Phân tích tác phẩm truyện yêu thích - Ví dụ 1
Đoạn trích 'Đi lấy mật' từ tiểu thuyết 'Đất rừng phương Nam' của tác giả Đoàn Giỏi kể về chuyến đi lấy mật của ba cha con vào rừng. Qua câu chuyện, hình ảnh nhân vật An với những phẩm chất tốt đẹp và trong sáng được làm nổi bật.
An là một cậu bé đam mê thiên nhiên với sự quan sát tinh tế. Nhìn qua đôi mắt của An, rừng U Minh hiện lên vừa hoang sơ, vừa kỳ vĩ và cũng đầy thơ mộng. Trong chuyến đi lấy mật, An chăm chú với mọi thứ xung quanh. Bằng cách sử dụng ngôi kể thứ nhất, bức tranh thiên nhiên rừng U Minh được tái hiện sống động qua sự hồn nhiên của An. Những đoạn miêu tả giống như những thước phim quay chậm, từ bầu trời trong xanh, ánh sáng óng ánh trên đầu hoa tràm đến cảm giác của cậu về gió, đất và ánh mặt trời.
An không chỉ yêu thích thiên nhiên mà còn rất ham học hỏi và khám phá. Khi lần đầu theo tía nuôi vào rừng lấy mật, An luôn nhớ những câu chuyện má nuôi kể về cách gác kèo ong. Cậu so sánh giữa kiến thức trong sách với thực tế và nhận ra rằng sách giáo khoa chỉ cung cấp khái niệm chung về loài ong, không giống như cách má nuôi giải thích. Qua đoạn trích, ta thấy An đặt ra nhiều câu hỏi thể hiện sự tò mò và khao khát hiểu biết. Cuối cùng, cậu nhận ra sự khác biệt trong cách nuôi ong của người U Minh so với các nơi khác: 'Không nơi nào có kiểu tổ ong hình nhánh kèo như vùng U Minh.'
Nhà văn Đoàn Giỏi đã khắc họa thành công nhân vật An qua các lời nói và hành động cụ thể, kết hợp với ngôi kể thứ nhất. Từ nhân vật An, tác giả bộc lộ tình yêu thiên nhiên và con người sâu sắc, đồng thời ca ngợi tâm hồn trong sáng của trẻ thơ. An không chỉ là một cậu bé hiếu động mà còn là hình mẫu của sự tò mò, ham học hỏi và tình yêu thiên nhiên, đại diện cho những giá trị tốt đẹp trong cuộc sống.
Phân tích tác phẩm truyện yêu thích của tôi - Ví dụ 2
'Đi lấy mật' là một đoạn trích từ tiểu thuyết 'Đất rừng phương Nam' của tác giả Đoàn Giỏi, kể về cuộc phiêu lưu của cậu bé An. Bối cảnh của câu chuyện là vùng Tây Nam Bộ, nơi con người hiền hòa và hiếu khách. Đoạn trích mang đến cho người đọc hình ảnh về sự hồn nhiên, trong sáng và lòng ham học hỏi của An.
An không chỉ là nhân vật chính mà còn là người kể chuyện. Nhà văn đã xây dựng hình ảnh của cậu qua nhiều góc độ, mang đến cái nhìn toàn diện về tính cách và tâm hồn của An. Trong hành trình lấy mật với tía nuôi và Cò, An trải nghiệm nhiều điều thú vị. Cậu vừa hiếu động, vừa tò mò, luôn chen vào giữa, quảy một cái gùi nhỏ, tìm kiếm bầy ong mật, reo vui khi thấy bầy chim và nhìn tổ ong như cái thúng. Những hành động này chứng tỏ An là một đứa trẻ năng động và hiếu kỳ.
Mặc dù An có vẻ hồn nhiên và hiếu động, cậu vẫn rất thông minh và ham học hỏi. An luôn nhớ những lời má nuôi dạy về cách lấy mật, những gì Cò nói về ong và sân chim. Khi nghe má nuôi giảng giải, An thường hỏi những câu như: 'Sao biết cây này để gác kèo?', 'Kèo là gì, má?', 'Có khó lắm không má?', 'Tại sao vậy má?'. An không chỉ nghịch ngợm mà còn có khả năng quan sát tinh tế. Dưới góc nhìn của An, rừng U Minh hiện lên sống động và hoang sơ với vẻ đẹp thiên nhiên rõ nét: 'Buổi sáng, đất rừng yên tĩnh', và 'ánh sáng trong vắt, hơi óng ánh trên đầu hoa tràm rung rung, như thể qua lớp thủy tinh'. Điều này cho thấy An có khả năng nhận diện vẻ đẹp của thiên nhiên một cách tinh tế.
Qua đoạn trích 'Đi lấy mật', ta thấy An là một cậu bé hiền lành, ham học hỏi, thích quan sát và yêu thiên nhiên. An không chỉ là đứa trẻ hiếu động mà còn biết lắng nghe và học hỏi từ người khác. Sự hồn nhiên, trong sáng và tính tò mò của An là hình mẫu đáng học hỏi cho các trẻ em khác. Đoàn Giỏi đã thành công trong việc khắc họa hình ảnh một cậu bé miền Tây Nam Bộ đầy sức sống và chân thật.
Phân tích tác phẩm truyện yêu thích của tôi - Ví dụ 3
Việt Nam, với mỗi con đường, góc phố và cánh rừng, chứa đựng vẻ đẹp của con người hiền hòa nhưng kiên cường. Trong những năm kháng chiến chống Mỹ, hàng nghìn thanh niên đã dũng cảm ra chiến trường với lý tưởng cao cả – giành lại độc lập cho quê hương. Từ không khí hào hùng đó, nhiều tác phẩm văn học đã ra đời, trong đó có truyện ngắn 'Những ngôi sao xa xôi' của Lê Mytour, viết năm 1971, khi cuộc chiến đang ở giai đoạn cam go nhất. Tác phẩm không chỉ phản ánh sự ác liệt của chiến tranh mà còn làm nổi bật phẩm chất tâm hồn của những người trẻ tuổi Việt Nam, đại diện tiêu biểu là ba cô gái Nho, Thao và Phương Định.
Trong truyện, Lê Mytour khéo léo mô tả hoàn cảnh sống và chiến đấu khó khăn của ba nhân vật chính. Họ sống trong một cái hang dưới chân cao điểm, nơi đạn bom liên tục làm rung chuyển đất đai. Công việc của họ là trinh sát mặt đường, đo khối lượng đất đá lấp hố bom, phát hiện và đếm bom nổ chậm, và tìm cách phá bom để bảo vệ con đường. Dù sống trong điều kiện thiếu thốn và nguy hiểm, ba cô gái vẫn giữ vững tinh thần đoàn kết và gắn bó như chị em ruột, tạo nên sức mạnh vượt qua mọi khó khăn.
Nhà văn khắc họa từng nhân vật với những nét tính cách rất riêng biệt. Thao, tiểu đội trưởng, luôn giữ được sự bình tĩnh trong mọi hoàn cảnh. Sự điềm tĩnh đó giúp cô thực hiện nhiệm vụ một cách hiệu quả, dù cô có nỗi sợ máu và vắt. Thao có phần điệu đà, thích thêu chỉ màu trên áo lót và tỉa lông mày nhỏ xíu, nhưng lại rất mạnh mẽ và quyết đoán trong công việc. Mệnh lệnh của Thao luôn được Nho và Phương Định tuân thủ nghiêm ngặt, đảm bảo tính kỷ luật của tiểu đội.
Nho, qua ánh nhìn trìu mến của Phương Định, hiện lên với vẻ ngoài nhỏ nhắn và duyên dáng. Nho có những ước mơ đơn giản như muốn làm thợ hàn tại một nhà máy thủy điện lớn sau chiến tranh và trở thành cầu thủ bóng chuyền. Dù nhỏ bé, Nho vẫn đảm nhận những nhiệm vụ khó khăn nhất, luôn giữ sự điềm tĩnh và vui tươi ngay cả khi bị thương. Nho thực sự đáng yêu và đáng trân trọng.
Phương Định, nhân vật trung tâm, là người kể lại câu chuyện. Cô là một thiếu nữ Hà Nội vừa rời ghế nhà trường đã xung phong ra chiến trường, mang trong mình vẻ đẹp lý tưởng của thế hệ trẻ thời chống Mỹ. Với ngoại hình xinh đẹp, hai bím tóc dày, cổ cao kiêu hãnh và ánh mắt xa xăm, Phương Định yêu ca hát, đặc biệt là dân ca quan họ và dân ca Ý, và thích ngắm mình trong gương. Dù nhiều anh bộ đội thầm thương trộm nhớ, Phương Định vẫn giữ được sự giản dị và yêu đời. Cử chỉ và suy nghĩ của cô thể hiện một tâm hồn trong sáng, ngây thơ và nội tâm phong phú.
Lê Mytour đã khám phá vẻ đẹp tâm hồn đầy sức mạnh và dũng cảm của Phương Định qua các lần phá bom của cô. Dù bom của kẻ thù mang đến cái chết, Phương Định và đồng đội vẫn dũng cảm đối mặt để bảo vệ con đường. Những động tác phá bom của cô rất chính xác, từ việc đặt thuốc nổ, khoan đất, đến chạy đến nơi an toàn, tất cả thể hiện sự bình tĩnh, dũng cảm và sẵn sàng hy sinh vì Tổ quốc. Phương Định hiểu rõ ý nghĩa của việc mình làm, giúp cô vượt qua nỗi sợ và giữ vững tinh thần trách nhiệm.
Dù là một cô gái thanh niên xung phong dũng cảm, Phương Định vẫn mang trong mình trái tim dịu dàng và đầy yêu thương. Cô chăm sóc Nho như một người chị ruột, hiểu rõ tính cách và tâm tư của Thao, luôn sẵn sàng giúp đỡ và chia sẻ. Khi nghĩ về Hà Nội, cô luôn giữ trong lòng những kỷ niệm đẹp, như xe bán kem và những ngôi sao xa xôi trên bầu trời. Những kỷ niệm đó là hành trang tinh thần giúp cô vượt qua khó khăn trong cuộc chiến.
Ba cô gái trong 'Những ngôi sao xa xôi' tượng trưng cho thế hệ trẻ Việt Nam trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ, thể hiện sự dũng cảm, kiên cường cùng với sự hồn nhiên, nữ tính và tình yêu đất nước. Lê Mytour đã khắc họa câu chuyện bằng ngôn từ giản dị và gần gũi qua góc nhìn của Phương Định, tạo nên một bản giao hưởng ca ngợi vẻ đẹp của thế hệ trẻ Việt Nam.
Xẻ dọc Trường Sơn cứu nước
Mà lòng phơi phới dậy tương lai
(Tố Hữu)
Phân tích một tác phẩm truyện mà em yêu thích - Mẫu số 4
Khánh Hoài, với trái tim yêu thương trẻ em, đã để lại dấu ấn sâu sắc qua truyện ngắn “Cuộc chia tay của những con búp bê”. Câu chuyện cảm động về sự chia xa của hai anh em Thành và Thủy truyền tải thông điệp ý nghĩa về giá trị gia đình và tình yêu thương.
Câu chuyện bắt đầu với hình ảnh một gia đình có hai anh em, Thành và Thủy. Tuy nhiên, khi bố mẹ ly hôn, hai em không thể sống cùng nhau nữa. Khánh Hoài đã khéo léo xây dựng tình huống đầy xúc động để thể hiện tình cảm sâu sắc giữa hai anh em. Khi mẹ yêu cầu chia đồ chơi, Thủy không thể kiềm chế nỗi sợ hãi, “run lên bần bật, kinh hoàng”. Thành thì mang nặng nỗi buồn, cảm thấy “cảnh vật vẫn như hôm qua, hôm kia, nhưng tai họa đã giáng xuống đầu chúng tôi nặng nề quá”.
Khi đối mặt với sự chia ly, cả Thành và Thủy đều cảm thấy đau xót và buồn bã. Dù vậy, tình cảm anh em vẫn không hề phai nhạt. Thành đã nhường hầu hết đồ chơi của mình cho em gái, bao gồm bộ tú lơ khơ, bàn cá ngựa, các con ốc biển và bộ chỉ màu. Đặc biệt, anh muốn để lại cho Thủy hai con búp bê: Em Nhỏ và Vệ Sĩ. Khi về đến nhà, chiếc xe tải đỗ trước cổng là dấu hiệu của cuộc chia tay đột ngột và buồn bã. Thủy vội vàng lấy con Vệ Sĩ đưa cho Thành để canh cho anh ngủ, sau đó em lại mang cả con Em Nhỏ cho anh và yêu cầu anh hứa không bao giờ để chúng phải xa nhau.
Sau khi phân chia đồ chơi, Thành dẫn Thủy đến trường để từ biệt thầy cô và bạn bè. Ngôi trường hôm nay trở nên thân thuộc lạ thường. Cô giáo tặng Thủy một quyển sổ và một chiếc bút mực, nhưng Thủy không dám nhận vì em biết mình sẽ không còn được đi học nữa. Trở về nhà, hình ảnh chiếc xe tải đỗ trước cổng như một dấu chấm cho những ngày hạnh phúc bên nhau. Thủy lại nhanh chóng chạy vào nhà, đưa con Vệ Sĩ cho Thành với hy vọng nó sẽ tiếp tục canh chừng anh ngủ. Và em cũng mang con Em Nhỏ đến, yêu cầu anh hứa rằng hai con búp bê sẽ không bao giờ phải xa nhau, như một lời nguyện cầu rằng em và anh trai cũng sẽ không phải chia xa.
Cuộc chia tay của những con búp bê đã khơi dậy nhiều suy nghĩ trong lòng người lớn về trách nhiệm của mình và việc gìn giữ mái ấm gia đình để con cái được sống trong tình yêu thương và hạnh phúc trọn vẹn. Câu chuyện không chỉ chạm đến trái tim trẻ em mà còn khiến người lớn phải suy ngẫm về các quyết định và hành động của mình trong cuộc sống.