Bài mẫu: Phân tích đoạn trích Đám tang lão Goriô
Bài văn mẫu Phân tích đoạn trích Đám tang lão Goriô
Mẫu văn: Phân tích đoạn trích Đám tang lão Goriô
Nhà văn vĩ đại Hô-nô-rê đơ Ban-dắc (1799 - 1850), bậc thầy của chủ nghĩa hiện thực, đã tái hiện chân thực và sinh động thời đại. Ăng-ghen mô tả: 'Đọc tiểu thuyết Ban-dắc, bạn sẽ hình dung được lịch sử nước Pháp từ 1816 - 1848 chi tiết và hoàn chỉnh hơn so với đọc tất cả sách của nhà sử học, xã hội học, thống kê học thời đó'. Đoạn trích từ tác phẩm Lão Gô-ri-ô thuộc Tấn trò đời là đỉnh cao của câu chuyện bi kịch về lão Gô-ri-ô, người cha biến mình thành nô lệ của tiền bạc, rồi chết cô quạnh, hiu hắt, đáng thương nhưng cũng đáng giận.
Bắt đầu với hình ảnh chiếc quan tài của lão Gô-ri-ô được chuẩn bị cho lễ chôn cất, cảnh đìu hiu và cô quạnh khi không có người thân đến ngoại trừ hai chàng trai Ra-xti-nhắc và Cri-xto-phơ, chỉ là người quen không có máu mủ. Đám tang được tổ chức tại giáo đường nhỏ, thấp và tối. Hai linh mục (sau chỉ còn 1), người bõ, chú bé hát lễ và người nhà đạo nhanh chóng làm lễ một cách xứng đáng với giá tiền. Nghi lễ chỉ diễn ra trong 20 phút, rồi linh mục nhanh chóng thúc giục mọi người rời khỏi. Một đám tang sơ sài, đơn giản, không có khách thăm, không người thân, chiếc xe đưa đám chỉ có một cái và mọi người chen chúc để ra nghĩa địa. Hình ảnh hai chiếc xe treo huy hiệu, không có người đại diện cho hai con gái của lão Gô-ri-ô, tâm hồn trống rỗng, lạnh lẽo, sự tàn nhẫn của hai người phụ nữ này sẵn sàng từ bỏ người cha già yếu chỉ vì ông không còn tiền cho họ. Cảnh đáng thương của người cha già không được chôn cất tử tế, tình cảm cha con nhạt nhòa, tàn nhẫn đến đau lòng, cả tình cảm tôn giáo thiêng liêng cũng trở nên vô vị rập khuôn. May mắn, trong sự lạnh lùng vẫn còn vương chút tình người ấm áp từ hai chàng trai trẻ Ra-xti-nhắc và Cri-xto-phơ, họ tổ chức tang lễ cho lão Gô-ri-ô với lòng thương xót và trách nhiệm vô hình.
Khó giải thích được đây là đám tang được tổ chức kiểu gì khi linh mục liên tục thúc giục, lúc hạ mộ chỉ thấy gia đình hai cô con gái mà chủ nhân vẫn không thấy đến. Đồng tiền lại được nhắc tới, đám tang này dù nhỏ cũng dính liền với tiền, thậm chí 'bài kinh ngắn ngủi cầu cho lão' cũng phải trả tiền. Mọi thứ đều được định giá, không có một chút nhân từ hay thương xót. Nếu tinh ý, có thể nhận ra những người làm lễ và linh mục cũng chỉ vì tiền, hành động kém lịch sự khi liên tục thúc giục và khi chôn cất xong là biến mất mà không có lời hỏi thăm hay chia sẻ như vị cha xứ thường làm. Lạ lùng hơn, hai thợ lấp mồ vừa bới được đất lấp vào quan tài đã ngẩng lên đòi tiền công. Ở đâu cũng sự sực mùi tiền, thứ tiền lạnh lẽo đáng sợ đã làm cho đám tang này thêm đắng cay. Đám tang sơ sài không được nhiều người quan tâm, mọi người rời đi, chỉ còn lại Ra-xti-nhắc, chàng trai hiền lành, trước cảnh ngày tàn và ngôi mộ vừa lấp. Cảnh cuối cùng được Ban-dắc lãng mạn hóa, giọt nước mắt cuối cùng của chàng trai trẻ, giọt nước mắt trào ra vì xúc động thiêng liêng của một trái tim trong trắng. Đây có lẽ là ánh sáng cuối cùng của tình người giữa xã hội lạnh lẽo, nơi đồng tiền làm mất đi tất cả. Nhưng cũng là dấu hiệu cho sự tha hóa về nhân cách, chàng trai trong trắng quyết định bước vào thế giới thượng lưu, hòa nhập với nó bằng mọi cách, biểu hiện rõ nhất là khi chấp nhận lời mời ăn tối ở nhà Đơ Nuy-xin-ghen. Tấm gương của lão Gô-ri-ô không thể chống lại sức hút của đồng tiền, khiến cho Ra-xti-nhắc rơi vào con đường tăm tối, bỏ lại chút tình người cuối cùng trong linh hồn mình.
Đám tang lão Goriot là bức tranh rõ nét về xã hội Pháp thời ấy, nơi 'đồng tiền là thượng đế, mọi tôn kính phải dâng lên'. Mọi giá trị như tình thân, tình yêu, lòng nhân đạo, thậm chí cả tình cảm tôn giáo đều trở nên nhợt nhạt. Ban-dắc, mặc dù chỉ trích, nhưng cũng gìn giữ cái nhìn trân trọng đối với những đấu tranh tốt lành, nhân văn giữa con người, dù chúng chỉ tỏa sáng rồi tan biến giữa không gian lạnh lẽo và đen tối này.
Khám phá thêm những bài phân tích tác phẩm khác trên Mytour
- Phân tích truyện Tam đại con gà
- Phân tích truyện Nhưng nó phải bằng hai mày
- Phân tích bài thơ số 28