17 bài phân tích nổi bật nhất về Lặng lẽ Sa Pa từ học sinh giỏi toàn quốc, bao gồm 5 dàn ý chi tiết và sơ đồ tư duy, giúp bạn đọc cảm nhận trọn vẹn vẻ đẹp mộng mơ và hùng vĩ của thiên nhiên Sa Pa.

Thêm vào đó, bài viết còn giới thiệu các nhận định sâu sắc và hướng dẫn cách áp dụng vào việc viết bài. Khám phá nội dung chi tiết qua bài viết dưới đây của Mytour để hiểu rõ hơn về truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa, được dạy trong chương trình Ngữ văn lớp 9, Bài 6 sách Ngữ văn 8 Kết nối tri thức Tập 2.
Sơ đồ tư duy cho bài phân tích Lặng lẽ Sa Pa

Dàn ý chi tiết cho bài phân tích truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa
Dàn ý ngắn gọn
A. Mở bài: Trình bày về tác giả Nguyễn Thành Long, một nhà văn của những tác phẩm truyện ngắn, và giới thiệu về tác phẩm Lặng lẽ Sa Pa với âm hưởng thơ mộng, nhẹ nhàng.
B. Thân bài
- Sa Pa hiện lên như một bức tranh thiên nhiên kỳ vĩ và mơ mộng với những đám mây lơ lửng và sự đa dạng của các loài cây cỏ và hoa lá, tạo nên một khung cảnh thơ mộng và rực rỡ.
- Anh thanh niên Sa Pa hiện lên qua hình ảnh của một người trẻ tuổi, sống một mình trên đỉnh Yên Sơn, cao 2.600 m, nơi anh làm công việc khí tượng, vật lý địa cầu đầy gian khổ nhưng lại đầy trách nhiệm và yêu nghề.
- Anh thanh niên sống tại đỉnh núi, một mình trong hoàn cảnh khó khăn nhưng luôn lạc quan và đầy nhiệt huyết với công việc. Anh dành tình yêu cho thiên nhiên và cuộc sống độc lập, trồng hoa và nuôi gà để làm đẹp cho cuộc sống và tự cung tự cấp, thể hiện sự lạc quan và yêu đời qua mọi thử thách.
- Cô kỹ sư trẻ trung, hồn nhiên, và lãng mạn, quyết định rời bỏ thành phố để sống giữa núi rừng Sa Pa, nơi cô yêu mến vẻ đẹp thiên nhiên và cuộc sống bình dị bên cạnh ông họa sĩ và anh thanh niên.
- Ông họa sĩ, người đam mê nghệ thuật, thân thiện và trọng nghĩa tình, biểu tượng cho những người giàu kinh nghiệm và am hiểu sâu sắc về nghệ thuật.
- Người lái xe đã dành 30 năm cuộc đời mình cho những chuyến đi lên Sapa, với bản tính tốt bụng và luôn sẵn lòng giúp đỡ người khác.
- Tác phẩm sử dụng ngôn ngữ nghệ thuật đặc sắc, kết hợp chất thơ trong hình thức tạo hình, mang đến những tình huống truyện bất ngờ nhưng vẫn hợp lý, nghệ thuật miêu tả thiên nhiên sống động và việc xây dựng hình ảnh nhân vật đa chiều.
C. Kết bài: Đưa ra cảm nhận tổng quan về tác phẩm truyện ngắn
Dàn ý chi tiết
A. MỞ BÀI:
Truyện ngắn 'Lặng Lẽ Sa Pa' là sản phẩm của chuyến đi đến Lào Cai vào mùa hè năm 1970 của tác giả, được xuất bản trong tập 'Giữa trong xanh' năm 1972. Tác phẩm này tôn vinh các nhân vật lao động chính trực như anh thanh niên làm khí tượng và những con người tương tự. Tác giả muốn truyền đạt rằng, giữa sự yên lặng của Sa Pa, vẫn có những người miệt mài làm việc và suy nghĩ cho đất nước. Truyện cũng bàn về ý nghĩa và niềm vui của việc lao động tự nguyện vì mục tiêu cao cả của con người.
B. THÂN BÀI:
Khi xe đến chân núi Yên Sơn, bác lái xe dừng lại và giới thiệu với ông hoạ sĩ và cô kỹ sư về một anh thanh niên làm công tác khí tượng sống độc thân trên núi. Trong cuộc gặp gỡ ngắn 30 phút, anh thanh niên chia sẻ về công việc đầy gian khổ và cô độc của mình, thể hiện suy nghĩ sâu sắc về cuộc sống và công việc. Khi ông hoạ sĩ đề nghị vẽ anh, anh giới thiệu những người khác xứng đáng được vẽ hơn. Cuộc gặp gỡ này để lại ấn tượng sâu sắc cho khách, và khi họ ra về, anh tặng cô gái một bó hoa và bác già một rổ trứng.
1. Nhân vật anh thanh niên.
Anh thanh niên là nhân vật chính của câu chuyện, không xuất hiện ngay từ đầu mà chỉ trong một cuộc gặp gỡ ngắn khi đoàn xe dừng nghỉ. Mặc dù chỉ góp mặt trong thời gian ngắn, anh đã để lại ấn tượng mạnh mẽ về một 'ký hoạ chân dung' với các nhân vật khác, rồi lại biến mất vào làn mây mù và sự yên lặng của Sa Pa.
- Điều kiện sống và làm việc khá đặc biệt:
+ Sống độc thân trên đỉnh núi cao 2600m, quanh năm suốt tháng trong cảnh cô đơn, giữa thiên nhiên hoang sơ với mây mù và không khí lạnh. Công việc hàng ngày của anh bao gồm đo gió, mưa, nắng, tính toán mây, và đo chấn động mặt đất, cung cấp dữ liệu thời tiết cho sản xuất và chiến đấu, thực hiện đều đặn bốn lần mỗi ngày vào các khung giờ cố định, đòi hỏi một tinh thần trách nhiệm cao bất kể thời tiết khắc nghiệt.
+ Thử thách lớn nhất không phải là gian khổ của công việc mà là sự cô đơn khôn nguôi khi sống một mình trên đỉnh núi, đến nỗi đôi khi 'thèm người' và phải dừng xe qua đường chỉ để được gặp gỡ và nói chuyện.
→ Thật vậy, hoàn cảnh sống và làm việc khắc nghiệt đó là một thách thức lớn cho bất kỳ ai, nhưng anh đã chấp nhận và vượt qua nó với những suy nghĩ giản dị nhưng sâu sắc.
- Tính cách nổi bật:
+ Đầu tiên, anh có nhận thức cao về công việc và tình yêu nghề, nhìn nhận công việc thầm lặng của mình như một cống hiến quan trọng cho đất nước, đặc biệt trong bối cảnh chiến tranh chống Mỹ. Anh không chỉ nhìn nhận gian khổ, mà cả niềm vui khi biết rằng công việc của mình đã góp phần vào thành công của không quân ta tại cầu Hàm Rồng.
+ Anh mang trong mình những quan niệm chính xác về giá trị cuộc sống và công việc, luôn cảm thấy mình gắn bó với những người khác thông qua công việc, dù là trong điều kiện làm việc khắc nghiệt nhất. Anh thể hiện sự hiểu biết sâu sắc rằng mình không bao giờ thực sự cô đơn khi còn có công việc và đồng nghiệp, và coi đó là lý do để vượt qua cô đơn và buồn chán.
- Anh không chỉ tìm thấy niềm vui trong công việc mà còn trong những sở thích cá nhân như đọc sách, mà anh coi như một cuộc trò chuyện không bao giờ kết thúc với những người bạn tri thức, minh chứng là niềm phấn khích khi nhận được gói sách từ bác lái xe.
+ Anh tổ chức cuộc sống của mình một cách khoa học và ngăn nắp, từ việc sắp xếp nơi ở đến cách dành thời gian cho các hoạt động cá nhân như chăm sóc cây cối, nuôi gà, tự học. Anh tạo dựng một không gian sống độc lập nhưng đầy đủ và gọn gàng, nơi công việc và sở thích cá nhân hoà quyện vào nhau.
- Nhân vật này còn sở hữu nhiều đức tính và phẩm chất đáng trân trọng, tạo nên một con người đầy mê hoặc và đáng mến.
+ Anh rất cởi mở và chân thành, trân trọng mọi mối quan hệ, và luôn mong muốn được gặp gỡ và nói chuyện với mọi người.
Biểu hiện:
+ Anh thể hiện sự ân cần và chu đáo với bác lái xe, cũng như đối với những vị khách đến thăm bất ngờ: chuẩn bị nước uống, tặng hoa cho cô gái từ Hà Nội - vị khách đầu tiên sau bốn năm làm việc, và thành thật chia sẻ những điều thường chỉ được giữ trong lòng, khiến không khí trở nên cảm động.
+ Anh đếm từng phút trong thời gian quý giá của cuộc gặp gỡ ba mươi phút, lo sợ rằng thời gian sẽ trôi qua quá nhanh.
+ Anh tỏ ra lưu luyến và xúc động sâu sắc khi chia tay khách, đến nỗi phải quay mặt đi và ấn vào tay ông hoạ sĩ già một làn trứng làm quà, không nỡ tiễn khách ra xe mặc dù chưa đến giờ làm việc.
- Anh thanh niên tỏ ra rất khiêm tốn, luôn cảm thấy rằng công việc và lời khen của bác lái xe quá cao so với những gì mình làm được, chỉ coi những đóng góp của mình là nhỏ bé. Anh tự nhận mình chưa sánh được với cha mình vì chưa từng tham gia bộ đội hay chiến đấu trực tiếp. Khi ông hoạ sĩ đề nghị vẽ chân dung anh, anh từ chối và giới thiệu những người khác mà anh cho là xứng đáng hơn, như ông kỹ sư làm vườn ở Sa Pa hay cán bộ nghiên cứu bản đồ sét.
→ Mặc dù chỉ xuất hiện trong một khoảnh khắc ngắn ngủi của câu chuyện, nhưng nhân vật thanh niên đã để lại ấn tượng sâu sắc thông qua các chi tiết tiêu biểu, qua đó tác giả khắc họa được vẻ đẹp về tâm hồn, tình cảm, cách sống và quan điểm sống của anh về công việc và cuộc đời.
2. Nhân vật ông hoạ sĩ.
- Ông hoạ sĩ cảm thấy xúc động và bối rối khi gặp anh thanh niên, bởi ông đã phát hiện ra điều gì đó ông luôn mong ước được biết. Ông trải qua nhiều cung bậc cảm xúc và suy tư về anh thanh niên và nhiều vấn đề khác, bao gồm nghệ thuật và sức mạnh cũng như sự bất lực của nó, cũng như về Sa Pa.
- Dù không phải là nhân vật chính, ông hoạ sĩ đóng một vai trò quan trọng trong câu chuyện. Người kể chuyện sử dụng góc nhìn và suy nghĩ của ông để kể lại câu chuyện, quan sát và miêu tả từ thiên nhiên đến nhân vật chính. Thông qua ông hoạ sĩ, tác giả truyền tải suy nghĩ về con người, cuộc sống và nghệ thuật.
- Ông hoạ sĩ, với tâm hồn nhạy cảm của một nghệ sĩ, ngay lập tức cảm thấy xúc động trước hình ảnh người thanh niên tầm vóc nhỏ bé nhưng rạng rỡ từ xa chạy đến. Sự ngạc nhiên và cảm động tiếp tục tăng khi thấy anh hái hoa, và sự e ngại của anh khi nói về công việc của mình đã làm ông bối rối nhưng cũng gợi cảm hứng sáng tạo mạnh mẽ cho ông, khiến ông khao khát muốn biểu đạt điều gì đó chân thực và sâu sắc về anh trong tác phẩm nghệ thuật của mình.
- Cảm hứng được khơi gợi đã thôi thúc ông hoạ sĩ muốn tận dụng từng phút giây trong cuộc gặp ngắn ngủi 20 phút để hiểu sâu sắc hơn về anh thanh niên, về người mà ông muốn phác hoạ trong bức tranh. Ông hoạ sĩ hứa sẽ trở lại sau mười ngày, nhưng hiện tại, ông muốn dành toàn bộ thời gian để tìm hiểu về người thanh niên, và suy nghĩ cách thể hiện điều đó trong bức tranh một cách chân thực nhất.
- Quá trình sáng tác không hề dễ dàng nhưng ông đã bắt đầu ghi lại những cảm hứng của mình trên giấy, dù chỉ bằng vài nét phác thảo ban đầu, ông đã vẽ được khuôn mặt của người thanh niên. Mỗi nét vẽ vất vả nhưng cũng đầy suy tư, không chỉ về anh mà còn về cuộc sống và những điều anh đã suy ngẫm.
- Xúc cảm và suy tư của ông hoạ sĩ về anh thanh niên cũng như về cuộc sống và nghệ thuật đã được đánh thức một cách mạnh mẽ qua cuộc gặp này, khiến cho bức chân dung nhân vật chính trở nên có chiều sâu và thêm phần rực rỡ.
3. Nhân vật cô gái.
- Cô gái đã dũng cảm rời Hà Nội, từ bỏ một mối tình đầu không mấy sâu đậm để lên làm việc ở vùng cao Tây Bắc.
- Tâm trạng của cô kỹ sư khi gặp anh thanh niên: Cuộc gặp gỡ không ngờ với anh thanh niên và những câu chuyện mà anh kể đã khiến cô vô cùng bàng hoàng, thức tỉnh cô về sự đơn độc nhưng đầy dũng cảm của anh, về một thế giới mà những người như anh tạo nên, và suy ngẫm về con đường mình đang đi. Sự bàng hoàng này đã khiến cô nhận ra sự nhạt nhẽo của mối tình và cuộc sống hiện tại của mình, khơi gợi trong cô những cảm xúc mãnh liệt và quyết định cao cả khi đối diện với cuộc sống.
- Sự bàng hoàng ấy không chỉ về một bó hoa to sẽ đồng hành cùng cô trong chuyến đi mới, mà còn về những háo hức và mộng mơ mà anh thanh niên dành cho cô, làm cô cảm thấy biết ơn, yên tâm hơn về quyết định của mình rời bỏ mối tình cũ.
- Cuộc gặp gỡ đã làm dấy lên trong tâm hồn cô gái trẻ những suy nghĩ và cảm xúc mới mẻ về con người và cuộc sống, trao cho cô sức mạnh và nghị lực mới để đương đầu với đời. Qua đó, cô nhận ra vẻ đẹp và ảnh hưởng sâu sắc của nhân vật anh thanh niên.
4. Chất trữ tình trong truyện.
* Biểu hiện của chất trữ tình trong truyện ngắn 'Lặng lẽ Sa Pa'.
- Thiên nhiên Sa Pa được miêu tả như tranh vẽ, với khung cảnh lãng mạn: 'Ánh nắng bạc đã phủ kín lối đèo, rừng cây cháy bừng như ngọn đuốc khổng lồ. Ánh nắng làm bừng sáng bó hoa, khiến cô gái cảm thấy mình cũng rực rỡ theo.'
- Những cuộc gặp gỡ tình cờ nhưng để lại ấn tượng sâu sắc và dư vị lâu dài: vẻ đẹp của anh thanh niên, cùng với những cảm xúc và tình cảm mới mẻ mà bác họa sĩ và cô gái cảm nhận được.
+ 'Trong không gian yên tĩnh của Sa Pa, dưới những mái nhà cổ kính, ở nơi chỉ tưởng chừng để nghỉ ngơi, vẫn có những con người miệt mài làm việc và dành tâm trí cho đất nước.'
+ 'Không chỉ vì bó hoa to sẽ đồng hành cùng cô trong chuyến đi đầu tiên vào đời, mà còn vì bó hoa của những khát khao và ước mộng bất chợt mà anh dành cho cô. Còn một điều gì đó lớn lao hơn mà lúc này cô chưa thể nhận ra.'
→ Nhà văn đã xây dựng không khí trữ tình cho tác phẩm, làm tăng vẻ đẹp và ý nghĩa của những hình ảnh và con người bình dị trong câu chuyện.
5. Tình huống truyện đặc sắc.
- Trọng tâm của 'Lặng lẽ Sa Pa' là cuộc gặp gỡ giữa người thanh niên làm việc một mình tại trạm khí tượng và ba người gồm bác lái xe, ông hoạ sĩ và cô kỹ sư, những người ghé thăm nơi anh làm việc trong chốc lát.
- Cuộc gặp gỡ này không chỉ là cơ hội để nhân vật chính hiện diện trước mắt người đọc thông qua cái nhìn và cảm nhận của những nhân vật khác, nhất là ông hoạ sĩ già. Nhờ vậy, nhân vật chính được khắc hoạ một cách tự nhiên và sinh động, qua đó còn ảnh hưởng sâu sắc đến tâm trạng và suy nghĩ của những người này.
- Cuộc gặp gỡ tuy ngắn ngủi nhưng đã khắc sâu vào tâm trí mỗi nhân vật những ấn tượng mạnh mẽ về mục tiêu và lí tưởng sống. Tác giả Nguyễn Thành Long thông qua tình huống này muốn tôn vinh những con người đang âm thầm lặng lẽ, nhưng đầy trách nhiệm và cống hiến cho sự nghiệp xây dựng chủ nghĩa xã hội ở Miền Bắc trong những năm 70.
C. KẾT BÀI:
Truyện ngắn 'Lặng lẽ Sa Pa' mô tả một cách thành công cuộc sống và công việc của những người lao động bình thường, như hình ảnh anh thanh niên làm việc khí tượng một mình trên đỉnh núi cao. Tác phẩm này nhấn mạnh vẻ đẹp và giá trị của con người trong những công việc không được chú ý đến.
....
Bản phân tích gọn lẹ về 'Lặng lẽ Sa Pa'
Nguyễn Thành Long, nhà văn chuyên viết truyện ngắn, có những tác phẩm tiêu biểu như 'Giữa trong xanh' (1972) và 'Lý Sơn mùa tỏi' (1980). 'Lặng lẽ Sa Pa' là một phần của tập truyện 'Giữa trong xanh', viết về chuyến đi công tác tới Lào Cai, nơi ông ca ngợi những con người sống yên bình giữa thiên nhiên xanh tươi, miệt mài cống hiến cho đất nước mà không màng danh lợi.
Mở đầu tác phẩm là cảnh quan thiên nhiên hùng vĩ của Lào Cai, khu vực Tây Bắc Việt Nam, một nơi không hề hoang sơ mà lại tràn đầy sức sống và vẻ đẹp hấp dẫn. Khi đoàn xe leo lên các ngọn đồi, khung cảnh mây trắng như những chiếc quạt trôi lững lờ trên thung lũng, tiếng suối trong vắt, và hàng thông xanh biếc đu đưa dưới nắng, đã tạo nên bức tranh thiên nhiên sống động, thêm phần thơ mộng, khiến cho cô gái trên xe cảm thấy mình cũng trở nên lộng lẫy hơn.
Trên chuyến xe đến Lào Cai, có bác tài xế đầy hài hước và sẵn sàng giúp đỡ hành khách; một ông họa sĩ già vẫn say mê với nghệ thuật và luôn tìm kiếm cảm hứng từ thực tế, luôn trăn trở về việc phải tạo nên tác phẩm xuất sắc; cùng với đó là cô kỹ sư trẻ mới ra trường, nhiệt huyết và mong đợi bắt đầu cuộc sống mới ở miền núi sau những năm tháng dài đại học. Khi đến Sa Pa, nhóm này được giới thiệu về một ông kỹ sư vườn rau, người đã dành cả đời mình cho công tác nghiên cứu và phát triển nông nghiệp.
Người kỹ sư ấy đã dành mười một năm làm việc không ngừng nghỉ tại cơ quan, hy sinh đời sống riêng tư. Đại diện cho những người dân nơi đây là một anh thanh niên 27 tuổi làm công tác khí tượng trên đỉnh núi Yên Sơn cao 2600 mét. Sống một mình trên đỉnh núi, anh được mô tả bởi bác tài xế là 'người cô độc nhất thế gian'. Công việc của anh bao gồm đo gió, mưa, nắng và các chấn động địa chất, phục vụ cho sản xuất và chiến đấu, dù thời tiết khắc nghiệt như bão tuyết hay mưa rét, anh vẫn kiên trì công việc.
Anh thanh niên này không chỉ làm việc với một tinh thần trách nhiệm cao mà còn là một người lạc quan và yêu đời. Dù sống một mình, anh vẫn duy trì một cuộc sống khoa học, trồng hoa, chăn gà và đọc sách. Anh cũng rất nhiệt tình và chu đáo với mọi người, và khiêm tốn không ngừng. Anh là hình mẫu của một con người sống có lý tưởng, cống hiến cho quê hương đất nước mà quên mình.
'Lặng lẽ Sa Pa' là một tác phẩm trữ tình văn xuôi, khắc họa cuộc sống của những con người đáng yêu, đáng quý trên nền thiên nhiên hùng vĩ của núi rừng Sa Pa, thể hiện sự trân trọng và yêu mến đối với những con người cống hiến thầm lặng cho đất nước.
Bình luận sâu về 'Lặng lẽ Sa Pa'
Nhạc sĩ Trần Long Ẩn đã từng bày tỏ sự khắc khoải trong tâm hồn mình rằng:
“Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng
Gian khổ biết giành phần ai”
Trong khi đó, nhà thơ Thanh Hải đã chấp nhận hy sinh tuổi trẻ của mình, dành 'mùa xuân nho nhỏ' của đời mình cho tổ quốc, cho quê hương. Tương tự, có một tuổi 20 trong 'Lặng lẽ Sa Pa' của Nguyễn Thành Long, đã âm thầm dành trọn vẹn tuổi trẻ, sức lực và trí tuệ cho đất nước.
Nguyễn Thành Long đã tạo nên một tình huống truyện là cuộc gặp gỡ bất ngờ của anh thanh niên làm việc một mình tại trạm khí tượng với bác lái xe và hai hành khách. Dù là nhân vật chính, câu chuyện của anh thanh niên lại được thể hiện thông qua cuộc đối thoại giữa các nhân vật, khắc hoạ anh trong những khoảnh khắc đẹp về phẩm chất suy nghĩ và hành động mà chưa định hình rõ ràng về tính cách cá nhân.
Những nhân vật phụ trong tác phẩm giúp làm nổi bật nhân vật chính, họ thường không được đặt tên, điều này có thể xem như ẩn dụ cho những người lao động vô danh, người đang lặng lẽ, say mê cống hiến cho quê hương và đất nước mà không cần đến sự công nhận.
Anh thanh niên 27 tuổi sống một mình trên đỉnh núi Yên Sơn, cao 2600 mét. Quanh năm anh làm việc trong sương mù và bao quanh bởi cây cỏ. Anh lái xe miêu tả anh là 'người cô độc nhất thế gian'. Anh đã từng chặt cây để làm tắc đường chỉ để có thể gặp người và nghe tiếng người nói.
Công việc hàng ngày của anh bao gồm đo lượng nắng, gió, mưa, tính giây, và đo các chấn động địa chất, cung cấp dữ liệu quan trọng cho sản xuất và chiến đấu. Công việc này đòi hỏi sự chính xác cao và tinh thần trách nhiệm mạnh mẽ.
Mặc dù công việc có phần đơn điệu và cô đơn, anh không bao giờ cảm thấy cô độc hay buồn bã. Anh luôn cho rằng mình và công việc là một, công việc liên kết với bao nhiêu người dưới kia, gian khổ thế nào chăng nữa nhưng cất nó đi anh sẽ chết mất. Điều này chứng tỏ anh là người sống hết mình vì công việc, với quan niệm công việc là niềm vui, trách nhiệm và nghĩa vụ.
Anh là một con người đầy nghị lực, luôn vượt qua mọi khó khăn và cô đơn để gắn bó với công việc. Trong suốt 4 năm qua, anh chưa từng nghỉ phép, luôn đảm bảo không bỏ sót bất kỳ con số nào trong các báo cáo. Anh yêu thích đọc sách và không cảm thấy cô đơn vì biết cách tổ chức cuộc sống một cách khoa học, từ việc trồng hoa, nuôi gà, đến việc trồng cây thuốc quý. Anh luôn giữ nhà cửa ngăn nắp, gọn gàng, và coi mỗi phút giây sống và cống hiến là quý giá, không cho phép mình lãng phí.
Anh thanh niên không chỉ được đánh giá cao về phẩm chất cá nhân, với sự cởi mở và chân thành, mà còn rất khiêm tốn và thành thật. Anh được mô tả như một người ân cần, chu đáo, và luôn cảm thấy hạnh phúc vì công việc của mình không chỉ góp phần vào sản xuất mà còn có ý nghĩa trong cuộc đấu tranh chống Mỹ. Anh được xem là đại diện cho hàng ngàn thanh niên đang thầm lặng cống hiến cho đất nước.
Tác giả Nguyễn Thành Long đã khéo léo xây dựng tình huống truyện một cách hợp lý, với cách kể chuyện tự nhiên kết hợp giữa tự sự, miêu tả và bình luận. Ông đã tôn vinh cuộc sống và vẻ đẹp con người thông qua nhân vật anh thanh niên, khẳng định giá trị của những công việc lao động thầm lặng và niềm vui sâu sắc trong lao động có ích.
Trong bối cảnh đất nước đang hào hứng xây dựng và phát triển trong hòa bình, hướng tới công nghiệp hóa, hiện đại hóa, thanh niên thế hệ mới cần phải chăm chỉ học tập và lao động nhiệt tình. Điều này cần thiết để góp phần đưa đất nước tiến lên, đạt được vị thế xứng đáng trên trường quốc tế.
Với nhan đề có vẻ mâu thuẫn nhưng lại hết sức hợp lý, 'lặng lẽ' không chỉ nói về sự âm thầm làm việc mà còn về sự nỗ lực không ngừng của những người lao động để hoàn thành nhiệm vụ. Mặc dù công việc của họ không ồn ào, không phô trương, nhưng lại có giá trị to lớn, xứng đáng được trân trọng. Truyện ngắn này là tiếng nói, là khúc ca anh hùng ca từ những con người lặng lẽ ấy.
Bên cạnh nhân vật chính, truyện còn giới thiệu bác lái xe, cô kỹ sư trẻ, và bác họa sĩ. Câu chuyện được kể dưới góc nhìn thứ ba nhưng lại được quan sát qua lăng kính của bác họa sĩ, người dường như nhập tâm vào để miêu tả thiên nhiên và con người. Qua suy nghĩ và cảm xúc của bác họa sĩ, nhân vật anh thanh niên hiện lên một cách đẹp đẽ và sâu sắc, đầy chiều sâu tư tưởng.
Cô kỹ sư trẻ được khắc họa như một biểu tượng tuổi trẻ tài năng, dũng cảm trong việc theo đuổi ước mơ của mình. Cuộc gặp gỡ với anh thanh niên đã mở rộng tầm nhìn của cô, khiến cô 'bàng hoàng' trước cuộc sống độc lập, mạnh mẽ của anh. Sự khám phá này không chỉ làm cô nhận ra sự hạn chế của mối quan hệ cũ mà còn giúp cô đánh giá lại cuộc sống của mình một cách chính xác hơn.
Đối với cô, anh thanh niên như một người dẫn đường, người đã truyền cảm hứng và sức mạnh cho cô để vững bước trên con đường mình đã chọn. Ngoài sự ngạc nhiên, cô còn cảm thấy biết ơn sâu sắc; sự biết ơn này không chỉ đến từ bó hoa anh tặng, mà còn từ 'bó hoa' của sự hào hứng và niềm hạnh phúc mà anh đã chia sẻ, làm giàu thêm cho cuộc sống của cô.
'Lặng lẽ Sa Pa' là minh chứng cho tinh thần yêu nước và sự sẵn sàng hy sinh của tuổi trẻ, họ không ngần ngại cống hiến trí tuệ và sức lực cho sự phát triển của đất nước. Những câu thơ của Tố Hữu như đúc kết lại con đường mà thế hệ thanh niên đang theo đuổi, thể hiện lòng tự hào và sự gắn bó với quê hương.
“Hỡi những chàng trai, những cô gái yêu
Trên những tầng mây, những tầng núi đá
Hai bàn tay ta làm nên tất cả”
Bình luận sâu sắc và tổng quan về truyện ngắn 'Lặng lẽ Sa Pa', một tác phẩm nêu bật sự hy sinh và cống hiến thầm lặng của tuổi trẻ trong sự nghiệp chung của quốc gia.
Bài phân tích truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa - Phiên bản đầu tiên

Trong 'Lặng lẽ Sa Pa' của Nguyễn Thành Long, dù ông họa sĩ già có vẻ chỉ là nhân vật nền, ít được chú ý, nhưng thật sự ông lại là linh hồn của câu chuyện. Ông không chỉ tham gia vào các sự kiện mà còn là người dẫn dắt câu chuyện phát triển. Tác giả qua hình ảnh này gửi gắm cái nhìn sâu sắc về đời sống, con người qua lăng kính của một nghệ sĩ già, giàu kinh nghiệm và đam mê sáng tạo.
Câu chuyện bắt đầu với cuộc gặp gỡ giữa ông họa sĩ, cô kỹ sư và anh thanh niên khí tượng. Anh thanh niên sống một mình trên đỉnh núi cao, làm việc âm thầm nhưng đầy trách nhiệm, yêu đời và tự tạo cho mình một cuộc sống phong phú, độc lập: từ việc nuôi gà, trồng hoa đến đọc sách. Mỗi câu chuyện anh kể, mỗi suy nghĩ anh chia sẻ với ông họa sĩ không chỉ khơi gợi cảm hứng mà còn làm lay động lòng người, cho thấy sự đẹp đẽ của một cách sống âm thầm nhưng đầy ý nghĩa. Đó là những dấu ấn sâu sắc, những 'vang âm' của một tâm hồn giàu cảm xúc, được biểu hiện qua giây phút gặp gỡ và trò chuyện giữa các nhân vật, phản ánh niềm tin và tình yêu cuộc sống.
Trước người thanh niên đầy sức sống, ông họa sĩ già cảm thấy như trái tim mình được làm mới, đầy khát vọng và yêu đời hơn. Tuổi già dường như mang ông về với niềm đam mê tuổi trẻ, khiến ông cảm thấy cuộc sống này còn quá nhiều điều để yêu thương và khám phá. Trong lúc trò chuyện, ông vẽ, và bàn tay ông cứ thế mà như được thôi miên, trái tim ông đập mạnh bao trùm lấy suy nghĩ về cuộc sống, con người và Sa Pa. Niềm vui, hạnh phúc khiến ông cảm thấy mệt nhưng lại rất hạnh phúc. Còn cô kỹ sư nông nghiệp, cảm giác hàm ơn sâu sắc trong lòng cô là gì nếu không phải là những hiểu biết, tình cảm mới mẻ và sâu sắc hơn về cuộc sống? Từ khi lên xe, được ông họa sĩ quan tâm như cha con, đến khi thăm nhà, vườn hoa, và nói chuyện cùng anh thanh niên khí tượng, cô nhận ra nhiều điều, hiểu hơn về thế giới và con đường cô đang đi. Cảm xúc vỡ òa như khi trẻ lại được yêu thực sự, khác hẳn mối tình đầu nhạt nhòa. Cô tin tưởng và vững vàng trên con đường đã chọn, và khi ôm bó hoa anh thanh niên tặng, niềm vui cô là của một trải nghiệm tuyệt vời, của những khát vọng và ước mơ đang nở rộ. Cô kỹ sư đã 'đi một ngày đàng, học một sàng khôn'. Dù là nhân vật phụ, cô và ông họa sĩ vẫn rất được nhà văn trân trọng, gửi gắm nhiều tầng ý nghĩa. Hình ảnh cuối của họ - ông mang cái làn trứng, cô ôm bó hoa to - như một bức tranh sắc màu rực rỡ, ánh nắng làm bùng cháy rừng cây, và bó hoa rực rỡ hơn dưới ánh chiều tà. Ba nhân vật gặp nhau trong khói sương nhưng ấm áp tình người, dường như là duyên phận. Chỉ gặp nhau ba mươi phút nhưng đủ để hiểu và chiếu sáng lẫn nhau, khơi gợi những điều bổ ích. Điều quan trọng nhất cho cả ba, cho hai thế hệ, là ý thức về vị trí, trách nhiệm trong việc xây dựng đất nước. Họ tạm biệt nhau nhưng những giá trị đó vẫn còn vang vọng, đạt tới cả người đọc.
Vang âm của tác phẩm không chờ đến cuộc gặp ba nhân vật ở phần hai mới vang lên. Nó đã dịu dàng và ấm áp ngay từ những dòng đầu, khi bác lái xe thông báo đã tới Sa Pa, và những cuộc gặp đầu tiên bắt đầu. Họ bàn luận về phong cảnh Sa Pa, về các hoạ sĩ đã khuất, về cuộc sống và con người ngày nay. Sa Pa hiện ra từng chút, mỗi lúc một đẹp hơn, mơ màng hơn. Những nhân vật cũng dần hiện hữu rõ nét. Mọi người trên xe, từ bác lái xe đến các hành khách, ông hoạ sĩ, cô kỹ sư, như đang tìm kiếm một điều gì đơn giản nhưng thiêng liêng, một khát vọng, một niềm hứng khởi. Đọc văn, ta như được từ từ chiêm ngưỡng các tác phẩm hội họa lung linh kỳ ảo: 'Nắng bắt đầu len lỏi, đốt cháy rừng cây. Những cây thông chỉ cao quá đầu, rung tít trong nắng như những ngón tay bạc dưới cái nhìn che chở của những cây tử kinh lơ lửng nhô cái đầu hoa cà lên trên màu xanh của rừng, mây bị nắng xua, cuộn tròn lại từng cục, lăn trên các vòm lá ướt đẫm sương rơi'. Phong cảnh quá đẹp! Và con người, như đã thấy, mỗi chân dung, mỗi lời nói, mỗi hành động, đều vang lên những âm thanh ngọt ngào, dịu dàng. Mỗi từ, mỗi câu trong tác phẩm mang dáng dấp, màu sắc, hình khối đậm chất hội họa. Văn xuôi truyện ngắn mà giàu nhịp điệu, âm thanh, nhẹ nhàng, mang âm hưởng của một bài thơ.
'Lặng lẽ Sa Pa' - chỉ tên thôi đã nghe như kể về điều gì đó im ắng, cô đơn, lạnh lẽo. Nhưng không, tác phẩm này lại ngập tràn âm thanh trong sáng và sắc màu lung linh, toả ra hơi ấm của tình người, của sự sống. Cảnh vật Sa Pa hiện lên lung linh, những con người trở nên thân thương, đáng quý. Những vang âm, sắc màu, hơi ấm ấy đã khơi gợi trong rất nhiều người đọc tình yêu Tổ quốc, tình yêu con người, những con người từng biết sống đẹp, suy nghĩ đẹp, để từ đó mỗi người tìm cho mình một vẻ đẹp riêng trong cuộc sống, cách sống. Tác phẩm thực sự là một bản hùng ca trong yên lặng, để mọi người hiểu và yêu mến những con người tuyệt vời ấy.
Phân tích truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa - Phiên bản hai
Lặng lẽ Sa Pa của Nguyễn Thành Long ra đời vào năm 1970, khi miền Bắc đang hăng say xây dựng chủ nghĩa xã hội, trở thành hậu phương vững chắc cho miền Nam. Trong một chuyến đi công tác dài ngày tại Lào Cai, được sống chung và làm việc với những con người nơi đây, tác giả đã viết nên tác phẩm này. Đây là lời khẳng định vẻ đẹp của người lao động và ý nghĩa sâu sắc của những công việc lặng lẽ nhưng đầy tầm quan trọng đối với đất nước.
Cốt truyện của 'Lặng lẽ Sa Pa' khá giản dị, tập trung vào buổi gặp gỡ ngắn giữa ông họa sĩ lớn tuổi, cô kỹ sư trẻ và anh thanh niên làm khí tượng tại đỉnh Yên Sơn. Qua cuộc gặp này, tính cách tốt đẹp và nội tâm của các nhân vật được dần hé lộ.
Tác phẩm mở đầu bằng khung cảnh Sa Pa lãng mạn, với những hàng đào và đàn bò lang thung lũng mang chuông, tạo nên vẻ đẹp kỳ ảo. Những hàng thông xanh vút cao rung rinh dưới nắng, ánh nắng vàng rực rỡ làm bùng cháy rừng cây, và mây tròn cuộn lăn trên lá cây đượm sương. Cảnh tượng thiên nhiên huyền ảo này như đưa chất thơ, chất trữ tình vào trong tác phẩm. Ngôi nhà nhỏ của anh thanh niên cũng đầy ấn tượng với khu vườn hoa rực rỡ sắc màu, nơi bướm ong đùa vui, làm nên một thế giới thiên nhiên phong phú, đa dạng và vô cùng nên thơ.
Anh thanh niên với vẻ đẹp tâm hồn được khắc họa qua công việc hàng ngày trên đỉnh Yên Sơn, trong màn sương mù dày đặc. Anh chịu trách nhiệm đo gió, mưa, mây và dự báo thời tiết, phục vụ sản xuất và chiến đấu. Mặc dù công việc của anh không gây chú ý nhưng lại mang ý nghĩa sâu sắc, quan trọng đối với sản xuất và quốc phòng.
Anh thanh niên là hình mẫu của người trẻ trung đầy yêu đời, tình yêu ấy được bộc lộ qua sự gắn bó và quan tâm đến người xung quanh. Ngay từ những ngày đầu lên núi, anh đã tạo dựng mối quan hệ bằng việc mời gọi, chia sẻ với những người lần đầu gặp gỡ bằng cách tặng hoa hay trứng. Hành động này không chỉ thể hiện sự cởi mở mà còn cho thấy trái tim ấm áp, yêu thương của anh. Trong hoàn cảnh sống cô độc, anh vẫn giữ tinh thần lạc quan, tự tạo cuộc sống phong phú cho mình bằng cách trồng hoa, chăn nuôi và đọc sách, qua đó làm giàu thêm vốn sống tinh thần.
Phẩm chất của anh thanh niên còn được thể hiện qua sự say mê và trách nhiệm đối với công việc. Dù trẻ tuổi, anh không ngại cô độc trên đỉnh núi cao, vì có tình yêu sâu sắc với công việc. Anh coi công việc như người bạn đồng hành, và niềm hạnh phúc khi làm việc chính xác, hỗ trợ người nông dân và quân đội. Dù gặp khó khăn, anh không lùi bước, thể hiện rõ tính trung thực và ý thức trách nhiệm cao. Tất cả những phẩm chất này bắt nguồn từ lý tưởng sống cao đẹp của anh, mong muốn đóng góp cho sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Anh không cảm thấy cô đơn bởi luôn có sự đồng hành của các đồng nghiệp trong sứ mệnh chung. Anh là tấm gương tiêu biểu cho sự hy sinh thầm lặng nhưng cao cả của những con người dành trọn đời mình cho quê hương, đất nước.
Trong truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa, không thể không nhắc đến ông họa sĩ già nhiều kinh nghiệm, người vẫn giữ ngọn lửa đam mê nghệ thuật dù sắp về hưu. Với tâm hồn tinh tế, ông đã phát hiện và khắc họa được vẻ đẹp của Sa Pa và con người nơi đây. Cô kỹ sư trẻ, với niềm khát khao cao cả và đầy nhiệt huyết, đã rời bỏ mối tình không màu sắc để dấn thân vào công tác ở núi cao, bổ sung một nét riêng vào bức tranh vẻ đẹp trẻ trung, can đảm. Ông kỹ sư vườn su hào và cán bộ bản đồ sét cũng góp phần vào công cuộc xây dựng đất nước bằng sự cống hiến lặng lẽ nhưng không kém phần quan trọng.
Truyện được kể bằng ngôi kể thứ ba, giúp mô tả các nhân vật một cách khách quan và chân thực. Sự pha trộn giữa tự sự, miêu tả và bình luận trong truyện mang lại chiều sâu cho tác phẩm, làm nổi bật chất trữ tình qua ngôn ngữ giản dị, giàu suy tư.
Lặng lẽ Sa Pa là một truyện ngắn chứa đựng chất thơ, chất trữ tình, thể hiện thành công vẻ đẹp của thế hệ trẻ trong giai đoạn đất nước đang xây dựng và đổi mới. Tác phẩm nhấn mạnh tầm quan trọng của công việc lặng lẽ nhưng cần thiết, và vẻ đẹp cao cả của những người lao động nhiệt huyết.
Phân tích truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa - Bản mẫu 3

Lặng lẽ Sa Pa, một tác phẩm xuất sắc của Nguyễn Thành Long, đã được sáng tác trong một chuyến đi công tác ở Lào Cai. Tác phẩm này ca ngợi cuộc sống hàng ngày và con người lao động bình thường, những người âm thầm cống hiến tuổi trẻ của mình cho đất nước. Với ngôn ngữ trữ tình, Nguyễn Thành Long đã vẽ nên một bức tranh sống động về thiên nhiên và con người nơi đây.
Truyện ngắn 'Lặng lẽ Sa Pa' khởi đầu bằng cảnh quan thiên nhiên đậm chất thơ. Sa Pa không chỉ là cảnh sắc se lạnh, mưa phùn thường thấy mà còn là những cảnh vật đầy mộng mơ và trữ tình do Nguyễn Thành Long miêu tả. Từ những dãy đào bạt ngàn, đến tiếng chuông chân bò vang vọng qua thung lũng cỏ, tất cả tạo nên một bức tranh sống động và đa sắc. Bằng cách miêu tả tinh tế và sáng tạo, tác giả đã làm nổi bật bức tranh thiên nhiên Sa Pa thơ mộng, với ánh nắng rực rỡ và những đám mây trôi bồng bềnh, khơi gợi một không khí ấm áp, tràn ngập sắc màu.
Chất trữ tình của tác phẩm còn thể hiện qua cuộc đời và công việc của nhân vật anh thanh niên, người dành trọn tuổi thanh xuân để làm công tác khí tượng trên đỉnh Yên Sơn. Dù chỉ là một mình, nhưng anh chọn sống ẩn mình giữa núi rừng, thể hiện tình yêu sâu sắc với thiên nhiên và công việc. Khi thấy bác lái xe và các hành khách, anh đã vui mừng vì có dịp giao lưu, chia sẻ tâm tư. Anh luôn cho rằng bản thân và công việc là một, làm việc không chỉ là trách nhiệm mà còn là niềm vui, sự gắn kết với cộng đồng dù sống trong hoàn cảnh có vẻ cô độc.
Dưới góc nhìn của ông họa sĩ già, cuộc sống của anh thanh niên được khắc họa một cách mộc mạc nhưng đầy thơ mộng. Ngôi nhà ba gian nơi anh sống sạch sẽ, gọn gàng, với những dụng cụ công việc ngăn nắp và một góc đọc sách yên bình. Dù sống một mình, anh đã tự tạo cho mình một thế giới riêng biệt, nơi công việc và sở thích cá nhân hòa quyện, tạo nên một cuộc sống đầy ý nghĩa và phong phú.
Cuộc sống của anh thanh niên trên đỉnh núi không chỉ gọn gàng mà còn tràn đầy sắc màu nhờ vườn hoa đa dạng trước nhà. Mỗi loài hoa đều mang một màu sắc rực rỡ, tượng trưng cho niềm đam mê và tình yêu cuộc sống mà anh dành cho mọi người xung quanh. Những món quà nhỏ như tam thất, giỏ trứng, và bó hoa anh tặng cho người mới gặp, thể hiện tấm lòng rộng mở và sự quan tâm sâu sắc của anh đối với những người xung quanh.
Vẻ đẹp nội tâm của anh thanh niên được thể hiện rõ nét qua cách sống khiêm tốn và trách nhiệm với công việc. Anh không chỉ làm việc trong điều kiện khắc nghiệt mà còn tạo dựng một cuộc sống đầy ý nghĩa, với tình yêu và niềm say mê công việc, dù là những công việc tưởng chừng như tẻ nhạt. Các mối quan hệ anh tạo dựng và giá trị mà anh mang lại cho cộng đồng đã khiến anh trở thành một biểu tượng của những người trẻ làm việc lặng lẽ nhưng có ảnh hưởng sâu sắc.
Tác phẩm 'Lặng lẽ Sa Pa' đượm nét thơ và đong đầy tình người, từ cảnh vật đến những nhân vật lao động nơi đây. Nguyễn Thành Long đã mang đến cái nhìn tinh tế, mới mẻ về thiên nhiên và bức chân dung sinh động về thế hệ trẻ Việt Nam trong giai đoạn đất nước đang chuyển mình. Anh thanh niên trong truyện đại diện cho tinh thần trẻ thời đại ấy, dốc sức trẻ để cống hiến cho tổ quốc, thể hiện sức sống mãnh liệt của tuổi trẻ.
Phân tích truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa - Mẫu 4

'Lặng lẽ Sa Pa', tác phẩm của Nguyễn Thành Long, ra mắt vào năm 1970, trong bối cảnh miền Bắc tăng tốc xây dựng xã hội chủ nghĩa và hỗ trợ miền Nam. Được sáng tác trong thời điểm lịch sử quan trọng, truyện phản ánh ý thức mạnh mẽ về việc sống vì cộng đồng, đôi khi lãng quên cá nhân. Nhân vật chính, người thanh niên làm khí tượng, tượng trưng cho thế hệ trẻ sẵn sàng hi sinh vì quê hương. Đọc truyện, ta như được mời gọi tìm tới sự sâu sắc của cảm xúc, suy ngẫm về giá trị sống.
Truyện khởi đầu một cách tự nhiên khi chiếc xe lên Tây Bắc lăn bánh, và lời kể của người lái xe mở màn cho cuộc gặp gỡ định mệnh. Hình ảnh anh thanh niên với dáng vẻ nhỏ nhắn, khuôn mặt tươi tắn chạy xuống đón khách đã gây ấn tượng mạnh với người đọc ngay từ những dòng đầu. Anh là nhân vật chính, mang đến những bất ngờ không chỉ cho người hoạ sĩ và cô kĩ sư mà còn cho tất cả những ai theo dõi câu chuyện.
Giá trị nổi bật của 'Lặng lẽ Sa Pa' nằm ở việc tác phẩm đã thành công trong việc miêu tả những nhân vật trẻ tuổi với lòng dũng cảm, sáng tạo và quyết tâm. Họ không chỉ sống tốt cho bản thân mình mà còn vì cộng đồng xung quanh, thể hiện ý chí và nghị lực phi thường của thế hệ trẻ.
Ta phải bắt đầu với người thanh niên 27 tuổi, sống độc thân trên đỉnh Yên Sơn cao 2600 mét. Cuộc sống đặc biệt và suy nghĩ sâu sắc của anh ở độ tuổi còn trẻ đã khiến anh được mọi người gọi là 'người cô độc nhất thế gian', dù vậy anh vẫn vui vẻ và yêu đời. Khu vườn đầy hoa và căn phòng sạch sẽ tại nhà anh cho thấy anh là người nghiêm túc, sâu sắc. Điều này càng rõ ràng hơn khi lắng nghe anh tâm sự về nỗi buồn và sự cô đơn khi mới lên núi, đến nỗi anh đã ngăn đường để gặp gỡ mọi người vì quá 'thèm người'. Thật khó mà sống được nếu xung quanh không có ai.
Thêm nữa, quan niệm của anh cũng rất độc đáo: 'Khi làm việc, ta và công việc như một đôi bạn', và sách cũng là bạn, là nơi để anh tâm sự. Với suy nghĩ này, anh cảm thấy ít cô đơn hơn. Rõ ràng là anh sống bằng ý chí và tình yêu mãnh liệt với cuộc sống.
Cách sống và suy nghĩ của anh đã khiến một họa sĩ già và một cô gái trẻ phải suy ngẫm. Người họa sĩ cảm thấy mình như trẻ lại, với mong muốn làm nhiều điều ý nghĩa hơn trong đời. Cô gái thì cảm thấy biết ơn, như thể chính anh đã khơi dậy trong cô bao ước mơ và khát vọng hiến dâng cho cuộc sống.
Nhân vật thứ hai trong câu chuyện này là cô gái mới tốt nghiệp, bắt đầu công việc tại công ty Nông nghiệp Lai Châu. Tác giả mô tả cô gái như một người trẻ sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách, không ngại bất kỳ điều gì khi ra trường. Cô ấy, như anh trước đây, đầy hứng khởi và cảm xúc kỳ lạ khi xa Hà Nội lần đầu. Cô gặp anh, và nhận ra đường đi đúng, để tiến bước vững chắc hơn vào đời.
Hai người trẻ tuổi này đã cùng nhau chia sẻ niềm đam mê trong công việc và sự hiến dâng cho đất nước. Sự sống động, tràn đầy sức sống của họ làm mới tác phẩm. Và người họa sĩ, dù đã đến lúc chuẩn bị nghỉ hưu, vẫn muốn tiếp tục làm việc, sống cho cuộc đời. Ông quyết tâm trở lại, muốn trải nghiệm sự yên tĩnh của một giờ sáng trên cao, để hiểu cuộc sống này thế nào.
Xuất hiện vào năm 1970, một thời điểm lịch sử mà cả hai miền đất nước đang nỗ lực xây dựng và chiến đấu, 'Lặng lẽ Sa Pa' đã âm thầm tạo nên những dấu ấn đáng nhớ. Tác phẩm này giúp mọi người có cái nhìn tốt đẹp hơn về cuộc sống và khích lệ lòng dâng hiến. Hình ảnh người thanh niên và cô gái trong truyện, với những suy tư và hành động của họ, dường như là những huyền thoại, khiến giới trẻ ngày nay phải suy ngẫm về bản thân. Liệu chúng ta có dám sống và hành động, nghĩ suy như họ không? Đây là câu hỏi mà các bạn học sinh cần tìm lời giải trong tương lai không xa.
Với lối kể chuyện chân thực, mộc mạc mà giản dị, truyện được xây dựng theo trình tự tự nhiên, hòa quyện giữa cảnh và tình, tác giả Nguyễn Thành Long đã khéo léo đưa người đọc lên đến đỉnh Yên Sơn, nơi ngập tràn mây và gió. Tại đây, người đọc được tiếp xúc và hiểu rõ hơn về những con người lý tưởng, từ đó yêu thêm cuộc sống, đam mê hơn với công việc của mình.
'Lặng lẽ' mà vẫn không hề lặng lẽ, tác phẩm 'Lặng lẽ Sa Pa' của Nguyễn Thành Long đã để lại dấu ấn sâu đậm cho ngày nay. Hy vọng, tiếng vang ấy sẽ còn vọng mãi trong lòng nhiều thế hệ thanh niên tương lai.
Phân tích truyện ngắn 'Lặng lẽ Sa Pa' - Phần 5

Trong lĩnh vực văn học hiện đại của Việt Nam, có những nhà văn chuyên viết truyện ngắn và tản văn. Nguyễn Thành Long (1925-1991), bắt đầu sự nghiệp viết lách trong những năm cuối của cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp, đã được biết đến là một trong những nhà văn truyện ngắn và kí nổi bật trong thập niên 60-70. Với gần chục tác phẩm đã xuất bản, ông là một cây bút siêng năng, nghiêm túc trong lao động sáng tạo, luôn chú trọng khám phá thực tế cuộc sống. Nhiều tác phẩm của ông là kết quả của việc 'thâm nhập thực tế' như vậy, và 'Lặng lẽ Sa Pa' là một ví dụ điển hình.
Vào một mùa hè năm 1970, tác giả Nguyễn Thành Long cùng một người bạn đã chọn Sa Pa làm điểm nghỉ ngơi. Khác với những chuyến đi thực tế thường thấy của giới văn nghệ sĩ, lần này ông không ghé thăm các cơ quan hay đơn vị địa phương để tìm kiếm những điển hình tiên tiến. Thay vào đó, ông đã tình cờ khám phá ra câu chuyện về một thanh niên làm việc tại trạm khí tượng trên đỉnh Yên Sơn. Sự tình cờ này đã mang lại cho Nguyễn Thành Long nguồn cảm hứng quý giá để sáng tạo nên một tác phẩm truyện ngắn đầy suy tư về cuộc sống và nghệ thuật, từ một nhà văn đã dày dạn kinh nghiệm.
Trong truyện ngắn của mình, Nguyễn Thành Long đã tạo dựng thành công một không gian thơ mộng, nơi mà vẻ đẹp của thiên nhiên hùng vĩ và mơ màng ở Sa Pa được giao hòa cùng những suy nghĩ, cảm xúc sâu sắc của các nhân vật. Truyện xoay quanh một cuộc gặp gỡ bất ngờ giữa một họa sĩ già, một kỹ sư trẻ và một chàng trai trẻ sống một mình trên đỉnh Yên Sơn. Dù chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi, cuộc gặp gỡ này đã để lại dấu ấn sâu sắc, khơi gợi những suy tư và cảm xúc trong lòng các nhân vật khác. Từ góc nhìn và tâm trạng của người họa sĩ già, tác phẩm đã phản ánh những chiêm nghiệm sâu sắc về cuộc đời và nghệ thuật.
Truyện ngắn này giới thiệu bốn nhân vật chính: bác lái xe, ông họa sĩ, cô kỹ sư và anh thanh niên, đại diện cho hai thế hệ và những nghề nghiệp khác nhau. Mặc dù vậy, họ đều có điểm chung là những suy nghĩ đẹp và thái độ tích cực đối với cuộc sống, công việc và mối quan hệ với người khác. Những nhân vật này không được đặt tên, phản ánh ý đồ của tác giả muốn thể hiện họ như những con người bình thường, có thể gặp ở bất cứ đâu trong đất nước, mang vẻ đẹp của một thời kỳ.
Anh thanh niên là nhân vật chính trong truyện, dù chỉ xuất hiện trong thời gian ngắn nhưng đã trở thành điểm nhấn nổi bật nhất. Người bác lái xe đã giới thiệu về anh: 27 tuổi, cô độc nhất trên thế gian, sống một mình tại trạm khí tượng trên đỉnh Yên Sơn cao 2600 mét và 'thèm người'. Sự giới thiệu này đã tạo hứng thú và chuẩn bị tâm lý cho người họa sĩ trước khi gặp anh. Khi xe dừng, anh thanh niên xuất hiện với vẻ ngoài nhanh nhẹn, tự nhiên và dáng vẻ hơi nhỏ bé, nhưng lại thu hút bởi thái độ sống và suy nghĩ về công việc trong hoàn cảnh sống đặc biệt, một mình giữa thiên nhiên.
Điểm mạnh của anh thanh niên không chỉ nằm ở trách nhiệm cao độ mà còn ở tình yêu sâu sắc với công việc của mình. Anh hàng ngày thực hiện các công việc như đo gió, đo mưa, đo nắng, tính mây, đo chấn động mặt đất và dự báo thời tiết để phục vụ sản xuất và chiến đấu. Anh yêu công việc của mình và nhận thức được rằng những nỗ lực thầm lặng của mình là vô cùng quan trọng và có ích cho đất nước và cuộc sống chung.
Nhân vật này không chỉ sống một cuộc đời có lý tưởng mà còn sở hữu những suy nghĩ sâu sắc về cuộc sống và công việc. Anh đã từng suy ngẫm như thế nào về cảm giác cô độc của mình?
'Khi chưa làm việc này, những đêm trời tối đen, anh nhìn thấy một ngôi sao lẻ loi và nghĩ rằng nó cũng cô đơn như mình. Bây giờ, anh không còn nghĩ như thế, bởi khi làm việc, anh và công việc là một cặp, làm sao có thể coi là cô độc được? Ngoài ra, công việc của anh còn gắn liền với rất nhiều người khác nữa.' Còn về cảm giác 'thèm người', anh tự hỏi, 'Ai mà chẳng 'thèm' chứ? Ta sinh ra ở đâu, làm việc vì ai?' Đối với anh, nỗi nhớ người không phải là nhớ sự phồn hoa của đô thị.
Trong cuộc sống đơn độc của mình, anh tìm niềm vui trong việc đọc sách, nơi anh cảm thấy như đang có bạn bè để trò chuyện bất cứ lúc nào.
Cuộc sống của anh tại trạm khí tượng giữa núi rừng không hề tẻ nhạt. Anh đã tổ chức cuộc sống của mình một cách có trật tự và tích cực: trồng cây, nuôi gà, đọc sách, và duy trì mối quan hệ thân thiết với bác lái xe và những người khác mỗi khi có dịp. Người thanh niên này cũng rất được yêu mến vì sự cởi mở và chân thành của mình, luôn khao khát được giao tiếp và chia sẻ với người khác. Mối quan hệ thân thiết với bác lái xe và sự quan tâm chu đáo đối với những người mới gặp đã thể hiện rõ điều đó.
Trong truyện, không chỉ nhân vật chính là người thanh niên mà các nhân vật phụ như bác lái xe, ông họa sĩ già, và cô kỹ sư mới ra trường cũng góp phần làm nổi bật và sâu sắc hơn cho câu chuyện. Nhân vật ông họa sĩ già đặc biệt thú vị vì tác giả đã khéo léo 'nhập' vào tâm trạng và quan điểm của ông để kể lại câu chuyện, giúp làm rõ nét hơn và đẹp hơn hình ảnh nhân vật chính, đồng thời khơi gợi suy ngẫm về cuộc sống và nghệ thuật.
Ngay từ những khoảnh khắc đầu tiên gặp gỡ người thanh niên, người họa sĩ già cảm thấy xúc động và hơi lúng túng khi phát hiện một điều mà ông luôn khao khát tìm hiểu - chỉ một nét nhỏ cũng đủ để thể hiện tâm hồn, khơi mở một ý tưởng sáng tác. Đối với ông, chàng trai trẻ ấy rất đáng yêu, nhưng cũng khiến ông mệt mỏi bởi những suy nghĩ của anh ta và những gì anh ta khiến người khác phải suy ngẫm. Như ông đã từng nghĩ, 'Những suy nghĩ đúng đắn luôn vang vọng, kích thích suy nghĩ ở người khác.' Từ câu chuyện của người thanh niên, ông đã suy ngẫm về nghệ thuật, về sức mạnh lẫn bất lực của nó so với cuộc sống, về con người và về Sa Pa.
Đối với cô kỹ sư trẻ, cuộc gặp gỡ với người thanh niên và những câu chuyện mà anh kể đã mở rộng tầm nhìn của cô, 'cô hiểu thêm về cuộc sống đơn độc nhưng đầy dũng cảm và tuyệt vời của người thanh niên, về thế giới của những con người như anh.' Quan trọng hơn, cô càng tin tưởng hơn vào con đường mình đã chọn.
Qua cảm xúc và suy nghĩ của những nhân vật khác, hình ảnh của người thanh niên được chiếu rọi dưới một ánh sáng mới, khiến anh trở nên rực rỡ và đa dạng hơn. Đây chính là kỹ thuật 'vẽ mây để nảy trăng' mà người xưa từng nhắc đến.
Mặc dù 'Lặng lẽ Sa Pa' không hoàn toàn là một tác phẩm xuất sắc do một số chi tiết chưa thật sự hấp dẫn và một số phần tác giả đã lấn át tiếng nói của nhân vật, truyện ngắn này vẫn là một thành công nhất định của Nguyễn Thành Long. Tác phẩm giống như một bài thơ ca ngợi vẻ đẹp của cuộc sống và suy nghĩ của những con người lao động bình thường nhưng cao cả, những hình mẫu của một thời đại đầy gian khổ nhưng vẫn rực rỡ và đẹp đẽ. Từ những hình ảnh đó, chúng ta còn được khơi gợi suy ngẫm về ý nghĩa của cuộc sống, của lao động tự giác, về con người và về nghệ thuật.
Sa Pa trong truyện ngắn 'Lặng lẽ Sa Pa' hóa ra không hề lặng lẽ, mà là nơi chứa đựng những câu chuyện sâu sắc, những cảm xúc phong phú và những suy ngẫm về cuộc sống và con người.
Sa Pa, với vẻ đẹp trữ tình và nên thơ, đã trở thành nguồn cảm hứng cho nhiều nghệ sĩ trong hành trình tìm tòi các giá trị thẩm mỹ. Điều này được minh họa rõ nét trong tác phẩm 'Lặng lẽ Sa Pa' của nhà văn Nguyễn Thành Long. Truyện ngắn này khám phá Sa Pa không chỉ qua vẻ bề ngoài thầm lặng mà còn cho thấy một Sa Pa đầy sôi động.
Sa Pa hiện lên như một bức tranh thiên nhiên trữ tình, nơi những dãy núi uốn lượn bên thác nước trắng xoá, những thảm cỏ xanh mướt dưới thung lũng và đàn bò gặm cỏ. Màu sắc của rừng cây và hoa cỏ tươi tắn: cây tử kinh, hoa dơn, thược dược trong không khí mùa hè, tỏa sáng sắc vàng, tím, đỏ. Nắng trên núi Sa Pa phủ bạc lên cây cối và mây, tạo nên một vẻ đẹp kỳ ảo, hút hồn người chiêm ngưỡng. Những chi tiết này, cùng tài năng ngôn từ của Nguyễn Thành Long, tạo nên một Sa Pa lặng lẽ nhưng đầy thơ mộng và trầm tư.
Trong khung cảnh nên thơ của Sa Pa, cuộc sống và công việc của người thanh niên trong truyện hiện lên với lòng nhiệt thành và sự tự giác. Dù làm việc dưới điều kiện thời tiết khắc nghiệt, anh vẫn kiên trì không than phiền, không ảo tưởng về sự công nhận, mà lặng lẽ cống hiến. Đây là minh chứng cho tình yêu và sự hăng say lao động của anh.
Mặc dù mang tên 'Lặng lẽ Sa Pa', sự thực Sa Pa không hề lặng lẽ như vẻ ngoài yên bình của nó. Bên trong cái vỏ trữ tình ấy là nhịp sống không ngừng nghỉ của những con người lao động chăm chỉ. Người thanh niên trong truyện, với tinh thần làm việc đầy trách nhiệm và lòng tự hào, đã phá vỡ sự yên tĩnh tưởng chừng như bất biến của Sa Pa. Anh chính là hình ảnh tiêu biểu cho lớp người lao động mới, nỗ lực không ngừng trong công cuộc xây dựng và bảo vệ tổ quốc.
Trong 'Lặng lẽ Sa Pa' của Nguyễn Thành Long, bên cạnh người thanh niên chính, những nhân vật khác cũng âm thầm làm việc, phá vỡ lớp vỏ bình yên của Sa Pa. Họ chỉ xuất hiện qua kể lại của người thanh niên nhưng để lại dấu ấn sâu đậm: một ông kĩ sư vườn kiên trì quan sát và thụ phấn cho các cây su hào, và một cán bộ nghiên cứu sét, luôn sẵn sàng làm việc trong điều kiện thời tiết khắc nghiệt. Đây là những con người thầm lặng nhưng vĩ đại, tạo nên một bản ca anh hùng về những nỗ lực lao động của con người tại Sa Pa.
Từ những phân tích trên, có thể khẳng định rằng Sa Pa không hề lặng lẽ như tên gọi của nó. Dưới vẻ đẹp trữ tình của thiên nhiên là cuộc sống đầy năng động của những con người lao động không ngừng nghỉ, hăng say cống hiến cho sự nghiệp xây dựng và bảo vệ đất nước.
Phân tích hay về truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa
1. “Nguyễn Thành Long trong 'Lặng lẽ Sa Pa' ca ngợi những người lao động mới, những người dám nghĩ, dám làm, không sợ khó khăn, say mê lao động sáng tạo, nhân hậu và yêu đời. Truyện hấp dẫn với phong cách văn chương trong sáng, giàu chất thơ, nhẹ nhàng và sâu sắc. Dù tính cách và nghề nghiệp của các nhân vật khác nhau, họ đều sống và làm việc với thái độ cống hiến âm thầm, lặng lẽ cho tổ quốc. Đây là tác phẩm tiêu biểu cho phong cách của Nguyễn Thành Long: kín đáo nhưng sâu sắc, đầy tính thơ.”
(Từ điển tác giả, tác phẩm văn học Việt Nam dùng trong nhà trường).
2. “Khung cảnh thiên nhiên như tranh vẽ, và những con người mộng mơ đang trên hành trình tìm kiếm cái đẹp giản dị nhưng thiêng liêng. Từ bác lái xe cho tới ông họa sĩ, cô kĩ sư, mỗi người đều theo đuổi khát vọng riêng. Đọc tác phẩm này, ta như lạc vào một triển lãm hội họa: 'Nắng đã bắt đầu len lối, đốt cháy rừng cây. Những cây thông cao vút, lá tử kinh lấp lánh dưới nắng. Mây do nắng xua đuổi, cuộn mình trên lá ướt, trượt xuống đường, lẩn quất dưới gầm xe.' Cảnh vật đẹp đến nao lòng! Con người nơi đây, mỗi chân dung, mỗi cử chỉ, mỗi lời nói đều ngọt ngào, êm ái như những nốt nhạc vang lên. Mỗi từ, mỗi câu trong truyện đều như những đường nét, màu sắc của một bức tranh, một bài thơ âm nhạc.
(Vũ Dương Quỹ, Những vang âm trong lặng lẽ, Bình giảng văn học lớp 9)
3. “Nguyễn Thành Long, dù là nhà viết truyện ngắn, không tập trung vào xung đột sắc sảo mà lại tạo nên chất thơ nhẹ nhàng, trong trẻo, lặng lẽ nhưng đầy sâu sắc và vang dội, kéo dài với thời gian.
4. “Trong mỗi truyện ngắn của Nguyễn Thành Long, ta thấy như đang chứng kiến một mảnh đời, một trang sống động của cuộc đời được ghi chép lại. Thường thì Nguyễn Thành Long để lại những nhận xét nhỏ nhắn, nhẹ nhàng nhắc nhở người đọc về những điều bình dị của cuộc sống.” – Tô Hoài
5. “Văn của Nguyễn Thành Long tựa như một bài thơ buồn êm ái, một đóa cúc nhỏ xinh đẹp run rẩy nở trong sương sớm. Ta ngẩn ngơ trước vẻ đẹp của bông hoa, mà quên đi rằng nó đã được bàn tay người làm vườn tận tình chăm sóc. Đôi khi, tinh thần văn chương của Nguyễn Thành Long như nguồn suối trong vắt, dịu dàng làm mát lòng người.”
Cách áp dụng những phân tích về 'Lặng lẽ Sa Pa' vào bài viết
1. “Qua 'Lặng lẽ Sa Pa', tác phẩm đem lại cái nhìn sâu sắc về vẻ đẹp tâm hồn và tư tưởng của những con người lao động giản dị mà vĩ đại, những nhân cách tiêu biểu trong giai đoạn lịch sử đầy thử thách và hy sinh nhưng vẫn toát lên sự thanh khiết và đẹp đẽ. Tác phẩm khơi gợi suy nghĩ về ý nghĩa sâu xa của cuộc sống, lao động tự giác, con người và nghệ thuật.
Ví dụ minh họa:
Khi khép lại những trang sách của 'Lặng lẽ Sa Pa', cảm xúc còn đọng lại sâu sắc trong lòng người đọc. Nguyễn Thành Long, chỉ với vài nét phác họa đơn giản, đã hiện lên hình ảnh của những con người tầm thường với sức mạnh phi thường, hy sinh tuổi trẻ của mình vì một tương lai tốt đẹp hơn cho đất nước. Tác phẩm, như một bài thơ, khắc họa vẻ đẹp trong cách sống và suy nghĩ của những người lao động bình thường, gợi mở những suy ngẫm về cuộc sống, lao động tự giác, con người và nghệ thuật.
2. “Trong không gian yên tĩnh của Sa Pa, dưới mái nhà xưa cổ của Sa Pa, nơi người ta thường nghĩ đến để nghỉ ngơi, vẫn có những con người miệt mài lao động, suy tư và dành trọn tâm huyết cho quê hương, đất nước.
Ví dụ minh họa:
Người thanh niên đó luôn tự giác và nghiêm túc trong công việc, không cần ai nhắc nhở hay kiểm tra vẫn hoàn thành xuất sắc mọi nhiệm vụ. Công việc của anh được thực hiện đều đặn, chính xác và đúng giờ giấc. Anh chính là người leo núi kiên trì, vượt qua mọi khó khăn để chinh phục đỉnh cao. Với lòng tự nguyện và sự tự giác, anh đã đạt được nhiều thành tựu đáng kể, không ngừng khao khát chinh phục những ước mơ lớn lao. Lời của Nguyễn Thành Long về Sa Pa, nơi tĩnh lặng dưới những mái nhà cổ kính, nơi mọi người nghĩ đến để nghỉ ngơi, nhưng lại có những con người làm việc không mệt mỏi vì đất nước, càng làm nổi bật hình ảnh anh.
3. “Các tác phẩm của Nguyễn Thành Long giống như những trang đời được chắt lọc thành từng mảng, từng nét vẽ đời sống. Những nhận xét tinh tế, dù nhỏ nhặt, của ông luôn nhẹ nhàng, thể hiện qua từng dòng chữ, nhắc nhở người đọc về những giá trị sống cơ bản.” (Tô Hoài)
Ví dụ minh họa:
Nguyễn Thành Long, một nhà văn chuyên sáng tác truyện ngắn, có phong cách viết đầm thắm và nhẹ nhàng, phản ánh qua từng trang văn của ông. Tô Hoài đã nhận xét, 'Mỗi truyện ngắn của Nguyễn Thành Long như là một trang đời, một khoảng khắc, một nét vẽ từ cuộc sống được ghi chép lại.' Điều này hoàn toàn đúng với 'Lặng lẽ Sa Pa', một tác phẩm thấm đượm chất thơ, khắc họa sinh động cuộc sống tại Sa Pa yên bình, được Nguyễn Thành Long viết ra sau chuyến đi thực tế đến Lào Cai.
....