Dưới đây là sự giới thiệu đến tất cả các thầy cô và các bạn học sinh một số bài văn mẫu lớp 6: Phân tích tác phẩm Bức thư của thủ lĩnh da đỏ, được công bố trên Mytour.
Mong rằng, với dàn ý chi tiết và một số bài văn mẫu phân tích tác phẩm Bức thư của thủ lĩnh da đỏ, mọi người có thể cải thiện thêm nhiều kiến thức về Ngữ văn lớp 6. Dưới đây, chúng tôi mời các bạn tham khảo tài liệu.
Dàn ý phân tích tác phẩm Bức thư của thủ lĩnh da đỏ
I. Khởi đầu
- Giới thiệu về văn bản thực tế (những tác phẩm gần gũi, có liên quan đến cuộc sống hàng ngày của con người và xã hội,…).
- Giới thiệu về văn bản “Bức thư của thủ lĩnh da đỏ” (ngữ cảnh xuất hiện, tổng quan về giá trị nội dung và nghệ thuật,…).
II. Nội dung chính:
1. Những kí ức quan trọng trong truyền thống của người da đỏ
- Mảnh đất là như người mẹ, bông hoa là như người chị, người em.
- Dòng nước như là máu của tổ tiên.
- Tiếng thì thầm của dòng nước giống như tiếng nói của cha ông.
- Nghệ thuật: so sánh và nhân hóa.
→ Tình yêu thiên nhiên, mối liên kết với đất đai và môi trường.
2. Những nỗi lo của người da đỏ khi bán đất cho người da trắng
- Họ sẽ lấy đi từ lòng đất những gì họ cần.
- Sự khát khao của họ sẽ làm xói mòn đất đai.
- Họ không quan tâm đến không khí mà họ hít thở.
- Nghệ thuật: sự đối lập.
→ Thái độ bảo vệ đất đai và ý thức bảo vệ môi trường tự nhiên.
3. Đề xuất của người da đỏ
- Hãy trân trọng giữ gìn đất đai.
- Nhắc nhở họ rằng đất là nguồn gốc của cuộc sống.
→ Sự nói năng quyết định, kiên quyết, tràn đầy hào hứng.
→ Khẳng định tính cần thiết của việc bảo vệ đất đai và môi trường.
III. Tóm tắt kết luận:
- Tóm lược giá trị nội dung và nghệ thuật của văn bản:
+ Về nội dung: Trong bức thư phản hồi việc mua đất của Tổng thống Mĩ Phreng-klin, thủ lĩnh da đỏ Xi-át-tơn đã đặt ra một vấn đề có ý nghĩa toàn cầu: Con người phải sống hòa hợp với thiên nhiên, phải bảo vệ môi trường và thiên nhiên như cách họ bảo vệ mạng sống của bản thân.
+ Về nghệ thuật: Sử dụng ngôn từ đầy cảm xúc, kỹ thuật so sánh, nhân hóa, và điều ngữ,...
- Bài học cho bản thân: yêu thiên nhiên, bảo vệ môi trường,….
Phân tích tác phẩm Bức thư của thủ lĩnh da đỏ - Mẫu 1
Bức thư của thủ lĩnh da đỏ để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng độc giả. Đây là bức thư mà thủ lĩnh da đỏ Xi-át-tơn viết trả lời tổng thống Mĩ Phreng-klin pi-ơ- xơ về việc ông muốn mua đất của người da đỏ. Văn phong của bức thư rất độc đáo, thể hiện quan điểm và tâm trạng một cách sâu sắc và thú vị. Trong bức thư, thủ lĩnh da đỏ thể hiện tình cảm mạnh mẽ và sâu sắc với quê hương, đất nước. Tình cảm ấy là tâm hồn của bức thư và là quan điểm của thủ lĩnh da đỏ.
Với thủ lĩnh Xi-át-tơn và đồng bào, mảnh đất của họ không chỉ là nơi ở, mà còn là nguồn gốc của họ, bởi 'Đất là mẹ', nó gắn bó máu thịt với họ từ lâu đời:
Mảnh đất này là bà mẹ của người da đỏ. Chúng tôi là một phần của mẹ và mẹ cũng là một phần của chúng tôi. Những bông hoa ngát hương là những người chị, người em của chúng tôi. Những mỏm đá, những vũng nước trên đồng cỏ, hơi ấm của chú ngựa con và của con người, tất cả đều thuộc về một gia đình.
Ngoài ra, mảnh đất này còn lưu giữ hồn mồ hôi và máu của tổ tiên
Dòng nước mềm mại, sáng bóng trôi qua, không chỉ là nước mà còn là máu của dòng dõi chúng tôi.
Đất dưới chân chúng tôi là tổ tiên, đất giàu có là kết quả của mạng sống của dòng họ chúng tôi đã dâng hiến.
Hình ảnh quê hương trở thành điều đáng quý nhất, vẫn đọng mãi trong tim và trí óc của họ:
Với bản dân, từng phần đất đều là thánh thiêng, từng chiếc lá thông, từng đồng cát, từng giọt sương trong rừng xanh, từng miếng đất hoang và tiếng ve kêu lên là những kỷ niệm quý giá trong cuộc sống của bản dân. Cảm giác êm đềm trong cây xanh cũng ghi dấu của người bản xứ.
Trong lòng thủ lĩnh Xi-át-tơn, quê hương đất nước là nơi êm đềm, thơ mộng với tiếng lá cây reo mùa xuân, tiếng côn trùng râm ran mùa hè, tiếng ếch kêu râm ran trên hồ đêm, và hương thơm của phấn thông.
Tâm hồn nhạy cảm và tình yêu sâu đậm với quê hương đã giúp thủ lĩnh Xi-át-tơn cảm nhận được vẻ đẹp bình dị của thiên nhiên và cuộc sống, và ông viết về nó với niềm tự hào cao quý.
Để diễn đạt được ý kiến về sự thiêng liêng của đất đai của tổ tiên, tác giả sử dụng rộng rãi các kỹ thuật so sánh và nhân hoá, đồng thời so sánh quan điểm và cảm xúc giữa người da đỏ và người da trắng.
Tình yêu sâu đậm với quê hương đã tạo nên sức mạnh cảm xúc và sự lôi cuốn của tác phẩm văn học này.
Bức thư ban đầu nói về tình yêu quê hương, nhưng theo thời gian, nó cũng trở thành một trong những tác phẩm xuất sắc nhất về thiên nhiên và môi trường.
Trong thư của mình, thủ lĩnh người da đỏ không chỉ nói về 'đất', mà còn đề cập đến các hiện tượng liên quan như sông, hồ, rừng, núi, động thực vật, không khí, ánh nắng... Tất cả những điều này làm cho đất trở nên quý giá, có ý nghĩa, tạo nên tự nhiên và môi trường sinh thái.
Ngay từ giữa thế kỷ XIX, khi môi trường sinh thái bắt đầu bị đe dọa bởi sự phát triển của công nghiệp cơ khí và sự vô trách nhiệm của con người, thủ lĩnh Xi-át-tơn đã nhận ra nguy cơ của việc làm kiệt đất đai, biến nó thành bãi hoang; nguy cơ của tiếng ồn ào nơi tai; nguy cơ của cuộc sống mất đi tiếng chim hót và tiếng ếch kêu ban đêm; nguy cơ của không khí bị ô nhiễm bởi khói của nhà máy; nguy cơ cạn kiệt nguồn động vật quý hiếm...
Theo thủ lĩnh Xi-át-tơn: không khí thật sự quý giá, vô cùng quý giá vì nó là của tất cả các sinh vật, cây cỏ và con người cùng nhau hít thở. Ông kêu gọi người da trắng phải cùng người da đỏ bảo vệ không khí trong lành: Nếu muốn mua mảnh đất này, hãy giữ gìn nó và tạo ra một nơi thiêng liêng cho cả người da trắng cũng có thể tận hưởng được làn gió thơm mát của hoa đồng.
Theo ông Xi-át-tơn, sự cân bằng sinh thái là điều cần thiết cho cuộc sống, ông yêu cầu người da trắng phải đối xử với các sinh vật sống trên mảnh đất này như anh em của họ.
Cuối cùng, ông cảnh báo: Con người không thể sống thiếu các sinh vật khác. Nếu chúng biến mất, con người sẽ chết dần dần vì cô đơn tinh thần, vì mất đi sự kết nối. Mọi thứ trên đời đều liên kết với nhau, và Đất là Mẹ. Điều gì xảy ra với đất, đó cũng là điều xảy ra với con cái của Đất.
Phân tích tác phẩm Bức thư của thủ lĩnh người da đỏ - Mẫu 2
Bảo vệ thiên nhiên và môi trường là một vấn đề sống còn đối với nhân loại. Để đạt được hành động kịp thời và hiệu quả, con người cần phải thay đổi nhận thức của mình. Bức thư của thủ lĩnh người da đỏ Xi-át-tơn đóng góp tích cực vào tư duy và tình cảm của chúng ta về vấn đề này.
Luận điểm 'Đất là mẹ' đóng vai trò quan trọng trong bức thư, mở ra một quan niệm mới. Đất không chỉ là không gian và thời gian, mà còn là tinh thần, là trí tuệ. Đây là sự phản ánh của mối quan hệ giữa con người và môi trường sống từ thuở sơ khai.
Tác giả bức thư phê phán lối sống thực dụng của người da trắng, đã phá vỡ mối quan hệ vốn thân thiện giữa con người và đất, thiên nhiên. Họ biến đất đai thành hàng hóa, biến không gian nông thôn thành đô thị, nhưng đồng thời, họ cũng biến không khí chung của mọi sinh vật thành thứ không đáng quan tâm.
Kết thúc của bức thư cũng như phần quan trọng trước đó không bị ràng buộc bởi các quy định bán mua thông thường của một vùng đất có thể còn hoang sơ. Quan trọng nhất là thái độ của con người đối với đất là như thế nào? Dù đất có thuộc về người da trắng, nhưng 'họ phải dạy con cháu rằng mảnh đất dưới chân họ là nắm tro tàn của tổ tiên chúng ta', mảnh đất đó 'được bồi đắp bởi nhiều mạng sống của dân tộc chúng ta', nghĩa là mồ mả của tổ tiên của người da đỏ. Tuy nhiên, điều quan trọng nhất là: đối với cả người da đỏ và người da trắng, 'Đất là Mẹ'. Khi là mẹ, đất sẽ yêu thương bảo vệ mọi đứa con của mình. Tuy nhiên, không ai được phép xúc phạm đến đất đai. Bởi 'Điều gì xảy ra với đất đai tức là xảy ra với những đứa con của Đất'.
Phân tích tác phẩm Bức thư của thủ lĩnh người da đỏ - Mẫu 3
Năm 1854, Tổng thống thứ 14 của Hoa Kỳ, Phreng-klin Pi-ơ-xơ, muốn mua vùng đất của người da đỏ để mở rộng hệ thống đường sắt. Thủ lĩnh Xi-át-tơn đã viết bức thư này để đáp lại. Đây là một bức thư nổi tiếng, được coi là một trong những văn bản xuất sắc nhất về thiên nhiên và môi trường.
Bằng một cách viết đầy cảm xúc, kèm theo việc sử dụng phép so sánh, nhân hoá, và điệp ngữ đa dạng, tác giả của bức thư này đã đặt ra một vấn đề toàn cầu quan trọng: Con người cần sống hòa hợp với thiên nhiên, cần bảo vệ môi trường tự nhiên như bảo vệ cuộc sống của mình.
Bức thư có thể được chia thành ba phần:
Phần 1: Mối quan hệ của người da đỏ với đất, với tự nhiên.
Phần 2: Sự đối lập giữa người da đỏ và người da trắng trong lối sống, trong cách tiếp cận với đất đai và tự nhiên.
Phần 3: Bảo vệ môi trường tự nhiên là bảo vệ cuộc sống của chúng ta.
Bắt đầu bức thư, tác giả nói về đất đai và mọi thứ liên quan như nước, động vật, thực vật, bầu trời, không khí... Tất cả đều có giá trị đặc biệt đối với người da đỏ vì chúng là những ký ức sâu đậm trong lòng:
Đối với dân tộc của tôi, mỗi phần đất đều mang giá trị thiêng liêng, mỗi chiếc lá thông sáng, mỗi dải cát, mỗi giọt sương long lanh trong rừng rậm, mỗi miếng đất hoang và tiếng thì thầm của côn trùng là những điều quan trọng trong kí ức và trải nghiệm của dân tộc tôi. Những dòng nhựa chảy trong cây cỏ cũng chứa đựng kí ức của người da đỏ.
Không chỉ là kỷ niệm, mảnh đất này còn là người mẹ của người da đỏ. Chúng tôi là một phần của người mẹ và người mẹ cũng là một phần của chúng tôi. Những bông hoa thơm là chị em của chúng tôi. Những tảng đá, những ao nước trên đồng cỏ, hơi ấm của con ngựa và của con người, tất cả đều thuộc về cùng một gia đình.
Trong đoạn văn này, tác giả đã sử dụng phép nhân hoá nhiều lần để diễn đạt ý của mình. Đất là mẹ. Những bông hoa thơm là chị em của chúng tôi. Tất cả những gì tồn tại trên mặt đất hòa quyện lại thành gia đình, tổ ấm. Chỉ khi trở thành một phần của đất và hiểu sâu sắc về đất đai, tác giả mới có thể viết ra những dòng văn sâu lắng như thế.
Dòng nước óng ánh, êm đềm trôi dọc theo dòng sông, con suối không chỉ là những giọt nước, mà còn là máu của tổ tiên chúng tôi. Nếu chúng tôi bán mảnh đất này cho Ngài, Ngài phải nhớ rằng, Ngài phải dạy bảo con cháu rằng, mảnh đất này là thiêng liêng và ánh sáng phản chiếu từ mặt hồ trong veo sẽ kể lên câu chuyện của người da đỏ. Tiếng thì thầm của dòng nước chính là tiếng nói của cha ông chúng tôi.
Từ hình ảnh của nước, tác giả liên tưởng, so sánh với máu của tổ tiên, tiếng rì rào của dòng nước là tiếng nói của cha ông. Quả là những so sánh độc đáo và chính xác, bắt nguồn từ tình yêu sâu sắc, chân thành.
Tiếp theo, tác giả giải thích nguyên nhân sự khác biệt, thậm chí đối lập nhau trong cách sống và thái độ đối với đất của người da đỏ và người da trắng:
Tôi hiểu người da trắng không thấu hiểu cách sống của chúng tôi. Với họ, mảnh đất này cũng như bất kỳ mảnh đất nào khác, vì họ là người xa lạ. Trong bóng tối, họ lấy đi từ lòng đất những gì họ muốn. Mảnh đất này không phải là anh em của họ, mà là kẻ thù của họ. Khi họ chiếm được, họ sẽ xâm lấn. Mồ mả của tổ tiên họ, họ không còn quan tâm và họ không cần đến dòng họ của mình. Họ đối xử với mẹ đất và bầu trời như những vật phẩm có thể mua, có thể cướp, rồi bán đi như những con cừu và những viên kim cương lấp lánh. Lòng tham của họ sẽ tiêu diệt đất đai, rồi để lại sau lưng những vùng hoang mạc.
Điệp ngữ phối hợp với phép so sánh đã rõ ràng thể hiện ý kiến của tác giả. Với người da đỏ, đất là anh em, nhưng đối với người da trắng, đất là kẻ thù bởi họ coi đất là một thứ có thể mua, có thể cướp.
Người da đỏ sinh ra và lớn lên ở đây, làm sao họ có thể đối xử tệ bạc với mảnh đất nghĩa tình?! Mảnh đất họ có được là do công lao và nỗ lực của ông cha, bao mồ hôi và máu đổ ra. Điều này rất khác biệt so với người da trắng, người coi đất như một vật phẩm vô tri vô giác, chỉ để mua bán, trao đổi. Do đó, thủ lĩnh da đỏ ngạc nhiên trước sự lạnh lùng, tàn nhẫn của người da trắng đối xử với đất. Khi đã chiếm đoạt được, lòng tham của họ sẽ phá hủy đất đai, rồi để lại sau lưng những vùng hoang mạc.
Bởi sự đối lập hoàn toàn trong cách đối xử với đất giữa người da đỏ và người da trắng, thủ lĩnh Xi-át-tơn đưa ra điều kiện rằng nếu người da đỏ buộc phải bán đất, người da trắng cũng phải đối xử với đất như người da đỏ trân trọng.
Nguyên nhân thứ hai dẫn đến sự khác biệt trong thái độ đối xử với đất giữa người da đỏ và người da trắng là cách sống và môi trường sống khác biệt. Người da trắng sống trong môi trường thành phố với những tòa nhà bê tông lạnh lùng, trong khi người da đỏ sống một cuộc sống gắn bó với thiên nhiên phong phú và sống động:
Trong thành phố của người da trắng, không có chỗ nào yên bình, không có tiếng lá cây rủ nhau vào mùa xuân hay tiếng vỗ cánh của côn trùng. Nếu có thì chỉ là tiếng ồn ào đè nén tai. Cuộc sống sẽ ra sao nếu con người không nghe thấy tiếng chim hót hay tiếng cãi vã của ếch ban đêm? Tôi là người da đỏ, tôi không thể hiểu điều đó. Người Anh-điêng ưa thích những âm thanh nhẹ nhàng của gió trôi qua mặt hồ, được mưa làm sạch và thấm đượm hương của phấn thông.
Đoạn văn giống như một bài thơ trữ tình, tươi vui, thể hiện niềm tự hào của thủ lĩnh về mảnh đất của bộ tộc mình. Người da đỏ biết quý trọng và yêu thương thiên nhiên vì đó là cả đời sống vật chất và tinh thần của họ:
Không khí đối với người da đỏ rất quý giá, vì nó là của cộng đồng, của muông thú, cây cỏ và con người cùng nhau hít thở. Người da trắng cũng chia sẻ không khí đó, nhưng dường như họ không chú ý đến nó. Nếu chúng tôi bán mảnh đất này cho Ngài, Ngài phải nhớ rằng không khí đối với chúng tôi vô cùng quý giá và phải chia sẻ linh hồn với mọi sinh vật mà không khí ban cho. Ngọn gió mang hơi thở đầu tiên của tổ tiên chúng tôi và nhận lại hơi thở cuối cùng của họ. Nếu mảnh đất này được bán cho Ngài, Ngài phải bảo vệ và biến nó thành một nơi thiêng liêng, nơi mà người da trắng cũng có thể thưởng thức hương vị của gió mang theo hương hoa cỏ.
Do đó, chúng tôi đang xem xét ý định mua mảnh đất này của Ngài. Nếu chúng tôi chấp nhận, chúng tôi sẽ đặt ra một điều kiện - đó là, người da trắng phải đối xử với muông thú sống trên mảnh đất này như anh em ruột.
Thủ lĩnh da đỏ từ sự ngạc nhiên chuyển sang sự tức giận khi chứng kiến sự tàn bạo trong đối xử với muông thú của người da trắng:
Tôi là một sinh vật hoang dã, tôi không thể hiểu bất kỳ cách sống nào khác. Tôi đã thấy hàng nghìn con trâu rừng chết dần trên những cánh đồng vắng vẻ vì bị người da trắng bắn mỗi khi có tàu hỏa chạy qua. Tôi là một sinh vật hoang dã, tôi không hiểu tại sao một con ngựa sắt bốc khói lại được coi trọng hơn nhiều con trâu rừng mà chúng tôi giết chỉ để sống. Con người là gì, nếu không có những sinh vật? Và nếu chúng biến mất, con người cũng sẽ chết dần vì cô đơn tinh thần, vì điều gì xảy ra với sinh vật cũng xảy ra với con người. Mọi thứ trên thế giới đều liên kết với nhau.
Ở đoạn văn này, tác giả khẳng định rằng: Tạo hóa luôn cân bằng sự sống giữa con người và thiên nhiên.
Có thể coi đây là kết luận của bức thư:
Ngài phải dạy con cháu rằng mảnh đất dưới chân chúng là cát bụi của tổ tiên, và vì vậy, chúng ta phải tôn trọng đất đai. Ngài phải giáo dục họ rằng đất đai giàu có là do nhiều sinh mạng của chúng ta bảo tồn. Hãy dạy họ như chúng tôi thường dạy con cháu của mình: Đất là Mẹ. Những gì xảy ra với đất đai, đó cũng xảy ra với con người. Con người không biết cách xây tổ để sống, con người chỉ là một phần của tổ sống. Điều con người làm với tổ sống, chính là làm cho chính mình.
Điều quan trọng hơn, lời kết luận cảnh báo: Nếu không đối xử tốt với đất đai, cuộc sống của người da trắng cũng sẽ bị tổn thương vì Đất là Mẹ của loài người. Giá trị vĩnh cửu của bức thư nằm ở sự kết hợp của kiến thức và triết lý khoa học sâu sắc.
Tác giả tái hiện hình ảnh Đất như Mẹ với việc khẳng định rằng đất sinh ra con người, nuôi dưỡng con người lớn lên, che chở và bảo vệ con người. Khi kết thúc cuộc đời, con người trở về với Đất, thể hiện mối quan hệ chặt chẽ và không thể tách rời giữa đất và con người.
.....................
Hãy tải tệp tin dưới đây để biết thông tin chi tiết!