Đề bài
Phân tích hành trình khám phá vẻ đẹp của dòng sông Hương từ nguồn
Lời giải chi tiết
1. Khởi đầu
- Giới thiệu về tác giả Hoàng Phủ Ngọc Tường
- Giới thiệu về tác phẩm Ai đã đặt tên cho dòng sông?
- Giới thiệu một đoạn trích
2. Nội dung chính
Chuyến đi khám phá vẻ đẹp của dòng sông Hương từ nguồn
- Trở về nguồn, sông Hương có mối quan hệ sâu sắc với dãy núi Trường Sơn hùng vĩ. Tác giả mô tả cảnh đẹp của dòng sông với nhiều hình ảnh ấn tượng. Sông Hương giống như “một bản trường ca của rừng già' với nhiều giai điệu uy nghi, mãnh liệt.
=> Bằng từ ngữ sắc bén, tác giả mô tả vẻ đẹp của sông Hương ở thượng nguồn vừa mạnh mẽ, hoang sơ vừa đậm chất lãng mạn, lôi cuốn trái tim người đọc
- Nhà văn nhận ra sức sống mãnh liệt, hoang dã của sông Hương (tượng trưng cho cô gái Di-gan) nhưng cũng có những khoảnh khắc “dịu dàng và cuốn hút” thể hiện một tâm hồn tự do, trong trắng của dòng sông Hương.
- Theo Hoàng Phủ Ngọc Tường, chỉ ngắm nhìn sông Hương ở Kinh thành mà không khám phá nguồn gốc của dòng sông sẽ không đủ để hiểu rõ vẻ đẹp sâu sắc của dòng nước Hương Giang.
- Nghệ thuật
3. Tóm tắt
- Đánh giá về văn bản: Qua tác phẩm, chúng ta cảm nhận được niềm tự hào và tình yêu sâu sắc của tác giả dành cho vẻ đẹp tự nhiên của xứ Huế cũng như của cả nước.
Tham khảo
Hoàng Phủ Ngọc Tường được biết đến là một trong những nhà văn viết bút ký xuất sắc nhất của văn học hiện đại Việt Nam. Phong cách sáng tạo của ông kết hợp sự trí tuệ và tình cảm, nghệ thuật nghiệm túc với sự suy tư sâu xa, được hòa nhập từ nhiều nguồn tri thức. Đặc biệt, ông đã thể hiện sự tài năng trong việc diễn đạt suy nghĩ, tình cảm một cách sâu lắng và tinh tế. Bài bút ký xuất sắc “Ai đã đặt tên cho dòng sông” của Hoàng Phủ Ngọc Tường, xuất bản năm 1981 trong tập sách cùng tên, đặc biệt chú trọng vào việc mô tả vẻ đẹp của sông Hương tại vùng thượng nguồn.
Trích đoạn miêu tả sông Hương ở khúc thượng nguồn đã mở ra những khám phá mới và hấp dẫn của Hoàng Phủ Ngọc Tường về dòng sông Hương, một biểu tượng quen thuộc với người Việt. Trước khi đến vùng châu thổ êm đềm, sông Hương được tác giả mô tả như “một bản trường ca của rừng già”. Chỉ cần nhắc đến sông Hương, người ta liền nghĩ đến vẻ đẹp của xứ Huế. Nhà văn này, với kiến thức rộng lớn và cái nhìn đa chiều về dòng sông khi nó chảy qua dãy Trường Sơn, đã tạo ra những hình ảnh rất đẹp và ấn tượng.
Nhà văn xứ Huế đã đem đến cho người đọc một cái nhìn mới về sông Hương chảy qua Trường Sơn, với vẻ đẹp vừa mãnh liệt vừa dịu dàng. Sông Hương có những thời điểm “rầm rộ giữa bóng cây đại ngàn, mãnh liệt qua những ghềnh thác, cuộn xoáy như cơn lốc vào những đáy vực bí ẩn”, nhưng cũng có những lúc “dịu dàng và say đắm giữa những dặm dài chói lọi màu đỏ của hoa đỗ quyên rừng”. Điều này thể hiện lối viết tài hoa và mê đắm, cùng với sự giàu có về từ ngữ của Hoàng Phủ Ngọc Tường.
Hoàng Phủ Ngọc Tường đã so sánh sông Hương với một cô gái Di-gan phóng khoáng và man dại, mang trong mình sự gan dạ và tinh thần tự do. So sánh độc đáo này đã làm nổi bật vẻ đẹp hoang sơ và mạnh mẽ của dòng sông. Đây là vẻ đẹp kỳ diệu của sông, với cái mặt tráng lệ khiến người đọc không thể quên.
Đồng thời, Hoàng Phủ Ngọc Tường cũng nhận ra mối quan hệ giữa sông Hương và nơi nó bắt nguồn: các khu rừng già trên dãy Trường Sơn. Sự tương tác này đã tạo ra cho sông một bản lĩnh gan dạ, đủ mạnh mẽ để vượt qua những thách thức để đến với đất cố đô Huế.
Hoàng Phủ Ngọc Tường đã giới thiệu một cái nhìn đa chiều về sông Hương, biểu tượng của xứ Huế. Nếu chỉ nhìn sông Hương ở kinh thành mà không tìm hiểu về nguồn gốc của nó, ta sẽ không thể hiểu được toàn bộ vẻ đẹp sâu thẳm của dòng sông Hương Giang. Với văn phong thơ mộng và sâu lắng cùng lối viết hướng nội sâu sắc và tài hoa, tác giả đã tận dụng tri thức đa dạng và các kỹ thuật so sánh để mang đến cho chúng ta cái nhìn sâu sắc về sông Hương. Ở nhiều phương diện, hình ảnh của sông Hương hiện lên với những đặc điểm độc đáo.
Sông Hương ở nguồn phát ra vẻ đẹp hoang dã mạnh mẽ nhưng cũng đầy dịu dàng và cuốn hút. Khi trải qua dãy Trường Sơn, sông Hương tỏa ra vẻ đẹp quyến rũ. Hoàng Phủ Ngọc Tường cảm nhận dòng sông Hương với tình yêu và tự hào, tự hào về dòng sông của Huế cố đô, về vẻ đẹp của quê hương Việt Nam.