Chúng ta không chỉ thích việc ôm người yêu khi ngủ vì lạnh trong mùa đông.
Ôm người yêu khi đi ngủ đã trở thành thói quen cung cấp “vitamin hạnh phúc” không thể thiếu cho các cặp đôi. Thậm chí, thói quen này còn được chia thành nhiều tư thế ôm khác nhau như spooning (ôm từ phía sau), half spoon (ôm qua vai) hay leg hug (gác chân).
Bạn có bao giờ tự hỏi tại sao không ôm người yêu khi ngủ lại cảm thấy “thiếu sót”? Theo quan điểm tâm lý học, hành động này có gì đặc biệt khiến chúng ta “nghiện” đến vậy?
Cân Bằng Tâm Trạng
Oxytocin là hormone được tạo ra thông qua các tương tác gần gũi như ôm, hôn hoặc vuốt ve. Nó không chỉ mang lại cảm giác vui vẻ và hạnh phúc, mà còn giúp giảm bớt căng thẳng đáng kể.
Theo một nghiên cứu được công bố trên Thư viện Y học Quốc gia Hoa Kỳ (NIH), oxytocin đóng vai trò trong việc kiểm soát cortisol, đặc biệt ở phụ nữ. Cortisol là hormone giúp cơ thể đối phó với căng thẳng. Tuy nhiên, nếu căng thẳng kéo dài, nó có thể dẫn đến chứng mất ngủ và lo âu mạn tính, thậm chí trầm cảm trong một số trường hợp.
Một ví dụ điển hình là cảm giác “đói” oxytocin khi không có sự âu yếm trong thời gian dài - hiện tượng mà nhiều người đã trải qua trong đại dịch COVID-19. Dù việc này giúp ngăn chặn sự lây lan của virus, nhưng cũng làm tăng cortisol, đặc biệt trong bối cảnh biến động của dịch bệnh.
Cũng nhờ khả năng ổn định tâm trạng này mà oxytocin đóng vai trò quan trọng trong việc chấm dứt các cuộc cãi vã. Theo chuyên gia tâm lý Michael Murphy, việc ôm ấp cũng giúp giảm khả năng mâu thuẫn 'tái phát' trong tương lai.
Tăng cường Hệ Miễn Dịch
Căng thẳng thường làm suy yếu hệ miễn dịch. Ngoài việc ổn định tâm trạng, việc ôm nhau còn giúp tăng cường sức đề kháng. Nghiên cứu của Sheldon Cohen, Ronald Turner, William Doyle & Denise Janicki-Deverts (2016) đã chứng minh điều này.
Trong thí nghiệm, 4 nhà nghiên cứu phân chia nhóm người tham gia vào một môi trường nhiễm virus cảm lạnh. Họ được chia thành 2 nhóm: một nhóm được ôm nhau thường xuyên, nhóm còn lại phải giữ khoảng cách. Cả 2 nhóm được xét nghiệm hàng ngày trong quá trình thí nghiệm.
Kết quả cho thấy, dù mức độ căng thẳng trước thí nghiệm khác nhau, những người được ôm thường xuyên thể hiện triệu chứng nhẹ hơn. Ngoài việc có mức độ oxytocin cao, họ còn được hưởng lợi từ việc “trao đổi” vi khuẩn. Tương tự như việc tiêm vaccine, việc tiếp xúc với vi khuẩn an toàn từ người khác giúp cơ thể 'tập luyện' chống lại tác nhân gây bệnh hiệu quả hơn.