Phân tích chi tiết đoạn cuối của tác phẩm Chiếc thuyền ngoài xa của Nguyễn Minh Châu
I. Tổng quan
II. Phân tích đoạn kết
III. Bài văn mẫu
Phân tích đoạn kết cuốn sách Chiếc thuyền ngoài xa của Nguyễn Minh Châu
I. Tóm tắt và Phân tích đoạn kết cuốn sách Chiếc thuyền ngoài xa của Nguyễn Minh Châu
1. Bắt đầu:
- Giới thiệu về tác giả, tác phẩm và những điểm cần tập trung phân tích.
1. Nghệ thuật của Bức ảnh:
a. Tầm quan trọng và ý nghĩa sâu sắc của tác phẩm đối với Phùng:
- Là một bức tranh tinh tế, hiếm hoi, là khoảnh khắc đẹp đẽ đầy quý giá, mà chắc chắn nghệ sĩ khó lòng tái hiện một lần nữa.
- Khi Phùng đứng trước bức ảnh đẹp đến nao lòng, anh không chỉ cảm nhận như một người nghệ sĩ đơn giản yêu thưởng thức vẻ đẹp, mà còn là một bài học, một khám phá mới trong hành trình cuộc đời.
+ Đối với vẻ đẹp quý hiếm của bức ảnh, Phùng dường như không hài lòng, thậm chí còn có phần thiếu thốn và tiếc nuối.
+ Mỗi lần Phùng 'đắm chìm' vào bức ảnh, điều anh thực sự nhận thấy không chỉ là cảnh sương sớm ban mai, mà chính là cuộc sống của một người phụ nữ vượt qua mọi khó khăn, là vẻ đẹp đạo đức của một con người có trái tim nhân ái hơn tất cả.
b. Hình ảnh người phụ nữ làng chài sau tấm ảnh:
- Hình ảnh người phụ nữ làng chài chính là bức tranh sống động về cuộc sống người Việt Nam sau thời kỳ chiến tranh: đói nghèo, gian khổ, đầy mưu sinh.
=> Hiểu biết rõ hơn về thực tế cuộc sống nhân dân và nảy sinh những ý nghĩ về cách giải quyết vấn đề.
- Thể hiện quan điểm trong sáng tạo của tác giả là 'nghệ thuật mang tính nhân sinh
3. Tổng kết:
Chia sẻ cảm nhận của mình.
II. Mẫu văn Phân tích đoạn kết tác phẩm Chiếc thuyền ngoài xa của Nguyễn Minh Châu
Nguyễn Minh Châu được biết đến như một trong những tài năng xuất sắc nhất của văn học Việt Nam thời kỳ đổi mới. Khi chiến tranh khép lại, đất nước bắt đầu chuyển mình vào giai đoạn mới, nền văn hóa trải qua những thay đổi đau thương và khó khăn. Trong bối cảnh này, các nhà văn chuyển hướng sáng tác của mình và tập trung vào các đề tài mới, đặc biệt là về đạo đức con người và số phận cá nhân. Nguyễn Minh Châu, một trong những tác giả hàng đầu khám phá và mở rộng đề tài này qua nhiều tác phẩm nổi bật. Trong số đó, Chiếc thuyền ngoài xa nổi bật với những phát hiện và triết lý không chỉ dành cho người làm nghệ thuật mà còn cho cuộc sống hàng ngày. Đoạn kết của tác phẩm tập trung vào suy nghĩ sâu sắc của nhân vật Phùng về những khía cạnh tiêu cực, những đau thương tiềm ẩn trong cuộc sống của nhiều con người. Đôi khi, những đau thương này được che đậy bằng bức màn nghệ thuật. Tuy nhiên, để thấu hiểu đúng và có cái nhìn đa chiều, cần trải qua và hiểu biết thực sự, có lẽ người ta sẽ khám phá ra điều không thể nắm bắt nếu chỉ dựa vào nghệ thuật một chiều.
Nói về bức ảnh Phùng chụp trong chuyến công tác miền biển, đó có thể được coi là một tác phẩm nghệ thuật, cảnh 'Mũi thuyền in mờ trong sương mù trắng như sữa, một chút ánh màu hồng do ánh mặt trời chiếu vào'. 'Nhóm người ngồi im trên chiếc mui thuyền, hướng mặt vào bờ'. Nó là một bức ảnh đẹp độc đáo, với vẻ đẹp hiếm có, mà có lẽ khó tìm thấy thêm lần nào trong đời. Tuy nhiên, chỉ có Phùng hiểu rằng đằng sau nó là một câu chuyện, một cuộc sống đau khổ và một góc tối của xã hội thời điểm đó. Bức ảnh nghệ thuật được khen ngợi, trưng bày trong nhà nhiều người sành nghệ thuật, thực tế là cảnh một người đàn bà làng chài xấu xí bị ngược đãi, nhiếc móc đến tàn nhẫn. Đó là hình ảnh đau lòng khi người phụ nữ câm lặng chịu đựng, đứa con trai hy sinh để bảo vệ mẹ. Một câu chuyện dài về cuộc sống của người phụ nữ biển, với sự hi sinh và vẻ đẹp tâm hồn quý báu. Phùng khi đứng trước bức ảnh, không chỉ là người nghệ sĩ yêu đẹp, mà còn là một bài học, khám phá mới trong cuộc sống, khác biệt hoàn toàn so với những điều anh tưởng tượng trước đó. Đối với vẻ đẹp quý hiếm của bức ảnh, Phùng dường như không hài lòng, thậm chí cảm thấy hụt hẫng và tiếc nuối, bởi những trải nghiệm cá nhân của anh. Phùng, chiến sĩ từng góp công giải phóng đất nước, thậm chí dường như bất lực và cảm thấy non dại đối diện với hậu quả của chiến tranh, cuộc sống đau khổ của người phụ nữ làng chài. Những lời bật mí về nguyên nhân mà người phụ nữ phải sống chung với người chồng tàn bạo là vì đứa con, vì nghèo đói, vì lòng nhân ái của chị, vì hoàn cảnh đó buộc con người phải chấp nhận khiến mọi người phải ngừng lại và suy ngẫm, và có vẻ như có điều gì đó vỡ ra. Trong bức ảnh đẹp đẽ đó, nó không chỉ là nghệ thuật mà còn là triết lý sâu sắc về cuộc sống, chỉ ra rằng mọi thứ cần phải được đánh giá đa chiều. Phùng 'mỗi lần ngắm kỹ' bức ảnh, anh thực sự nhận thức không chỉ là cảnh sương sớm ban mai, mà còn là cuộc đời của một người phụ nữ mưu sinh khó khăn, là vẻ đẹp đạo đức của một con người có trái tim nhân ái vị tha hơn tất cả. Tiếc nuối của Phùng là vẻ đẹp ẩn sau không phải ai cũng nhìn thấy, bởi nó bị che đậy bởi một bức ảnh quá nghệ thuật, quá đẹp, làm mờ đi những vẻ đẹp và diễn biến trong thực tế, trở nên không thực, hào nhoáng, phân tầng xã hội khi treo trong nhà những người am hiểu nghệ thuật, nhưng họ cũng không hiểu được câu chuyện ẩn sau.
Hình ảnh người phụ nữ làng chài hiện lên trong tâm trí Phùng như 'cao lớn với những đường nét thô kệch, tấm áo bạc phếch có miếng vá, nửa thân dưới ướt sũng, khuôn mặt rỗ đã nhợt trắng vì kéo lưới suốt đêm', đó là một hình ảnh chân thực về xã hội Việt Nam sau chiến tranh, đói nghèo, khó khăn, và lam lũ vẫn còn đó trên cuộc sống của rất nhiều người giống người phụ nữ làng chài. Phùng, hay chính tác giả, nhận thức rõ ràng về thực tế cuộc sống nhân dân và những trăn trở về giải pháp để thay đổi nó, chính là lòng nhân ái, tình thương con người mà Nguyễn Minh Châu muốn truyền đạt qua tác phẩm của mình. Việc Phùng từ bức ảnh nhìn thấy hình dáng của người phụ nữ làng chài cũng thể hiện quan điểm trong sáng tác của tác giả, đó là 'nghệ thuật vị nhân sinh', tức là văn chương và nghệ thuật đều phải phục vụ cuộc sống con người, nói lên những khía cạnh của số phận để mọi người cảm thông và thấu hiểu. Từ đó, ta có cái nhìn về sự đau khổ, tiếc nuối và ấn tượng của nhân vật Phùng khi nhận ra rằng bức ảnh nghệ thuật đã che giấu quá nhiều, thậm chí làm mờ đi những vẻ đẹp, những diễn biến trong cuộc sống thực tế. Trở nên không thực, hào nhoáng, phân tầng xã hội khi bức ảnh treo trong nhà những người am hiểu nghệ thuật, mà thực tế họ cũng chẳng hiểu được câu chuyện đằng sau.
Kết thúc hình ảnh 'Bà bước đi với những bước đi chậm rãi, đôi chân bà vững chắc bước trên mặt đất vững chãi, hòa mình vào đám đông...' là biểu hiện của sự trôi chảy của cuộc sống, số phận của nhân vật, người phụ nữ vẫn phải vượt qua những khó khăn để sống cuộc đời của mình, liên kết với gia đình, trở thành một phần trong bức tranh xã hội với những mảnh ghép 'không ai biết tới, không ai ghi nhớ' làm nên một cuộc sống đa dạng và đầy màu sắc. Đồng thời, đây cũng là một tượng trưng cho một xã hội đa dạng với nhiều cái nhìn, nhiều tình cảm khác nhau, chúng ta cần phải có cái nhìn rộng lớn, đa chiều để hiểu sâu. Nghệ thuật nảy sinh từ cuộc sống, nhưng không phải lúc nào cuộc sống cũng hoàn hảo như lý tưởng, chỉ thông qua sự thấu hiểu, chia sẻ và đồng cảm mới có thể giảm bớt khoảng cách giữa chúng.
Phần kết của tác phẩm là những suy ngẫm sâu sắc của tác giả thông qua nhân vật Phùng về những triết lý về cuộc sống, từ một bức tranh mà sau đó là chứa đựng cả một cuộc đời, một số phận với nhiều bí mật cần được khám phá, đồng cảm. Đồng thời, tác phẩm cũng truyền đạt một quan điểm mới về cách nhìn nhận cuộc sống, đòi hỏi một cái nhìn đa chiều, đa dạng và sẵn sàng chấp nhận rằng trong những tình huống phức tạp vẫn có những điều có lý.
""""-KẾT THÚC""""-
Đây là bài văn mẫu phân tích về ý nghĩa của phần kết trong tác phẩm Chiếc thuyền ngoài xa, để tìm hiểu thêm về tác phẩm này và khám phá những thông điệp nghệ thuật mà Nguyễn Minh Châu truyền đạt, mời bạn đọc tham khảo thêm các bài viết Phân tích nhân vật Phùng trong Chiếc thuyền ngoài xa, Phân tích nhân vật người phụ nữ làm nghề đánh cá trong Chiếc thuyền ngoài xa, Phân tích tình huống truyện ngắn Chiếc thuyền ngoài xa, Phân tích Nghịch lý trong Chiếc thuyền ngoài xa.