Đánh giá và phân tích
1. Khởi đầu
- Giới thiệu về tác giả Nam Cao và tác phẩm 'Lão Hạc'.
- Trình bày nhân vật chính - lão Hạc - một cách chi tiết.
2. Phát triển nội dung
a. Hoàn cảnh của lão Hạc
- Một người già nông dân yếu đuối, cô đơn ⇒ tình cảnh khốn khó.
- Quyết định bán con chó Vàng - đồng nghĩa với việc chấm dứt cuộc đời của mình.
b. Tâm trạng của lão Hạc khi bán chó
- Cậu Vàng là người bạn đồng hành thân thiết của lão Hạc:
+ Luôn được chăm sóc tận tình như một thành viên trong gia đình.
+ Lão chia sẻ tâm sự với nó như với một người thân.
- Hành động bán chó đầy xúc động, đau lòng của lão:
+ Khuôn mặt nhăn nhó, nước mắt dâng trào.
+ Lòng đau xé lòng, dằn vặt vô cùng.
⇒ Lão Hạc - biểu tượng của lòng trung thành và tình thương yêu con cái.
c. Sự ra đi của lão Hạc
- Lão nhờ người hàng xóm giữ mảnh đất và dùng tiền dành dụm để tổ chức tang lễ khi mình qua đời.
- Nguyên nhân và mục đích rõ ràng, ý thức cao về trách nhiệm và danh dự.
- Hình ảnh cái chết của lão Hạc đầy sâu sắc, kinh hoàng và bất ngờ.
⇒ Lão Hạc - một bức tranh sống đẹp và đầy ý nghĩa về lòng cha mẹ, lòng nghĩa hiệp của người nông dân.
3. Kết luận
- Đánh giá giá trị nghệ thuật và thông điệp nhân văn của tác phẩm.
- Chia sẻ cảm nhận cá nhân về câu chuyện ngắn này.
Mẫu số 1
Nam Cao là một nhà văn vĩ đại của dân nông Việt Nam, đặc biệt là vào thời kỳ trước Cách mạng Tháng Tám 1945. Ông đã cảm nhận sâu sắc vẻ đẹp cao quý trong tâm hồn của họ giữa cảnh nghèo đói. Trong tác phẩm ngắn 'Lão Hạc', nhà văn đã khắc họa nhân vật chính - lão Hạc - một cách xuất sắc. Mặc dù đối mặt với nhiều khó khăn, lão vẫn giữ được tình yêu thương cho gia đình và tự trọng cao quý. Qua lão Hạc, tác giả đã truyền đạt tư tưởng nhân đạo và sâu sắc.
Lão Hạc, như nhiều nông dân khác, phải đối mặt với đói nghèo trước Cách mạng. Nhưng hoàn cảnh của lão còn trở nên khốc liệt hơn với sự mất mát sớm của vợ và con trai rời xa vì nghèo. Chỉ còn lại con chó Vàng, người bạn đồng hành duy nhất của lão. Lão phải đối mặt với sự cô đơn, tuổi già và bệnh tật. Cuộc sống đưa lão đến bước ngoặt không thể tránh khỏi: bán đi người bạn thân thiết nhất. Việc này mang lại cho lão nhiều đau khổ, nhưng cũng là lựa chọn duy nhất giữa cái sống và cái chết.
Trong tình hình khó khăn, lão vẫn giữ vững lòng tự trọng và lòng nhân đạo. Dù mọi người xung quanh có nghi ngờ, nhưng lão không hề thay đổi. Tình thương yêu con và lòng tự trọng của lão được thể hiện mạnh mẽ, đặc biệt khi lão từ chối bán mảnh vườn của con để giữ lại danh dự của gia đình.
Lão Hạc là biểu tượng của lòng nhân đạo và lòng tự trọng cao quý của người nông dân Việt Nam. Tác phẩm 'Lão Hạc' của Nam Cao là một minh chứng cho sức mạnh của tinh thần con người giữa những khó khăn của cuộc sống.
Mẫu số 2
Bài viết về đề tài người nông dân trước cách mạng, 'Lão Hạc', là một tác phẩm ngắn đặc sắc của nhà văn Nam Cao. Tác phẩm chứa đựng những cảm xúc sâu lắng, làm xao động lòng người khi tác giả mô tả về cuộc đời cô đơn đau khổ và cái chết đầy đau thương của một người nông dân giàu tình thương. Nhân vật lão Hạc đã in sâu trong lòng người hình ảnh của sự cô đơn, sự bất hạnh của một con người và một gia đình nông dân Việt Nam.
Truyện 'Lão Hạc' được kể qua những lời thổ lộ, suy tư của nhân vật chính và những người xung quanh. Đó là những tâm sự của Lão Hạc về con chó, con trai, cuộc đời và cái chết. Đó là tâm sự của ông giáo, vợ ông giáo, Binh Tư về lão Hạc. Nam Cao sử dụng từ ngữ mạch lạc để miêu tả ngoại hình nhân vật, tạo nên một bức tranh sâu lắng của sự đau khổ trong lòng: (cười như mếu, mắt ướt nhòa nước, mặt đau khổ co dúm, những vết nhăn chồng chất, ép nước mắt chảy ra...). Đây là những tâm sự chân thành nhất, thể hiện bằng ngôn từ chân thực, tạo nên một cảm xúc mãnh liệt về cuộc sống.
Nhân vật ông giáo trong truyện biểu hiện sự biến động từ “lạnh nhạt” đến “ấm áp”, từ “muốn ôm lấy lão mà khóc” đến sự kính trọng.
Buồn bã: “Hỡi lão Hạc... người đáng kính”. Cuối cùng là niềm tin kiên định, tự trọng, tỏa sáng vào nhân cách của lão Hạc. Lão Hạc kết thúc cuộc đời trong sự “bối rối”, “không ai hiểu”, nhưng câu chuyện lại truyền đi một thông điệp cuối cùng, sâu sắc như lời thề: “Lão Hạc ơi! Lão Hạc ơi! Hãy yên lòng mà nghỉ ngơi... Khi con trai trở về, tôi sẽ trao lại cho hắn và nói với hắn: “Đây là mảnh vườn mà ông đã dành cho anh trai trọn vẹn”.
Nội dung của 'Lão Hạc' thể hiện trực tiếp tâm hồn của tác giả về con người, một quan điểm nghệ thuật được thể hiện qua những suy tư sâu sắc, để lộ ra tâm tư của người nông dân.
Lão Hạc là biểu tượng của một tâm hồn người nông dân Việt Nam “đáng kính”, như ông giáo mô tả trong truyện. Phần đáng kính ấy là cảm xúc của lão, một khối tâm trạng đau buồn vì sự đau khổ, với sự đối xử không công bằng, nhưng cũng đầy lòng tự trọng, trong sáng.
Tác phẩm của Nam Cao về Lão Hạc là sự khẳng định mạnh mẽ về tình yêu, niềm tin vào con người. Lão Hạc tin tưởng vào con trai của mình, tin rằng hắn sẽ trở về.
Một lần, lão nói một cách ấn tượng khiến người nghe phải xúc động: “Nếu kiếp của con chó là kiếp đau khổ, thì ta muốn biến nó thành kiếp người... một kiếp người như kiếp của tôi chẳng hạn!...” Lão đơn giản, trung thực, tự trọng đến mức độ trong trẻo: “tôi già rồi mà vẫn đánh lừa một con chó, nó không ngờ tôi dám lừa nó”. Thậm chí, khi chết, lão cũng có sự tính toán kỹ lưỡng, bằng tâm trạng trung thực và tự trọng.
Điều đặc biệt của Nam Cao khi diễn đạt về người nông dân khốn khổ là ở chỗ đó. Đây là một “kỹ thuật” nghệ thuật của nhà văn. Con chó liên quan đến những kỷ niệm buồn bã và những ước mơ hạnh phúc của Lão Hạc về con trai, liên quan đến sự hối tiếc cao thượng về sự chân thật, về triết lý đắng cay của cuộc sống. Truyện ngắn 'Lão Hạc' đặt một niềm tin sâu sắc của Nam Cao vào con người.