Đề Bài: Phân Tích Nghịch Lý Trong Chiếc Thuyền Ngoài Xa
1. Dàn Ý
2. Bài Mẫu Số 1
3. Bài Mẫu Số 2
4. Bài Mẫu Số 3
Phân Tích Nghịch Lý Trong Chiếc Thuyền Ngoài Xa
I. Dàn Ý Phân Tích Nghịch Lý Trong Chiếc Thuyền Ngoài Xa
1. Khai Mạc
Giới Thiệu Về Tác Giả Nguyễn Minh Châu và Tác Phẩm Chiếc Thuyền Ngoài Xa.
2. Phần Chính
- Trong khung cảnh biển hùng vĩ như bức tranh mực, diễn ra cảnh bạo lực gia đình:
+ Bình minh trên biển mơ mộng thức dậy sự sáng tạo của nhiếp ảnh gia Phùng.
--> Phùng nhận ra cái đẹp là đạo đức, là chân thiện mĩ.
+ Từ một chiếc thuyền, bước ra hai hình bóng đối lập: người đàn ông thô lỗ và người phụ nữ khổ cực. Người đàn ông tạo ra những cảnh đánh đập, lời chửi mắng khiến Phùng ngỡ ngàng.
--> Bất ngờ, không tin vào mắt mình.
=> Nguyễn Minh Châu khéo léo thể hiện mối quan hệ giữa nghệ thuật và cuộc sống. Nghệ thuật phải gắn liền với đời sống, không thể cách xa.
- Người phụ nữ, nạn nhân của bạo lực gia đình, kiên trì chịu đựng, bênh vực người chồng vũ phu.
+ Số phận đau thương: Bị chồng đánh đập thường xuyên, 3 ngày một trận nhẹ, 5 ngày một trận nặng.
+ Khi có sự giúp đỡ để rời bỏ chồng--> Quyết tâm không bỏ chồng.
- Nghịch Lý Trong Bản Chất Con Người:
+ Người phụ nữ hàng chài ngoại hình xấu xí, thô lỗ, nhưng kiên trì chịu đựng.
+ Bên trong là một người phụ nữ thông minh, hiểu biết lẽ sống, yêu thương chồng và con cái.
=> Để thấy rõ tất cả các khía cạnh bên trong con người, những khía cạnh tối tăm của cuộc sống, cần có cái nhìn toàn diện.
3. Tổng Kết
Tóm lược các điểm chính.
II. Mẫu Bài Văn Phân Tích Nghịch Lý Trong Chiếc Thuyền Ngoài Xa
1. Mẫu Bài Phân Tích Nghịch Lý Trong Chiếc Thuyền Ngoài Xa, Số 1:
Nguyễn Minh Châu, người 'mở đường cho tinh anh và tài năng' trong văn học đổi mới, đã sáng tác một trong những truyện ngắn xuất sắc nhất của ông - Chiếc Thuyền Ngoài Xa, vào tháng 8 năm 1983. Tác phẩm đánh dấu sự chuyển từ cảm hứng lãng mạn sang cảm hứng thực tế của nhà văn. Trong kỳ thế hệ này, Nguyễn Minh Châu đã khám phá những hạt ngọc ẩn sau tâm hồn con người và đối mặt với nghịch lý cuộc sống.
Nghịch lý đầu tiên hiện ra qua bức tranh toàn cảnh của thuyền và biển trong buổi sáng tinh sương, lúc xa và lúc gần bờ. Nó không chỉ là sự nghịch lý trong nghệ thuật mà còn chính là nghịch lý của cuộc sống.
Khám phá này được thể hiện qua nhân vật nghệ sĩ Phùng. Anh là một nhiếp ảnh gia nổi tiếng được gửi đi để chụp hình cho bộ lịch năm đó. Tại đây, Phùng chứng kiến một cảnh đẹp tuyệt vời. Thuyền và biển trong làn sương sớm giống như 'bức tranh mực tàu của họa sĩ thời cổ'. Anh nhận ra vẻ đẹp toàn bích gần gũi với cuộc sống hàng ngày.
Nghệ thuật thật xuất phát từ cuộc sống này. Mỗi đường nét trên bức ảnh như tạo nên một hòa nhạc nhẹ nhàng. Mũi thuyền in bóng những đường cong êm dịu trong làn sương sớm. Phùng cảm nhận trái tim mình như được làm mới, thanh cao hơn. Trong giây phút ấy, anh cảm thấy trái tim như được đặt vào một vùng không gian thuần khiết. Đối với nghệ sĩ, sự hạnh phúc khi thấy tác phẩm nghệ thuật đẹp của cuộc sống không giới hạn. Đó là khoảnh khắc trân quý trong cuộc đời anh. Phùng nhận ra rằng cái đẹp là đạo đức, là chân thiện mỹ. Anh không chỉ ngắm nhìn, mà còn bấm máy để lưu giữ khoảnh khắc tươi đẹp của cuộc sống ấy.
Bài văn Phân Tích Nghịch Lý Trong Chiếc Thuyền Ngoài Xa Toàn Diện Nhất
Tuy nhiên, sự nghịch lý lại hiện hình ngay trong bức tranh tuyệt vời ấy. Khi con thuyền tiến gần bờ, cảnh tượng biến đổi thành một hiện thực không chân thiện mỹ. Ông bà lạc quan đi lên đến chiếc xe già đầy mìn. Người phụ nữ trông thô kệch, xấu xí và đầy giọng điệu chán chường. Ngược lại, người đàn ông mạnh mẽ và to lớn. Bất ngờ, họ dừng lại và Phùng sửng sốt khi thấy ông chồng hành động bạo lực với người vợ.
Phùng bất bình và không tin vào mắt mình khi chứng kiến cảnh tượng đau lòng ấy. Người phụ nữ không đối đầu mà chỉ chịu đựng, hòa mình trong sự đau đớn để bảo vệ ông chồng. Một đứa bé cầm dao chạy đến như muốn tấn công cha mình, nhưng lại bị cha tát ngã xuống cát. Ông ta rời đi, để lại vợ và con trai trên bãi cát dài. Người phụ nữ nước mắt đau đớn, ôm thằng bé vào lòng và khóc. Cảnh tượng này hoàn toàn nghịch lý so với bức tranh chân thiện mỹ ban đầu.
Nguyễn Minh Châu với sự tạo nên nghịch lý muốn chia sẻ về mối liên kết giữa nghệ thuật và cuộc sống. Mối quan hệ này chặt chẽ, cuộc sống là nguồn cảm hứng cho nghệ thuật. Quan trọng nhất là nghệ thuật phải liên kết chặt chẽ với cuộc sống và không bao giờ rời xa nó. Đó mới là nghệ thuật thực sự. Cuộc sống này đầy những nghịch lý đa dạng, không thể nhìn nhận một chiều đơn giản.
Nghịch lý thứ hai nằm trong câu chuyện về bạo lực gia đình của người phụ nữ hàng chài. Tại sao lại tự nguyện chịu đựng để chồng đánh, từ nhẹ đến nặng? Phùng, như một nhà nghệ sĩ, không thể chấp nhận điều này và tìm cách giúp. Nhưng qua câu chuyện về cuộc sống của người phụ nữ, cả hai nhân vật chánh án nhận ra sự phức tạp của cuộc sống. Nghịch lý ở chỗ người phụ nữ chịu đựng để bảo vệ ông chồng trở thành một sự thấu hiểu hợp lý trong cuộc đời cô. Cuộc sống không chỉ đau đớn mà còn có những khoảnh khắc hạnh phúc trong gia đình.
Thách thức chống lại đau khổ của nghèo đóng vai trò như một cuộc chiến khốc liệt không thua kém cuộc chiến tranh chống xâm lược. Trong khi đất nước hướng tới một xã hội công bằng, dân chủ, thì nơi đâu đó vẫn còn nghèo đó bao quanh cuộc sống. Bạo lực gia đình vẫn diễn ra, và nhà nước không thể giải quyết được tất cả những vấn đề nhỏ nhất của từng gia đình.
Nghịch lý thứ ba xuất phát từ sự nghiên cứu về con người trong thời đại mới. Trong người phụ nữ hàng chài, hình thức ngoại hình thô kệch không phản ánh đúng bản chất. Cô là một người vợ hi sinh cho chồng, một người mẹ cam chịu đau đớn để bảo vệ con. Đó là khoảnh khắc phát hiện hạt ngọc quý bên trong tâm hồn, điều mà Nguyễn Minh Châu đã khám phá. Dù cuộc sống khó khăn, cô vẫn chịu đựng để con có một cuộc sống tốt hơn. Điều hi sinh đó chỉ có người mẹ mới có thể thực hiện.
2. Tìm hiểu về Những Trái Tim Nghịch Lý trong Hành Trình Biển Xa, phiên bản số 2:
'Hành Trình Biển Xa' là tiêu đề của một câu chuyện ngắn của tác giả Nguyễn Minh Châu, được xuất bản trong tập Bến Quê (1985), sau đó được đưa vào và đặt tên cho một tuyển tập - bao gồm 15 câu chuyện - được xuất bản bởi Nhà Xuất Bản Tác Phẩm Mới vào năm 1987. Câu chuyện này đã trở thành một phần quan trọng trong chương trình văn học lớp 12, bao gồm cả ban khoa học xã hội và nhân văn.
Câu chuyện được chia thành 5 phần, mở ra những khía cạnh phức tạp của cuộc sống: một người quản lý thèm khát một tờ lịch 'hoàn toàn yên bình' với hình ảnh của biển và thuyền có sương giữa mùa tháng Bảy, nhưng thực tế không thể loại bỏ hình ảnh con người; nghệ sĩ Phùng, khi nhìn vào ống kính của mình, gặp một cảnh đẹp của biển và thuyền, nhưng từ cảnh đó lại nảy sinh ra những thứ xấu xa; một người phụ nữ bị chồng bạo hành một cách vô lý nhưng không bao giờ muốn từ bỏ kẻ độc ác ấy; những chiến sĩ dũng cảm đã chiến đấu giành tự do cho miền Nam khỏi sự xâm lược của quân Mỹ, nhưng không thể giải thoát cho một người phụ nữ bất hạnh, và nhiều điều khác nữa. Đây là những minh chứng sống động cho cái nhìn đa chiều của Nguyễn Minh Châu, như ông đã từng khẳng định: 'Nhà văn không nên nhìn nhận sự vật một cách đơn giản, và nhà văn cần phải đào sâu vào bản chất con người trong những tầng sâu lịch sử'.
Phần mở đầu của câu chuyện mô tả sự quan trọng của việc có một bức ảnh. Nguyên, người quản lý, 'sâu sắc và đầy sáng tạo', yêu cầu nhóm nhiếp ảnh 'phải có một bộ sưu tập chuyên đề. 12 tháng là 12 bức ảnh nghệ thuật về biển và thuyền. Không có con người. Toàn bộ thế giới chỉ là yên bình'. Sau nhiều năm làm việc mặt mày râu hòa mình vào công việc, nhóm nhiếp ảnh nghệ thuật chỉ mang lại 11 bức ảnh không biết có thể đáng giá bao nhiêu, nhưng chỉ có 11 bức được chọn vào bộ sưu tập của người quản lý 'sâu sắc nước đời'. Một bức ảnh còn thiếu lạc quan kia được người quản lý tin tưởng giao cho 'tôi' (tên là Phùng - nhân vật người kể chuyện) để săn lùng. Và đó chính là tấm ảnh chụp với 'sương biển' giữa mùa tháng Bảy - tháng mà thường chỉ có bão lớn và biển động'. Thật là một sự kết hợp độc đáo, vì thông thường 'Muốn có sương, phải nghĩ đến từ tháng ba!'.
Tuy nhiên, 'khi trời bắt đầu chiều lòng', 'tôi' đã quay trở lại miền biển chiến trường xưa, cách Hà Nội sáu trăm cây số' và mang theo chiếc máy ảnh để đặt ở chính nơi mà 'dường như suốt bờ biển đất nước, chỉ ở đây vào giữa tháng bảy vẫn còn sương mù'. Đây cũng là quê hương của một đồng đội cũ của 'tôi', nay là Chánh án toàn án huyện. Một sự kết hợp hoàn hảo giữa 'thời cơ, địa lợi và nhân hoà'. Phùng đã bỏ qua những cảnh có 'không khí vui vẻ hơi thô lỗ và hùng vĩ' để chọn lựa khoảnh khắc quý giá nhất. Đó là cảnh đẹp như 'một bức tranh mực tàu của một danh hoạ thời cổ. Mũi thuyền in một nét mơ hồ loè nhoè vào bầu sương mù trắng như sữa có pha đôi chút màu hồng hồng do ánh mặt trời chiếu vào. Vài bóng người lớn và trẻ con ngồi im phăng phắc như tượng trên chiếc mui khum khum, đang hướng mặt vào bờ...'.
Phân tích nghịch lí trong Cuộc Hành Trình Biển Xa để khám phá sự nghịch lí trong cuộc sống con người
Nghệ sĩ nổi tiếng bừng tỉnh bởi một trạng thái tưởng như hòa mình - phi - lý tuyệt diệu: 'toàn bộ khung cảnh từ đường nét đến ánh sáng đều hài hòa và tuyệt vời, một vẻ đẹp thực sự đơn giản và toàn diện khiến tôi cảm thấy lúng túng, trong lòng như có điều gì đó bóp nghẹn? (...) . Trong khoảnh khắc lúng túng, tôi tưởng mình mới chỉ khám phá ra sự hoàn hảo, phát hiện khoảnh khắc nghệ thuật trong đỉnh cao của tâm hồn.'. Và kiệt tác ra đời trong niềm phấn khích nghệ thuật tuyệt vời - ' khoảnh khắc hạnh phúc tràn ngập tâm hồn mình, bởi vẻ đẹp tuyệt vời của cảnh đẹp trước mắt'. Cần chú ý đến phần chú thích phụ ' bởi vẻ đẹp tuyệt vời của cảnh đẹp trước mắt' trong câu chuyện. Hạnh phúc của nghệ sĩ là hạnh phúc của sự khám phá và sáng tạo, cảm nhận và nắm bắt cái đẹp tuyệt vời xuất hiện trong khoảnh khắc. Dường như trong hình ảnh chiếc thuyền giữa biển sương mù, anh ấy đã tìm thấy cái Thiện, cái Mĩ, cảm nhận tâm hồn được làm sạch, tinh tươi bởi vẻ đẹp hài hòa, lãng mạn của cảnh vật. Đó là niềm hân hoan của nghệ sĩ sau phát hiện đầu tiên. Một niềm hân hoan trọn vẹn.
Như vậy, chỉ tính riêng về nhiệm vụ, công việc của 'tôi' đã được hoàn thành. 'Tôi' đã có được bức tranh của thuyền và biển trong sương đúng như yêu cầu của người quản lý, ngay cả giữa mùa tháng bảy! Và 'tôi' đã có thể yên tâm 'lên tàu hoả trở về'. Nếu kết nối một chút, ta có thể thấy rằng nhân vật 'tôi' ở thời điểm đó giống như cô Nguyệt (trong Mảnh trăng cuối rừng) khi dừng lại ở cầu Đá Xanh. Nghĩa là, chỉ dừng lại ở điểm mà cuộc sống đưa đến may mắn.
Phần mở đầu của câu chuyện đủ để đưa người đọc hiểu về nguồn gốc của bức tranh nghệ thuật nổi bật trên cuốn lịch năm mới vừa ra mắt. Nếu suy ngẫm sâu sắc hơn, đó cũng đủ để tạo nên cơ sở cho lý thuyết nghệ thuật tổng quan về mối liên quan giữa nghệ thuật lao động của nghệ sĩ và thực tế cuộc sống, theo tinh thần mà Chế Lan Viên đã tổng kết bằng thơ: 'Bài thơ anh, anh làm một nửa thôi/ Còn một nửa để mùa thu làm hộ'.
Phần kết của câu chuyện tiết lộ rằng người quản lý rất hài lòng với bức ảnh, và nó không chỉ là một phần của cuốn lịch năm mới mà còn 'vĩnh viễn, tấm ảnh vẫn được treo ở nhiều nơi, đặc biệt là trong những gia đình yêu nghệ thuật'.
Theo câu chuyện của 'tôi', rõ ràng chiếc thuyền được chụp ở một khoảng cách tương đối gần - 'một chiếc thuyền lưới vó...đang chèo thẳng vào trước mặt tôi'- nhà nghệ sĩ có thể nhìn thấy rõ 'những cái mắt lưới và tấm lưới nằm giữa hai chiếc gọng vó'. Người xem ảnh thông thường có thể cảm nhận chiếc thuyền đang được chụp ở một khoảng cách như vậy. Tuy nhiên, tại sao tác giả lại đặt tên truyện là 'chiếc thuyền ngoài xa'?
Nhan đề cần phải súc tích, chứa đựng và phản ánh trung thực nội dung văn bản. Có thể là phản ánh đối tượng trình bày, quan điểm của tác giả đối với đối tượng, hoặc sự kết hợp của nhiều yếu tố, nhưng trong bất kỳ trường hợp nào, tất cả những tên gọi đều phải được rút ra và trích từ nội dung chính của văn bản. Nếu tên gọi chỉ đơn thuần phản ánh đối tượng thì có lẽ chiếc thuyền trong bức ảnh không phải là ngoài xa!
Có lẽ nhan đề đó thể hiện cách tác giả nhìn nhận đối tượng.
Theo yêu cầu của trưởng phòng, bức ảnh lần này phải tuân thủ nguyên tắc 'Không có người. Hoàn toàn tĩnh vật', nhưng đáng chú ý là bức ảnh lại chứa đựng vài bóng người lớn cùng trẻ con. Thế nhưng, không vấn đề gì vì dù có người, họ vẫn 'ngồi im phăng phắc như tượng'!
Điều đáng chú ý là bức ảnh tĩnh vật như vậy ghi nhận được điều gì? Câu chuyện cho thấy đó là một tác phẩm nghệ thuật đẹp, chụp từ khoảng cách gần, nhưng cách tiếp cận 'thực tế', tiếp cận 'nguyên mẫu' lại đặc trưng cho sự tiếp cận từ xa! Vì sao vậy? Vì nghệ sĩ chỉ có thể bắt gặp cái bề ngoài, cái hình ảnh mộng mơ bên ngoài của cảnh và con người.
Nói về phát hiện thứ hai, sau niềm hạnh phúc của phát hiện đầu tiên đã được đề cập, nghệ sĩ nhiếp ảnh lại có một phát hiện mới. Lần này không phải qua ống kính máy ảnh, mà nó đã chôn sâu vào tâm hồn nghệ sĩ. Đó là sự nghịch lý, đến bất ngờ và trớ trêu như một trò đùa tàn nhẫn của cuộc sống. Chỉ vài phút trước đó, nghệ sĩ Phùng đã trải qua một khoảnh khắc hạnh phúc đầy tràn đầy tâm hồn, và anh ấy đã chiêm nghiệm 'cái đẹp là chính là đạo đức'. Nhưng ngay sau đó, anh chứng kiến từ chiếc thuyền ngư phủ đẹp như mơ kia, bước ra một thế giới khác: một người phụ nữ xấu xí mệt mỏi và chịu đựng, một người đàn ông thô kệch, dữ dằn, độc ác, coi việc đánh vợ như một cách giải thoát khỏi những uất ức đau khổ.
Cuộc đời đầy nghịch lý khi nhà nghệ sĩ 'săn tìm' vẻ đẹp trong cảnh vật để sáng tạo nghệ thuật, nhưng ngay sau đó anh ta phải chứng kiến một khía cạnh đời đau đớn, khó khăn mà người bình thường cũng khó lòng lờ đi, đặc biệt là đối với những con người nhạy cảm và sáng tạo!
3. Phân tích Nghịch lý trong Chiếc thuyền ngoài xa, mẫu số 3:
Nguyễn Minh Châu, một nhà văn với phong cách sáng tạo biểu tượng trong văn học Việt Nam. Tác phẩm 'Chiếc thuyền ngoài xa' là một câu chuyện gợi cảm và đầy tư duy. Truyện nói về mối quan hệ giữa nghệ thuật và cuộc sống, đặt ra vấn đề quan trọng của xã hội: nhìn nhận cuộc sống từ nhiều góc độ để hiểu rõ hơn.
Trong một tình huống độc đáo, Đẩu mời người đàn bà đến để khuyên chị li hôn với chồng. Đã thất bại trong việc giáo dục chồng, Đẩu khuyên chị li hôn để tránh bị hành hạ. Ban đầu, chị ngần ngại và van xin, nhưng sau đó, chị tự tin kể câu chuyện của mình bằng cách xưng hô mộc mạc, thân tình.
Trong thời niên thiếu, bà là cô gái với vẻ ngoại hình khiêm tốn, vượt qua những khó khăn với nụ cười mặt rụt rè. Bất ngờ mang thai với người chồng là thủy thủ, cuộc sống của bà trên biển trở thành thách thức lớn. Bị đói nghèo, gia đình sống trong điều kiện khó khăn, nhưng bà vẫn kiên quyết không rời xa chồng mình, ngay cả khi cuộc sống trên thuyền đầy thăng trầm và những trận đòn đau lòng từ người chồng thay đổi tính cách. Nghịch lý đây là bà chọn giữ gìn hạnh phúc gia đình giữa những khó khăn.
Thực tế đau lòng, nhưng bà vẫn kiên quyết không rời xa chồng, vì bà cho rằng 'đàn bà ở thuyền chúng tôi phải sống cho con chứ không thể sống cho mình như ở trên đất được'. Niềm hạnh phúc của bà là nhìn thấy con cái được ăn no, và bà hiểu rõ nỗi khó khăn của những người làm nghề chài. Bà xem người đàn ông trong gia đình như trụ cột, chống đỡ trong cuộc sống khó khăn trên biển, và bà sẵn lòng hy sinh cho hạnh phúc của con cái. Sự hi sinh và tình yêu thương của bà khiến người đọc cảm động.
Những bài Phân tích nghịch lí trong Chiếc thuyền ngoài xa hay nhất
Một góc nhìn khác về lão chồng - bà nhìn anh như một nạn nhân của hoàn cảnh, và bà thể hiện sự thấu hiểu và vị tha. Bà xem chồng mình là người 'hiền lành, cục tính' trước khi nghèo khó đẩy anh trở nên thô bạo. Trong đau khổ, bà vẫn giữ được những khoảnh khắc hạnh phúc khi gia đình hòa thuận, và đàn con no nê. Những giây phút như vậy giúp bà có đủ sức mạnh để tiếp tục sống.