Mẫu 2
Lời giải chi tiết:
Thể loại tiểu thuyết chương hồi được coi là một trong những thành tựu văn học nổi bật nhất trong thời kỳ Minh - Thanh ở Trung Quốc. Một trong những tác phẩm nổi tiếng của thời kỳ này chính là 'Tam quốc diễn nghĩa' của La Quán Trung. Ông là người đã góp phần quan trọng vào việc phát triển thể loại tiểu thuyết lịch sử thời Minh - Thanh và 'Tam quốc diễn nghĩa' đã để lại dấu ấn sâu sắc không chỉ trong văn học Trung Quốc mà còn ở Việt Nam và trên toàn thế giới.
Tác phẩm này bao gồm 120 hồi được sáng tác vào đầu thời nhà Minh (1368 - 1644), nói về cuộc chiến tranh giành quyền lực của ba thế lực Ngụy - Thục - Ngô, cùng với những cuộc chiến tranh liên miên, cuộc sống khổ cực của nhân dân Trung Quốc trong suốt gần 100 năm. Đoạn trích 'Hồi trống Cổ Thành' thuộc hồi 28 của tác phẩm. Nội dung của đoạn trích kể về việc Quan Công đưa hai chị dâu đến Cổ Thành và phát hiện Trương Phi đã chiếm thành. Tạm thời, Quan Công quyết định gửi Tôn Càn vào thành để thông báo cho Trương Phi biết và ra đón hai chị dâu. Khi gặp lại Trương Phi, Quan Công vui mừng không ngớt, nhưng Trương Phi, do hiểu nhầm Quan Công là 'hàng Tào Tháo', đã không chần chừ mà tấn công. Sau khi hiểu ra sự thật, Trương Phi mới mời hai chị dâu vào thành.
Đoạn trích này thành công trong việc miêu tả hai nhân vật Trương Phi và Quan Công với những đặc điểm tính cách nổi bật. Lưu Bị, Quan Công, Trương Phi là ba anh em kết nghĩa nơi vườn đào, họ có lời thề sống chết bên nhau. Họ đồng lòng khôi phục lại triều đại Hán, mang lại hòa bình cho đất nước và hạnh phúc cho nhân dân. Ai phản bội tình anh em là kẻ bất trung, bất nhân. Trước đó, họ từng ở dưới trướng của Tào Tháo nhưng khi nhận ra bản chất gian ác của ông, họ đã rời bỏ. Quan Công tạm thời hàng Tào Tháo với điều kiện hàng Hán chứ không phải hàng Tào. Tào Tháo cố gắng thu phục Quan Công, nhưng khi biết Lưu Bị ở bên Viên Thiệu, Trương Phi đã trả hết quà báu của ông và tìm kiếm anh. Khi gặp gỡ ở Cổ Thành, Trương Phi đã hiểu lầm Quan Công.
Với tính cách nóng nảy, cương trực, Trương Phi không do dự tấn công khi gặp Quan Công. Trương Phi 'mắt trợn tròn xoe, râu hùm vểnh ngược, hò hét như sấm, múa xà mâu chạy lại đâm Quan Công'. Trương Phi không lễ phép khi gọi Quan Công là 'mày', 'nó', 'thằng phụ nghĩa' thay vì 'nhị ca' - 'tiểu đệ'. Điều này cho thấy Trương Phi là người thẳng thắn, không dung thứ cho kẻ phản bội anh em, làm những điều phi nghĩa. Nhân vật này còn khẳng định: 'Hai chị bị lừa dối đấy. Trung thần thà chịu chết chứ không chịu nhục. Có lẽ ai đại trượng phu lại thờ hai chủ?'. Đây là câu nói thể hiện sự dứt khoát, quan điểm của Trương Phi. Người quân tử phải trung thành với vua, thà chết còn hơn là khuất phục kẻ thù.
Mâu thuẫn giữa hai nhân vật được La Quán Trung mô tả rõ ràng khi Trương Phi nhìn thấy quân Tào đến. Điều này khiến Trương Phi nổi giận và tấn công Quan Công. Khi Quan Công chứng minh lòng thành bằng cách giết tên tướng Sái Dương, Trương Phi vẫn kiên quyết yêu cầu chứng minh thêm: 'Nếu mày có lòng thực, ta đánh ba hồi trống, mày phải chém được tên tướng ấy'. Sau khi Sái Dương bị Quan Công giết, quân Tào bị đánh tan. Mặc dù kết quả đó không thuyết phục Trương Phi ngay lập tức, nhưng sau khi nghe một tên lính kể về sự thật, Trương Phi đã tin tưởng Quan Công và mời hai chị vào thành. Kể cho Trương Phi nghe về những gì mà Quan Công đã trải qua, khiến Trương Phi khóc và thụp lạy Vân Trường. Trương Phi, mặc dù nóng nảy, nhưng khi hiểu được hoàn cảnh của người anh em, đã tỏ ra hiểu biết và ủng hộ. Điều này là một ví dụ về vẻ đẹp nhân cách của nhân vật này.
Ngoài ra, tác giả cũng tạo ra nhân vật Quan Công với tính khiêm nhường, trung thành và lòng hiếu kỳ với tình anh em kết nghĩa. Khi gặp Trương Phi, Quan Công rất vui mừng và sẵn lòng giao long đao cho Châu Thương cầm. Ngay cả khi bị gọi bằng những từ không lễ phép, Quan Công vẫn giữ được bình tĩnh và lịch sự. Quan Công không chỉ chứng minh lòng trung thành của mình bằng việc giết Sái Dương, mà còn thể hiện bản lĩnh và kiên nhẫn khi đối mặt với sự nghi ngờ của Trương Phi. Hồi trống Cổ Thành mang lại không khí chiến trận, đồng thời thể hiện sự thách thức, lòng trung thành và tình anh em giữa ba người Lưu Bị, Quan Công và Trương Phi. Đoạn trích này là một ví dụ điển hình cho cấu trúc nghệ thuật của tiểu thuyết chương hồi. 'Tam quốc diễn nghĩa' không chỉ phản ánh thực tế chính trị Trung Quốc thời kỳ đó mà còn mang lại những bài học về đạo đức, lòng trung thành và sự can đảm của nhân vật. Điều này làm cho tác phẩm luôn thu hút và gây ấn tượng với độc giả qua các thế hệ.
Mẫu 3
Lời giải chi tiết:
Trong cuộc đụng độ giữa Quan Công và Trương Phi tại cổ Thành, sự kiện này đã thể hiện rõ tính cách và lòng trung nghĩa của hai nhân vật. Ban đầu, Trương Phi không tin tưởng vào sự trung thành của Quan Công và nghi ngờ anh ta làm việc cho Tào Tháo. Tuy nhiên, sau khi Quan Công chứng minh lòng trung thành bằng cách chém đầu tướng Sái Dương, Trương Phi đã nhận ra sự hiểu lầm của mình và thể hiện lòng biết ơn và ủng hộ.
Đồng thời, đoạn trích cũng thể hiện tính cách mạnh mẽ và kiên định của cả hai nhân vật. Trương Phi luôn thẳng thắn và không chấp nhận sự phản bội. Quan Công, mặc dù phải đối mặt với sự nghi ngờ của Trương Phi, nhưng vẫn kiên nhẫn và từ tốn trong việc minh oan cho bản thân.
Hồi trống Cổ Thành không chỉ là một tình tiết gay cấn trong truyện 'Tam quốc diễn nghĩa', mà còn là biểu tượng cho lòng trung thành, tinh thần dũng cảm và công minh chính trực.
Mẫu 4
Lời giải chi tiết:
Tam quốc diễn nghĩa là một trong những câu chuyện kinh điển về tình nghĩa anh em, quân thần thời phong kiến Trung Hoa và Hồi trống Cổ Thành là một trong những trường đoạn khiến người đọc phải lặng suy ngẫm về tình nghĩa giữa Quan Vũ và Trương Phi.
Lưu Bị, Quan Vũ, Trương Phi là ba anh em kết nghĩa nhưng tình sâu hơn bể. Sự khác biệt về tính cách không làm cho ba con người này trở nên mâu thuẫn bởi cả ba đều chung một lí tưởng, một tâm nguyện. Tuy nhiên, vì điều kiện khách quan, ba anh em phải tạm xa cách. Và chính sự xa cách đó dẫn đến sự nghi ngờ trong lòng Trương Phi ở đoạn trích Hồi trống Cổ Thành này.
Rời khỏi đội của Tào, đến Cổ Thành, khi biết Trương Phi đang trấn giữ ở đó, Quan Công rất vui mừng. Trong khi đó, Trương Phi không nói một lời, ngay lập tức mặc áo giáp, vác mâu lên ngựa, dẫn một nghìn quân đi tắt ra cửa phía bắc. Nhưng thay vì Trương Phi đón hai anh chị vào thành như người ta nghĩ, lại là múa mâu xà, đâm Quan Công. Thái độ của Trương Phi hoàn toàn đối lập với thái độ của Quan Công và gần như trái ngược với đạo lí làm em. Có phải Trương Phi đã quên lời thề dưới gốc đào, quên là em mình sao lại hành xử với Quan Công như vậy. Nhưng Trương Phi có lý do của mình để hành động như vậy. Nhân vật của La Quán Trung đứng trên hai phe (tình nghĩa anh em và nghĩa vua - tôi) để kết tội cho Quan Công. Nhà văn tiếp tục tạo ra mâu thuẫn bằng cách để Trương Phi gọi Quan Công là mày - tao, bàn tội cho Quan Công 'bỏ anh, hàng Tào (…) lừa tao' và kết án Quan Công bội nghĩa. Quan Công thanh minh, hai phu nhân cũng đứng ra giải thích nhưng Trương Phi vẫn không tin lời anh. Hồi trống Cổ Thành.
Mâu thuẫn trong câu chuyện trở nên căng thẳng hơn khi quân của Sái Dương, mang cờ của Tào, đuổi kịp Quan Công. Điều này khiến Trương Phi càng có lý do để nghi ngờ lòng dạ của Quan Công. Đoàn quân do Sái Dương dẫn đầu khiến Trương Phi nghĩ rằng Vân Trường đã đến để bắt về để đầu hàng cho Tào Tháo. Tình thế trở nên khó khăn buộc Vân Trường phải hành động để chứng minh lòng trung thành với em: 'Hiền đệ hãy nhìn, xem ta đánh tên tướng đó, để chứng minh lòng chân thành của ta!'. Tới lúc này, La Quán Trung quyết định kết thúc câu chuyện, đẩy mâu thuẫn lên đến điểm cao nhất bằng tình tiết Hồi trống Cổ Thành.
Trước đề nghị của Quan Vân Trường, Trương Phi đã đưa ra điều kiện - một điều kiện khắc nghiệt: 'Nếu mày thật lòng, ta sẽ đánh ba tiếng trống, mày phải giết được tên tướng đó'. Ba tiếng trống định mức thời gian để chứng minh một tấm lòng, ba tiếng trống để làm sáng tỏ bản chất, ba tiếng trống để nhận diện nhân cách của một con người cũng là ba tiếng trống đầy thách thức. Đó thật sự là quá ngắn ngủi đối với một sinh mạng. Đó sẽ là một chứng cứ nếu Quan Công không quyết đoán, không có tài năng và sức mạnh, không có khí phách. Nhưng đó cũng là cơ hội để Quan Công làm sáng tỏ, để hai anh em có thể hòa giải, để lời thề dưới gốc đào ngày xưa được thực hiện. Nếu không có ba tiếng trống, sự nghi ngờ trong lòng Trương Phi chỉ có thể được giải quyết bằng việc đánh đến khi chết. Và lúc đó, không thể nào tưởng tượng được giữa Trương Phi và Quan Công, hai anh em bằng tuổi, ai sẽ chiến thắng, ai sẽ phải hy sinh. Tình huống đó buộc Quan Vân Trường phải hành động ngay. Chưa đến một tiếng trống đã làm đầu Sái Dương rơi xuống đất. Mâu thuẫn được giải quyết, nút thắt căng thẳng được gỡ bỏ. Trong khi Trương Phi nghe xong câu chuyện, rơi nước mắt, thể hiện lòng thành thật của một người em cương nghị, trung thực, can đảm đối với người anh của mình.
Đến cuối đoạn trích Hồi trống Cổ Thành, tiếng trống mới xuất hiện nhưng nó đã hoàn thành nhiệm vụ quan trọng: giải tỏa sự nghi ngờ giữa hai anh em Quan Vũ - Trương Phi. Quay lại với diễn biến câu chuyện phía trước, có thể thấy đó là tiếng trống xuất quân và cũng là tiếng trống thu quân, tiếng trống thách thức, làm sáng tỏ và hòa giải. Cuộc gặp gỡ của hai anh em không có rượu, chỉ có tiếng trống trận. Đó cũng chính là một thành công trong nghệ thuật kể chuyện tài ba của nhà văn La Quán Trung.