Phân tích khổ thơ mở đầu bài thơ Ông đồ - Mẫu 1
Hình ảnh ông đồ trong các dịp Tết xưa luôn là hình ảnh quen thuộc, gắn liền với việc viết câu đối chúc Tết và trang trí ngôi nhà để cầu mong một năm mới an lành và may mắn. Ông đồ là một nhân vật quan trọng trong xã hội, đại diện cho tầng lớp trí thức được tôn trọng.
Thơ về ông đồ như một phần không thể thiếu trong văn hóa Tết:
'Khi hoa đào khoe sắc,'
Ông đồ già lại xuất hiện,'
Chuẩn bị mực tàu và giấy đỏ,'
Trên con phố đông đúc.'
Sự hiện diện của ông đồ đánh dấu sự bắt đầu của mùa xuân, kết nối với chu kỳ thời gian. Mỗi mùa xuân đến, hình ảnh này lại trở nên quen thuộc với mọi người. Màu đỏ của giấy, màu đen của mực cùng sự nhộn nhịp của phố xá gần Tết tạo nên một không khí đầy sức sống. Bài thơ nhẹ nhàng nhưng vẫn thể hiện rõ niềm vui của mùa xuân, với ông đồ là điểm nhấn chính của sự kiện.
Ông đồ cẩn trọng viết từng nét chữ, đẹp như rồng bay phượng múa trước mắt mọi người:
'Bao nhiêu người mời ông viết
Đều phải tấm tắc khen ngợi tài năng
Những đường nét tinh tế, khéo léo
Như phượng múa, rồng bay.'
Với tài nghệ của mình, ông đồ trở thành nhân vật được nhiều người mời viết, và sự tôn trọng, yêu mến của họ dành cho ông thể hiện rõ. Ông trở thành trung tâm thu hút sự chú ý của mọi người. Những nét chữ đẹp của ông được so sánh với những hình ảnh tinh túy và tuyệt vời, 'như phượng múa, rồng bay.' Tác giả dùng hình ảnh so sánh để mô tả sự tinh tế và đẹp đẽ trong từng nét chữ của ông. Với hình ảnh này, tác giả ca ngợi ông đồ như một nghệ nhân xuất sắc, hết lòng với nghệ thuật.
Khổ thơ này mang đến một bức tranh sống động về ông đồ xưa, người luôn hiện diện trong mỗi dịp Tết để viết câu đối và được mọi người tôn trọng vì tài năng nghệ thuật của mình. Đây là hình ảnh tiêu biểu của ông đồ trong xã hội xưa, phản ánh vẻ đẹp và giá trị của ông trong thời kỳ đó.
Phân tích khổ thơ mở đầu bài thơ Ông đồ - Mẫu 2 chọn lọc và sâu sắc
Xuất hiện trong phong trào Thơ mới, Vũ Đình Liên đã để lại dấu ấn mạnh mẽ với bài thơ Ông đồ, một tác phẩm hoài niệm về những giá trị truyền thống của dân tộc. Bài thơ gợi lên sự đồng cảm với hình ảnh của những ông đồ, 'những di tích tàn tạ của một thời kỳ đã qua.' Hai khổ thơ đầu tiên của bài thơ tái hiện hình ảnh những ông đồ già, những nhân vật từng được kính trọng trong thời kỳ Nho học, đồng thời làm nổi bật giá trị văn hóa truyền thống của Việt Nam.
'Khi hoa đào nở vào mỗi năm'
Ông đồ già lại xuất hiện
...
Tay viết chữ như rồng bay múa
Trên cành phượng tươi vui.'
Dù không đạt được danh vọng trong sự nghiệp thi cử, ông đồ vẫn là những người tài giỏi và thông thái, trở về quê hương để truyền dạy cho thế hệ trẻ. Họ được mọi người kính trọng và yêu mến vô cùng.
Hình ảnh ông đồ trong thơ của Vũ Đình Liên gắn liền với hoa đào nở, một biểu tượng thân thuộc của những thế kỷ trước, và cũng là một gợi nhớ sâu sắc trong tâm thức. Hoa đào báo hiệu sự chuyển giao của năm mới, và chính lúc ấy, ông đồ xuất hiện với bút lông, giấy đỏ, và nghiên mực, giữa phố phường tấp nập. Ông như một quy luật của thời gian, một đặc trưng của Tết đến Xuân về. 'Mỗi năm - lại' là quy luật không thể thiếu, tượng trưng cho sự hiện diện của những thầy đồ già trong mỗi khoảnh khắc thiêng liêng của mùa xuân. Sự hiện diện của ông đồ, dù quen thuộc, vẫn mang đến một sức hút đặc biệt giữa sự bận rộn của phố phường.
Trong phong trào Thơ mới, Vũ Đình Liên đã khắc họa hình ảnh người thầy đồ với một bức tranh sống động, nơi ông trở thành trung tâm của sự chú ý, bao quanh bởi những người ngưỡng mộ đang chăm chú nhìn từng nét chữ trên giấy đỏ. Những chữ viết bay bổng và đầy may mắn vẫn còn in đậm trong ký ức về mùa xuân xưa. Mọi người đều khao khát có được một cặp câu đối đỏ treo trong nhà để tự hào và cầu may. Sự hâm mộ của mọi người khiến ông đồ cảm thấy mình quan trọng và cuộc đời có ý nghĩa. Những lời khen tặng càng làm ông thêm vui vẻ, động viên ông viết chữ đẹp hơn nữa 'như rồng múa phượng bay.' Ông đồ trở thành trung tâm của sự chú ý nhờ tài năng và sự yêu thích của mọi người.
'Hoa tay thảo những nét
Như rồng múa phượng bay'
Đối với những người am hiểu thư pháp và Nho học, mỗi nét chữ là một tác phẩm nghệ thuật độc đáo, chỉ có thể được sáng tạo bởi những người có kiến thức sâu rộng và sự khéo léo. Hình ảnh người thầy đồ viết từng nét chữ lượn lờ trên giấy đỏ, từ nét thanh mảnh đến nét đậm, từ nét bay bổng đến nét dứt khoát, tất cả đều rất đẹp và gây ấn tượng. Mỗi nét chữ không chỉ thể hiện tài năng của ông, mà còn chứa đựng tâm tư và lý tưởng của ông.
Ông đồ trong thời kỳ Nho học phát triển mạnh mẽ đã trở thành biểu tượng văn hóa đặc biệt trong lòng người dân Việt Nam. Đây là thời kỳ mà giá trị văn hóa Nho học được trân trọng và phát huy một cách toàn diện, với những giá trị cao đẹp của nền văn hóa được khai thác sâu sắc hơn bao giờ hết.
Hai khổ thơ đầu của Vũ Đình Liên về ông đồ như một bản hòa ca hoài cổ, tôn vinh những giá trị văn hóa truyền thống của Việt Nam. Dù hình ảnh ông đồ có thể không còn hiện hữu, nhưng qua những câu thơ ấy, chúng ta như được sống lại trong một bức tranh Tết xưa, với hình ảnh người thầy đồ giản dị ngồi giữa phố phường nhộn nhịp, bút lông và giấy đỏ trong tay.
Phân tích khổ thơ đầu bài thơ Ông đồ chọn lọc hay nhất - Mẫu số 3
Ông đồ là hình ảnh quen thuộc mỗi dịp Tết xưa, đảm nhận nhiệm vụ viết câu đối chúc Tết để người dân trang trí nhà cửa, cầu mong một năm mới an lành và may mắn. Ông là tầng lớp trí thức được nhiều người tôn trọng và ngưỡng mộ.
Hình ảnh ông đồ hiện lên như một quy luật bất biến:
Khi hoa đào nở vào mỗi mùa xuân
Lại thấy hình ảnh ông đồ già
Với mực tàu và giấy đỏ được bày biện
Giữa phố đông người qua lại.
Sự xuất hiện của ông đồ là dấu hiệu rõ rệt của mùa xuân, khẳng định vòng lặp của thời gian mỗi năm một lần. Từ 'mỗi' nhấn mạnh sự quen thuộc của hình ảnh này đối với mọi người. Màu đỏ của giấy và màu đen của mực tạo ra một không khí tươi vui và náo nhiệt. Dù thơ mang âm điệu nhẹ nhàng, nhưng vẫn thể hiện đầy đủ niềm vui của mùa xuân, với ông đồ là điểm nhấn chính.
Ông đồ vẽ những hình rồng bay phượng múa cho mọi người:
'Có bao nhiêu người nhờ viết
Cứ tấm tắc khen ngợi tài
Với những nét chữ hoa tay
Như phượng múa, rồng bay'.
Với tài nghệ tuyệt vời của mình, ông đồ được nhiều người mời viết, thể hiện sự kính trọng và yêu mến từ khắp nơi. Ông như trung tâm của sự chú ý, với những nét chữ tinh xảo được ví von với những hình ảnh đẹp đẽ nhất như 'phượng múa, rồng bay'. Tác giả khéo léo dùng phép so sánh để làm nổi bật vẻ đẹp tao nhã của nét chữ ông, qua đó ca ngợi sự tài hoa và đam mê nghệ thuật của ông.
Hai khổ thơ đầu phản ánh hình ảnh ông đồ trong những ngày Tết xưa, người thực hiện công việc quan trọng là viết câu đối cho mọi người. Tài năng nghệ thuật của ông được trân trọng và quý mến, thể hiện nét đẹp của ông đồ trong văn hóa truyền thống.