Đề bài: Phân tích hình tượng nhân vật Tnú
1. Cấu trúc chi tiết
2. Bài mẫu số 1
3. Bài mẫu số 2
4. Bài mẫu số 3
5. Bài mẫu số 4
Bài văn mẫu Phân tích nhân vật Tnú
I. Dàn ý Phân tích hình tượng nhân vật Tnú (Chuẩn):
1. Khởi đầu
Tổng quan về tác giả, tác phẩm và giới thiệu về nhân vật anh hùng Tnú.
2. Phần chính
a. Tiểu sử, quá trình phát triển và số phận đầy bi thương:
- Mồ côi từ nhỏ, Tnú trải qua cuộc sống đầy khó khăn nhưng được lòng yêu thương từ dân làng Xô Man, nơi có truyền thống chống giặc mạnh mẽ.
- Hình ảnh của Tnú không chỉ là con người kế thừa những giá trị tốt đẹp mà là biểu tượng của sự đoàn kết cộng đồng, như lời cụ Mết: “Đời nó khổ nhưng bụng nó sạch như nước suối làng ta”.
b. Tính cách mạnh mẽ với lòng dũng cảm, gan lạnh, tinh thần sáng tạo, không ngần ngại hy sinh và lòng yêu nước sâu sắc:
- Tnú từ nhỏ đã có ý chí cao, thể hiện rõ qua việc làm nhiệm vụ nuôi giấu cán bộ và lòng tin vững vàng trong lý tưởng cách mạng.
- Quyết tâm học chữ và sự nhanh nhạy của Tnú không chỉ giúp anh vượt qua khó khăn mà còn là nguồn động viên cho cả làng trong cuộc chiến tranh giải phóng.
- Khi bị giặc tra tấn, Tnú không kêu van, chứng tỏ sự kiên cường và kiệt xuất của một chiến sĩ cách mạng đích thực.
c. Tình cảm trung thành với cách mạng, lòng căm hận giặc sâu sắc và ý thức tổ chức kỷ luật cao
- Tnú đã trải qua nhiều thử thách, từ việc nuôi giấu cán bộ đến việc lãnh đạo dân làng, vẫn duy trì lòng trung thành với cách mạng.
- Bị giặc bắt, bị đốt cháy ngón tay, Tnú vẫn giữ vững tinh thần không kêu khóc, là minh chứng cho lòng kiên cường và niềm tin vững chắc trong đấu tranh.
d. Cảm nhận về vẻ đẹp từ tình thân gia đình và tình yêu quê hương sâu sắc:
- Tình yêu thương mẹ con Mai là điểm nhấn nhạy bén, cùng với nỗi đau không thể cứu vợ con, Tnú quyết định hy sinh bản thân để bảo vệ mẹ con Mai.
- Khi Mai sinh con, Tnú tận dụng đồ của mình để làm đôi giày cho con, thể hiện tấm lòng cha đầy yêu thương và sẵn sàng hy sinh.
- Tình cảm với quê hương rất sâu sắc, không chỉ là đấu tranh vì mối thù cá nhân mà còn vì bảo vệ làng, giữ gìn mảnh đất quê hương.
3. Kết luận:
Tóm tắt cảm nhận.
II. Bài viết mẫu Phân tích nhân vật Tnú
1. Phân tích nhân vật Tnú, mẫu số 1 (Tiêu chuẩn)
Nguyễn Trung Thành, tên bút Nguyên Ngọc, là một nhà thơ nổi tiếng từ thời kháng chiến chống Mỹ. Ông không chỉ làm nghệ thuật với sự sáng tác văn chương phục vụ cách mạng mà còn tham gia trực tiếp vào chiến trường miền Nam. Cuộc sống và chiến đấu trên đất Tây Nguyên, nơi ông gắn bó với những con người và đất đai, tạo ra nhiều ấn tượng sâu sắc trong tâm hồn ông. Trong tác phẩm nổi tiếng nhất của mình, Rừng xà nu, Nguyễn Trung Thành tập trung khai thác hình tượng Tnú, một nhân vật anh hùng đặc biệt, để làm nổi bật phẩm chất anh hùng của người Tây Nguyên trong chiến tranh khốc liệt.
Trong Rừng xà nu, Tnú là biểu tượng của anh hùng với tinh thần sử thi, là hình tượng mà cả cộng đồng đều tôn vinh. Tính sử thi của Tnú xuất phát từ lai lịch và số phận đầy đau khổ của anh, từ mồ côi cha mẹ, anh lớn lên trong sự yêu thương, che chở của dân làng Xô Man, nơi có truyền thống đánh giặc bất khuất. Điều này tạo nên một con người mang đậm vẻ đẹp của cộng đồng, theo lời cụ Mết: 'Đời nó khổ nhưng bụng nó sạch như nước suối làng ta'. Mặc dù trải qua những mất mát, nhưng ký ức đau thương chủ yếu tập trung vào giai đoạn trưởng thành của Tnú.
Bài viết Phân tích nhân vật Tnú trong Rừng xà nu hay nhất
Tnú lớn lên và chọn Mai làm vợ, họ hẹn ước có cuộc sống hạnh phúc. Nhưng số phận không mỉm cười, Tnú cùng vợ con trở thành mồi nhử cho giặc. Tai họa ập đến khi chúng bắt Mai và con, tra tấn đến chết. Tnú chứng kiến cái chết thương tâm, đau đớn chẳng nguôi. Mất vợ, mất con, anh bị giặc bắt, tra tấn, mất đi bàn tay. Số phận bi thương và bất hạnh là thách thức để Tnú trưởng thành và kiên cường hơn trong chiến đấu giải phóng dân tộc.
Tnú, mặc dù mồ côi cha mẹ, đã trở thành anh hùng với những phẩm chất tốt đẹp. Tính dũng cảm, gan dạ, giác ngộ cách mạng từ nhỏ. Quyết tâm học chữ, mưu trí vượt ngục, Tnú trở nên kiên trung. Trung thành với cách mạng, chịu đựng tra tấn mạnh mẽ, không kêu van. Sự khiếm khuyết của bàn tay trở thành động lực mạnh mẽ, ký ức đau thương là nguồn cảm hứng vững vàng trong chiến đấu.
Tnú không chỉ mang vẻ đẹp của sự dũng cảm và ý thức cách mạng, mà còn là hình ảnh của người anh hùng trưởng thành qua những bi thương. Đau khổ từ mất mát gia đình, kết hợp với lòng trung thành với cách mạng, Tnú trở thành biểu tượng vững vàng trong chiến đấu giải phóng dân tộc, là nguồn cảm hứng vô tận cho văn học kháng chiến.
Một điều không thể phủ nhận về vẻ đẹp ở Tnú đó là tình cảm sâu đậm với quê hương và gia đình. Sự quan trọng của tình cảm trong sử thi của anh hùng Tnú trở nên đầy đủ khi nói đến tình yêu thương và trách nhiệm của anh đối với gia đình. Tnú đã hy sinh bản thân để bảo vệ mẹ con Mai, thể hiện lòng yêu thương và trách nhiệm của một người đàn ông. Đoạn hội thoại mặn nồng của Tnú với vợ con, vững vàng như cột thép, là biểu tượng của tình cảm chặt chẽ và trách nhiệm gia đình.
Rừng xà nu là một tác phẩm xuất sắc về anh hùng dân tộc Tây Nguyên trong cuộc chiến chống Mỹ cứu nước. Tnú là biểu tượng của người anh hùng cách mạng, thể hiện đầy đủ các đặc điểm đẹp của cộng đồng: lòng yêu nước sâu sắc, trung thành với cách mạng, tình thân thiết với gia đình, và tinh thần chiến đấu vì mục tiêu lý tưởng. Rừng xà nu và nhân vật Tnú vẫn giữ nguyên giá trị và tác động sâu sắc trong tâm hồn độc giả, là hình ảnh anh hùng trên mảnh đất hùng vĩ.
"""""--KẾT THÚC PHẦN 1"""""---
T nú là biểu tượng của tình yêu nước và chủ nghĩa anh hùng cách mạng tại làng Xô Man. Bằng cách nghiên cứu về cuộc chiến tranh của dân làng Xô Man và hình tượng những con người yêu nước như T nú, Mai, Dít, bé Heng, chúng ta được hiểu sâu hơn về sự đoàn kết và lòng yêu nước của cộng đồng này. Không thể bỏ qua những bài tham khảo quan trọng như: Phân tích phẩm chất anh hùng của các nhân vật trong Rừng xà nu, Cảm nhận về truyện ngắn Rừng xà nu của Nguyễn Trung Thành, Phân tích cảm hứng sử thi trong Rừng xà nu, Vẻ đẹp chủ nghĩa anh hùng cách mạng qua nhân vật Tnú trong Rừng Xà Nu và nhân vật Việt trong Những đứa con trong gia đình.
2. Nghiên cứu về nhân vật Tnú, bài mẫu số 2:
Nguyễn Trung Thành, một nhà văn tài năng trưởng thành trong hai cuộc chiến chống Pháp và Mỹ, đã đóng góp lớn trong việc đưa vùng đất Tây Nguyên hoang sơ vào tầm nhìn của văn học hiện đại Việt Nam. Truyện ngắn Rừng xà nu là tác phẩm đại diện cho ông. Tác phẩm này đã thành công trong việc xây dựng hình tượng nhân vật Tnú, biểu tượng của mọi vẻ đẹp trong cộng đồng anh hùng Tây Nguyên, trong bối cảnh cuộc chiến tranh khốc liệt chống Mỹ.
Rừng xà nu (1965) lần đầu xuất hiện trên Tạp chí Văn Nghệ Quân Giải Phóng Miền Trung Trung Bộ (số 2 - 1965) và sau đó được xuất bản trong tập Trên Quê Hương Những Anh Hùng ở Điện Ngọc.
Sau chiến thắng Điện Biên Phủ, hiệp định Geneva được kí kết, đất nước chia thành hai miền. Bối cảnh này đánh dấu sự hủy diệt do kẻ thù gây ra, với tình hình khủng bố và thảm sát diễn ra trên khắp miền Nam. Rừng xà nu được viết vào thời điểm đất nước đang sôi động chống Mỹ. Tác phẩm hoàn thành tại căn cứ chiến trường miền Trung Trung Bộ. Thông qua câu chuyện về những anh hùng trong một làng hẻo lánh, gần rừng xà nu hùng vĩ, tác giả đặt ra câu hỏi lớn: Để giữ cho đất nước và nhân dân sống mãi mãi, chúng ta không có cách nào khác ngoài việc đứng lên, cầm vũ khí chống lại kẻ thù tàn bạo.
Tnú đóng vai trò trung tâm trong tác phẩm. Câu chuyện về cuộc đời anh được sử thi hóa thông qua lời kể của cụ Mết. Cuộc sống của Tnú chặt chẽ với làng Xô Man, được xây dựng với bản sắc sử thi. Tác giả chọn cách tiếp cận từ góc độ cộng đồng để phản ánh cuộc sống cá nhân của Tnú. Nhân vật Tnú được tạo hình như một biểu tượng lý tưởng, lấy cảm hứng từ anh Đề, người Xơ-đăng ở Tây Nguyên. Năm 1959, anh Đề dẫn đầu mười chàng trai trong làng để thực hiện hành động quyết liệt chống lại đội lính Diệm, bắt đầu cuộc chiến tranh vũ trang.
Phân tích nhân vật Tnú để nhìn thấy vẻ đẹp của anh hùng sử thi trong cuộc chiến chống Mỹ
Tnú là con của dân làng Xô Man, được bảo bọc, chăm sóc và nuôi dưỡng bởi những người dân trong làng. 'Nó là người Sa Trá mình, cha mẹ nó chết sớm, làng Xô Man này nuôi nó. Đời nó khó khăn nhưng tâm hồn nó trong trẻo như nguồn nước suối trong làng chúng ta'. Tình thương yêu của cộng đồng đã mang lại niềm tin vào cuộc sống, lòng tin vào bản thân và một sự gắn bó sâu sắc với quê hương, những điều quen thuộc như tiếng chày giã gạo của những cô gái, dòng nước mát lạnh chảy đầu làng, những cụ già, những em nhỏ,... Sau khi trải qua ba năm phục vụ lực lượng, khi trở về thăm làng, Tnú cảm nhận sự hồi phục, xúc động trước bức tranh quen thuộc của quê hương.
Ngay từ nhỏ, Tnú đã là người dũng cảm, liều lĩnh, đi tiếp tế lương thực cho cán bộ, thậm chí tham gia liên lạc từ xã lên huyện. Điều này đã làm nổi bật trí tuệ đặc biệt của Tnú. 'Nó không thích lội nước chỗ êm dường chọn nơi thác mạnh để bơi, vượt mặt nước, cưỡi thác như con cá kình' - Tnú cho biết 'Qua những chỗ nước êm làm Mỹ - Diệm hài lòng, qua những chỗ nước mạnh anh ta không ngờ'. Khi đối mặt với sự vây hãm của địch, Tnú leo lên một cây cao, quan sát môi trường xung quanh và vượt qua mọi vòng vây. Tnú lắng nghe lời khuyên của anh Quyết, chăm chỉ học chữ để sau này có thể lãnh đạo cách mạng. Quyết tâm học chữ của Tnú được thể hiện rõ khi cậu tự đập đầu vào hòn đá, máu chảy ròng khi thất bại trước Mai trong việc nhớ chữ. Tnú từ nhỏ đã nuôi dưỡng trong tâm hồn câu nói của cụ Mết: Cán bộ là Đảng, Đảng còn, núi nước này còn.
Tnú là biểu tượng của sự trung thành vô điều kiện với cách mạng, với Đảng. Anh ta đại diện cho sức khỏe mạnh với bộ ngực rộng, cánh tay mạnh mẽ như cây lim. Tnú là biểu tượng bất khuất, kiên cường, đã trải qua tra tấn và tù đày mà vẫn không khuất phục. Với thân hình cường tráng như cây xà nu, Tnú không sợ hãi, không khuất phục trước sự tàn bạo của kẻ thù. Một lần bị giặc bắt, Tnú không tiết lộ bí mật dù bị tra khảo dã man. Dù vết dao trên lưng nhưng Tnú vẫn không nói một lời. Anh vượt ngục trở về làng, tiếp tục lãnh đạo và chiến đấu. Sức mạnh của anh còn được tăng cường bởi tình yêu lớn với Mai và đứa con nhỏ.
Mặc dù có sức mạnh, Tnú không thể cứu được mẹ con Mai khỏi tay kẻ thù. Cuộc sống của anh liên kết với những đau thương không chỉ của mình mà còn của cả làng Xô Man. Gia đình hạnh phúc của anh với Mai và đứa con bị hủy hoại bởi tàn ác của kẻ thù. Tnú chấp nhận mất vợ con, biến đau thương thành động lực chiến đấu và rèn luyện tâm chí. Hình ảnh mười ngón tay cháy lên như đuốc từ nhựa xà nu không chỉ tố cáo tội ác của kẻ thù mà còn thể hiện lòng dũng cảm của anh chiến sĩ cách mạng.
Tnú không thể cứu mẹ con Mai và không thể chiến đấu bằng tay không và tâm hận mù quáng. Nhưng anh không chìm đắm trong đau thương, anh vượt lên trên nó, biến nó thành động lực chiến đấu và rèn luyện ý chí. Bị bắt sau khi Mai chết, Tnú không chỉ lo lắng cho ai sẽ lãnh đạo làng mà còn chuẩn bị chiến đấu khi Đảng kêu gọi. Anh chỉ có cách là cầm súng, và lúc đó, lửa xà nu sẽ không còn trên tay anh. Núi rừng Xô Man sẽ rung động. 'Chúng nó đã cầm súng, mình phải cầm giáo...' - một chân lí của cách mạng miền Nam: dùng bạo lực cách mạng chống lại bạo lực phản cách mạng.
Sau khi được giải thoát bởi cụ Mết và thanh niên, Tnú tham gia lực lượng chính quy. Hành động của anh có nguồn gốc từ lí tưởng 'cầm giáo' mà cụ Mết truyền dạy và để có điều kiện chiến đấu chống lại kẻ thù. Anh đi để trả thù, rửa thù. Mặc dù chỉ còn hai đốt ngón tay, nhưng anh cầm súng được. Tnú trở thành tấm gương soi sáng cho thế hệ ở làng Xô Man, biểu tượng của sức mạnh, niềm tin và ý chí. Tnú là hình ảnh của khát vọng vươn lên. Mỗi hành động của anh đều mang lại nhận thức cho mọi người. Anh về thăm quê, vui vẻ bởi sự nghiêm túc trong quân đội. Mọi lúc vui vẻ, anh chớ đùa vì mỗi lời nói, hành động của anh đều để lại tầm ảnh hưởng đáng kể đối với đời sống và tinh thần của người dân Xô Man.
Khi tạo hình nhân vật Tnú, Nguyễn Trung Thành tập trung mô tả đặc biệt đôi bàn tay của anh. Từ đôi bàn tay này, đọc giả có thể cảm nhận được không chỉ cuộc sống mà còn tính cách của nhân vật. Ban đầu, bàn tay của Tnú là biểu tượng của lòng nghĩa tình, thẳng thắn. Nó là bàn tay đắc ý cầm bút học chữ, bàn tay chịu đau vì đá ghè trừng phạt khi không nhớ chữ, là bàn tay đặt lên bụng để tuyên bố lòng cộng sản... Tuy nhiên, đỉnh điểm của đôi bàn tay này nằm trong cao trào của câu chuyện, cũng là thời điểm bi tráng nhất của nhân vật. Kẻ thù bám víu và đốt cháy mười đầu ngón tay của Tnú bằng dầu xà nu. 'Mười ngón tay anh đã trở thành mười ngọn đuốc', lửa thiêu cháy ruột gan, máu mặn chát ở đầu lưỡi. Hình ảnh này chứng kiến sự dã man của kẻ thù đã khiến làng Xô Man nổi loạn, khởi đầu cuộc chiến mới của dân làng. Bàn tay tật nguyền của Tnú, mỗi ngón chỉ còn hai đốt, như một biểu tượng của tội ác kẻ thù mà anh mang theo suốt cuộc đời. Đến cuối truyện, bàn tay này vẫn tiếp tục cầm súng, vẫn có thể giết chết chỉ huy địch dù đang cố thủ trong hầm. Như vậy, bàn tay Tnú trải dài suốt câu chuyện, như một ký ức về tính cách và số phận của anh.
Giống như nhiều nhân vật trong văn học thời kỳ chống Mĩ, Tnú được tạo dựng bằng lối viết lãng mạn, mang đầy tinh thần lý tưởng, là hình ảnh hoàn hảo của anh hùng Tây Nguyên. Nguyễn Trung Thành muốn qua nhân vật này thể hiện số phận và hành trình của nhân dân Tây Nguyên, nhân dân Miền Nam trong cuộc chiến tranh giải phóng: sử dụng bạo lực cách mạng để chống lại bạo lực phản cách mạng.
Không như bốn phần trước, bài viết này chưa có nội dung phân tích về hình tượng nhân vật Tnú.
Để củng cố kiến thức về văn học lớp 12, ngoài Rừng xà nu, hãy quan tâm đến các tác phẩm như Những đứa con trong gia đình, Vợ nhặt, Vợ chồng A Phủ. Ôn tập thêm với Phân tích truyện Vợ nhặt, Cảm nhận về nhân vật bà cụ Tứ trong Vợ nhặt, Phân tích nhân vật Mị trong Vợ chồng A Phủ của Tô Hoài, Phân tích nhân vật Việt trong Những đứa con trong gia đình.