Đề bài
Phân tích sự biến đổi tâm trạng của nhân vật Mị trong đêm tình mùa xuân
Lời giải chi tiết
1. Mị bước vào đêm đặc biệt đó, nhưng trong lòng cô vẫn yên bình. Một Mị trẻ đẹp xưa kia, từng biết yêu và được yêu, nhưng giờ đây đã chìm vào quên lãng. Cô chỉ còn là một phụ nữ câm lặng, sống trong cô độc như con rùa nuôi trong cái xó của nỗi buồn. Nhiều năm qua, cô không còn biết đến mùa xuân, không còn chạm vào niềm vui của Tết.
2. Đúng trong đêm tình mùa xuân ấy, Mị bất ngờ muốn đi chơi, và cô đã chuẩn bị mọi thứ để thực hiện điều đó. Tại sao lại như vậy? Không phải vì thời tiết hay môi trường xung quanh.
*Giải thích sự thay đổi bất thường của Mị trong đêm đó là một thách thức thực sự đối với Tô Hoài. Hãy xem cách tác giả vượt qua thử thách đó.
- Với Mị, đi chơi có nghĩa là phá vỡ sự bình yên, là thách thức chính quyền. Nhưng để Mị có thể thách thức, cần có một thứ đặc biệt để đưa cô trở lại quá khứ.
+ Đó là men rượu, mà trong Tết đó, Mị đã uống thật nhiều. “Mị say mèm nhưng tâm hồn lại trở về quá khứ”... Điều rõ ràng nhất là tiếng sáo. Mỗi tiếng sáo mang Mị trở lại những kỷ niệm của những mùa xuân trước. Tiếng sáo dường như là một tiếng gọi hồn, mời gọi Mị trở về. Tiếng sáo dẫn dắt Mị, hoặc là bước đi của linh hồn Mị được đánh dấu bằng tiếng sáo.
- Đó là khi ý chí sống, ham muốn sống lại trỗi dậy trong tâm hồn của người phụ nữ. Nhưng việc vượt qua hoàn cảnh hiện tại không hề dễ dàng, không đơn giản.
+ Một thời gian dài đã trôi qua. Mị sống trong cuộc đấu tranh giữa quá khứ và hiện tại. Quá khứ đẩy Mị đi, nhưng hiện tại lại kéo Mị quay lại. (Mặc dù lòng phơi phới, Mị vẫn mù quáng bước vào buồng, ngồi trên giường, nhìn ra cửa sổ mờ mờ trắng. Và sự ham muốn sống trỗi dậy đầu tiên với ý nghĩa muốn kết thúc cuộc đời, không muốn nhớ lại...).
+ Nhưng ý chí sống ngày càng mạnh mẽ, sức mạnh của tuổi xuân ngày càng to lớn, cho đến khi nó dường như chiếm hết tâm hồn Mị. Phải đến lúc đó, Mị mới hành động như một người mơ mộng, không nghe thấy A Sử nói.
3. Sau đó, Mị bị A Sử trói trong một trạng thái hỗn độn. Sau này, Mị mới nhận ra sự tàn khốc của hiện tại khi bước đi mà không thể di chuyển được. Nhưng nếu giấc mơ không đến, ngay lập tức tỉnh lại cũng vậy. Lại một lần nữa, giữa trạng thái say rượu, tiếng sáo và cảm giác đau đớn từ dây trói cùng tiếng ngựa đạp vào bức tường. Nhưng bây giờ, cảm giác tỉnh táo dần trở lại, đau đớn dần nhỏ dần đi để trở về vị trí của người phụ nữ câm lặng trong buồng tối.
4. Một làn sóng cảm xúc đã qua đi, nhưng không làm thay đổi bản tính của Mị. Những gì Tô Hoài đã miêu tả về đêm đó vẫn mang ý nghĩa sâu sắc. Nó cho thấy rằng, đầu tiên: ý chí sống của con người dù bị gò ép, bóp nghẹt đến đâu cũng không bao giờ mất đi. Ý nghĩa này làm cho ta tin và yêu mến con người hơn. Thứ hai: chế độ phong kiến là hệ thống đè nén, gò ép con người và sự sống. Chế độ đó là đáng trách, phải bị lên án từ tất cả mọi người vì vi phạm quyền sống của con người. Một tình tiết nghệ thuật mang tính nhân đạo và thơ mộng.