Phân tích đoạn trao kỷ vật trong bài Trao Duyên
Phân tích phần trao kỷ vật trong đoạn Trao Duyên
Mẹo: Phương pháp phân tích bài thơ, đoạn thơ để đạt điểm cao
Dàn ý phân tích đoạn trao kỷ vật trong đoạn Trao Duyên
Mở đầu
- Giới thiệu về tác giả Nguyễn Du - Giới thiệu về đoạn trích Trao duyên
Thân bài:
Tóm tắt: - Sau khi bán thân cứu cha và em, Kiều chờ ngày ra đi cùng Mã Giám Sinh. - Đêm trước ngày ra đi, nàng hoài niệm về tình yêu của mình và cố gắng báo đáp cho người đó. Nhờ em trả nghĩa cho Kim Trọng khi Thúy Vân tỉnh giấc. - Kiều trao duyên lại cho Thúy Vân với nỗi đau khôn xiết. Nàng thổ lộ tất cả cảm xúc với em gái bằng tư cách và lý do trao duyên. => Tâm trạng của Kiều phức tạp, thể hiện sự đau khổ và thông minh của nàng.
Phân tích: - Sáu câu đầu: Kiều trao lại kỷ vật cho em (bao gồm vành, tờ mây và mảnh hương nguyền). + Kỷ vật của Kiều gợi lên những kỷ niệm hạnh phúc của nàng. + 'Duyên này ...của chung': Kiều trao duyên nhưng không quên tình yêu của mình. => Tình cảm sâu đậm của Kiều với Kim Trọng. + 'Của chung': Tình yêu của Kiều dành cho cả Vân nữa, khiến nàng cảm thấy tiếc nuối. + Kiều nhớ lại quá khứ hạnh phúc nhưng chỉ còn là kỷ niệm. => Sự luyến tiếc của Kiều. => Sáu câu thơ đầu là sự giằng xé về nội tâm của Kiều.
- Tám câu tiếp: Lời dặn của Kiều cho Thúy Vân. + Kiều liên tục sử dụng từ ngữ và hình ảnh để tưởng tượng về cái chết, như 'hiu hiu gió thổi', 'hồn', 'nát thân bồ liễu', 'dạ đài', 'người thác oan'. => Sự lo âu của Kiều về tương lai, sự đau đớn và tuyệt vọng, thể hiện lòng trung thành của Kiều với tình yêu dành cho Kim Trọng. + Kiều dặn Vân: Phải trả ơn nghĩa cho Kim Trọng thay mình và giúp tẩy oan 'Rảy xin ...oan'.
=> Nỗi bất an và hối hận không nguôi trong lòng Kiều cùng với lo lắng về tương lai. Nàng nhớ Kim Trọng hơn bao giờ hết và đi vì lòng hiếu, không muốn quên đi lời hẹn thề với Kim.
- Kết luận chung: + Mười bốn câu thơ là sự biểu lộ của sự đau khổ và mâu thuẫn trong lòng Kiều, khi nàng trao kỷ vật tình yêu cho em nhưng vẫn cảm thấy chua xót và đau đớn khi phải chia xa mối tình đầu. + Nghệ thuật: Hình ảnh thơ giàu tính biểu cảm, nghệ thuật độc thoại nội tâm được thể hiện xuất sắc, làm nổi bật sự giằng xé đau đớn trong lòng Kiều.
Kết bài
- Khẳng định vấn đề:
II. Bài văn mẫu Phân tích đoạn trao kỷ vật trong trích đoạn Trao Duyên
Nếu nói về nghệ thuật khắc họa nội tâm nhân vật qua độc thoại trong thi văn, chắc chắn không ai vượt qua Nguyễn Du. Trong Truyện Kiều, ông đã thành công với những đoạn độc thoại nội tâm tuyệt vời, như đoạn Kiều ở lầu Ngưng Bích hoặc đoạn Trao duyên. Trong đoạn Trao duyên, Kiều miêu tả bi kịch tình yêu tan vỡ của mình. Sau khi cầu nguyện cùng em gái để gặp lại Kim Trọng, Thúy Kiều đau đớn trao lại những kỷ vật tình yêu cho em gái.
Thúy Kiều là một người con gái tài năng và xinh đẹp. Sau khi gặp Kim Trọng, họ yêu nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên và thề nguyền dưới trăng. Nhưng gia đình Kiều gặp sóng gió, buộc nàng phải hy sinh bản thân để cứu cha và em. Trước ngày ra đi, nàng nhớ về tình yêu với Kim Trọng và nhờ em gái trả nghĩa cho chàng.
Kiều khai mạc bằng sự lạc quan, lời cậy nhờ, phản ánh nỗi đau đớn sâu sắc trong lòng. Nàng mở lòng với em gái nhưng vẫn cảm thấy kính trọng như khi đối diện với người có vị trí cao hơn:
Nhường em em có muốn, Ngồi xuống rồi chị lạy mới nói.
Nàng tỏ ra mở lòng với em và giải thích lý do của việc trao duyên. Tâm trạng của Kiều phức tạp, vừa bộc lộ nỗi đau, vừa thể hiện sự thông minh và khéo léo của mình.
Khi Thúy Vân hiểu và đồng cảm, Kiều mới trao lại từng món kỷ vật cho em gái:
Mỗi vật, từ 'chiếc vành', 'bức tờ mây', 'phím đàn', 'mảnh hương nguyền', Kiều trao tận tay cho em gái. Những kỷ vật này gắn liền với những kỷ niệm hạnh phúc nhất của Kiều, đơn sơ nhưng chứa đựng nhiều niềm vui và hạnh phúc. Kiều nhớ về quá khứ, những thời khắc bên Kim Trọng, và trao lại cho Vân nhưng lại nuối tiếc mãi. Nàng trao duyên cho em, để Vân giúp mình thực hiện lời thề với Kim Trọng. Mỗi vật kỷ niệm là bầu trời của yêu thương và hạnh phúc trong cuộc đời của nàng.
'Duyên này thì giữ, vật này của chung'
'Duyên này' là tình yêu của Kiều với Kim Trọng, nhưng tín vật thì nàng trao lại cho Thúy Vân. Từ nay, chúng là 'của chung', không chỉ của Kiều và Kim Trọng mà còn của Thúy Vân. Kiều luôn giữ thái độ bình tĩnh khi trao lời với Vân, nhưng khi trao đi những tín vật, nàng không thể kìm nén cảm xúc, nỗi đau và tiếc nuối trong lòng. Nàng trao duyên không phải vì hết yêu, mà vì bất đắc dĩ.
'Duyên này thì giữ, vật này của chung'
Sau khi trao 'duyên', lòng Kiều càng nặng trĩu, đầy những giằng xé và tiếc nuối. Lý trí bắt nàng từ bỏ tình yêu với Kim Trọng, nhưng trái tim lại không cho phép. Kiều tự thương mình, coi mình là 'người bạc mệnh' khiến người ta phải thương xót. Dù trao đi tín vật, trong lòng nàng không thể trao hết đoạn tình cảm của mình.
'Dù em nên vợ nên chồng
Xót người bạc mệnh ắt lòng chẳng quên'
Kiều đã mất công thuyết phục Vân để gửi lại tình yêu cho em, nhưng khi em chấp nhận, nàng mới nhận ra lòng mình đầy mâu thuẫn. Nàng không nỡ buông bỏ tình yêu của mình, chỉ là bất đắc dĩ phải làm như vậy. Tình yêu của Kiều dành cho Kim Trọng thủy chung và sâu sắc. Nàng trao duyên cho em để chàng không phải hụt hẫng khi trở về đã thấy nàng rời xa.
Sáu câu thơ là tiếng nấc nghẹn của Kiều khi phải trao đi những vật hẹn thề tình yêu cho em gái. Nàng kết lại bằng hai chữ 'ngày xưa' như để chấm dứt cho nỗi lòng đang thổn thức về quá khứ đầy hạnh phúc.
Trong khi trao đi tấm duyên tình, Kiều cảm nhận mơ hồ về số phận tương lai của mình, nên để lại lời dặn dò cho Thúy Vân:
Mai sau dù có bao giờ
Đốt lò hương ấy, so tơ phím này
Trông ra ngọn cỏ lá cây
Thấy hiu hiu gió thì hay chị về
Hồn còn mang nặng lời thề
Nát thân bồ liễu đền nghì trúc mai'
Đoạn thơ rợn người với những từ ngữ chỉ sự không lành và dự cảm về cái chết. Kiều sử dụng những từ ngữ, hình ảnh gợi lên cái chết, thể hiện sự tuyệt vọng và đau khổ của mình.
Cuối cùng, Kiều dặn lại em:
'Dạ đài cách mặt khuất lời
Rảy xin chén nước cho người thác oan'
'Dạ đài' - nơi u ám của âm phủ, Kiều tìm kiếm sự cảm thông nhỏ bé, khao khát sự giải thoát cho linh hồn bạc mệnh của mình. Trong lời dặn, nàng giao phó cho em nhiệm vụ thay mình trả ơn nghĩa và xin được giải thoát.
Nàng dặn em thay mình trả ơn nghĩa của chàng Kim và xin tẩy oan để trở lại. Đây là sự giằng xé trong lòng Kiều, nỗi bứt rứt khi sự ra đi của nàng là bất đắc dĩ, nàng vẫn giữ mãi lời thề. Có phải nàng lo lắng cho tương lai mịt mùng của mình?
Mười bốn câu thơ trao kỷ vật tình yêu đã thể hiện sự giằng xé, mâu thuẫn lớn trong lòng Kiều. Nàng mong em giúp hoàn thành lời hẹn thề với Kim Trọng nhưng cũng đau đớn khi phải rời xa mối tình đầu. Thúy Kiều giàu lòng vị tha và nhạy cảm, nỗi đau khi tình yêu tan vỡ hiện lên tinh tế, xúc động.
Về nghệ thuật, đoạn trích là một biểu hiện sâu sắc của tâm trạng đau đớn của Thúy Kiều.
Đoạn trích không chỉ miêu tả bi kịch tình yêu mà còn thể hiện tính cách cao quý của Kiều, sự hy sinh cho hạnh phúc của người mình yêu.
""""---HẾT"""""
Trao duyên là một trong những phần thể hiện rõ nhất tài năng của Nguyễn Du trong việc khắc họa tâm lý nhân vật, cùng với sự đặc sắc của nghệ thuật trong Truyện Kiều.