Hôm nay, Mytour muốn chia sẻ với các bạn học sinh một số bài văn mẫu lớp 12: Phân tích hậu quả của phong cách sống dựa vào.
Tài liệu này rất hữu ích để bạn nâng cao kỹ năng viết văn nghị luận xã hội ở lớp 12 và chuẩn bị cho kỳ thi tốt nghiệp THPT Quốc gia sắp tới. Dưới đây là 5 bài văn mẫu nghị luận về hậu quả của phong cách sống dựa vào mà chúng tôi xin giới thiệu đến các bạn.
Phân tích hậu quả của phong cách sống dựa vào - Mẫu 1
Một người nào đó đã phát biểu: “Trong cuộc sống, hãy tự mình thở không cần phải dựa dẫm vào ai”, một câu nói ngắn gọn nhưng sâu sắc đã chỉ ra thói quen không tốt đang phổ biến trong giới trẻ Việt Nam hiện nay – thói quen ỷ lại.
Ỷ lại, một thói quen phổ biến đặc biệt ở giới trẻ Việt. Ỷ lại, tức là sống dựa vào người khác, thiếu tính độc lập, tự chủ mà mỗi người cần phải có. Nếu bạn thường xuyên cảm thấy thoải mái khi có người luôn sẵn sàng giải quyết mọi vấn đề cho bạn, cảm thấy bất an khi không có sự chăm sóc từ người thân hay hấp thụ vào những điều đã được chuẩn bị sẵn trước mắt, điều đó chứng tỏ bạn đang mắc phải thói quen sống dựa, sống bám. Tóm lại, ỷ lại là sống nhờ vào người khác, tránh né việc tự giác tự lập.
Có một sự khác biệt giữa thanh niên Việt Nam và thanh niên ở các quốc gia khác, đó là khi họ đến tuổi 18, họ đã phải tự mình sống độc lập, trong khi ở Việt Nam, những người trẻ 23 - 24 tuổi vẫn phụ thuộc vào bố mẹ là chuyện bình thường. Không khó để bắt gặp cảnh cha mẹ đưa đón con đi học, rồi đón con về, dù con đã là học sinh cấp ba hoặc sinh viên đại học. Trong nhà, hình ảnh mẹ dọn dẹp phòng cho con, giặt giũ, phơi phóng là rất phổ biến. Còn bố thì lúc nào cũng nhắc nhở con học bài, nhưng lại gặp phản ứng từ con rằng con đang bận chơi, thư giãn.
Nói về trường học, giáo viên giảng bài, học sinh ghi chép, môn Toán chỉ cần làm theo bài mẫu, môn Văn thì không có sự sáng tạo, không có một chút tư duy... Tất cả những điều này chỉ là một phần nhỏ trong bức tranh tổng thể về tương lai của đất nước, trong đó có một phần nhỏ là do sự ỷ lại. Thói quen này tạo ra một thế hệ thanh niên lười biếng, thiếu kinh nghiệm, kỹ năng sống, luôn rụt rè, e ngại. Ngoài ra, thói quen ỷ lại còn làm suy giảm trí thông minh, sự sáng tạo của những người trẻ tràn đầy nhiệt huyết.
Vậy nguyên nhân của thói xấu đó là gì? Đáng kinh ngạc là nó xuất phát từ tình yêu thương, niềm hy vọng. Cha mẹ yêu thương con quá nhiều, quá lo lắng cho con nên họ “nuôi như nuôi trứng, ấp như ấp hoa”, không dám để con đối diện với thực tế, sợ con gặp khó khăn nên họ bảo vệ con quá mức. Nhưng điều mà cha mẹ không nhận ra đó là họ đang ngăn cản sự phát triển, trưởng thành của con mình, khiến cho con trở nên nhút nhát, nội hướng và hình thành tâm lý phụ thuộc vào người khác. Khi lớn lên, họ sẽ gặp khó khăn, hoảng sợ trước cuộc sống đầy thách thức vì họ đã quá quen thuộc với sự bảo vệ từ bố mẹ, giống như cây dương xỉ sống dựa vào cây thụ. Khi cây thụ già yếu, dương xỉ cũng sẽ khó mà tồn tại.
Nói về học tại trường, việc theo đuổi thành tích, điểm số cao thường dẫn đến phương pháp học 'nhái lạm' và 'nhớ lòng'. Điều này làm hủy hoại tri thức, tạo ra bề ngoài rực rỡ nhưng bên trong lại trống rỗng. Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến cho hiệu suất làm việc nhóm của người Việt thường thấp. Một người ỷ vào người khác, người đó lại dựa vào người khác, tạo ra một chuỗi phản ứng dây chuyền dẫn đến sụp đổ. Cũng không thể chỉ trách bố mẹ và thầy cô mà còn do những người trẻ lười biếng, luôn tận dụng sự quan tâm của người khác để trốn tránh trách nhiệm, thiếu tinh thần tiến bộ, thiếu đam mê và mục tiêu.
Tất cả đều là những rào cản đang ngăn chặn sự phát triển của thanh niên Việt Nam hiện nay. Một ví dụ cụ thể là khi thay vì cậu trai cao lớn xuống giúp mẹ đẩy xe để di chuyển nhanh hơn, thì cậu ấy lại để mẹ yếu đuối đẩy xe còn mình thoải mái ngồi sau. Điều này không chỉ khiến mình bị chế giễu, coi thường mà còn thể hiện một tính cách phụ thuộc vào mẹ. Trong khi ở tuổi đó, nên làm người con chở mẹ đi chứ không phải ngồi đó và chờ mẹ chở mình.
Có cơ hội cải thiện hay không là do bạn tự quyết định! Không có gì là không thể, nhưng bạn cần phải có quyết tâm. Đầu tiên, là ở chính thanh niên, họ cần phải tự lập, tự giúp đỡ cha mẹ, tự lo việc của mình. Thoát ra khỏi sự ảm đạm của cuộc sống, vùng vẫy khỏi sự kiểm soát để thoát khỏi cuộc sống lệ thuộc, nhàm chán, để tạo cho bản thân một hình ảnh độc lập 'Tự lập trong hành động, tự chịu trách nhiệm'. Về phía cha mẹ, họ nên mở lòng để con cái tự do, để họ tự mình vươn lên, tự mình đứng dậy sau khi gặp thất bại, dạy cho họ kỹ năng sống, đẩy họ ra thế giới, để họ sống, tồn tại một cách độc lập.
Nhà trường cần phải thay đổi cách tiếp cận, thay vì giải quyết mọi vấn đề cho học sinh, họ nên khuyến khích học sinh tự tìm hiểu, khám phá, kích thích sự tò mò và đam mê bên trong họ để họ tự cảm thấy hứng thú và có động lực để thành công. Theo triết lý: Nếu không có người giúp đỡ thì sẽ không có kẻ nhờ, khi chúng cần, chúng ta có thể cho họ 'mượn' một cây cá để tự câu một con cá.
Thay đổi trong phương pháp giáo dục là biện pháp tốt nhất để thay đổi thói quen dựa dẫm trước khi chúng trở thành một phần của giới trẻ. Đây là một nhiệm vụ cần sự hỗ trợ từ tất cả, từ cả cộng đồng vì một tương lai tươi sáng cho đất nước.
Tóm lại, thói xấu ăn bám vào gia đình, thầy cô là một vấn đề cấp bách cần được giải quyết tại nước ta. Cha mẹ không nên vì tình yêu mà phạm phải hại con cái. Đừng để những thành tích hư ảo làm hỏng trí tưởng tượng của những mầm non của đất nước. Và quan trọng nhất, đừng để biếng nhác phá hủy tương lai. Để giúp Tổ quốc tiến bộ, theo kịp các nước khác, mỗi người dân cần phải đẩy lùi thói ỷ lại, ngăn chặn việc sống bám, hãy trở thành gốc cây cổ thụ thay vì dương xỉ.
Nghị luận về hậu quả của lối sống ăn bám - Mẫu 2
Ngược lại với câu thành ngữ “Tự lực cánh sinh”, xã hội hiện nay tràn ngập lối sống tiêu cực, passif, được gọi là lối sống ăn bám. “Ăn bám” ở đây ám chỉ hành động, lối sống phụ thuộc, dựa dẫm, sống hoàn toàn dựa vào người khác mà không tự làm việc, hoạt động. Lối sống ăn bám thường thấy ở việc không muốn làm việc để kiếm tiền, chỉ biết níu kéo, không có quan điểm và ý kiến riêng mà hoàn toàn phụ thuộc vào người khác. Lối sống này chủ yếu xuất hiện trong gia đình vì đó là nơi mà những người thân che chở lẫn nhau. Tận dụng tình thân đó, nhiều người tự cho mình quyền “được người khác nuôi” và ỷ lại, không muốn học tập, làm việc. Những người sống ăn bám, lười biếng chắc chắn sẽ không nhận được sự kính trọng, tôn trọng, tin tưởng từ những người xung quanh. Vậy nguyên nhân dẫn đến lối sống tiêu cực này là gì? Theo tôi, nguyên nhân không chỉ đến từ bản thân những người sống ăn bám mà còn bắt nguồn từ sự chiều chuộng, bảo bọc quá mức từ người thân, đặc biệt là bố mẹ. Lối sống ăn bám là lối sống tiêu cực, ảnh hưởng đến sự phát triển nhân cách và sự văn minh, giàu đẹp của xã hội, vì lối sống đó sẽ là nguồn gốc của nhiều vấn đề xã hội như nghiện ngập, trộm cắp,… Vì vậy, mỗi người chúng ta cần tránh xa lối sống ăn bám bằng cách tự nhận thức giá trị của bản thân, luôn cố gắng và không ngừng nỗ lực để xây dựng cuộc sống riêng của mình.
Nghị luận về hậu quả của lối sống ăn bám - Mẫu 3
Bill Gates đã nói: “Thói quen ỷ lại là một vật cản không cho bạn tiến đến thành công. Để làm nên nghiệp lớn, bạn cần phải loại bỏ chúng khỏi con đường của mình”.
Với những người thành công trong sự nghiệp, phụ thuộc vào người khác đồng nghĩa với việc họ đã giao phó số phận của mình vào tay người khác và mất hoàn toàn khả năng tự quyết định trong công việc và cuộc sống.
Một số người, khi gặp vấn đề, luôn nghĩ đến việc tìm sự giúp đỡ của người khác. Còn lại, bất kể có khó khăn gì xảy ra, họ luôn muốn phụ thuộc vào người khác, cho rằng họ có thể giải quyết mọi vấn đề. Trong cuộc sống, có rất nhiều người như vậy, và số lượng họ ngày càng tăng lên. Đó là những người mắc tâm lý ỷ lại.
Ỷ lại, đáng lo ngại hơn, đó là một thói quen phổ biến của những bạn trẻ Việt - những người đang nắm giữ tương lai. Họ thích sống dựa vào người khác, thiếu đi tính độc lập và tự chủ cần có của một người.
Nếu bạn quan sát kỹ, bạn sẽ nhận thấy sự khác biệt lớn giữa thế hệ trẻ Việt Nam và thế hệ trẻ ở các nước phát triển. Ở nước ngoài, các bạn trẻ phải tự lập từ khi 18 tuổi. Họ tự quyết định về cuộc sống của mình, từ việc học đại học, chọn ngành nghề đến tài chính. Nhưng ở Việt Nam, cha mẹ thường quyết định tất cả và trách nhiệm của con cái chỉ là nghe theo. Điều này tạo ra một sự phụ thuộc không cần thiết.
Ngày nay, việc bố mẹ đưa đón con đi học mặc cho con đã lớn, thậm chí còn là sinh viên đại học, không hiếm. Ở nhà, mẹ chăm lo mọi việc từ giặt giũ đến nấu ăn. Thậm chí ở công ty, nhân viên cũng phụ thuộc vào sếp, không dám tự lập. Những người này mang theo căn bệnh sống dựa, sống bám và vô tình tạo ra một “đại dịch” mới trong xã hội.
Khi còn nhỏ, vì bố mẹ làm mọi thứ cho quá nhiều, bạn gần như không tự lập; từ việc ăn cơm, mặc quần áo đến việc không dậy sớm hàng ngày, khiến người khác phải đợi. Những điều này đã làm phát triển tâm lý ỷ lại và lười biếng trong bạn. Ngoài ra, vì bố mẹ dễ dàng cho bạn mọi thứ, bạn không cần phải nỗ lực phấn đấu để sống. Dần dần, bạn trở thành một người không thể tự lập, không tự chủ, không phát triển toàn diện.
Bạn có thể dễ dàng nhận thấy cách yêu thương này ở hầu hết những bậc phụ huynh ở phương Đông nói chung, và Việt Nam nói riêng. Sự bao bọc, yêu thương từ bố mẹ đã ảnh hưởng đến con cái, làm cho họ không thể trưởng thành và phát triển toàn diện. Hãy suy nghĩ xem, liệu có tổn thất nào trong cuộc đời nặng nề hơn?
Một số người luôn mong chờ nguồn tài chính từ bố mẹ hoặc từ những người thân xa giàu có, và có người lại đặt niềm tin vào một thế lực thần bí có thể mang lại may mắn, sự giàu có. Nhưng bạn đã từng gặp ai thành công nhờ sống phụ thuộc vào người khác hoặc đợi chờ vận may chưa?
Những người thực sự thành công không nhất thiết phải biết trước điều gì sẽ xảy ra trước khi bắt đầu. Nhưng họ tin rằng, nếu họ cố gắng, mọi khó khăn sẽ được vượt qua. Vì vậy, ngay cả khi không có ai giúp đỡ, không có đủ tài chính hoặc ngay cả khi chuẩn bị chưa đầy đủ, họ vẫn có thể tiếp tục và hoàn thành mục tiêu của mình.
Một ông chủ của một công ty lớn đã nói rằng, ông muốn con trai mình trải qua những khó khăn tại một công ty khác trước khi đến làm việc tại công ty của ông. Ông không muốn con trai ỷ lại quá nhiều, chờ đợi sự giúp đỡ của ông từ đầu. Những người luôn sống phụ thuộc vào cha mẹ, rất ít trong số họ có thể thành công.
Thật sự, đặt con cái vào môi trường có thể tự lập hoặc dựa dẫm vào sự giúp đỡ của cha mẹ là rất quan trọng. Con cái cần được khuyến khích và hỗ trợ để phát triển khả năng tự chủ. Khi chúng đối mặt với thách thức và không được bao bọc quá nhiều, chúng sẽ học cách tự mình vượt qua khó khăn và đến được thành công.
Nếu cha mẹ quá bảo bọc con, không để con tiếp xúc với thế giới thực, con sẽ khó khăn khi đối mặt với cuộc sống. Việc hỗ trợ con không nên làm con trở nên phụ thuộc mà nên giúp con phát triển khả năng tự lập. Một khi không còn được bảo bọc quá mức, con sẽ học được cách tự mình vượt qua khó khăn.
Ngồi trên chiếc ghế mềm sẽ làm bạn dễ ngủ, và sống phụ thuộc vào người khác cũng sẽ làm bạn đánh mất bản thân. Để tránh trở thành một người phụ thuộc vào môi trường xung quanh, mỗi người cần học cách tự lập và tin tưởng vào bản thân.
Nghị luận về hậu quả của lối sống ăn bám - Mẫu 4
Xã hội ngày càng phát triển và tiến bộ, nhưng vẫn còn những vấn đề tiêu cực. Trong số đó, việc một số thanh thiếu niên phụ thuộc vào người khác là một vấn đề quan trọng cần được xem xét và giải quyết.
Sống phụ thuộc vào người khác, không có ý chí của riêng mình, là một lối sống nguy hiểm. Đối với thanh thiếu niên, thói quen này gây hậu quả nghiêm trọng cho sự phát triển cá nhân và xã hội. Việc sống không tự lập khiến họ mất lòng tin vào bản thân và ảnh hưởng đến quan điểm của họ về cuộc sống.
Lối sống ỷ lại phụ thuộc vào nhiều nguyên nhân, bao gồm cả sự lười biếng của thanh thiếu niên và sự nuông chiều quá mức từ gia đình. Để giải quyết vấn đề này, cần có sự hợp tác giữa trường học và gia đình để rèn luyện cho họ kỹ năng tự lập, tự chủ.
Chúng ta cần nhận thức rõ ràng về hậu quả của việc sống phụ thuộc vào người khác. Mỗi người cần phải phát triển bản thân và tự tin vào khả năng của mình, không phụ thuộc vào người khác.
Lối sống ỷ lại của thanh thiếu niên là một vấn đề đáng lo ngại trong xã hội hiện đại. Để xây dựng một xã hội tiến bộ, chúng ta cần sự đóng góp của mỗi cá nhân và gia đình trong việc chống lại thói quen sống phụ thuộc vào người khác.
Nghị luận về hậu quả của lối sống ăn bám - Mẫu 5
Trong đời sống hàng ngày, bên cạnh những hành động tích cực, con người cũng thường xuất hiện những thái độ sống không tốt, không chuẩn mực, và một trong số đó là thái độ sống ăn bám. Lối sống này thể hiện sự phụ thuộc vào thành quả lao động của người khác một cách không có lý do và không tự làm việc hay cố gắng. Điều này gây ra nhiều tác động tiêu cực. Đầu tiên, sống ăn bám khiến bản thân trở nên ủ lì, chậm chạp, thụ động và lười biếng. Người ăn bám luôn phụ thuộc vào người khác để sống một cách dễ dàng mà không tự cố gắng. Kết quả là, họ sẽ mãi mãi cảm thấy phụ thuộc và thụ động, không thể tự mình đạt được điều gì trong cuộc sống. Thứ hai, thái độ sống ăn bám tạo ra một tương lai không rõ ràng, không xác định. Người ăn bám không bao giờ tự mình nỗ lực và trải nghiệm bất cứ điều gì, không có kinh nghiệm để đối mặt với cuộc sống. Cuối cùng, sống ăn bám đặt gánh nặng cho người khác. Người bị ăn bám sẽ phải chịu thêm trách nhiệm và áp lực nếu họ tiếp tục chịu đựng hành động ấy. Tóm lại, thái độ sống ăn bám là một vấn đề đáng lên án trong xã hội hiện đại, đặc biệt là đối với các bạn trẻ.