Một ngày nắng, chú thợ rèn tốt bụng đã xuất hiện, dỗ dành em bé Xi-mông bằng tình yêu và sự ấm áp. Chú đã hứa sẽ đưa em về với mẹ và tìm cho em một người bố.
Cảnh bé Xi-mông bên bờ sông gặp chú thợ rèn là một hình ảnh đầy xúc động và nhân ái.
Bé Xi-mông được giữ lại bởi tình thương của chú thợ rèn, và em được hứa sẽ có 'một người bố'. Đoạn đối thoại giữa họ tràn đầy tình cảm và lòng nhân đạo. Nước mắt trên má bé cạn, và em được dắt về bên mẹ.
Tính cách của bé Xi-mông được khắc sâu khi em gặp lại mẹ. Em hỏi chú thợ rèn: 'Chú có muốn làm bố em không?'. Với sự quan tâm và tình cảm, chú thợ rèn ôm bé lên và nói: 'Chắc chắn rồi, chú sẽ làm bố em'. Tâm hồn bé Xi-mông tràn đầy hạnh phúc và tự hào với việc 'có bố'. Câu nói này như một lời hứa: 'Chú Phi-líp, em sẽ luôn gọi chú là bố!'.
'Bố tao đây, bố tao là Phi-lip'.
Bé đã tìm được một người bố. Em cảm nhận mình đã trưởng thành! Đó là niềm vui và hạnh phúc của thời thơ ấu!
Đọc 'Bố của Xi-mông', ai cũng sẽ bị xúc động. Mô-pa-xăng, một nhà văn đã trải qua những năm tháng mồ côi từ khi còn rất trẻ, đã viết về tình thương và sự chia sẻ giữa bé Xi-mông và chị Blăng-sốt với tình cảm chân thành. Tác phẩm toát lên tình yêu và lòng nhân đạo. Phần hay nhất là cách ông sử dụng cảnh để diễn đạt tình cảm và nghệ thuật đối thoại giữa các nhân vật.
'Không có bố, cuộc đời trở nên khó khăn!', 'Có bố, hạnh phúc như lần đầu tiên!'. Đó là một sự thật đơn giản nhưng đầy ý nghĩa. Bé Xi-mông thực sự đáng thương và đáng yêu!
Trích: Mytour