Phân tích tác phẩm Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu phân tích 1
Vở kịch 'Trưởng giả học làm sang' của Molière là một tác phẩm hài hước với năm hồi, kết hợp giữa những màn ca múa hài kịch. Vở kịch kể về Giuốc-đanh, một quý ông trung niên, giàu có, thích hóa trang thành quý tộc để nâng cao địa vị xã hội. Với tính cách nhẹ dạ và khát vọng sáng suốt, Giuốc-đanh dễ dàng bị lừa bởi những kẻ gian như bác phó may vụng về, chú thợ phụ khéo miệng và gã bá tước sa sút Đô-răng-tơ, những người đã lợi dụng lòng tham của ông để chiếm đoạt tiền bạc một cách dễ dàng.
Màn kịch được chia thành hai phần, mỗi phần tập trung vào một giai đoạn khác nhau của việc Giuốc-đanh hóa trang. Phần đầu tiên diễn ra tại một phòng trà, nơi Giuốc-đanh lần đầu tiên tiếp xúc với bác phó may và chú thợ phụ. Tại đây, sự học đòi và lựa chọn sai lầm của Giuốc-đanh trở nên rõ ràng khi anh tìm cách hóa trang theo phong cách quý tộc nhưng lại bị lừa bởi những yêu cầu khó khăn và vô lý của bác phó may.
Phần hai của vở kịch tập trung vào những cảnh chợ náo nhiệt khi Giuốc-đanh đã hoàn tất bộ trang phục mới. Những tình huống hài hước và xung đột tiếp tục xảy ra khi Giuốc-đanh phát hiện những lỗi trong trang phục của mình, nhưng bác phó may và chú thợ phụ vẫn cố gắng giữ gìn danh dự và tiền bạc.
Mỗi lần Giuốc-đanh bị lừa, vở kịch không chỉ đem lại tiếng cười mà còn đào sâu vào bản chất của sự học đòi và ảnh hưởng của lòng tham giàu có đối với con người. Kết thúc vở kịch, Giuốc-đanh nhận ra rằng việc hóa trang chỉ là trò đùa của xã hội, và niềm vui trong cuộc sống không chỉ dựa vào vẻ bề ngoài hào nhoáng mà còn phải là sự hiểu biết và chân thành.
Vở kịch 'Trưởng giả học làm sang' không chỉ đem lại tiếng cười sảng khoái mà còn gửi gắm thông điệp sâu sắc về bản chất của con người và xã hội.
Phân tích tác phẩm Ông Giuốc-đanh trong bộ lễ phục - Mẫu phân tích 2
Sinh ra và lớn lên tại Paris trong một gia đình giàu có với cha là một thương gia nổi tiếng, Molière đã có một khởi đầu hứa hẹn để tiếp tục gia thế của cha. Tuy nhiên, thay vì theo đuổi con đường quan lại như mong đợi của cha, Molière chọn con đường nghệ thuật sân khấu. Với sự nỗ lực và tài năng, ông đã trở thành một trong những nhà biên kịch vĩ đại nhất châu Âu thế kỷ XVII và là người sáng lập nền hài kịch cổ điển Pháp.
Vở hài kịch 'Trưởng Giả Học Làm Sang' là một tác phẩm gồm năm hồi, nổi bật với các vũ điệu hài hước và màn ca múa phụ họa. Câu chuyện xoay quanh Giuốc-đanh, một quý ông tuổi đã ngoài bốn mươi, thuộc tầng lớp thị dân giàu có nhưng lạc hậu. Với tài sản tích lũy từ nghề buôn len, Giuốc-đanh quyết định trở thành quý tộc để gia nhập xã hội thượng lưu. Tuy nhiên, trong quá trình học hỏi và bắt chước phong cách quý tộc, ông dễ dàng trở thành nạn nhân của những kẻ giả danh như thầy dạy âm nhạc, võ thuật, triết học, và cách giao tiếp, những người lợi dụng sự cả tin của ông để kiếm tiền.
Giuốc-đanh đã bị mê hoặc bởi Đô-răng-tơ, một bá tước lạc lõng, để lợi dụng danh tiếng của mình nhằm tiếp cận bà hầu tước Đô-ri-men, một phụ nữ quyền lực trong xã hội thượng lưu. Mặc dù Giuốc-đanh từ chối gả con gái bà, Luy-xin, cho Clê-ông chỉ vì anh ta không thuộc tầng lớp quý tộc, cuối cùng, với sự giúp đỡ của nữ đầy tớ Cô-vi-en, Clê-ông đã cải trang thành Hoàng tử Thổ Nhĩ Kỳ và cầu hôn Luy-xin, khiến Giuốc-đanh chấp nhận cuộc hôn nhân này.
Phần lớp Il của vở kịch 'Trưởng Giả Học Làm Sang' là một trong những đoạn kết của vở kịch. Trong cảnh này, Giuốc-đanh mặc bộ lễ phục, thể hiện thói quen học theo phong cách quý tộc. Đây là biểu hiện rõ ràng của thói quen bắt chước ăn mặc sang trọng, và Giuốc-đanh đã bị lợi dụng bởi những thợ may. Molière đã khắc họa sinh động sự lừa dối của một người phụ nữ giàu có đối với một kẻ ngu ngốc, và chân dung hài hước của Giuốc-đanh đã tạo ra những tràng cười cho khán giả. Màn kịch này thể hiện sự châm biếm mạnh mẽ của Molière đối với giai cấp thượng lưu trong thời đại của ông.
Trong màn kịch, Molière sử dụng hai loại ngôn ngữ: ngôn ngữ trực tiếp của các nhân vật và ngôn ngữ kể chuyện của tác giả. Ngôn ngữ trực tiếp thường là các cuộc đối thoại giữa các nhân vật, như những cuộc trò chuyện giữa Giuốc-đanh và bác phó may về các chi tiết trang phục, hoặc những đoạn độc thoại của Giuốc-đanh. Ngôn ngữ kể chuyện thường được dùng để miêu tả các hoạt động của bác phó may và thợ may trong việc chuẩn bị lễ phục cho Giuốc-đanh. Đối thoại là ngôn ngữ chính trong kịch, làm nổi bật tính cách các nhân vật.
Vở kịch được chia thành hai cảnh: trước và sau khi Giuốc-đanh mặc bộ lễ phục. Cảnh đầu tiên diễn ra tại phòng khách của Giuốc-đanh, nơi có ba nhân vật chính: Giuốc-đanh, bác phó may và thợ may. Sự học đòi và khao khát làm sang của Giuốc-đanh được thể hiện rõ qua các cuộc đối thoại về bộ lễ phục, bít tất, giày, tóc giả và mũ lông. Khán giả cười với sự tương phản giữa bác phó may và Giuốc-đanh, dễ dàng nhận thấy sự khác biệt trong tư tưởng của họ.
Khi Giuốc-đanh thể hiện sự bực bội về bộ lễ phục chưa hoàn thiện và nổi giận, ông la hét, 'Tôi sắp phát điên vì cái bác thợ may này.' Tuy nhiên, bác phó may giải thích rằng bộ lễ phục quá phức tạp và cần nhiều thời gian, không thể làm nhanh hơn. Ông ta cho biết đã gọi hai mươi thợ phụ để làm bộ lễ phục cho Giuốc-đanh. Giuốc-đanh than phiền rằng đôi bít tất lụa quá nhỏ, khiến ông phải vật lộn để nhét chân vào và thậm chí bị đau mắt. Bác phó may giải thích rằng bít tất lụa của Giuốc-đanh nhỏ hơn so với tiêu chuẩn, và phải làm lại từ đầu, và cuối cùng ông đã hoàn thiện bộ lễ phục cho Giuốc-đanh.
Phân tích tác phẩm Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu số 3
Mô-li-e, nhà soạn kịch lừng danh của châu Âu thế kỷ XVII, là người sáng lập hài kịch cổ điển Pháp. Các tác phẩm của ông không chỉ phản ánh sâu sắc vấn đề xã hội mà còn chỉ trích sự kiêu ngạo của quý tộc và sự giả dối, hèn nhát của họ. Ông cũng châm biếm những quan điểm hẹp hòi và phản đối sự tiến bộ khoa học.
Vở kịch 'Trưởng giả học làm sang' của Mô-li-e nổi bật với tính hiện thực sâu sắc. Ông đã xây dựng nhân vật hài hước Giuốc-đanh, thể hiện sự mâu thuẫn giữa sự ngu ngốc và sự sang trọng. Đoạn trích 'Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục' là một minh chứng rõ ràng cho sự hài hước và châm biếm của Mô-li-e đối với giới quý tộc.
'Trưởng giả học làm sang' là vở hài kịch năm hồi, kết hợp giữa kịch và ca múa nhạc, tạo thành một thể loại hài kịch vũ khúc. Đoạn trích 'Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục' là phần cuối của hồi II, tập trung vào Giuốc-đanh, một doanh nhân giàu có ngoài bốn mươi tuổi. Dù thiếu hiểu biết, ông lại thích học đòi và làm sang, khiến mình trở thành nạn nhân của những kẻ lợi dụng để kiếm tiền.
Cảnh ông Giuốc-đanh khoác lên mình bộ lễ phục là minh họa rõ nét cho thói học đòi và sự khao khát làm sang của giới quý tộc. Tuy nhiên, ông đã bị những thợ may lừa đảo đánh lừa. Mô-li-e đã khắc họa một cách tinh tế và sinh động sự lố bịch của ông Giuốc-đanh, mang lại tiếng cười sảng khoái cho khán giả. Màn kịch không chỉ mang tính châm biếm mà còn thể hiện sự chỉ trích mạnh mẽ của Mô-li-e đối với tầng lớp quý tộc thời bấy giờ.
Vở kịch được chia thành hai cảnh. Cảnh đầu tiên diễn ra tại một phòng trà, nơi ông Giuốc-đanh gặp bác phó may. Ông vừa tỏ ra vui mừng vừa trách móc khi thợ may đến, vì cảm thấy bị lừa khi mặc những bộ đồ không vừa ý. Bác phó may khéo léo chuyển hướng cuộc trò chuyện về bộ lễ phục, tránh những lời chỉ trích từ ông Giuốc-đanh. Mô-li-e đã khắc họa một bức tranh hài hước về sự xung đột giữa sự ngu dốt và sự sang trọng trong bộ lễ phục của ông Giuốc-đanh.
Cảnh thứ hai của vở kịch trở nên thú vị với sự xuất hiện của các thợ phụ, những người đã nịnh bợ và lợi dụng sự học đòi của ông Giuốc-đanh. Họ đã biến ông thành một nhân vật lố bịch, trong khi ông tin rằng mình đã trở thành quý tộc thực sự. Màn biểu diễn này không chỉ mang lại những tiếng cười lớn cho khán giả mà còn thể hiện sự phê phán sâu sắc đối với sự kiêu ngạo và tham lam của giai cấp quý tộc.