Đề bài: Phân tích nghệ thuật miêu tả cảnh ngụ tình trong 8 câu thơ cuối của đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích
Phân tích nghệ thuật miêu tả cảnh ngụ tình trong 8 câu thơ cuối của đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích
I. Dàn ý Phân tích nghệ thuật miêu tả cảnh ngụ tình trong 8 câu thơ cuối của đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích (Chuẩn)
1. Giới thiệu
Đưa ra thông tin về tác giả Nguyễn Du, tác phẩm Truyện Kiều và đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích, nêu vấn đề: nghệ thuật miêu tả cảnh ngụ tình trong 8 câu cuối.
2. Phần chính
- Giải thích:
+ Nghệ thuật miêu tả cảnh ngụ tình là biện pháp sử dụng cảnh vật để diễn đạt tâm trạng.
+ Bút pháp miêu tả cảnh ngụ tình được áp dụng một cách tài tình trong 8 câu thơ cuối của đoạn trích 'Kiều ở lầu Ngưng Bích'.
3. Kết luận
Tóm lại vấn đề
II. Bài mẫu Phân tích nghệ thuật tả cảnh ngụ tình trong 8 câu thơ cuối của đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích (Chuẩn)
Trích đoạn 'Kiều ở lầu Ngưng Bích' trong tác phẩm Truyện Kiều của Nguyễn Du là một ví dụ tiêu biểu nhất cho nghệ thuật miêu tả tâm lý nhân vật qua thủ pháp tả cảnh ngụ tình. Sau những câu thơ về tình hình cô đơn, đau khổ của Kiều, cũng như tình yêu thương đối với Kim Trọng và lòng nhớ thương cha mẹ già, nhà thơ đã tập trung mô tả tâm trạng của Kiều trong 8 câu thơ cuối. Tất cả các câu thơ này đều là miêu tả cảnh ngụ tình, thể hiện tâm trạng buồn bã, lo lắng và sợ hãi của Kiều về cuộc sống, số phận, và tương lai thông qua việc sử dụng cảnh vật.
Để diễn đạt tâm trạng của Kiều khi ở lầu Ngưng Bích, Nguyễn Du đã lựa chọn phương tiện 'tình trong cảnh ấy, cảnh trong tình này', tức là miêu tả cảnh ngụ tình. Nghệ thuật này không chỉ là sử dụng cảnh vật để gửi gắm tâm tình, mà còn là biểu hiện của nội tâm con người. Cảnh ở đây không chỉ là hình ảnh bên ngoài của thiên nhiên mà còn là biểu hiện của tâm trạng. Cảnh vật là phương tiện để diễn tả, tâm trạng mới là mục đích của sự miêu tả. Cảnh trong tám câu thơ cuối này vẫn là lầu Ngưng Bích nhưng không gian là biển cả và thời gian là chiều tà.
'Nhìn xa xa cửa bể chiều hôm,
Thuyền ai thấp thoáng cánh buồm xa xa?'
Khung cảnh 'cửa bể chiều hôm' tựa như mang theo nỗi buồn uất ức, khiến tâm hồn con người càng thêm đau đớn, đau khổ. Giữa cảnh vật vô biên và lạnh lẽo của biển cả, hiện ra hình ảnh mơ hồ của một chiếc thuyền, đó chính là biểu tượng cho sự hiện diện duy nhất của con người giữa cảnh vật trống trải, lạnh lẽo ấy. Con thuyền và cánh buồm xa xăm khiến Kiều nhớ về nhà, mong muốn được trở về với mái ấm gia đình, với cha mẹ và người yêu của mình là chàng Kim. Nhưng con đường trở về ấy cũng xa vời và mịt mù như chính chiếc thuyền xa xa ấy, có lẽ Kiều sẽ không bao giờ có thể trở về với cuộc sống trước kia. Tình cảnh ấy của Kiều càng trở nên đau lòng khi nàng nhìn thấy dòng nước:
'Nhìn xa xa ngọn nước mới sa,
Hoa trôi man mác chẳng biết về đâu?'
'Dòng nước mới sa' như cuộc đời bé nhỏ của Kiều đã bị lạc lõng giữa biển đời lớn lao. Số phận đã khiến cuộc sống của nàng phải trải qua sóng gió lớn của cuộc đời, cuộc sống và số phận của nàng giống như bông hoa trôi nổi giữa dòng nước, không biết sẽ đi về đâu, sẽ đến đâu. Kiều thương cảm cho số phận khổ đau của mình, với vẻ đẹp mong manh, yếu đuối như con người và tình huống không thể thay đổi hay trốn thoát của Thúy Kiều.
'Nhìn ra nội cỏ héo rũ,
Chân mây mặt đất một màu xanh xanh'
Ánh mắt của Kiều không còn nhìn ra biển nữa mà chỉ nhìn về đất, bầu trời, cả một không gian rộng lớn đang bao phủ làm cho Kiều cảm thấy mình nhỏ bé, cô đơn. Hình ảnh 'nội cỏ héo rũ' gợi lên sự hình thành tàn phá và mất đi sức sống, không có tương lai hoặc hy vọng nào, bầu trời và đất đều có màu xanh xanh, một màu xanh nhạt, đơn sắc, thể hiện tâm trạng Kiều tuyệt vọng và mất niềm tin. Hình ảnh cuối cùng với biển cả, bão giông:
'Nhìn ra gió cuốn mặt duềnh,
Ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi'
Gió thổi mạnh trên bãi biển, khiến những con sóng cuồn cuộn ôm vào bờ, tiếng sóng vang vọng dữ tợn như lời đe dọa vây quanh chiếc ghế, như cuộc đời của Kiều. Nguyễn Du sử dụng cảnh vật để phản ánh tương lai của Kiều, một cuộc sống không bình yên, đầy sóng gió và bão táp đang đợi chờ ở phía trước. Tâm trạng của Kiều lúc đó là sợ hãi, lo lắng, và tiếng sóng cùng gió như lời báo trước về một tương lai khó khăn.
Chúng ta phải công nhận rằng, cảnh vật và thiên nhiên xung quanh lầu Ngưng Bích là biểu hiện của tâm trạng của Kiều: cảnh vật từ xa dần đến gần, màu sắc từ nhạt đến đậm, âm thanh từ yên bình đến huyên náo, tâm trạng của Kiều cũng thay đổi từ buồn bã, mơ hồ đến lo sợ và hoang mang. Tám câu thơ cuối cùng của Nguyễn Du đã thể hiện tài nghệ thuật tả cảnh ngụ tình, giúp chúng ta đồng cảm và đau xót với Thúy Kiều, cũng như số phận của phụ nữ trong xã hội phong kiến.
"""---KẾT THÚC""""--
Một trong những mục tiêu quan trọng khi viết văn về đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích là hiểu được tâm trạng cô đơn, buồn bã và lòng trung thành, hiếu thảo của Kiều. Dưới đây là một số bài viết mà bạn có thể tham khảo để đạt được mục tiêu đó: Cảm nhận về 8 câu thơ cuối của bài Kiều ở lầu Ngưng Bích, Cảm nhận về đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích, Cảm nhận 6 câu thơ đầu đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích, Phân tích nghệ thuật miêu tả tâm trạng Thuý Kiều trong đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích.