bom bi nên qua đời. Thằng Cún mất mẹ, trở thành trẻ mồ côi.
b. Vẻ đẹp của con người:
* Phẩm chất, tính cách:
- Chung thủy: Dù phải tạm rời xa tình yêu của mình là chú San để lên đường làm y sĩ Trường Sơn nhưng dì Mây vẫn luôn mang theo hình bóng của chú, 'trang nhật kí nào em cũng viết tên anh'.
- Kiên quyết, dứt khoát.
+ Thái độ của dì Mây vô cùng kiên quyết, dứt khoát. Dẫu lòng yêu San tha thiết nhưng dì Mây nhất quyết không đồng ý trước lời đề nghị 'Mây! Chúng ta sẽ làm lại'.
+ Dì Mây nhận phần thiệt về mình, khuyên chú San trở về với vợ, sống cho hạnh phúc.
- Nghị lực sống phi thường, vượt lên hoàn cảnh:
+ Mất một chân, dì vẫn chống nạng, giúp ông chèo đò.
+ Vẫn tiếp tục sống sau cú sốc đau đớn về tinh thần.
- Tấm lòng nhân hậu, giàu tình yêu thương:
+ Dì Mây không lấy tiền đò của lũ trẻ học cấp ba.
+ Những đêm mưa, đường đá khấp khểnh, dì vẫn miệt mài đến nhà khám bệnh cho mọi người. Khi ông trạm xá nói sẽ rải đá mạt cho dì Mây đi xe đạp, dì nói 'Trạm xá còn thiếu thuốc'. => Dì Mây rất giàu đức hi sinh.
+ Dì Mây sẵn sàng giúp vợ chú San vượt cạn. Ở trong hoàn cảnh của dì, việc đó không hề dễ dàng nhưng dì vẫn ân cần giúp đỡ.
+ Dì Mây sẵn sàng nhận nuôi con của thím Ba và yêu thương nó như con đẻ của mình.
=> Dì Mây hội tụ nhiều phẩm chất tốt đẹp, vừa kiên cường, mạnh mẽ, vừa bao dung, vị tha.
2.3. Đánh giá:
a. Nội dung:
- Tác phẩm cho thấy nỗi bất hạnh của con người sau chiến tranh.
- Gửi gắm thông điệp về lòng biết ơn với những thế hệ đi trước và tình yêu thương với mọi người.
b. Nghệ thuật:
- Nghệ thuật miêu tả tâm lí nhân vật đặc sắc.
- Tình huống truyện độc đáo, lôi cuốn người đọc.
3. Kết bài:
- Khẳng định giá trị của tác phẩm.
Mytour cũng đã biên soạn và tổng hợp các bài liên quan tới tác phẩm như Phân tích và đánh giá nhân vật dì Mây, Giới thiệu và đánh giá nhân vật dì Mây giúp các em đọc hiểu hơn về tác phẩm cũng như làm bài phân tích nhân vật này dễ dàng.
II. Bài văn mẫu phân tích tác phẩm Người ở bến sông Châu của Sương Nguyệt Minh sâu sắc và đầy cảm xúc :
1. Tóm tắt truyện Người ở bến sông Châu cực kỳ hấp dẫn
Đề tài hậu chiến đã trở thành một phần không thể thiếu trong văn học Việt Nam thời đại mới. Sương Nguyệt Minh, một tác giả có đặc điểm quân đội, đã đưa ra cái nhìn mới về cuộc sống sau chiến tranh qua tác phẩm ngắn 'Người ở bến sông Châu'. Tác phẩm này đã thể hiện một cách sống động hoàn cảnh và số phận của con người sau khi đất nước thống nhất.
Sau năm 1975, sự thống nhất đất nước đã mang lại niềm vui và hy vọng cho mọi người. Tuy nhiên, cuộc chiến không chỉ kết thúc ở điều đó, con người vẫn phải đấu tranh ngay cả trong thời bình, giống như cách mà dì Mây cố gắng vượt qua nỗi đau của mình. Số phận của dì Mây trong tác phẩm cũng là câu chuyện của nhiều người ra đi từ đống hoang tàn, đổ nát mà chiến tranh để lại.
Là một y sĩ Trường Sơn, dì Mây đã trở về với một cơ thể bị thương tổn. Người ta nói về cô như là 'cô y sĩ Trường Sơn bị mảnh đạn phá một chân'. Lúc trước khi ra trận, mái tóc của dì Mây rất đẹp, 'tóc dì đen óng mượt' khiến chú San 'đứng bên hàng râm bụt cũng phải ghen tị'. Khi chạy ngược chiều gió, 'tóc dì bay bồng bềnh như mây'. Nhưng khi trở về, tóc dì 'rụng nhiều, xơ và thưa'. Chiến tranh không chỉ làm hỏng sức khỏe của dì mà còn cướp đi vẻ đẹp và tuổi thanh xuân của một cô gái trẻ.
Ngoài việc phải chịu đựng nỗi đau về thân xác, dì Mây còn phải đối mặt với nỗi ám ảnh tinh thần do chiến tranh gây ra. Cuộc chiến mang lại biết bao bi kịch, tước đi hạnh phúc của con người. Ngày dì làm y sĩ trở về từ mặt trận, chính là ngày người yêu cô - chú San, quyết định lấy vợ khác. Tin tức đó khiến dì Mây xót xa, đau đớn. Dù rất yêu San, nhưng dì Mây vẫn kiên quyết chấp nhận đoạn tình để chú quay về với vợ. Tác giả đã tạo ra tình huống oan trái, đầy trớ trêu giữa hai người. Có lẽ, mọi người nghĩ rằng dì Mây đã hy sinh trên chiến trường. Vì vậy, chú San mới quyết định lấy vợ sau thời gian dài chờ đợi.
Đặc biệt, chiến tranh làm cho nhiều gia đình phải trải qua những cảnh chia lìa đau lòng, tang thương. Thím Ba, vì bị vướng bom trong lúc đun te nên đã qua đời. Cái chết của dì Mây khiến mọi người đều cảm thấy thương tiếc, đau buồn không nguôi.
Trái ngược với văn học thời kì trước, văn xuôi Việt Nam sau năm 1975 đã có những sự thay đổi mạnh mẽ. Nhân vật trong văn chương không còn là những người hoàn hảo như cô Nguyệt trong 'Mảnh trăng cuối rừng' của nhà văn Nguyễn Minh Châu. Thay vào đó, họ xuất hiện với vẻ đẹp bình dị, đời thường như dì Mây trong tác phẩm. Vẻ đẹp của dì Mây, cả tính cách và phẩm chất, đã để lại trong lòng người đọc nhiều cảm xúc và sự khâm phục.
Đầu tiên, dì Mây là một người phụ nữ vô cùng chung thủy. Dù phải rời xa tình yêu của mình, chú San, để đi làm y sĩ Trường Sơn, dì Mây vẫn luôn nhớ về chú, 'mỗi bản tin nhật ký, em đều viết tên anh'. Tuy nhiên, khi biết chú San đã có vợ, dì Mây không đồng ý với lời đề nghị tái hợp. Thái độ của dì Mây rất kiên quyết, dứt khoát. Hành động 'đứng dậy, bò đi vào phòng' và để chú San ra đi là minh chứng rõ ràng cho điều đó. Dì Mây chấp nhận đau khổ để chú San được hạnh phúc. Câu nói 'Thôi! Thôi! Đã muộn rồi! Cuối cùng cũng chỉ là một người phụ nữ đau khổ. Anh về đi!' khiến người đọc cảm thấy xót xa. Dì khuyên chú San quay về với vợ, sống một cuộc sống hạnh phúc. Nếu dì đồng ý với chú thì cả hai sẽ đau lòng. Vì vậy, dì chấp nhận buông tay tình yêu của mình để chú San có thể hạnh phúc với người vợ mới.
Dù gánh chịu nỗi đau về cả thân xác lẫn tinh thần, dì Mây chưa bao giờ nghĩ đến việc từ bỏ cuộc sống. Trái lại, dì luôn phản ánh một tinh thần sống mãnh liệt. Mặc dù mất một chân, dì vẫn kiên cường chèo đò, giúp ông chèo. Dù trải qua cú sốc và đau đớn, dì vẫn không ngừng sống.
Ngoài ra, dì Mây còn là người có trái tim nhân hậu, đầy tình yêu thương. Ngay từ khi chèo đò giúp ông, dì không bao giờ lấy tiền đò của học sinh trung học. Nghe thấy các em trêu ghẹo, dì cười và nói 'Chị thỏa thuận với các em, nợ của các em tăng lên, sẽ có lương thì mới trả'. Ngay cả khi trạm xá gợi ý dì học lái xe đạp, với lòng hiếu kỳ, dì nói 'Trạm xá còn cần thuốc, tôi cố gắng như việc tập thể dục'. Câu trả lời đó thể hiện lòng hi sinh của dì, luôn đặt lợi ích của mọi người trên hết. Trong một đêm mưa, khi vợ chú San đang gặp nguy hiểm khi vượt cạn, dì không màng đến những lời cảnh báo từ thím Ba, sẵn lòng giúp vợ chú San sinh con. Trong tình huống của dì, việc này không hề dễ dàng nhưng dì vẫn ân cần giúp đỡ. Đặc biệt, sau cái chết đau lòng của thím Ba do bom nổ, dì mở lòng đón nhận, chăm sóc và yêu thương thằng Cún. Dì Mây tỏa sáng với nhiều phẩm chất tốt, từ kiên cường, mạnh mẽ đến bao dung và vị tha.
Với việc mô tả tâm trạng nhân vật và tình huống truyện độc đáo, hấp dẫn, tác giả Sương Nguyệt Minh đã tái hiện lại cách mạng về con người sau chiến tranh một cách sống động. Thoát ra khỏi đống đổ nát và tro tàn của cuộc chiến, con người phải đối mặt và chịu đựng hàng loạt thử thách, khổ đau. Tác phẩm này làm nổi bật sự đau khổ và bất hạnh của con người từ khi đất nước thống nhất. Đồng thời, nó gửi gắm một bài học về lòng biết ơn đối với những thế hệ tiền bối đã hy sinh tuổi trẻ cho sự tự do và độc lập của quê hương.
Hiểu biết về tác phẩm, chúng ta càng thêm đồng cảm, thương xót với người lính. Từ đó, ta học được cách trân trọng cuộc sống hạnh phúc, bình yên trong ngày hôm nay. Có thể nói, tác phẩm này đã chạm vào lòng của người đọc thông qua giá trị nhân văn và ý nghĩa mà nó mang lại.
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Ngoài những bài viết trên, các bạn cũng có thể đọc các bài mẫu văn lớp 10 khác như: Phân tích Người ở gần bên sông Châu ngắn gọn, Phân tích Kiêu binh nổi loạn độc đáo, hoặc tham khảo các bài văn kể về một kỉ niệm đáng nhớ hoặc đánh giá nội dung và nghệ thuật của một tác phẩm văn học...
Ví dụ Phân tích Người ở bên sông Châu từ một học sinh xuất sắc
2. Phân tích Người ở bên bờ sông Châu của Sương Nguyệt Minh - mẫu số 2:
Khi nhắc đến chiến tranh, người ta thường nghĩ đến cảnh chiến trường đẫm máu, với những người lính anh dũng hy sinh. Tuy nhiên, hậu quả của chiến tranh lại còn đau đớn hơn rất nhiều. Cuộc sống của những người sống sót sau chiến tranh đầy chấn thương về cả thể xác và tinh thần. Trong việc hiểu rõ hơn về số phận của họ, tác phẩm 'Người ở bên sông Châu' của Sương Nguyệt Minh là một điều không thể bỏ qua.
Trong truyện ngắn 'Người ở bên sông Châu', tác giả đã khắc họa một cách chân thực cuộc sống của những người sống sau chiến tranh thông qua câu chuyện về dì Mây. Mặc dù chiến tranh đã kết thúc, nhưng hậu quả của nó vẫn hiện hữu, ghi sâu vào từng vết thương của họ.
Tác giả Sương Nguyệt Minh đã mô tả một cách chân thực số phận bất hạnh của những người sống sau chiến tranh thông qua nhân vật dì Mây. Dù là một y sĩ Trường Sơn, nhưng sau chiến tranh, dì Mây đã phải trở về với một cơ thể bị tổn thương nặng nề. Chiến tranh không chỉ cướp đi vẻ đẹp của dì mà còn gây ra những vết thương không thể lành lành. Điều này đã khiến cho dì phải sống với những đau khổ không thể nào quên.
Một ngày đau buồn, khi dì Mây trở về từ chiến trường, chú San - người mà dì yêu đi lấy vợ. Dì cố gắng kìm nén nước mắt, từ chối lời tỏ tình của chú. Tác giả đã tạo ra một tình huống éo le để làm nổi bật nỗi đau khổ của nhân vật. Dì Mây vẫn yêu chú San, nhưng cô hiểu rõ hơn bất kỳ ai về hoàn cảnh hiện tại và quyết định buông tay để chú được hạnh phúc. Việc này đã khiến cho người đọc cảm nhận được sâu sắc nỗi đau của dì Mây. Chiến tranh không chỉ để lại vết thương về thể xác mà còn làm tổn thương tâm hồn.
Dù từng trải qua những đau khổ của cuộc chiến, nhưng dì Mây vẫn tỏ ra mạnh mẽ và quả cảm. Đầu tiên, dì là một người phụ nữ yêu nước và dũng cảm. Dì đã hy sinh thanh xuân để tham gia vào cách mạng. Chỉ qua một vài chi tiết, người đọc đã cảm nhận được sự kiên cường trong tinh thần chiến đấu của dì.
Ngoài ra, dì Mây còn là người phụ nữ trung thành. Suốt thời gian ở Trường Sơn, dì luôn ghi tên người yêu trong trang nhật kí của mình. Tình yêu và nỗi nhớ về chú San luôn hiện hữu trong tâm trí của dì. Mặc dù hy vọng sau chiến tranh sẽ đoàn tụ với người yêu, nhưng hiện thực lại khiến dì đau đớn. Dù dì đã quyết định buông tay, nhưng những kỉ niệm vẫn ở lại trong trái tim dì.
Dì Mây còn là người phụ nữ giàu lòng nhân ái và quan tâm đến người khác. Dì không chỉ chèo đò giúp ông mà còn không lấy tiền của lũ bạn. Khi trạm xá thiếu người, dì đã đồng ý làm y tá. Dù bị tổn thương về thể chất, nhưng dì vẫn không ngừng giúp đỡ người khác. Đặc biệt, khi vợ chú San vượt cạn thiếu tháng, dì đã không ngần ngại cứu giúp. Dì cũng nhận nuôi thằng Cún khi thím Ba qua đời. Tất cả những hành động này đã cho thấy dì Mây là người phụ nữ có nhiều phẩm chất tốt đẹp.
Sử dụng góc nhìn linh hoạt, Sương Nguyệt Minh đã thành công mang đến cho độc giả một câu chuyện về số phận con người sau chiến tranh. Truyện ngắn này phản ánh thực tế đau đớn của cuộc chiến. Con người không chỉ phải chịu đựng mất mát về thể xác mà còn gánh chịu nhiều đau khổ tinh thần. Tuy nhiên, tình yêu thương giữa con người vẫn tồn tại, đó chính là niềm tự hào của dân tộc Việt Nam.
Câu chuyện cảm động từ Sương Nguyệt Minh vẫn giữ nguyên giá trị tốt đẹp qua mọi thời đại. Là lời nhắc nhở về sự biết ơn và trân trọng đối với sự hy sinh của thế hệ đi trước.
3. Phân tích tinh thần của nhân vật ở bến sông Châu từ Sương Nguyệt Minh - mẫu số 3:
Sương Nguyệt Minh, một nhà văn từ quân đội, đã khám phá sự nghiệp văn chương muộn màng. Truyện 'Người ở bến sông Châu' là minh chứng cho sự sáng tạo của ông, với việc tái hiện chân thực cuộc sống và số phận của con người sau chiến tranh, đồng thời tôn vinh nhân vật dì Mây - một tấm gương của trung thành và lòng nhân ái.
Dường như sau chiến tranh, con người sẽ tìm thấy hạnh phúc hoàn hảo. Nhưng thực tế, dù được tự do, vẫn còn nỗi đau thể xác và tinh thần. Câu chuyện về dì Mây mở ra một góc nhìn sâu sắc về cuộc sống và số phận của con người sau chiến tranh.
Chiến tranh đã lấy đi tuổi trẻ, sắc đẹp của dì Mây. Trước khi tham gia cách mạng, dì có mái tóc đen mượt, làn da trắng hồng. Dì từng là người đẹp khiến bao chàng trai mê mẩn. Nhưng sau chiến tranh, tóc dì xơ xác, rụng lả tả. Thậm chí, dì bị mảnh đạn 'phạt một chân'. Khốc liệt chiến tranh không chỉ cướp đi tuổi trẻ, vẻ đẹp mà còn lấy đi tình yêu của dì. Ngày trở về, chú San - người yêu dì - đã có vợ. Dù còn yêu nhưng dì từ chối dứt khoát với lý do 'Thôi! Thôi! Lỡ rồi! Đằng nào cũng chỉ một người đàn bà khổ'. Câu nói ấy chứa đựng bao nỗi đau, xót xa của dì.
Ở dì Mây, ta thấy tinh thần sống mãnh liệt. Sau chiến tranh, mặc cho đau thương, mất mát cả về thể xác và tinh thần, dì vẫn không bao giờ mất niềm tin vào cuộc sống. Dì luôn nỗ lực sống có ý nghĩa, mang hạnh phúc đến cho mọi người. Mặc cho mất một chân vẫn giúp đỡ người dân hàng ngày.
Không chỉ thế, dì Mây còn là người phụ nữ thủy chung. Trong nhật kí, dì viết tên chú San - người yêu xa. Điều đó thể hiện tình cảm sâu sắc của dì. Dì luôn nhớ về người yêu và điều đó là động lực giúp dì vượt qua mọi khó khăn. Khi biết người yêu có vợ, dì đau lòng nhưng vẫn kiên quyết từ chối. Dì không còn tình cảm với chú San, mà vì dì muốn người mình yêu hạnh phúc.
Không chỉ thủy chung, dì còn yêu thương mọi người. Dì không bao giờ lấy tiền của lũ trẻ vì thương chúng đi học. Khi trạm xá thiếu người, dì đồng ý giúp đỡ. Dì vẫn đến chữa bệnh cho mọi người ngay cả trong những ngày mưa bão. Dù mất một bên chân, dì vẫn quên đi nỗi đau của mình để lo lắng cho người khác. Khi vợ chú San gặp nguy hiểm khi sinh con, dì vẫn cố gắng giúp đỡ. Khi thím Ba qua đời, dì đã nhận nuôi thằng Cún với tất cả tình yêu thương.
Bằng cách khéo léo tả lại tâm trạng của nhân vật một cách sống động, tác giả đã truyền đạt ý nghĩa sâu sắc của câu chuyện đến người đọc. Dù trải qua những thời kỳ đau khổ trong cuộc chiến, nhưng họ vẫn giữ được những phẩm chất cao quý. Tác phẩm này là một lời nhắc nhở đầy ý nghĩa về sự biết ơn và tôn trọng đối với những thế hệ đi trước.
Cuốn truyện kết thúc một cách đầy ý nghĩa với thông điệp rõ ràng. Việc kết thúc bằng dấu chấm hết như thế cho thấy sự khép kín của một chặng đường nhưng cũng mở ra nhiều suy ngẫm cho độc giả về ý nghĩa của cuộc sống và những giá trị nhân văn.
Dù chiến tranh đã qua đi, nhưng những tổn thương và mất mát vẫn còn hiện hữu và ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày của chúng ta. Hy vọng rằng qua việc phân tích 'Hồi trống cổ thành', các em sẽ hiểu rõ hơn về những hậu quả mà chiến tranh để lại. Đồng thời, từ đó, chúng ta cũng có thêm sự thấu hiểu, đồng cảm và biết ơn đối với các thế hệ đã hy sinh cho đất nước.