Đề bài: Phân tích tâm trạng của cô bé Liên đêm đêm thức đợi để quan sát chuyến tàu đi qua phố huyện trong truyện ngắn Hai đứa trẻ của Thạch Lam
1. Dàn ý
2. Bài phân tích số 1
3. Bài phân tích số 2
4. Bài phân tích số 3
5. Bài phân tích số 4
6. Bài phân tích số 5
7. Bài phân tích số 6
8. Cảm nhận về nhân vật Liên trong Hai đứa trẻ
9. Phân tích truyện ngắn Hai đứa trẻ của nhà văn Thạch Lam
10. Phân tích bức tranh phố huyện nghèo trong truyện ngắn Hai đứa trẻ
11. Phân tích tâm trạng của nhân vật Liên trong truyện Hai đứa trẻ của Thạch Lam
12. Phân tích cảnh phố huyện ngày tàn trong phần đầu truyện ngắn Hai đứa trẻ
13. Chất hiện thực và chất lãng mạn trong truyện ngắn Hai đứa trẻ của Thạch Lam
Bộ sưu tập dàn ý + 6 bài văn mẫu phân tích tâm trạng của cô bé Liên đêm đêm thức đợi để quan sát chuyến tàu đi qua phố huyện trong truyện ngắn Hai đứa trẻ.
I. Dàn ý Phân tích tâm trạng cô bé Liên đêm đêm thức đợi để quan sát chuyến tàu đi qua phố huyện trong tác phẩm ngắn Hai đứa trẻ (Chuẩn)
1. Bắt đầu
- Tổng quan về truyện ngắn “Hai đứa trẻ” của Thạch Lam
- Tổng quan về tâm trạng cô bé Liên đêm đêm thức đợi để quan sát chuyến tàu đi qua phố huyện
2. Phần chính
a. Diễn biến tâm trạng của nhân vật Liên trong đêm đợi tàu
- Tâm trạng trước khi con tàu xuất hiện
+ Mặc dù buồn ngủ, hai chị em vẫn tỉnh táo để đón chuyến tàu.
+ Liên chăm chú quan sát những ánh sáng le lói và sự buồn tẻ của phố huyện.
- Tâm trạng khi con tàu đi qua phố huyện
+ Liên đánh thức An, sợ rằng sẽ bỏ lỡ điều quan trọng.
+ Liên hồi hộp quan sát “các toa đèn sáng trưng, chiếu cả xuống đường”. Liên mơ tưởng về Hà Nội xa xăm, rực rỡ, và huyên náo.
+ Khi đoàn tàu vụt qua, Liên cảm thấy như đang bước vào một thế giới mới, tươi sáng và đầy sôi động.
- Tâm trạng sau khi tàu đi qua
+ Hai chị em vẫn theo dõi “chiếc đèn xanh treo trên toa cuối cùng, xa xa khuất sau rặng tre”
+ Liên nhanh chóng rơi vào hiện thực, với nỗi buồn u uất.
b. Ý nghĩa của tâm trạng của nhân vật Liên khi thức đợi tàu
- Nét đậm nét về hình ảnh cuộc sống khó khăn, bế tắc tại phố huyện.
- Thể hiện sâu sắc giá trị nhân đạo của tác phẩm, là biểu hiện của lòng xót thương, đồng cảm của tác giả đối với những số phận đau thương.
3. Kết luận
Tổng quan về giá trị nội dung và nghệ thuật của tác phẩm.
II. Mẫu bài văn Phân tích tâm trạng cô bé Liên đêm đêm thức đợi xem chuyến tàu đi qua phố huyện trong truyện ngắn Hai đứa trẻ
1. Phân tích tâm trạng cô bé Liên đêm đêm thức đợi xem chuyến tàu đi qua phố huyện trong truyện ngắn Hai đứa trẻ, mẫu số 1 (Chuẩn)
Trong văn học hiện đại Việt Nam, Nguyễn Tuân nổi tiếng với tài hoa sáng tạo và sự uyên bác, ngược lại, Thạch Lam khám phá vẻ đẹp ẩn sau những điều nhỏ bé trong cuộc sống. Điều này hiện rõ qua tác phẩm “Hai đứa trẻ”, nơi tác giả thể hiện phong cách nghệ thuật độc đáo. Cuộc sống bình dị, đời thường của con người được Thạch Lam khắc họa chân thực qua tác phẩm này. Tâm trạng của cô bé Liên, đêm đêm thức đợi chuyến tàu đi qua phố huyện, được tác giả miêu tả sâu sắc.
Truyện “Hai đứa trẻ” tập trung vào cuộc sống hằng ngày của hai chị em Liên và An. Thạch Lam thông qua ngòi bút tinh tế đã khám phá sâu vào tâm trạng của nhân vật, đặc biệt là tâm trạng của Liên khi đêm đêm mong chờ tàu đi qua phố huyện. Chính hình ảnh chuyến tàu vụt qua chính là tia sáng, chứa đựng hy vọng về một thế giới mới. Trong bóng đêm, dù buồn ngủ, An và Liên vẫn thức đợi tàu, mong những chuyến đi là nguồn động viên. Khi thấy tàu gần, Liên gọi em dậy, lo lắng mất lỡ điều quý giá. Đoàn tàu qua phố huyện không chỉ là hiện thực đẹp nhất mà còn là điểm sáng tâm hồn, nơi gửi gắm ước mơ, hi vọng của hai chị em Liên.
Bài văn Phân tích tâm trạng cô bé Liên đêm đêm thức đợi tàu độc đáo nhất
Khi chiếc tàu rầm rộ đi qua mang theo luồng sáng mới mẻ, Liên nắm tay em để ngắm nhìn đoàn tàu vụt qua. Mặc dù chuyến tàu chỉ kéo dài trong thoáng chốc nhưng đủ để Liên quan sát và chiêm ngưỡng “các toa đèn sáng trưng, chiếu cả xuống đường”. Liên xúc động “lặng theo mơ tưởng, Hà Nội xa xăm, Hà Nội sáng rực vui vẻ và huyên náo”. Khi ngắm nhìn những đoàn tàu vụt qua phố huyện, Liên như được sống trong một thế giới mới tươi đẹp và sôi động hơn. Liên nhìn thấy những luồng sáng rực rỡ mà con tàu mang lại, khác biệt hoàn toàn với ánh đèn dầu tù mù leo lét ở quán hàng nước nhà chị Tí và ngọn lửa của bác Siêu. Con tàu không chỉ mang lại những âm thanh sôi động của đám đông và tiếng bánh xe lăn trên ray tàu, mà còn làm phá vỡ cảm giác tĩnh lặng man mác buồn nơi phố huyện nghèo.
Khi “chiếc tàu đi vào đêm tối, để lại những đốm than đỏ bay trên đường sắt”, hai chị em vẫn dõi theo “cái chấm nhỏ của chiếc đèn xanh treo trên toa sau cùng, xa mãi rồi khuất sau rặng tre” như muốn giữ lại khoảnh khắc sáng tạo mà con tàu mang lại khi đi qua phố huyện. Sau đó, hai chị em nhanh chóng quay trở về hiện thực với nỗi buồn man mác. Dù con tàu chỉ đi qua trong thoáng chốc, nhưng đủ để thắp lên những niềm hy vọng nhỏ bé trong tâm hồn Liên.
Như vậy, cảnh Liên đợi chuyến tàu đi qua phố huyện đã làm nổi bật giá trị nhân đạo và hiện thực trong thiên truyện ngắn “Hai đứa trẻ”. Qua hình ảnh đoàn tàu, tác giả Thạch Lam đã tô điểm cho bức tranh cuộc sống tẻ nhạt, đơn điệu, tuần hoàn nơi phố huyện nghèo. Ánh sáng rực rỡ và thanh âm sống động vụt qua mà con tàu mang đến không chỉ làm nổi bật cuộc sống nghèo đói mà còn làm nổi bật sự tấp nập, huyên náo mà thị trấn mang lại. Chuyến tàu là niềm đam mê của Liên, thắp lên hi vọng về một tương lai mới và đánh thức những ký ức tốt đẹp của quá khứ. Hình ảnh tàu đi qua phố huyện cũng giúp Liên nhận thức sâu sắc hơn về cuộc sống khốn khổ của những người dân nơi đây. Đồng thời, chúng ta có thể nhìn thấy lòng đồng cảm, xót thương của nhà văn đối với số phận khó khăn, quằn quại của những người dân nghèo.
Thông qua cảm xúc của Liên khi đêm đêm mong chờ chuyến tàu đi qua phố huyện, chúng ta hiểu được tài năng độc đáo của nhà văn Thạch Lam trong việc khám phá vẻ đẹp của những điều bình dị, đời thường. Chất tự sự đã được chuyển đổi thành tâm trạng trữ tình, mang đậm hơi thở buồn để tạo nên một thiên truyện ngắn sâu sắc.
"""" Kết thúc bài 1 """"
Chúng tôi đã giới thiệu về Phân tích tâm trạng của cô bé Liên đêm đêm đợi tàu đi qua phố huyện trong truyện ngắn Hai đứa trẻ. Bài tiếp theo, hãy chuẩn bị trả lời các câu hỏi trong sách giáo khoa, cùng với Phân tích giá trị nhân đạo trong truyện ngắn Hai đứa trẻ và Tóm tắt nội dung Hai đứa trẻ để nâng cao kỹ năng phân tích văn học, giúp các em học tốt môn Ngữ Văn.
2. Phân tích tâm trạng của cô bé Liên đêm đêm mong chờ chuyến tàu đi qua phố huyện trong truyện ngắn Hai đứa trẻ, mẫu số 2:
Thạch Lam, một tác giả truyện ngắn được đông đảo người hâm mộ yêu thích, không chỉ bởi cốt truyện độc đáo hay tình tiết hấp dẫn, mà chủ yếu là do ông đã khám phá một lối truyện ngắn độc đáo - loại truyện tâm tình. Sức hấp dẫn của truyện ngắn Thạch Lam nằm ở tâm trạng của nhân vật. Điều đó được thấy rõ qua tâm trạng của cô bé Liên đêm đêm thức đợi xem chuyến tàu đi qua phố huyện trong truyện ngắn Hai đứa trẻ.
Tại sao Liên và em gái lại thức đêm đêm, chờ xem chuyến tàu đi qua phố huyện? Tâm trạng thức đợi của Liên như thế nào? Để hiểu rõ hơn về điều đó, hãy bắt đầu từ cuộc sống của em ở cái phố huyện này.
Đó là cuộc sống buồn tẻ, đơn điệu, tàn lụi và đáng thương ở phố huyện trong bóng tối của mỗi ngày. Phiên chợ chiều vẫn vương vấn, thể hiện sự nghèo nàn, tiêu điều trong hình ảnh những đứa trẻ lom khom tìm kiếm trong rác rưởi, và tiếng trống chiều thu vang dội xuống phố huyện, mỗi tiếng như là một tiếng kêu thảm thiết, rơi vào từng tâm hồn... Rồi đêm tối bao trùm phố huyện, làm nổi bật những kiếp người sống lầm lạc giữa bóng tối: mẹ con chị Tí bán nước, bác phở Siêu, gia đình bác xẩm với manh chiếu, chiếc chậu thau sắt và đứa bé bò lê la trên rác bẩn, bà lão mua rượu uống cười sặc sụa... Ánh sáng từ thùng phở bác Siêu và đèn con của chị Tí chỉ làm sáng lên một phần nhỏ trong cuộc sống héo hắt, tội nghiệp ở phố huyện nghèo nàn, tăm tối.
Chính giữa cảnh đau lòng như vậy của phố huyện, Thạch Lam đã mô tả tâm trạng khắc khoải của Liên khi chờ đợi chuyến tàu. Đó là cô bé từng sống ở một nơi không quá nghèo khổ và tối tăm như thế. Với Liên, Hà Nội ấy luôn là một ký ức xa xôi và mơ hồ nhưng luôn êm đềm, đẹp đẽ với ánh sáng và niềm vui. Cuộc sống hàng ngày không ngừng lặp đi lặp lại: mở cửa, dọn hàng, bán hàng; kiếm tiền, thu hàng - và những món hàng nhỏ như diêm, chỉ, xà phòng... Cuộc sống của hai đứa trẻ cứ như vậy, già nua và tàn tạ sớm. Chi tiết chiếc chõng tre cũ, sắp gãy, mà Thạch Lam miêu tả đậm ý: cuộc sống của họ trôi qua giữa những mảnh vụn vô nghĩa trong đêm tối của cuộc sống.
Hướng dẫn đào sâu và Phân tích tâm lý cô bé Liên đêm đêm chờ đợi chuyến tàu
Tâm trạng buồn rầu của Liên đã khơi mào ước muốn thoát khỏi cuộc sống đơn điệu mà cô đang trải qua, ngay cả khi chỉ là để khao khát một thế giới khác biệt, phúc lịch hơn so với thế giới hiện tại đầy trống trải và tàn tật. Cô mong muốn một cuộc sống mới, thậm chí chỉ là trong những khoảnh khắc thoáng qua. Và cô đã tìm thấy điều đó trong hình ảnh đoàn tàu đi qua phố huyện mỗi đêm. Dù ngáp ngủ, cô vẫn chờ đợi tàu. Đó là cách cô có thể thoát ra khỏi cuộc sống u tối, tẻ nhạt này ít nhất là trong những giây phút mà đoàn tàu chạm vào. Đoàn tàu đại diện cho nhu cầu tinh thần cấp bách của cô, vì nó là biểu tượng của một thế giới mới đi qua cuộc sống của cô, một thế giới nổi bật với sự giàu có, sôi động và đầy ánh sáng. Trong một ngày buồn chán, những giây phút đó là điểm sáng và niềm vui duy nhất, dù chỉ là trong giấc mơ.
Vì vậy, khi đoàn tàu xuất hiện, tâm hồn của Liên bị hút vào. Thạch Lam đã mô tả cảnh này một cách sống động và đẹp: 'Liên đứng lên để quan sát đoàn tàu, với những chiếc đèn sáng trưng, chiếu ánh sáng xuống đường. Liên chỉ nhìn thấy thoáng qua những toa hạng trên còn lấp lánh, những người, đồng và kền lấp lánh, và các cửa kính sáng bóng'. Dù đoàn tàu chỉ đi qua, nhưng tâm hồn của Liên vẫn mê đắm, theo đuổi nó mãi cho đến khi chấm nhỏ của chiếc đèn xanh treo trên toa cuối cùng, xa xôi mãi mãi khuất sau rặng tre. Lúc ấy, cô như sống trong giấc mơ, với sự lưu luyến của cái đã qua, nhưng vẫn còn đọng lại mạnh mẽ trong tâm hồn: 'Liên mặc kệ giấc mơ, Hà Nội xa xăm, Hà Nội sáng rực vui vẻ và huyên náo. Đoàn tàu như đưa cô đến một thế giới khác. Một thế giới khác hoàn toàn, khác biệt với ánh sáng nhỏ của chị Tí và lửa của bác Siêu. Đêm tối vẫn bao trùm, đêm của quê hương và xa xa hơn, những cánh đồng bao la và tĩnh lặng'. Tâm trạng của cô bé mang đến sự tương phản nổi bật giữa hai cuộc sống: cuộc sống tươi đẹp của ước mơ và cuộc sống tại phố huyện.
Thạch Lam đã thành công trong việc mô tả tâm trạng đợi đến chuyến tàu của bé Liên trong truyện ngắn Hai đứa trẻ. Ông muốn chia sẻ nhiều điều sâu sắc với người đọc. Cuộc sống khó khăn và đau lòng của những đứa trẻ trong thời kỳ cũ, và mở rộng hơn, là cuộc sống của những con người nhỏ bé, không tên tuổi, luôn bị lãng quên trong bóng tối, đói nghèo, và buồn chán tại phố huyện, và trên cả nước mình đang chìm đắm trong cảnh nô lệ đói nghèo. Những cuộc sống nhỏ bé ấy đáng thương, nhưng lại mang theo những ước mơ nhỏ bé, đau lòng và chân thành, rất đáng trân trọng, như ước mơ chờ đợi tàu đêm đêm của cô bé Liên. Ước mơ đó đã đánh thức những trái tim đang giữ lại, đang dần tắt, làm bùng cháy ngọn lửa khao khát cuộc sống ý nghĩa hơn, mong muốn thoát khỏi cuộc sống tăm tối đang cố chôn vùi họ.
3. Phân tích tâm trạng của cô bé Liên đêm đêm đợi xem chuyến tàu đi qua phố huyện trong tác phẩm ngắn Hai đứa trẻ của Thạch Lam, mẫu số 3:
Thanh Lam được biết đến là một tác giả xuất sắc trong thế giới văn xuôi Việt Nam hiện đại. Ông là thành viên của nhóm tự lực văn đoàn, nhưng tác phẩm của ông mang một vẻ riêng biệt so với các đồng đội. Trong khi văn của tự lực văn đoàn thường hòa mình trong nỗi buồn lãng mạn, thì Thạch Lam lại chọn lựa chân thực trong nỗi buồn hiện thực. Tác phẩm 'Hai đứa trẻ' thuộc tập 'Nắng trong vườn' (1938) là minh chứng cho phong cách của Thanh Lam. Đây là dạng truyện ngắn trữ tình, lắng đọng nỗi buồn. Phong cách này rõ nét qua bức tranh về phố huyện và tâm trạng đợi tàu của nhân vật Liên. Thạch Lam là người tạo ra truyện ngắn trữ tình buồn hiện thực, không cốt truyện, phong phú về cảm xúc, dễ dàng và thấm đẫm như một bài thơ.
Hình ảnh phố huyện được mô tả theo trình tự thời gian, từ buổi chiều đến lúc tối. Bức tranh về phố huyện trong đêm. Cảnh đợi tàu và cảnh phố huyện khi chuyến tàu khuya đi qua. Liên, một cô bé nhỏ, phải đối mặt với cuộc sống khó khăn khi cha mất việc, gia đình phải rời Hà Nội để đến sống ở một phố huyện nghèo... Dù còn nhỏ, nhưng Liên đã thể hiện sự mạnh mẽ khi thay mẹ quản lý một quán tạp hóa nhỏ để kiếm sống, và Liên cũng rất chu đáo khi giúp mẹ chăm sóc em bé An. Điều đặc biệt là Liên, cô bé dịu dàng, nhân hậu và tốt bụng. Tâm trạng của Liên được phản ánh qua bốn cảnh ở phố huyện, như bốn giai đoạn tâm trạng: buổi chiều muộn, đêm về, cảnh đợi tàu và lúc chuyến tàu khuya đi qua. Bức tranh về thiên nhiên phố huyện khiến ngày tàn hiện lên qua con mắt tinh tế và nhạy bén của Liên. Đó là 'Một buổi chiều êm ả như ru, với tiếng ếch nhái kêu vang xa, ngoại ô đồng ruộng bên cạnh. Trong quán muỗi đã bắt đầu vo ve'. Hình ảnh này kết hợp giữa sự êm đềm lãng mạn và nghèo đói, bần cùng. Có lẽ do cảnh chiều tàn mà Liên cảm nhận nỗi buồn: 'Liên ngồi yên lặng gần vài hộp thuốc sơn đen; ánh sáng chìm đêm và nỗi buồn của buổi chiều quê đã thấm sâu vào tâm hồn trong trắng của cô; Liên không hiểu vì sao, nhưng cảm nhận nỗi buồn rõ ràng trước sự rơi rơi của ánh đèn chiều tàn'. Khó mà phân biệt rõ ràng giữa nỗi buồn từ bên ngoài tràn vào tâm cảnh và nỗi buồn từ tâm cảnh tỏa ra, nhuốm màu cho cảnh vật xung quanh. Chỉ có Liên, với sự nhạy bén và tinh tế, mới có thể cảm nhận được. Liên không phải là người làm việc vất vả như những số phận khác. Nhưng lại là một số phận đáng thương nhất. Vì quá khứ hạnh phúc của hai chị em Liên giờ đây đã trở thành ký ức. Hiện tại, cuộc sống buồn tẻ, u tối và bế tắc. Đúng là cuộc sống ở phố huyện đang mờ dần, lụi tàn trong đói nghèo và sự khốn khó. Tâm hồn trẻ thơ như chị em Liên, chứng kiến những khung cảnh đau lòng đó không thể không cảm thấy buồn, và nỗi buồn lan tỏa trong đôi mắt của Liên 'bóng tối ngập đầy dần' nó thấm vào từng phần tâm hồn. Phố huyện giống như sân khấu cuộc đời, mà diễn viên chính chỉ đơn diễn một màn kịch buồn tẻ, không có sự thay đổi của cả người lẫn cảnh. Cuộc sống chỉ là 'mốc lên, mòn đi, mục ra, rĩ ra' không có lối thoát. Đó là cuộc sống 'chiếc ao đời phẳng lặng'.
Văn bản mẫu Phân tích tâm trạng cô bé Liên trong truyện Hai đứa trẻ
Mặc dù nhà văn không trực tiếp mô tả tâm trạng của Liên, nhưng qua đôi mắt của cô bé, cảnh vật và cuộc sống đã phản ánh tâm hồn của mình. Trong hoàn cảnh khó khăn như vậy, chị em Liên không khỏi nuôi hy vọng mơ hồ. Nỗi buồn trở nên sâu sắc hơn, nhưng không có hy vọng thì làm sao sống. Chính chuyến tàu đêm đã làm sáng tỏ niềm hi vọng. Cảnh tàu khuya và tâm trạng của Liên là nguồn vui trong chuỗi ngày buồn tẻ, ánh sáng và tiếng còi tàu là niềm vui của hai chị em. Mỗi đêm, họ đều háo hức chờ đợi tàu, không phải để bán hàng, mà để tìm niềm vui tinh thần. Khi tàu đến, Liên và An đứng lên, nhìn theo con tàu, và khi nó đi, 'Liên vẫn lặng theo mơ tưởng', tàu đến và đi để lại nỗi buồn tiếc trong hai đứa trẻ. Khi tàu ra đi, phố huyện trở lại với bóng tối và yên bình, trở nên nặng nề hơn. Niềm vui nhỏ bé của hai đứa lại bị chôn vùi như ngọn lửa nhỏ giữa đêm. Sự chờ đợi bắt đầu khắc sâu từ lúc chiều tà, đêm xuống và phố huyện khiến tâm trạng trở nên nỗi buồn. Hai đứa trẻ chờ đợi từng bước thời gian, từng chân chạy của chuyến tàu: tàu sắp đến, tàu trôi qua, tàu rời đi để lại ánh đèn đỏ xa xa mãi rồi mất sau rặng tre. Đêm lại ôm trọn phố huyện.
Nhà văn mô tả cảnh phố huyện buồn bã, nghèo đói, ảm đạm, và tâm trạng của hai đứa trẻ đặc biệt là Liên một cách trực tiếp và gián tiếp. Thông qua hiện thực và kí ức xen kẽ, mô tả bằng lối văn nhẹ nhàng, tinh tế, giàu chất thơ, nhà văn thể hiện sự thương xót với những số phận đói nghèo, khốn cùng, sống quanh co, mắc kẹt trong xã hội cũ.
Tác giả như muốn thức tỉnh những tâm hồn đang uể oải, đang lụi tàn. Muốn khơi dậy ngọn lửa khao khát một cuộc sống tươi đẹp, ý nghĩa hơn. Khát khao thoát khỏi cuộc sống tăm tối, muốn đẩy lùi sự chôn vùi. Truyện ngắn 'Hai đứa trẻ' thể hiện sâu sắc cả về tài năng và trái tim của Thạch Lam.
4. Phân tích tâm trạng của cô bé Liên đêm đêm đợi xem chuyến tàu đi qua phố huyện trong truyện ngắn Hai đứa trẻ của Thạch Lam, mẫu số 4:
Mặc dù chỉ xuất hiện trên văn đàn trong vòng 5 năm, Thạch Lam nhanh chóng khẳng định vị thế là một nhà văn truyện ngắn độc đáo. Trong thời gian ngắn đó, ông đã chứng minh quan điểm về vẻ đẹp tỏa sáng khắp vũ trụ, kể cả những nơi tối tăm và ẩn mình trong hang ngõ, những điều tầm thường. Nhiệm vụ của nhà văn là khám phá vẻ đẹp tại những nơi không ai ngờ đến, tìm kiếm sự đẹp kín đáo và che giấu trong sự bình dị của thế giới để độc giả có cơ hội ngắm nhìn và thưởng thức.
Là thành viên của nhóm Tự Lực Văn Đoàn và em ruột của Nhất Linh, Hoàng Đạo, Thạch Lam đã mang đến một hướng đi mới và độc đáo trong sáng tác. Ông dành tâm huyết và lòng thương cho những tầng lớp người nghèo trong xã hội thời đó. Ngòi bút của Thạch Lam thường chạm vào những trạng thái cảm xúc mơ hồ, tinh tế của con người. 'Hai đứa trẻ' là một tác phẩm không có cốt truyện, nhưng toàn bộ câu chuyện diễn ra như một bức tranh chậm rãi về một phố huyện nghèo, với Liên và An vào một buổi chiều tối mùa hè. Không có sự kết nối hoặc giải mã cụ thể, nhưng truyện dễ dàng lọt vào tâm trí độc giả bởi nỗi buồn sâu sắc và vẻ đẹp của cuộc sống bình thường do Thạch Lam khám phá.
Dù buồn ngủ, mắt chưa đến mắt, nhưng mỗi đêm, Liên và An vẫn kiên trì thức đợi chuyến tàu khuya từ Hà Nội. Vì sao? Để bán hàng như mẹ dặn? Không chút nào. Hai chị em chờ tàu không phải để kinh doanh, ngược lại, họ đóng cửa hàng, chờ tàu vì một lý do khác. Vậy đó là gì? Có lẽ vì họ muốn nhìn thấy chuyến tàu - biểu tượng cuối cùng của đêm khuya. Có thể, và cũng bởi vì con tàu mang theo một thế giới khác, hoàn toàn khác biệt với đèn sáng của chị Tý và lửa của Bác Siêu. Phố huyện chìm trong bóng tối, suy tàn, nghèo nàn, mệt mỏi, trong khi con tàu mang đến một thế giới sáng rực, phồn thịnh và sôi động.
4. Phân tích tâm trạng cô bé Liên đêm đêm thức đợi tàu đi qua phố huyện trong truyện ngắn Hai đứa trẻ của Thạch Lam, mẫu số 4:
Với Liên và An, chuyến tàu không chỉ là phương tiện vận chuyển mà còn là cánh cửa mở ra một thế giới khác. Sự đón đợi của họ đậm chất tưởng tượng, như lễ hội mỗi khi tàu đến, tương tự như phút giao thừa trong ngày Tết. Dù An buồn ngủ, nhưng cảm giác háo hức vẫn tràn ngập khi chờ đón tàu. Liên, mặc dù ngồi yên, nhưng tâm hồn đã bước vào thế giới thần tiên, mơ mộng và không định rõ.
Ánh đèn từ xa và tiếng còi vọng lại là dấu hiệu cho Liên kích thích em dậy, hối thúc An: 'Dậy đi, An. Tàu đến rồi!'. Lời gọi đầy hứng khởi này là như tiếng hò reo vui mừng. Tiếng còi tàu rền vang, phố huyện bừng sáng, rực rỡ, làm Liên dẫn An chứng kiến sự sống động của đoàn tàu vượt qua. Dù đêm khuya và tàu thưa thớt, cả hai đều ngước nhìn mãi, hòa mình vào không khí náo nhiệt. Dù chuyến tàu có vẻ ít người và không như mọi khi, Liên vẫn hạnh phúc vì tàu từ Hà Nội về đã làm sống lại kí ức tuổi thơ và niềm tin vào một tương lai tươi sáng.
Mỗi đêm, Liên và An không chỉ đợi tàu mà còn đợi chờ hy vọng, đổi đời. Thạch Lam nhìn nhận việc đợi tàu không chỉ là hành động bình thường mà còn là nét đẹp tinh thần cần thiết. Việc đợi tàu giúp họ trở về quá khứ trong lành, nhưng cũng thúc đẩy lòng khao khát, mạnh mẽ, táo bạo. Tác phẩm không chỉ nói về sự khốn khó mà còn là lời kêu gọi hãy cứu lấy những đứa trẻ, hãy thay đổi cuộc sống bế tắc để chúng có cơ hội hướng tới ánh sáng.
Cảnh đợi tàu không chỉ là kết thúc của câu chuyện mà còn là hình ảnh sâu sắc, lưu lại mãi trong tâm trí độc giả. Với tình yêu quê hương và những tình cảm chân thật, 'Hai đứa trẻ' đã làm đầy đẳng trái tim đọc giả bằng sự ấm áp và ý nghĩa nhân văn.
Phân tích tâm trạng của cô bé Liên đêm đêm đợi tàu đi qua phố huyện trong truyện ngắn Hai đứa trẻ, mẫu số 5:
Thạch Lam, một nghệ sĩ tâm huyết, lưu giữ cảm xúc của mình trước đời sống cơ cực của người nghèo. Nhân vật Liên trong 'Hai đứa trẻ' là biểu tượng của tâm hồn nhạy cảm, thấu hiểu. Tác giả với ánh nhìn nhạy bén chi tiết, mô tả sự biến đổi tâm lý của Liên, một cô gái trẻ mới bước chân vào cuộc sống.
Tâm trạng của Liên lúc chiều tà và hoàng hôn được tái hiện một cách sinh động. Âm thanh quen thuộc của chiều xuống, tiếng trống êm dịu, hình ảnh đám mây hồng và những ngọn tre cao vút, tất cả kết hợp tạo nên một không gian yên bình. Mỗi âm thanh, mỗi hình ảnh đều làm đậm sâu nỗi buồn của Liên, chìm đắm trong tương lai khó khăn và nghèo đói của phố huyện.
Phân tích tâm trạng của hai chị em Liên và An trong đêm thức đợi tàu
Tâm trạng của cô bé Liên, 9 tuổi, hiện lên qua góc nhìn của cô trong bức tranh thiên nhiên và chợ tàn. Liên cảm nhận nỗi buồn khi nhìn thấy cảnh chợ tàn, nơi những người bán hàng vẫn cố gắng với những thứ còn sót lại. Cô buồn vì không thể giúp đỡ họ, thậm chí cả những đứa trẻ. Mọi chi tiết nhỏ đều làm nổi bật lòng trắc ẩn của Liên.
Đêm xuống, cuộc sống chìm vào bóng tối, làm cho nỗi buồn của Liên càng sâu sắc. Sự mô tả tuyệt vời về ánh sáng và bóng tối trong phố huyện giúp tạo nên không khí đặc sắc. Liên ngồi trên chõng, quan sát vùng quê hương với tình yêu thương đặc biệt. Ánh sáng từ đèn, phên nứa và ánh sáng của ngôi sao tạo nên bức tranh mơ hồ, buồn lẻ loi của Liên.
Hình ảnh cuộc sống của những người xung quanh, như mẹ con chị Tí và gánh hàng nước, gia đình nhà bác Sẩm, hay bác Siêu với gánh hàng phở, tất cả là nguồn cảm hứng cho Liên đối với sự cố gắng và tình thương. Liên cảm nhận được tất cả những nỗ lực mưu sinh và thể hiện sự yêu thương đặc biệt với bà cụ Thi điên.
Thêm chút gia vị cho tâm hồn của Liên, hình ảnh con tàu đêm đến mang lại hy vọng cho những người dân nơi đây, cũng như cho chính Liên. Chị em thao thức chờ đợi tàu, và con tàu đêm trở thành nguồn sáng đưa họ trở lại những kí ức hạnh phúc, đánh thức niềm vui thơ ấu của họ.
Khi chiếc tàu đến, phố huyện nghèo bừng sáng, những gương mặt tràn đầy niềm vui, kỳ vọng vào một tương lai tươi sáng. Trái ngược với họ, Liên, đặc biệt là Liên, không muốn quên đi quá khứ đẹp đẽ. Với cô, con tàu là miền ký ức tuổi thơ, luôn được trân trọng và là nguồn động viên khi cuộc sống khó khăn. Ánh mắt của Liên chăm chú vào ánh sáng tàu, mở ra hàng nghìn kí ức đẹp, là niềm hy vọng tìm kiếm những điều tốt đẹp ở xa xôi. Hình ảnh ánh sáng le lói cuối cùng khiến ta hiểu rõ hơn về niềm khát khao của cô.
Dù là một cô gái nhỏ, tâm hồn của Liên không khác gì một thiếu nữ trưởng thành. Sự nhạy cảm và lòng trắc ẩn làm nổi bật tâm hồn của cô. Những yêu thương, cảm thông, ước mơ và kí ức đẹp tạo nên một hình ảnh đặc biệt, thể hiện tâm hồn sâu sắc của Thạch Lam. Mô tả tâm trạng của Liên là cách nhà văn muốn chia sẻ nỗi đau thực tế và lòng thương cảm sâu sắc đối với những nhân vật nhỏ bé.
6. Phân tích tâm trạng cô bé Liên đêm đêm thức đợi xem chuyến tàu đi qua phố huyện trong truyện ngắn Hai đứa trẻ, mẫu số 6:
Hai đứa trẻ của Thạch Lam là một tác phẩm xuất sắc, in sâu trong tâm trí người đọc. Với văn phong nhẹ nhàng, giàu tình cảm, tác phẩm tập trung mô tả về cô bé Liên, nhấn mạnh vào những khía cạnh tâm hồn và niềm đam mê trong cuộc sống. Những hình ảnh chi tiết và mô tả chân thực giúp tạo nên một thiên truyện ngắn đầy ấn tượng.
Liên, 8 tuổi, tuổi của sự ngây thơ, nhưng dưới bút Thạch Lam, cô bé hiện lên già trước tuổi. Tuổi thơ của Liên chìm trong nỗi buồn của sự tàn tạ, cuộc sống bế tắc. Đoàn tàu đêm chạy qua phố huyện là niềm an ủi cuối cùng cho tâm hồn nhỏ bé này.
Thầy Liên mất việc, kết thúc những ngày sống ở Hà Nội. Phố nhỏ Cẩm Giàng là nơi nghèo đói, gia đình Liên cũng khá khó khăn. Mẹ làm hàng xáo, chị em Liên trông coi gian hàng tạp hóa nhỏ. Cuộc sống đầy khó khăn nhưng Liên vẫn giữ vững tinh thần lạc quan.
Liên, cô bé nhạy cảm, tâm trạng biến động từ chiều cho đến khi tàu đi qua phố huyện. Âm thanh tiếng trống thu không vang xa gọi buổi chiều, là bắt đầu của nỗi buồn. Bóng tối trùm lên, nỗi buồn của Liên tràn ngập. Thạch Lam mô tả tâm trạng một cách hồn hậu, để nhân vật tự bộc lộ cảm xúc.
Diễn biến tâm trạng của cô bé Liên trong đêm đợi tàu trong truyện Hai đứa trẻ
Trong bóng chiều dịu dàng, Liên nhìn xuống bãi chợ, nơi những người bán hàng trở về muộn. Liên cảm nhận đau lòng với những mảnh đời cơ cực, nhất là những đứa trẻ nghèo nhặt nhạnh những thứ cuối cùng từ mảnh vụn của người bán. Liên muốn giúp đỡ nhưng chính cô cũng khó khăn. Thạch Lam với bút tích tuyệt vời, là người ít nói nhiều suy nghĩ, khám phá vẻ đẹp tình người đằng sau những suy nghĩ về cuộc sống.
Bóng tối vào buổi chiều làm cho Liên sợ hãi. 'Con đường về nhà, các ngõ vào làng trở nên đen thui tối hết'. Đó là biểu tượng của sự đói nghèo, khó khăn. Bóng tối kể lên câu chuyện của đất nước trước năm 1945, nơi mọi người đau khổ với sự đói nghèo.
Cha ông ta từng đấm nát bàn tay trước cánh cửa cuộc đời, đời sống khó khăn trong rơm rạ. Thạch Lam sử dụng lối thể hiện tương phản để mô tả ánh sáng và bóng tối. Bóng tối nuốt chửng phố huyện, còn ánh sáng hiện lên như những chấm sáng yếu ớt. Liên thương những số phận bấp bênh, lụi tàn dưới ánh đèn nhỏ nhoi.
Thạch Lam tạo sự tương phản giữa bóng tối và ánh sáng để mô tả cuộc sống phố huyện. Cô thương nhớ những đứa trẻ nghèo nhặt nhạnh, chị Tý với cuộc sống cơ cực, bác phở Siêu với ghánh phở xa xỉ, bà cụ Thi điên với tiếng cười chìm trong bóng tối. Cuộc sống phố huyện đơn giản, nhưng đầy cảm xúc.
Lặng lẽ quanh quẩn trong vài dáng điệu, bước chân nhẹ nhàng, mặt người luôn giữ vẻ buồn cười. Nụ cười mỏng manh chỉ là ánh sáng thoáng qua những góc tối, nơi chứa đựng những câu chuyện nhỏ bé.
Chị em Liên không thể quên thực tại khó khăn này. Vũ trụ có vẻ là cơ hội cuối cùng để chúng quên mọi khó khăn, nhưng thực tế là bầu trời xa xôi cũng không thể giúp họ. Đoàn tàu chỉ mang đến niềm vui thoáng qua, cuộc sống khó khăn vẫn chờ đợi họ.
Đoàn tàu từ Hà Nội về trở thành ước mơ, khát vọng của người dân phố huyện. Mọi người đợi chờ chuyến tàu như đang đợi một phép màu. Hai chị em Liên không chỉ đợi tàu để bán hàng, mà vì đoàn tàu mang theo một thế giới khác, làm cho họ hồn nhiên và sáng tạo hơn. Chờ đợi tàu đã trở thành một khát vọng mãnh liệt, không thể thiếu trong cuộc sống của họ.
Mong đợi của chị em Liên trước đoàn tàu làm người đọc xúc động. Mẹ bắt chúng trông coi cửa hàng, nhưng chúng lại thức đợi tàu vì đó là niềm hi vọng cuối cùng. Sự háo hức và niềm vui trong giấc mơ nhỏ bé của chúng được Thạch Lam diễn đạt một cách sống động và nhân văn.
Chị em Liên đứng ngóng chờ đoàn tàu từ xa, ánh đèn chói lọi. Khi tàu rầm rộ đi tới, Liên dắt em đứng dậy để chiêm ngưỡng vẻ đẹp ấy. Phút giây hạnh phúc nhất, họ quên đi nỗi buồn, khát khao, và nghèo đói. Ánh sáng từ đoàn tàu mang theo vẻ sang trọng, khác biệt, làm chúng quên hết những khó khăn trước đó. Nhưng sau cùng, tất cả quay về ánh sáng thân quen, kết thúc một đêm chờ đợi trong khát vọng.
Liên và An đứng lặng người trong bóng tối khi đoàn tàu biến mất. Họ nhìn theo chấm đỏ xa xa, nuối tiếc cuộc sống nghèo nàn. Dù tàu không đông như mong đợi, nó chỉ làm dịu đi chút nỗi đau trong tâm hồn hai đứa trẻ, không thể phá vỡ bức tường của nỗi buồn. Liên suy tưởng, nhớ về Hà Nội với ánh sáng, ký ức tươi đẹp, nhưng cuối cùng, họ bị cầm tù giữa bóng tối, khát vọng và hiện thực.
Cuối cùng, Liên đi vào giấc ngủ, giấc ngủ tăm mịch, đầy bóng tối. Đó là ám ảnh về cuộc sống bế tắc, không lối thoát mà chị em Liên đang trải qua. Thạch Lam với lối viết nhẹ nhàng, như bài thơ, khắc họa rõ nỗi đau, đồng cảm sâu sắc với cuộc sống cũ trong xã hội khó khăn. Nhân vật Liên là biểu tượng của giá trị nhân văn và nỗi đau của dân tộc.
Với văn phong trữ tình, mỗi câu chuyện của Thạch Lam là một bức tranh xúc động về cuộc sống dưới thời đế quốc. Nhờ nhân vật Liên, chúng ta cảm nhận được những giá trị cao đẹp, thông cảm với nỗi đau của những người sống trong cảnh bạo tàn. Cảm giác hai đứa trẻ ngồi đó, chờ đợi chuyến tàu giữa phố huyện nghèo, mãi in sâu trong lòng độc giả.
"""""- Kết Thúc """"--
Dưới đây là chi tiết của 6 bài văn mẫu phân tích diễn biến tâm trạng khi chờ đợi tàu của nhân vật Liên trong truyện ngắn về hai đứa trẻ. Để nắm vững kiến thức và học tốt môn Ngữ văn lớp 11, bạn cũng có thể tham khảo thêm các bài viết như Tóm tắt tình huống trong truyện Chữ người tử tù, Phân tích bài thơ Tự Tình 2, Phân tích bài Văn tế nghĩa sĩ Cần Giuộc, phân tích bài thơ về thời chiến...