Đề bài: Phân tích đoạn thơ sau:
'Ta về mình có nhớ ta…
Nhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung'
(Việt Bắc - Tố Hữu)
Dàn ý
I. Mở bài
- Giới thiệu về tác giả và tác phẩm.
- Giới thiệu đoạn thơ được phân tích.
II. Thân bài
1. Hai câu đầu: Tổng quan về nỗi nhớ.
- Thiên nhiên và con người là những gì đẹp nhất của vùng núi rừng Việt Bắc. Hoa là hình ảnh biểu tượng của thiên nhiên, cũng là một phần của thiên nhiên.
- Nỗi nhớ trong người đi hiện lên hình ảnh của hoa và con người, sự đồng hiện này tạo nên vẻ đẹp của người ở lại.
2. Tám câu sau: Bức tranh bốn mùa rực rỡ của Việt Bắc:
a. Đầu tiên, bức tranh mùa đông với “Rừng xanh hoa chuối đỏ tươi”:
- Mùa đông hiện lên với màu xanh yên tĩnh của rừng, xen kẽ sắc đỏ của hoa chuối rực rỡ.
b. Tiếp đến, bức tranh mùa xuân với “Mơ nở trắng rừng” mang sự trong trẻo, tinh khôi.
- Màu trắng của hoa mơ làm bừng sáng cả vùng rừng núi, tạo nên nét đẹp thuần khiết của thiên nhiên và con người.
c. Mùa hè hiện lên với âm thanh ve gọi hè và màu vàng của rừng phách.
- Sự chuyển mùa của cây rừng từ cuối xuân sang đầu hè tạo nên khung cảnh rực rỡ.
d. Cuối cùng là bức tranh mùa thu với ánh trăng huyền ảo rọi qua tán lá.
- Cảnh thu tĩnh lặng, dịu êm, thích hợp cho những buổi giao duyên và chia tay.
3. Hình ảnh con người Việt Bắc:
- Bên cạnh nỗi nhớ thiên nhiên là nỗi nhớ con người Việt Bắc.
- Con người gắn bó với thiên nhiên, xuất hiện hài hòa trong các mùa.
- Mỗi mùa đều có hình ảnh con người làm việc, từ mùa đông, mùa xuân, mùa hè cho đến mùa thu.
III. Kết bài
- Tổng kết nội dung và ý nghĩa của đoạn thơ.
Bài mẫu
Tham khảo số 1
BÀI LÀM
Thơ ca Việt Nam có những trang sử hào hùng được viết bằng những câu thơ đầy xúc cảm. Tố Hữu là một nhà thơ tiêu biểu của dòng thơ cách mạng, với những vần thơ tái hiện lại chặng đường lịch sử của đất nước. Trong thơ của ông, chúng ta thấy hiện lên những dấu mốc lịch sử từ khi Đảng Cộng sản ra đời đến sau chiến thắng mùa xuân năm 1975. Bài thơ Việt Bắc là một tác phẩm như vậy, ghi lại thời điểm Đảng và Nhà nước rời Việt Bắc về Hà Nội sau chiến thắng kháng chiến chống Pháp. Tố Hữu đã thể hiện tình cảm chân thành giữa người đi và người ở lại, cùng với những cảm nhận sâu sắc về thiên nhiên và con người vùng Việt Bắc.
Ta về mình có nhớ ta,
Ta về, ta nhớ những hoa cùng người
Rừng xanh hoa chuối đỏ tươi
Đèo cao nắng ánh dao gài thắt lưng
Ngày xuân mơ nở trắng rừng
Nhớ người đan nón chuốt từng sợi giang
Ve kêu rừng phách đổ vàng
Nhớ cô em gái hái măng một mình
Rừng thu trăng rọi hòa bình
Nhớ ai tiếng hát ân tình thủy chung
Đoạn thơ vẽ nên bức tranh Việt Bắc qua bốn mùa, thể hiện nỗi nhớ sâu sắc và tấm lòng thủy chung của người ra đi với vùng đất này.
Hai câu đầu là lời hỏi và lời kể của người ra đi, muốn biết lòng người ở lại. Tám câu tiếp theo mô tả vẻ đẹp thiên nhiên và con người Việt Bắc qua lời của người ra đi. Mùa đông với rừng chuối đỏ tươi trên nền rừng xanh thẫm, mùa xuân rực rỡ hoa mơ và người đan nón, mùa hè với rừng phách vàng và tiếng ve kêu, và mùa thu với rừng thu ngập ánh trăng và tiếng hát ân tình thủy chung.
Tố Hữu đã tạo nên đoạn thơ với nghệ thuật tinh tế và tình cảm chân thực. Câu thơ truyền cảm mạnh mẽ, thể hiện sự mong mỏi của người ra đi về tình cảm của người ở lại. Các hình ảnh thiên nhiên và con người được lựa chọn khéo léo, tạo nên sự hòa quyện giữa cảnh và người, mang đậm nét văn hóa và tình cảm sâu sắc.
Tố Hữu có tài năng chọn lọc hình ảnh và phối hợp ánh sáng độc đáo, cùng khả năng truyền cảm xúc mạnh mẽ. Đoạn thơ là minh chứng cho tài năng sáng tạo của ông, mang đậm tính dân tộc và cảm xúc chân thực.