Đề bài: Phân tích Nghệ thuật đặc sắc của truyện Tôi đi học
I. Cấu trúc tổ chức
II. Mẫu văn mẫu
Phân tích Nghệ thuật đặc sắc trong truyện Tôi đi học
I. Kịch bản Phân tích Nghệ thuật đặc sắc của truyện Tôi đi học (Chuẩn)
1. Giới thiệu
Trình bày về tác giả, tác phẩm: Truyện ngắn đã làm hiện lên cảm xúc hồi hộp, nao nức của nhân vật tôi trong ngày đầu tiên đến trường thông qua ngôn từ tinh tế và sự kết hợp khéo léo giữa các yếu tố mô tả, biểu cảm theo thứ tự tự nhiên tuyến tính
2. Phần thân bài
- Điểm độc đáo về nghệ thuật xuất phát từ cách xây dựng và sử dụng các thể loại văn học, kết hợp mô tả, tâm sự, và biểu cảm.
- Sử dụng ngôn từ trong sáng, dễ hiểu theo dòng cảm xúc nhân vật...(Tiếp theo)
>> Xem chi tiết Dàn ý Phân tích nghệ thuật đặc sắc của truyện Tôi đi học tại đây.
II. Bản mẫu văn Phân tích nghệ thuật đặc sắc của truyện Tôi đi học (Chuẩn)
Trong hồi ức của mỗi người, ngày tựu trường là một nghi lễ trưởng thành, ghi dấu mốc quan trọng cho sự nghiệp mười hai năm học. Ai cũng trải qua những cảm xúc bồi hồi, xốn xang, những suy tư ngây thơ nhưng dứt khoát. Nhà văn Thanh Tĩnh qua truyện ngắn 'Tôi đi học' đã chân thực bộc lộ tâm trạng trong trẻo với những ký ức tựu trường. Nghệ thuật đặc sắc của tác phẩm hiện lên ở cách sử dụng ngôn từ tinh tế, kết hợp điêu luyện miêu tả, biểu cảm theo trật tự tự sự tuyến tính, tạo nên một bức tranh đầy sắc màu hoài niệm.
Sắp xếp theo trật tự thời gian, tác giả mở ra khung cảnh buổi sáng tựu trường với hương hoa sữa mùa thu, chiếc lá úa vàng và những đám mây bảng lảng trên bầu trời cao rộng: 'Hàng năm, vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên trời có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những ký niệm của buổi tựu trường'. Bước chân vào chuyến tàu thời gian, tác giả đưa người đọc trở về với cảm nhận nguyên sơ của một đứa trẻ lần đầu đi học. 'Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cánh hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng'. Miêu tả, biểu cảm kết hợp nhuần nhuyễn, lối viết văn rất thực mà rất mơ, dường như, trong tâm thức cậu bé ngày ấy, những cảnh tượng hàng ngày vẫn nhìn quen hôm nay lại trở nên khác lạ. Vì chính tâm trạng của cậu hôm nay cũng khác: 'Hôm nay tôi đi học'. Lựa chọn những hình ảnh rất gần gũi, đời thường cùng sự ngây thơ trong những suy nghĩ đầu đời, tác giả như nói hộ tấm lòng của những đứa trẻ lần đầu cắp sách tới trường, gặp gỡ bạn bè, thầy cô. Mạch cảm xúc tự nhiên trên nền khung cảnh mùa thu thanh bình, mơ mộng thật trong trẻo, nên thơ.
Nghệ thuật đặc sắc của tác phẩm là ở chỗ, tác giả kể về câu chuyện của mình, cảm xúc của mình, nhưng người đọc lại bắt gặp chính hình ảnh mình trong đó. Từ cảnh tượng 'mấy em nhỏ rụt rè nấp dưới nón mẹ' đến 'mẹ tôi âu yếm nắm lấy tay tôi dẫn đi trên con đường dài và hẹp'. Ngày đầu đi học, ai chẳng sợ sệt, rụt rè, ai chẳng cố níu lấy tay mẹ, nhìn mọi người ngơ ngác, lo âu. Những xúc cảm ngây thơ ấy sao mà quen thuộc đến vậy. Cậu bé mới hôm qua thôi còn non nớt trong vòng tay mẹ, nay đã 'không ra đồng như thằng Sơn', 'không lội qua sông thả diều như thằng Quý nữa'. Chi tiết mang đậm dấu ấn cá nhân nhưng đồng thời là ký ức thơ ấu với nhiều bạn đọc, dễ gây thiện cảm, đồng điệu.
Mang nặng yếu tố tâm sự, biểu cảm, bút pháp bộc lộ cảm xúc chính là yếu tố quyết định nghệ thuật đặc sắc của tác phẩm. Thanh Tịnh chú trọng miêu tả tâm lí nhân vật theo trật tự thời gian, theo khung cảnh cậu bé nhìn thấy trên đường đi học. 'Dọc đường thấy mấy cậu nhỏ trạc bằng tuổi tôi áo quần tươm tất, nhí nhảnh gọi tên nhau hay trao sách vở cho nhau xem mà tôi thèm. Hai quyển vở mới đang ở trên tay tôi đã bắt đầu thấy nặng. Tôi bặm tay ghì thật chặt, nhưng một quyển vở cũng xệch ra và chênh đầu chúi xuống đất. Tôi xóc lên và nắm lại cẩn thận. Mấy cậu đi trước ôm sách vở nhiều lại kèm cả bút cả thước nữa. Nhưng mấy cậu không để lộ vẻ khó khăn gì hết'. Phải chăng, trong thâm tâm cậu bé cảm thấy mình đang trưởng thành, đang lớn hơn. Chút sách vở kia là những khó khăn đầu tiên trong cuộc đời, cậu bé còn chưa cầm vững, nhưng thay vì nhờ mẹ cầm hộ, cậu lại 'xóc lên và nắm lại cẩn thận'. Đó là cái quyết tâm, là sự thay đổi trong tâm trạng cậu. Nhìn đám học trò lớp trên, cậu cũng muốn được chững chạc, được cầm nhiều sách vở mà chẳng có gì khó khăn. Suy nghĩ vừa đáng yêu, vừa đáng quý. Yêu bởi những suy tư rất trẻ con, rằng 'chỉ người thạo mới cầm nổi bút thước', quý vì sự quyết tâm trong lòng một đứa trẻ lại có thể lớn lao đến vậy.
Sau khi tìm hiểu về nội dung của bài viết vềPhân tích nghệ thuật đặc sắc trong truyện Tôi đi học, các bạn có thể củng cố kiến thức bằng cách đọc: Đánh giá về truyện ngắn Tôi đi học của Thanh Tịnh, Cảm nhận cá nhân về vẻ thơ trong truyện Tôi đi học, Ý kiến về những dòng cảm xúc của nhân vật tôi trong truyện ngắn Tôi đi học, Nhận định về hình ảnh của người mẹ trong tác phẩm Tôi đi học