Đề bài: Phân tích quan niệm sống 'vội vàng' của Xuân Diệu
Khám phá quan niệm về cuộc sống hối hả của Xuân Diệu
Mẹo Bí quyết phân tích bài thơ, đoạn thơ để đạt điểm cao
Khi nhắc đến phong trào Thơ Mới, không thể không kể đến tên nhà thơ nổi tiếng Xuân Diệu - người mang đến làn sóng mới trong ngôn ngữ thơ. Thơ của ông không chỉ đẹp về hình thức mà còn chứa đựng tâm huyết sôi nổi, sự cháy bỏng với cuộc sống. Bài thơ 'Vội vàng' trong tập Thơ thơ là một minh chứng cho triết lý sống vội vàng của ông.
Sống vội vàng, theo ý của Xuân Diệu, là sống chấp nhận thách thức, hành động nhanh chóng và quyết đoán. Thông điệp này được ông diễn đạt qua bài thơ, nơi ông tìm thấy vẻ đẹp trong từng khoảnh khắc của cuộc sống. Ông thấu hiểu rằng thời gian quý báu, cuộc đời ngắn ngủi, và ông muốn tận hưởng mọi khoảnh khắc. Với bài thơ 'Vội vàng', ông truyền đạt tâm huyết với sự sống qua từng câu thơ:
'Xuân đang đến, là lúc hưởng thụ cuộc sống,
Xuân còn trẻ, nghĩa là tình thanh xuân sẽ già đi,
Nếu xuân qua hết, ý là tôi cũng sẽ mất đi.
Lòng tôi rộng lớn, nhưng số lượng thời gian là có hạn,
Không cho phép trải qua một thời trẻ trung dài lâu,
Không nói gì đến việc xuân vẫn luôn quay về,
Nếu không thấy nó trở lại, có nghĩa là chẳng bao giờ gặp lại.'
Thời gian dù dài đằng đẵng, nhưng cuộc sống con người ngắn ngủi, ai có thể đoán trước được sự thay đổi. Xuân đến và qua đi như một chuỗi luật lệ tự nhiên, mỗi người lại thêm một năm tuổi mới. Điều này làm cho ông chọn lựa sống vội vã, để có thể trải nghiệm đầy đủ những khoảnh khắc tuyệt vời, tránh xa hối tiếc về thời gian đã trôi qua. Dòng thời gian luân phiên khiến con người nhận ra cách sống chính mình, và vì thế Xuân Diệu trở nên mãnh liệt hơn, khao khát hơn trong cuộc sống:
'Tôi muốn mặt trời tắt đi
Để màu sắc không phai mờ;
Tôi muốn gió bị buộc chặt
Để hương thơm không bay xa.'
Nếu những mong ước kia ban đầu có vẻ phi lý, thì thực tế lại chứng minh chúng rất hợp lý, thậm chí là đầy kỳ diệu. Với tình yêu và sự trân trọng đối với thiên nhiên tuyệt vời như vậy, những mong muốn của nhà thơ là hoàn toàn đúng đắn. Ông muốn tắt ánh sáng mặt trời để bảo toàn vẻ tươi sáng của màu sắc, muốn buộc chặt làn gió để giữ lại hương thơm của cây cỏ mãi mãi. Đó là sự quý phái, là niềm yêu mến với vẻ đẹp của tự nhiên mà tạo hoá đã ban tặng con người.
'Bướm và ong đang thăng trầm cuộc tình;
Hoa đua nở trong đồng xanh ngắt;
Lá cây phiêu bồng trên cành tơ lơ phơ;
Yến anh hát khúc tình ngọt ngào.
Và ánh sáng mặt trời đánh lá chớp;
Mỗi buổi sáng, niềm vui thần kỳ gõ cửa;
Tháng giêng tuyệt vời như đôi môi gần nhau';
Chốn thế gian như thiên đàng, nơi cõi trần rực rỡ, quyến rũ đến ngẩn ngơ. Khúc nhạc hòa ca, với vẻ đẹp tròn đầy, hoàn hảo của mùa xuân. Âm thanh sôi động, hương thơm của hoa lá, sự hát khúc của yến anh và niềm vui mỗi buổi sáng. Tất cả hòa quyện, tạo nên một bức tranh hữu tình, như mơ. Xuân đẹp như vậy, đẹp đến nỗi làm rung động lòng người, đắm chìm trong hạnh phúc, khao khát giữ lại mọi điều tươi đẹp của nơi trần thế. Tuy nhiên, dù có hạnh phúc đến đâu, tác giả vẫn nhận ra cần sống vội để giữ lại những khoảnh khắc đó:
'Tôi hạnh phúc. Nhưng vội vàng nửa chừng'
Mỗi lúc càng sợ hãi trước thời gian, lo lắng về tương lai, ông càng muốn sống hết mình trong hiện tại, vội vàng nhưng tinh tế, vội mà không làm mất đi sự chân thành. Vội, nhưng để giữ cho những đẹp đẽ trọn vẹn cho bản thân và cho thế giới sáng tạo này:
'Tôi không chờ đợi nắng hạ đến mãi xuân'
Hãy đi, mùa chưa kết thúc chiều nay
Tôi muốn ôm lấy
Cả sự sống mới nở rộ;
Tôi muốn bầu trời rải mây, gió hòa mình,
Tôi muốn say mê cùng bướm với tình yêu,
Tôi muốn chìm đắm trong nụ hôn nồng nàn
Với đất và trời, với cây cỏ bắt đầu'
Không chờ đến ngày mai để hối tiếc về quá khứ, tiếc nuối về những khoảnh khắc tươi đẹp đã trôi qua. Từ ý thức chuyển thành hành động, tác giả muốn thưởng thức ngay từ bây giờ, từ lúc này, muốn sở hữu toàn bộ vẻ đẹp và sức quyến rũ của mùa xuân tươi tắn, của tuổi trẻ. Muốn ôm trọn sự sống rực rỡ, muốn đắm chìm trong làn mây và khúc gió giữa bầu trời xanh, muốn hôn lên ánh nắng chiều để làm đầy lòng khao khát. Hãy tận hưởng đầy đủ hương vị của cuộc sống thân yêu:
'Với mùi hương thơm, với ánh sáng rực rỡ
Với vẻ đẹp của thời thanh xuân;
- Hỡi mùa xuân hồng, ta muốn thưởng thức ngay bây giờ!'
Mọi giác quan được kích thích để trải nghiệm đầy đủ vẻ đẹp của mùa xuân và cuộc sống. Xuân hồng như một tình nhân nhỏ bé của nhà thơ, tươi tắn, dịu dàng và đầy thương yêu. Xuân càng đẹp, tác giả lại càng không thể ngần ngại hơn, mà phải nhanh chóng tận hưởng và sống, sống trọn vẹn trong ngày hôm nay. Sống cuộc đời vội vã, hối hả, như muốn mở rộng vòng tay nhỏ bé của mình để ôm lấy vũ trụ bao la. Xuân Diệu thật sự có một tâm hồn sâu sắc và tinh tế, mang đến những bài thơ tràn ngập sinh khí và đầy sức sống:
Tôi thường tự hỏi, sống vội để làm gì nhỉ? Liệu có mất chính mình không trong những khó khăn và cám dỗ ngoại kia? Nhưng sau khi đọc Vội vàng của Xuân Diệu, tôi hiểu rõ hơn sự cần thiết của cách sống ấy, đó là một lối sống tích cực và lành mạnh. Hãy sống, thưởng thức và đóng góp hết mình cho hiện tại thân yêu, cho cộng đồng quê hương. Sống từng khoảnh khắc với ý nghĩa, làm đẹp cho tâm hồn và cuộc sống. Sống vội, nhưng phải là một lối sống mang lại tích cực cho bản thân và xã hội.
""""KHÔNG KẾT THÚC""""---
Vội vàng, bài thơ đặc sắc của nhà thơ Xuân Diệu, nằm trong tác phẩm nổi bật của ông. Học sinh và giáo viên có thể tham khảo các bài làm văn mẫu như Trải nghiệm hấp dẫn từ bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu, Cảm nhận Vội vàng, Phân tích quan điểm về tình yêu trong Vội vàng của Xuân Diệu, Phân tích chi tiết bài thơ để hiểu rõ về sự tươi trẻ trong tình yêu hay thậm chí tìm hiểu về Giáo án Vội vàng và Soạn bài Vội vàng.